Chung tình Review

Chung tình Review

Tác giả: Tĩnh Thủy Biên

Thể loại: Hướng đạo (thụ) x Lính gác (công), cường cường, ấm áp, ngọt, manh, tương lai, song xử, 1×1, HE.

Edit:

kimtaitrunghuynhanhtu (kimtaitrunghuynhanhtu.wordpress.com)

D Ẹ O (pagenotfound0909.wordpress.com)

Beta nô tỳ: Nấm

Số chương: 56 chương

Nguồn: Lâm Phong

Tình trang: Hoàn (55c) (20/02/2017)

——————–

Văn án (kimtaitrunghuynhanhtu.wordpress.com)

Thể loại Sentinel (Lính gác) and Guide (Dẫn đường), không hiểu cũng không sao, không ảnh hưởng đến việc đọc truyện ~[≧▽≦]/~

Đây là luyến ái sử giữa 1 dẫn đường cấp thấp tính cách rất đàn ông cùng 1 lính gác có chút táo bạo, có chút không được tự nhiên hơn nữa ngạo kiều, lại có thiếu nữ tâm […] cố gắng trở thành nhị thập tứ hiếu hảo lão công; cường cường, ấm áp, ngọt, manh.

—————

Văn án (pagenotfound0909.wordpress.com)

Lính gác – hướng đạo (người dẫn đường) văn, không hiểu cũng không sao, không ảnh hưởng đến quá trình đọc ~(≧▽≦)/~

Còn có sự góp mặt của một con cự long tinh thần hệ mang xuân tâm thiếu lữ thích sưu tập rác…. À nhầm, vật sáng long lanh, cùng đôi phu phu ngày ngày đêm đêm ngọt ngào hường phấn manh chết người!

———————-

Đôi lời về thể loại Sentinel and Guide

Cũng tựa như ABO, nhưng không phân chia thành Alpha, Beta, Omega mà chia thành Lính gác (Sentinel), và Dẫn đường (Guide). Đây là 2 loại người đặc biệt trong xã hội, có số lượng nhất định, còn lại là người bình thường. cả LG và DĐ đều có tinh thần hệ dưới dạng 1 động vật nào đó. Nếu trong ABO có kì phát tình thì trong S&G, Lính gác 1 khi chiến đấu hoặc làm việc lao lực quá độ sẽ xuất hiện trạng thái tinh thần không ổn định, buồn tình lên có thể nổi điên địch ta không phân mà chém hết. Chính vì vậy nên có DĐ xuất hiện, dùng ý thức vân của mình để khai thông tư duy cho LG, tránh việc nổi điên. Nói chung DĐ giống như thuốc an thần cho LG vậy đó. Bên cạnh đó, thể loại này còn có ‘kết hợp nhiệt’ là 1 dạng giống như phát tình kì trong ABO. Tin tức tố của LG và DĐ có thể ảnh hưởng lẫn nhau mà gợi ra tình dục của đối phương: 3 nếu DĐ hoặc LG có tinh thần hệ quá cường đại có thể khiến bất kì LG hoặc DĐ khác phát ‘kết hợp nhiệt’. Mà vì DĐ quá ít so với LG nên nếu ‘phát kết hợp nhiệt’ thì LG đó phải chịu trách nhiệm với DĐ cả đời =)))

Cá nhân tuôi thì thích thể loại này hơn, vì ít nhất DĐ tuy mảnh mai nhưng có thể chiến đấu, dù là nam hay nữ DĐ. ABO mà đọc đam mỹ 1 là quá nương quá yếu đuối cần che chở, 2 là uống thuốc ức chế thành Beta rồi tung hoành giang hồ này nọ, sau đó bị phát hiện rồi đấu tranh… S&G ra đời, không nghi ngờ gì đã thổi vào làn sóng Đam sức sống mới. Nam nhân phải có khí khái cần thiết của nam nhân, cũng có thể kề vai cùng LG của mình chiến đấu, tính tích cực cũng hơn hẳn thể loại ABO, luôn đem Omega xem như hoa trong nhà kính, quyền tự do cũng không có. Đam mỹ là chuyện nam nam, nhưng mà nhiều khi ABO lại đánh mất đi khí chất vốn có của nam tử, cái vụ nghịch thiên sinh con cũng làm tuôi ớn óc nữa (trừ mấy bộ tuôi chết mê thì sinh tử không phải thể loại tuôi thích: v) ở đây NAM DĐ vẫn ko thể sinh nha, ít nhiều gì người ta cũng là nam nhân dù người ta yếu hơn LG rất nhiều.

