Nhân Vật Phản Diện Bị Ta Thuần Phục Wattpad

Hàn Diệp đối với Long Phi Dạ có phải là thật lòng thật dạ hay không?

Chuyện này ngay chính bản thân Hàn Diệp cũng không rõ ràng, hắn trước nay chưa từng yêu ai, cũng chưa cùng ai đi đến bước cuối cùng.

Hắn mắc chứng bài xích cơ thể người, chỉ cần bắt hắn cởi quần áo cùng người khác động chạm một chút thôi cũng đủ làm hắn cảm thấy buồn nôn rồi.

Cho nên trong lúc điều giáo sủng vật, hắn đều mặc quần áo, cũng chưa từng lộ ra một chút ôn nhu dịu dàng nào, sủng vật cũng vì vậy mà vô cùng sợ hãi hắn, nhưng trong sợ hãi lại tìm được một tia hưng phấn, trợ giúp sủng vật bị làm đến tận hứng.

Điều này có lẽ hoàn toàn thay đổi khi hắn gặp được Long Phi Dạ, vào lần gặp đầu tiên hắn đã lộ ra một tia ôn nhu hiếm thấy, phá vỡ một trong các nguyên tắc mà hắn tự đề ra. Có lần một đương nhiên sẽ có lần hai, lần ba, hắn vậy mà không có buồn nôn khi cùng Long Phi Dạ dây dưa, thậm chí còn yêu thích không ngớt thân thể này, muốn tùy thời đều có thể cùng y động chạm thân mật.

Hắn tin rằng Long Phi Dạ là người duy nhất có thể làm thay đổi hắn, nhưng nói đến yêu sâu đậm thì hắn không chắc, vốn dĩ hai người gặp nhau chưa đầy hai tháng, nếu Long Phi Dạ trúng phải kịch độc mà hắn không thể tìm được thuốc giải, hắn cũng sẽ không vì thế chạy đến diễn một màn thương tâm, sau đó đâm đầu chết theo.

Điều này vô cùng ngu dốt, hắn chắc chắn sẽ không làm.

Nếu hỏi Long Phi Dạ có phải là yêu thật lòng Hàn Diệp hay không, y chắc chắn sẽ trả lời là không.

Cũng như Hàn Diệp, hai người quen biết nhau thời gian quá ngắn, không thể nhất kiến chung tình, cũng không đến mức thề non hẹn biển, chỉ đơn giản là cùng nhau trải qua dục vọng xấu hổ.

Chung quy, không ai yêu ai đến sâu đậm, nhưng cả hai đều là ngoại lệ của đối phương, là ánh sáng của đối phương, thứ họ cần hiện tại chính là thời gian.

Thời gian sẽ nói lên tất cả.

Hàn Diệp từ phía sau ôm lấy Long Phi Dạ, côn thịt ở trong hậu huyệt vẫn chưa có bất kì động tác nào, vốn muốn đợi cho y qua cơn cao trào mới tiếp tục động nhưng hắn không ngờ đến y lại chủ động cầu hoan.

Cái mông căng tròn vặn vẹo nuốt lấy côn thịt thô to, Long Phi Dạ không ngừng thở dốc, hai tay nắm lấy cành cây để giữ thăng bằng, y nhếch mông lên một khoảng cao rồi lại ngồi xuống, đem côn thịt đút sâu vào tận bên trong hậu huyệt của chính mình.

"A ưm~"

"A Dạ, ngươi vậy mà lại chủ động với ta?"

Long Phi Dạ không đáp, nhưng gương mặt đã đỏ bừng vì xấu hổ, Thất vương gia chủ động ăn côn thịt của người khác, nói thế nào cũng làm người ta khó mà tin được.

Hàn Diệp vươn tay ra phía trước nắm lấy hai đầu nhũ sưng đỏ của y, hắn cười cười nói "Nếu ở nơi này có đeo khuyên thì nhất định sẽ rất đẹp."

