Câu chuyện Sọ Dừa được kể theo ngôi thứ mấy

Kể lại chuyện sọ dừa tập làm văn lớp 6

Show

YÊU CẨU

  • Cần lưu ý một số điểm sau : Truyện Sọ Dừa là truyện cổ tích về người mang lốt vật, kiểu nhân vật khá phổ biến ở truyện cổ tích Việt Nam và trên thế giới. Nhân vật chính của loại truyện này có hình dạng xấu xí, dị dạng, thường bị mọi ngưòi xem thường,, coi là vô tích sự. Nhưng đây là nhân vật có phẩm chất, tài năng đặc biệt. Cuối cùng nhân vật trút bỏ được lốt vật, kết hôn cùng ngưòi đẹp, sống cuộc đời hạnh phúc. Truyện Sọ Dừa  đề cao giá trị chân chính của con người và tình thương đối với ngưòi bất hạnh.
  • Văn bản truyện Sọ Dừa trong SGK Ngữ văn 6, tập một được kể theo ngôi thứ ba. Chúng ta có thể lựa chọn ngôi kể và lời kể tuỳ ý, miễn là truyện kế có kết cấu chặt chẽ, hợp lí ; lòi kể tự nhiên, trong sáng, mạch lạc. Tốt nhất là kế được theo giọng hồn nhiên, theo sự cảm thụ của lứa tuổi. Trong khi kể cần kết hợp với miêu tả, biểu cảm hay nghị luận để giúp cho câu chuyện kể được sinh động, cụ thể, hấp dẫn.

DÀN BÀI

MỞ BÀI

  • Ngày xưa, có hai vợ chồng nghèo phải đi ở cho phú ông. Họ hiền lành, chịu khó nhưng hiếm muộn.
  • Một hôm, bà lão vào rừng hái củi, khát nựớc, thấy cái sọ dừa đầy nước mưa, bà bưng lên uống, thế rồi bà có mang. Ngưòi chồng mất rồi bà mới sinh ra một đứa con.

THÂN BÀI

+ Đứa con không chân, không tay, tròn như một quả dừa. Bà mẹ buồn lắm định vứt nó đi, nhưng Sọ Dừa an ủi mẹ.

+ Lớn lên Sọ Dừa vẫn cứ lăn íông lốic trong nhà, chẳng làm được việc gì, khiến mẹ phải than phiền.

  • Sọ Dừa chăn bò cho phú ông :

+ Sọ Dừa nói với mẹ xin phú ông cho đi chăn bò.

+ Sọ Dừa chăn bò giỏi, phú ông rất mừng.

+ Ngày mùa, ba cô gái con phú ông thay phiên nhau đưa cơm cho Sọ  Dừa.

Hai cô chị hắt hủi, xa lành’. Cô út đối xử vối Sọ Dừa rất tử tế.

+ Một hôm, Sọ Dừa hoá thân thành một chàng trai tuấn tú, ngồi trên võng đào thổi sáo cho đàn bò gặm cỏ. Cô út núp sau bụi cây biết được. Nhiều lần như thế, cô đem lòng yêu.

  • Sọ Dừa lấy con gái phú ông :

+ Cuối mùa đi ở, Sọ Dừa giục mẹ đến hỏi con gái phú ông làm vợ. Phú ông cười mỉa và thách cưới rất nặng.

+ Sọ Dừa hoá phép lạ sắm đầy đủ sính lễ và cưới được cô út. Ngày cưới thật linh đình và hai người sông vối nhau rất hạnh phúc.

+ Sọ Dừa miệt mài đèn sách, thi đỗ trạng nguyên, rồi đi sứ. Khi chia tay, chàng trao cho vợ mấy vật dụng cần thiết.

+ Hai cô chị ghen ghét, tìm cách hãm hại em để thay làm bà trạng. Cô út bị đẩy xuống biển, cá kình nuốt cô vào bụng. Cô dùng dao khoét bụng cá chui ra, sống tạm trên một hoang đảo, chờ người đến cứu.

KẾT BÀI

  • Quan trạng đi sứ về qua đảo, hai vợ chồng đoàn tụ.
  • Quan trạng mở tiệc ăn mừng. Hai cô chị thay nhau kể chuyện rủi ro của em và khóc nức nở ra chiều thương tiếc lắm. Quan trạng cho gọi vợ ra. Hai cô chị xấu hổ quá, lẻn ra về, từ đó bỏ đi biệt xứ.

Xem thêm Tập làm văn 6 đề 3: Hãy kể lại truyện

Thạch Sanh tại đây.

BÀI VĂN THAM KHÁO

Ngày xưa, có hai vỢ chồng ông lão nhà nghèo phải đi ở cho phú ông. Họ hiền lành, chịu khó, nhưng không hiểu sao ngoài năm mươi tuổi vẫn không có con để nối dõi. Một hôm, bà lão vào rừng kiếm củi, trời nắng to, khát nước quá, không tìm thấy nguồn nước để uống. Thấy một cái sọ dừa đựng đầy nưốc mưa, bà bưng lên uống. Thế rồi về nhà bà có mang.

