Review cung toả trầm hương

phim, Review Tháng Năm 5, 2014Tháng Năm 23, 2018 6 Minutes

Phim điện ảnh Trung Quốc.

Tối hôm qua có thức đến 3 giờ rưỡi sáng để xem xong bộ phim điện ảnh đầu tay của biên kịch Vu Chính. Điểm qua những phim của Vu Chính mình đã xem, chỉ có: Cung toả tâm ngọc, Mỹ nhân tâm kế, Mỹ nhân vô lệ thôi (trong đó chỉ có Cung toả tâm ngọc là xem được trọn vẹn cả phim). Ấn tượng của nhà biên kịch này là làm quá, màu mè, thiếu logic. Thế nhưng điều làm mình thích Vu Chính chính là, ngoài logic và công lí ra (ông này hình như thích đì nữ chính) thì về mặt cảm xúc của phim ông làm rất tốt, phù hợp với tâm lí thiếu nữ mới lớn (như mình) và cái kết lúc nào cũng làm mình hài lòng mỉm cười, rất có hậu mặc dù đương nhiên mọi người không thể hạnh phúc viên mãn cùng nhau được nhưng biết trước nữ chính sẽ không chịu oan ức tới chết, vậy là vui.

Đến với điện ảnh, Vu Chính cũng vẫn giữ những phong cách này: màu mè, thiếu logic nhưng đầy cảm xúc phẫn nộ tức giận và khi phim khép lại rồi thì cái kết xoa dịu được cục tức trong lòng. Tối qua mình đang tìm một bộ phim về hậu cung để xem vì không thể cứ xem đi xem lại Hậu cung Chân Hoàn truyện mãi được, thì phim gây hứng thú cho mình nhất mà mình tìm được lại là một bộ phim điện ảnh chứ không phải truyền hình (vì đương nhiên phim về hậu cung đấu đá lẫn nhau, chính trị đan xen, nếu là người thích xem toàn diện tất cả những cái này thì 2-3 tiếng của phim điện ảnh không thể nào thoả mãn được nhu cầu). Cung toả Trầm Hương, được xem như một thất bại của điện ảnh Trung Quốc 2013, lại là một phim để lại nhiều cảm xúc nhất trong những phim mình đã xem qua trong thời gian gần đây. Phim nói về cuộc đời của cô cung nữ tên Trầm Hương được đưa vào cung từ những năm còn ấu thơ. Đồng cam cộng khổ lớn lên cùng một cung nữ (xinh xắn dễ thương) khác là Lưu Ly, có ai ngờ, thời gian cũng có thể thay đổi bản chất một người. Lưu Ly ham phú quý quyền lực, đã giành mất mọi thứ đáng ra thuộc về Hương.

Review cung toả trầm hương

Review cung toả trầm hương
Lưu Ly và Trầm Hương lúc còn là cung nữ

Trầm Hương yêu Thập tam, nhưng lại không bao giờ đứng lên bảo vệ tình yêu của mình. Bảo vệ người yêu là việc không sai, nhưng yêu đến mức bất chấp bản thân mình như Hương thì lại hoá ra tự làm khổ mình, làm khổ Thập tam. Nếu như không có những biến cố xảy ra cho Thập tam, nếu như anh lấy Lưu Ly làm vợ và yêu cô ấy như đáng ra anh phải yêu Hương, nhất mực tin rằng cô ấy là người hoàn mỹ thế gian hiếm có, Trầm Hương có lẽ đã biến Thập tam thành thằng ngu có tiếng trong lịch sử những thằng ngu. Rồi khi Thập tam phát hiện ra sự thật về Lưu Ly (mà cây kim trong bọc dễ gì không lòi ra), Hương có nghĩ đến cảm giác của Thập tam khi bị lừa suốt cả cuộc đời, phí hoài cả cuộc đời để yêu một người không xứng, yêu một vỏ bọc đẹp đẽ không có thực của một ác nữ, và để người thực đáng cho anh yêu đi bên lề nhìn anh yêu người khác. Những gì Trầm Hương đã làm cho Thập tam từ đầu đến cuối, đối với người khác thực mạnh mẽ cương nghị, nhưng cùng lúc đối với bản thân lại yếu đuối nhu mì. Liệu có đáng thương không cho một người không biết định đoạt hạnh phúc cho chính bản thân và người mình yêu…

Review cung toả trầm hương
Trầm Hương lặng lẽ yêu Thập Tam

Cái cảm giác yêu đơn phương buồn như nào chắc ai trong cuộc đời cũng đã trải qua. Nhưng với Hương, đó không phải là tình yêu đơn phương. Đó là hai người yêu nhau, rồi cái bóng của cô lại thay cô sống chính cuộc đời của cô, có được người đàn ông của cô. Cũng tại Trầm Hương ngây thơ quá lại yêu một người quá ngây thơ. Tìm được nhau rồi không thể giữ, đau hơn nhiều lúc chẳng có gì.

Bởi vậy mới nói, đừng bao giờ quên phải yêu chính bản thân mình. Nếu không biết yêu mình, cũng sẽ không biết yêu người khác. Sẽ yêu sai cách mà thôi.

Lại nói về cách Vu Chính làm phim, coi tới phút 89 sắp tức chết dự là coi phim xong quay vô tường khóc hận cuộc đời thì bất ngờ ở phút 90 2 đứa lại đến với nhau một cách thần kì. Tình yêu không là hằng số, nó biến hoá khôn lường, bởi vậy nên tin vào tình yêu cũng giống như cá độ đá banh vậy, đùng một cái Brazil đội bóng xưa giờ mạnh vãi cũng có lúc đá như đội tuyển trường học. Nhưng Vu Chính hết lần này đến lần khác làm cho người ta tin rằng: những người yêu nhau rồi sẽ về với nhau thôi. Liệu có phải là yêu khi 13 không bao giờ nhận ra thật sự người anh yêu là Hương, có phải là yêu không khi ở rất gần anh mà anh có thể bước qua không chút dao động, có phải là yêu không khi sẵn sàng làm Hương tổn thương nhiều như vậy? Có phải là yêu không, khi chưa từng một lần nhìn thấy người đó?

.

Chắc là có. Trong lòng 13 chẳng phải là gương mặt của Lưu Ly, mà là cái ấm áp của một người con gái đã dành cho anh từ lúc vinh hoa phú quý, đến lúc trong tay chẳng còn gì nữa.

Review cung toả trầm hương

Đăng bởi Thũy Nguyễn (Kayla)

Tôi viết về những thứ tôi quan tâm. I write about things I care. Xem tất cả bài viết bởi Thũy Nguyễn (Kayla)

Đã đăng Tháng Năm 5, 2014Tháng Năm 23, 2018

Điều hướng bài viết