Long Phi Dạ không hiểu khuyên là cái gì, nếu đeo ở đầu nhũ thì hẳn là thứ đồ chơi tình thú, cả thân thể dường như rất hưng phấn mà run lên.

"Ngươi muốn đeo không?" Hàn Diệp ôn nhu hỏi.

Hắn giống như hỏi ý của Long Phi Dạ, hoàn toàn không có nửa điểm ép buộc, hắn cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lí người này sẽ từ chối nhưng câu trả lời của y lại làm hắn vô cùng kinh ngạc.

"Ha~ nếu ngươi thích... ta nguyện ý ưm..."

Hàn Diệp cắn nhẹ lên vành tai đỏ ngần của y, ánh mắt loạn chuyển như đang suy nghĩ điều gì, qua một lúc sau mới nói "Vẫn là thôi đi, ta không muốn nhìn ngươi chịu đau."

Long Phi Dạ có chút thất thần, Hàn Diệp sẽ đau y sao?

"Nói cho ngươi cái này, Hoàng thượng... ông ta sắp liên minh với Thiên Hoành, mục đích chính là ép ngươi vào đường cùng."

Long Phi Dạ rùng mình, thế lực của y ở Nam Hồ rất lớn, cơ hồ còn lớn hơn cả Hoàng thượng, mặc dù y không tham gia triều chính nhưng Hoàng thượng vẫn luôn rất đề phòng y, chỉ cần y làm sai một chuyện nhỏ cũng sẽ trở thành cái cớ để ông ta diệt cỏ tận gốc.

Nhiều năm qua đi, thế lực của Long Phi Dạ chỉ có tăng chứ không hề giảm, Hoàng thượng cảm giác như bị đe dọa nên đã lên kế hoạch thu thập y, trong lúc điều tra liền phát hiện một chuyện kinh thiên động địa, Long Phi Dạ đã sớm một bước cấu kết với ngoại quốc, chờ thời cơ thích hợp sẽ ra tay đoạt vị.

Hoàng thượng gấp đến không thở nổi lập tức tìm đến Hàn Diệp, bởi vì ông ta cho rằng Hàn Diệp là đối thủ của Long Phi Dạ, ghét cay ghét đắng y, sẽ không làm ra chuyện phản bội ông ta.

Hàn Diệp lúc đến Thiên Hoành thám thính vô tình biết được kế hoạch của Hoàng thượng, không thể không nói, Hoàng thượng trăm tính vạn tính cũng không ngờ được Hàn Diệp đã về cùng một chiến tuyến với Long Phi Dạ.

Hoàng thượng hẳn là lần này sẽ ăn khổ rồi.

Long Phi Dạ cúi đầu, sức lực để động đã cạn, hậu huyệt co rút kẹp đến Hàn Diệp cũng đau.

Hàn Diệp nhận ra y bất thường, hắn nâng người Long Phi Dạ đem y xoay lại, côn thịt ở tuyến tiền liệt mạnh mẽ xoắn đến từng nếp nhăn, đợi đến khi thành công để mặt Long Phi Dạ đối diện với hắn thì người này đã rên lên một tiếng thoải mái, côn thịt phấn hồng run rẩy bắn ra.

Thật mẫn cảm a~

"Đừng động... ưm, a a Diệp... thật thích..."

"Thích sao, ngươi đúng là đáng yêu." Hàn Diệp ôm Long Phi Dạ vào lòng, tư thế của hai người vô cùng xấu hổ. Hàn Diệp vẫn còn mặc y phục ngồi trên cành cây, Long Phi Dạ trần trụi cả người, hai chân tách ra ngồi trên đùi hắn, bị hắn ôm lấy liền mềm nhũn ra người, ỷ lại ngã đầu lên vai hắn.

"Không... không có..." Long Phi Dạ nức nở nói, dư âm của cao trào làm giọng y nghèn nghẹn như đang làm nũng.