Chẳng bao lâu, ông lão qua đời. Sau đó bà lão sinh ra một đứa bé, không chân, không tay, tròn như một quả dừa. Bà buồn lắm toan vứt đi thì đứa con bảo :

  • Con là người đấy. Mẹ đừng vứt con đi mà tội nghiệp.

Nghĩ lại thấy thương con, bà đành để lại nuôi và đặt tên là Sọ Dừa.

Lớn lên, Sọ Dừa vẫn không khác lúc nhỏ, vẫn lăn lông lốc trong nhà chẳng làm được việc gì, khiến cho bà mẹ phải than phiền :

  • Con nhà người ta bảy tám tuổi đã đi chăn bò, còn mày thì chẳng được tích sự gì.

Sọ Dừa nói với mẹ :

  • Gì chứ chăn bò thì con cũng làm được. Mẹ cứ nói với phú ông cho con đến ở chăn bò.

Nể lời con, bà mẹ đành đến hỏi phú ông. Phú ông ngần ngại. Nhưng rồi hắn nghĩ : cứ để cho Sọ Dừa chăn thử xem sao. vả lại, nuôi nó thì được cái đõ tốn cơm, mà công sá chẳng là bao.

Thế là Sọ Dừa đến ở chăn bò cho nhà phú ông. Cậu chăn rất giỏi. Sáng sáng, Sọ Dừa lăn theo đàn bò ra đồng, tối tối lại lăn theo đàn bò về chuồng. Ngày nắng cũng như ngày mưa, bò con nào cũng no, béo tròn ra. Phú ông rất mừng.

Ngày mùa, tôi tớ ra đồng làm cả. Ba cô con gái phú ông thay phiên nhau đưa cơm cho Sọ Dừa. Hai cô chị kiêu kì, cay nghiệt, hắt hủi, khinh miệt Sọ Dừa. Chỉ có cô út hiền lành, hay thương người là đối xử tử tế với chàng.

Rồi một hôm, cô út vừa mang cơm đến chân đồi thì bỗng nghe thấy tiếng sáo véo von. Cô lấy làm lạ, rón rén nấp xem, thì thấy một chàng trai khôi ngô tuấn tú đang ngồi trên võng đào mắc vào hai cành cây thổi sáo cho đàn bò gặm cỏ. Nghe tiếng động chàng biến mất, chỉ thấy Sọ Dừa’ lăn lóc ở đấy. Nhiều lần như thế, cô biết Sọ Dừa không phải là ngưòi phàm trần. Cô đem lòng yêu, có của ngon vật lạ cô đều giấu đem cho chàng.

Cuối mùa đi ở, Sọ Dừa về bảo mẹ đến hỏi con gái phú ông làm vợ. Bà mẹ sửng sốt, nhưng thấy con năn nỉ mãi đành sang nhà phú ông ngỏ lời. Phú ông cười mỉa mai :

  • Được thôi ! Nhưng muốn lấy con gái ta thì hãy về sắm đủ một chình vàng côm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm mang sang đây.

Bà cụ vể nói với Sọ Dừa, tưởng là nó phải bỏ ý định lấy con gái phú ông. Ai ngờ Sọ Dừa bảo :

  • Mẹ cứ yên tâm, sẽ có đủ mọi đồ sính lễ.

Đúng vậy, đến ngày hẹn, bà mẹ vô cùng ngạc nhiên, trong nhà có đủ tất cả những thứ phú ông thách cưới. Lại có hàng chục gia nhân ăn mặc lịch sự từ nhà dưới chạy lên khiêng lễ vật sang nhà phú ông. Nhìn đồ sính lễ, phú ông hoa cả mắt, hắn lúng túng nói với bà lão :

  • Để ta hỏi các con gái ta xem có đứa nào ưng lấy thằng Sọ Dừa không đã.

Lão gọi cả ba cô con gái ra, và hỏi từng người một. Hai cô chị bĩu môi, cười rú lên, chê bai đủ thứ. Còn cô út e lệ, cúi mặt xuống, tỏ ý bằng lòng. Phú ông đành phải gả cô út cho Sọ Dừa. Thế là lễ cưới được cử hành. Trong nhà Sọ Dừa cỗ bàn linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập. Đúng lúc rưốc dâu, không ai thấy Sọ Dừa đâu cả. Bỗng một chàng trai khôi ngô tuấn tú cùng cô út của phú ông từ phòng cô dâu bưổc ra. Mọi ngưòi trầm trồ, sửng sốt, mừng rỡ. Còn hai cô chị vợ của Sọ Dừa thì vừa tiếc, vừa ghen tức.