Hàn Diệp cười cười "Rõ ràng là đáng yêu, đáng yêu như vậy... sao ta nỡ lòng hại ngươi đây..."

Long Phi Dạ khẩn trương, tay nắm chặt vạt áo của hắn, Hàn Diệp thấy vậy liền vuốt ve trấn an người trong lòng "Yên tâm, ta sẽ không hại ngươi. A Dạ, tin tưởng ta, chuyện còn lại cứ để ta lo, được không?"

Long Phi Dạ không trả lời câu hỏi này, ngược lại y lên tiếng hỏi về một vấn đề mà y đã nghẹn khuất từ nãy giờ "Vậy nên... một tháng qua..."

Hàn Diệp nhanh chóng giải thích "Một tháng này ta được Hoàng thượng phái tới Thiên Hoành để thám thính tình hình, mục đích chủ yếu là tìm ra nhược điểm của đối phương, ông ta sẽ dựa vào đó mà yêu cầu liên minh, chia cho Thiên Hoành một chút chỗ tốt, sau này có thể dùng để đối phó ngươi."

Thật tốt, không phải Hàn Diệp muốn rời bỏ y...

"Ngươi vì sao lại nói cho ta biết?"

"Ngươi là người của ta, A Dạ." Hàn Diệp ngừng một chút lại nói tiếp "Một tháng không thấy người, nhớ chết ta rồi, hôm nay nhất định phải ăn đủ."

Vừa nói xong, Hàn Diệp bắt đầu động thân mình, côn thịt chôn sâu trong hậu huyệt bất ngờ rút ra, một tiếng 'phốc' vang lên vô cùng chói tay, lại thêm một tiếng 'phốc' nữa đem toàn bộ căn côn thịt tấn công vào hoa huyệt phía trước.

"A a!" Long Phi Dạ còn chưa chuẩn bị tâm lí đã bị hành động nhanh nhẹn của hắn làm cho bật ra tiếng rên rỉ phóng đãng.

Ngay lúc này, ba con ngựa đã chạy đến gần bọn họ, ba người cưỡi nó lần lượt là Nhất phẩm phu nhân Chu Thiên Tuyết và hai nữ nhân không rõ tên tuổi, hình như là nha hoàn.

Đều là nữ nhân, vì sao lại vào rừng?

Chắc chắn có vấn đề.

Hàn Diệp lưu ý, đợi trở về nhất định sẽ điều tra tỉ mỉ.

Cứ tưởng bọn họ sẽ chạy qua, không ngờ lại cho ngựa dừng lại gần đó, Hàn Diệp nhìn thấy bọn họ xuống ngựa, lén lén lút lút chôn túi đồ xuống đất.

"Phu nhân, nô tì đã chôn xong."

"Sẽ không có ai phát hiện chứ?"

"Chắc chắn sẽ không..."

Ba người câu được câu không nói chuyện với nhau, Long Phi Dạ lúc này đã căng thẳng bịt chặt miệng mình, sợ không cẩn thận sẽ phát ra âm thanh ái muội.

Hàn Diệp đem côn thịt đỉnh sâu bên trong hoa huyệt, chạm đến hoa tâm, hắn ở nơi đó đâm chọc, tay nâng mông Long Phi Dạ lên một đoạn rồi thả xuống, như vậy nhiều lần làm y không khống chế được khóc nức nở lắc đầu xin tha.

"Diệp... sẽ bị nghe thấy a a a ưm... không cần... hức..."

"Ai đó?" Người được gọi là phu nhân lạnh giọng hỏi, mắt nàng đảo xung quanh như tìm kiếm nơi phát ra âm thanh.

Long Phi Dạ hoảng sợ, co rút hoa tâm, lần nữa cao trào "A!! Sướng quá... Diệp ưm~"

"Kẻ nào! Mau ra đây!"