Hai vợ chồng Sọ Dừa sống với nhau rất hạnh phúc. Vợ chàng chăm chỉ, siêng năng việc nhà. Sọ Dừa miệt mài đèn sách. Gặp khi nhà vua mở khoa thi chàng đã thi đỗ trạng nguyên. Mẹ chàng và vợ chàng mừng vui khôn xiết. ít lâu sau, nhà vụa có chiếu sai quan trạng đi sứ. Khi chia tay, Sọ Dừa bùi ngùi trao cho vợ một con dao, hai hòn đá lửa, hai quả trứng gà, lại dặn nàng luôn mang theo các thứ đó bên mình, phòng khi cần dùng đến.

Sau khi cô út thành vợ quan trạng, hai cô chị đem lòng ghen ghét rắp tâm làm hại em để thay làm bà trạng. Nhân lúc quan trạng vắng nhà, hai cô chị rủ em chèo thuyền ra biển chơi rồi đẩy em xuống nước. Một con cá kình nuốt chửng cô vào bụng, sẵn có dao, cô em đâm chết cá. Xác cá trôi dạt vào một hòn đảo. Cô lấy dao khoét bụng cá chui ra, lấy hai hòn đá đánh lửa rồi xẻo thịt cá nướng ăn, chờ có thuyền đi qua thì gọi vào cứu. Hai quả trứng cũng nở thành một đôi gà đẹp làm bạn với cô giữa đảo hoang.

Một hôm, có chiếc thuyền cắm cờ đuôi nheo chạy qua đảo. Con gà trông nhìn thấy gáy to lên ba lần :

  • Ò… ó… o, phải thuyền quan trạng đón cô tôi về.

Quan trạng ghé thuyền vào xem. Vợ chồng gặp nhau, mừng mừng, tủi tủi. Về nhà, quan trạng mở tiệc mừng, mời bà con đến chia vui, nhưng lại giấu vợ trong nhà. Hai cô chị không hay biết gì, tranh nhau kể chuyện cô em rủi ro, rồi khóc nức nở ra chiều thương tiếc lắm. Quan trạng không nói gì. Tiệc xong, bèn gọi Vợ ra. Hai người chị xấu hổ quá, lẻn ra về rồi bỏ đi biệt xứ.

NHẬN XÉT

  • Bài văn trên kể khá sát cốt truyện, kể trung thành với các sự việc, các hành động của nhân vật, cũng như chủ đề của truyện.

Lời kể tự nhiên, trong sáng, mạch lạc. Bố cục chặt chẽ. Văn bản kể đã kết hợp giữa kể, tả và biểu cảm, để làm hiện rõ tài năng và sự bất hạnh của Sọ Dừa, cũng như sự đồng cảm của bà mẹ Sọ Dừa và cô con út của phú ông

Suy ngẫm và phản hồi

1. Truyện được kể theo ngôi thứ mấy? Nhân vật trong truyện gồm những ai?

2. Đoạn văn sau được kể bằng lời của người kể chuyện hay lời của nhân vật?

Ai như Tắc Kè khuya khoắt đang gọi cửa. Đêm ở Bờ Giậu thanh vắng đến nỗi nghe rõ cả tiếng Ốc Sên đi làm về, nhẹ nhàng vén tà áo dài trườn qua chiếc lá rụng.

3. Dưới đây là một số đoạn văn tóm lược các sự việc trong truyện. Em hãy dùng sơ đồ sự việc đã học ở bài 1 (Lắng nghe lịch sử nước mình) để sắp xếp các sự việc ấy theo đúng trật tự được kể trong truyện.

a. Sáng hôm sau, sau khi kể cho Thằn Lằn nghe về một đêm mất ngủ của mình, Bọ Dừa khoác ba lô hành lí lên vai, chào tạm biệt Thằn Lằn để về quê.

b. Thằn Lằn thông báo với cụ giáo Cóc về sự xuất hiện của nhà buôn Cánh Cứng ở xóm Bờ Giậu đêm ấy.

c. Thằn Lằn đến nhà cụ giáo Cóc kể cho cụ nghe câu chuyện Bò Dừa mất ngủ.

d. Bọ Dừa ngủ dưới vòm lá trúc, nửa đêm, sương rơi trúng cổ làm Bọ Dừa tỉnh ngủ.

e. Bọ Dừa ghé đến xóm Bờ Giậu và hỏi thăm Thằn Lằn về một chỗ trọ qua đêm dưới vòm lá trúc.

Trong những sự việc nêu trên, theo em sự việc là quan trọng nhất? Vì sao?


1. Truyện kể theo ngôi thứ ba, nhân vật trong truyện gồm có: Thằn Lằn, Bọ Dừa, cụ giáo Cóc

2. Đoạn văn đuọc kể bằng lời của người kể chuyện.

3. Sắp xếp các sự việc: e – b – d – a - c

Theo em sự việc a: “Sáng hôm sau, sau khi kể cho Thằn Lằn nghe về một đêm mất ngủ của mình, Bọ Dừa khoác ba lô hành lí lên vai, chào tạm biệt Thằn Lằn để về quê “ là quan trọng nhất. Vì sự việc này có ý nghĩa sâu sắc, sau một đêm mất ngủ, Bọ Dừa nhận ra chính mình, quay trở về quê hương sau bao năm xa cách, quên lãng.