Hàn Diệp bỡn cợt cười nhìn nàng, tay vung lên phóng ba viên đá nhỏ vào ót các nàng, làm các nàng hôn mê bất tỉnh.

Long Phi Dạ quay lưng với bọn họ nên không biết Hàn Diệp đã ra tay, y vẫn cho rằng các nàng còn bên dưới tìm kiếm, cơ thể run rẩy khẩn trương, ấy vậy mà nó mẫn cảm hơn gấp trăm lần khi nãy.

"Ưm... không được, sâu quá... ta không thể bắn nữa... hức hức..."

"Aaa! Lại tới... tha cho ta Hàn Diệp..."

Hoa tâm bị đâm đến tê dại, Long Phi Dạ sung sướng cong ngón chân, đầu ngửa ra thở dốc, đầu nhũ vô tình đưa đến trước miệng Hàn Diệp, trở thành bữa ăn của hắn.

"Đầu nhũ... ưm... trướng, muốn liếm... a ha~"

Vách tràn bị ma sát kịch liệt, khoái cảm cuồn cuộn không dứt, Hàn Diệp thích thú đưa tay xuống hậu huyệt, không báo trước đâm vào bên trong, lại lần nữa tấn công tuyến tiền liệt mẫn cảm. Ngón tay thon dài của hắn đảo quanh một vòng hậu huyệt, nơi nào mềm mại sẽ bị hắn đè xuống gãy gãy, tra tấn đến Long Phi Dạ liên tục cao trào, trên người đều là dâm dịch.

"Dừng lại... ưm~ quá kích thích... Diệp..." Long Phi Dạ ưỡn ngực đón nhận kích thích, những nơi mẫn cảm bị Hàn Diệp tìm đến khai phá, hoa huyệt và hậu huyệt sưng đỏ đáng thương, đầu nhũ lấp lánh ánh nước cương cứng chờ đợi Hàn Diệp tiếp tục gặm mút, côn thịt run run chạm lên da thịt, toàn bộ đều khơi dậy sự dâm đãng của thân thể, y ở trên đùi Hàn Diệp không ngừng vặn vẹo mông cầu thao.

"A Dạ có thích ta thao ngươi hay không?" Hàn Diệp vừa luân động vừa hỏi.

"Thích..."

"Nếu người khác thao ngươi, ngươi cũng thích như vậy sao?"

Long Phi Dạ chịu đựng khoái cảm, nức nở lắc đầu "Không phải... không thích... ưm~ chỉ có ngươi mới làm ta thích... a!"

"Nói một vài câu lấy lòng ta xem nào." Hàn Diệp tà mị cười, côn thịt đâm chọc hoa tâm với tốc độ kinh người, ba ngón tay ở hậu huyệt cũng vì thế mà vào càng sâu bên trong làm Long Phi Dạ trợn mắt kêu gào dâm loạn.

"Diệp... chỉ thích mình ngươi hưm~~ đâm ta dục tử dục tiên đi... a ưm"

Hàn Diệp nhéo mạnh lên đầu nhũ y rồi nói "Tuân lệnh, Thất vương điện hạ."

"A a a!"

Cũng không biết Hàn Diệp thao Long Phi Dạ bao nhiêu lần, chỉ biết y cả người vô lực ngất xỉu trên người hắn, cao trào liên tục đến không còn gì để bắn, đầu nhũ sưng tấy, hoa huyệt và hậu huyệt cũng không kém là bao, vừa chạm liền run rẩy không thôi, côn thịt mềm xèo rũ xuống, cái mông bị nắn đến đỏ một mảng.

Có thể dùng hai từ thê thảm để hình dung.

Hàn Diệp thỏa mãn hôn nhẹ lên trán y, khẽ nói vào tai y một câu "Ta giúp ngươi đoạt lấy giang sơn mà ngươi muốn."

----------

Tưởng anh như nào, hóa ra định làm phản diện theo vợ, vai chính chỉ là vẻ bề ngoài thôi đúng hông???