Ý kiến riêng của tuôi, tuôi không chê bất kì bộ ABO nào khác, chỉ là cái thiết lập thể loại làm tuôi không quá thích thôi, chứ tuôi vẫn đọc mấy bộ ABO của Hoài Thượng này nọ

Enjoy~~

—————————

Biên tập đánh giá

Tần Vân sinh ra làm 1 Dẫn đường cấp thấp, tuy rằng không có tinh thần hệ, chỉ có thể khổ bức liều mạng tại tiền tuyến, còn bị người khác xem như “Băng vệ sinh”… nhưng ưu điểm là dũng cảm kiên cường lại có thực lực. Giấc mộng lớn nhất là sau khi xuất ngũ có thể lấy trợ cấp của chính phủ, kết hôn sinh tử, làm 1 hảo thanh niên. Đáng buồn thay, hắn gặp Mặc Xá Lý, người này bệnh thần kinh rất nghiêm trọng a! Làm gì phải hôn đến hôn đi, sao có thể tập trung chiến đấu cho tốt nha!? Hắn thầm nghĩ làm 1 mảnh “Băng vệ sinh” thầm lặng a!! Tần Vân tuy rằng chỉ là thấp cấp Dẫn đường, thế nhưng năng lực rất mạnh, tính cách đàn ông, có bốc đồng, cũng có trách nhiệm. Vốn tưởng rằng cả đời chỉ có thể ở tiền tuyến phát huy, không nghĩ tới lại có 1 cơ hội ngẫu nhiên, chỉ duy nhất hắn mới có thể khai thông ý thức vân cho Thần cấp Lính gác hoàng đế Mặc Xá Lý. Hai người từ hiểu nhau đến yêu nhau, gặp được khó khăn cùng nhau vượt qua, hoàng đế bệ hạ ôn nhu, có chút ngạo kiều cùng lãng mạn, lại thêm 1 tinh thần hệ cự long có thiếu nữ tâm thích pha lê lóng lánh, phu phu mỗi ngày đều manh manh đát.

—————————-

Review (by Đam Mỹ – Danmei)

Đây là một bộ truyện có nội dung không quá đặc sắc. Cơ mà thể loại của nó lại khá mới mẻ, chỉ mới xuất hiện trong các fanfic châu Âu còn đam mỹ thì mình chưa thấy bao giờ.

Đại khái thì nó cũng na ná như ABO, với Sentinel là Alpha và Guide là Omega cùng với “kết hợp nhiệt” giống “kì phát tình”. Nhưng nó cũng có khá nhiều điểm khác, ví dụ như việc phân chia dựa theo tinh thần hệ của mỗi người hay Guide không yếu ớt cũng như mang thai như Omega… Tóm lại là thể loại này khá mới mẻ, các bạn có thể đọc thêm ở wordpress chủ nhà.

Bạn thụ là một người dẫn đường cấp thấp, được ví von giống như “băng vệ sinh” vì chỉ khi quan trọng mới cần dùng và dùng xong thì bỏ: ) Cuộc sống của bạn gắn liền với chiến trường với dự tính khi nào xuất ngũ sẽ sống yên ổn. Mà đời ai biết được chữ ngờ, bạn gặp và khai thông tinh thần giúp người ta rồi bị người ta hốt về làm của riêng luôn.

Bạn công là quốc vương, bề ngoài vô cùng lạnh lùng, tàn bạo cơ mà nội tâm lại “mỏng manh” hệt như chú rồng có trái tim thiếu nữ của bạn ấy. Bạn ấy là lính gác Thần cấp trong truyền thuyết, vô cùng mạnh, thành thử ra không người dẫn đường nào có thể làm dịu bạn nổi, trừ bạn thụ.

Chuyện tình của hai người kể ra cũng khá suông sẻ, tình tiết truyện không quá phức tạp. So ra thì một bộ tinh tế tương lai có 55 chương thì khá là ngắn, nhưng truyện rất dễ thương.

———————-

Spoil (by Tử La)

Đầu tiên, biết đến bộ này là do chị họ của mình giới thiệu, vì nghe thể loại thú vị nên mới tìm đọc. Mình cũng chưa đọc bản edit của nhà nào mà đọc QT trên wattpat. Nói thật lúc nghe giới thiệu thì cũng rất hào hứng, nhưng truyện thật lại không đáp ứng đủ yêu cầu của mình, nếu cho điểm thì mình sẽ đánh giá bộ này vào loại 5/10, nội dung có điểm đột phá (với mình) nhưng biểu hiện lại khá qua loa và không có điểm nhấn, không tạo được ấn tượng.

Đầu tiên là về thể loại, như đã nói ở trên, thể loại này gần giống ABO, Hướng Đạo và Lính Gác dựa vào tiết tố của mình để thu hút đối phương, nếu bị ai đó đánh dấu (xxx đủ bước) thì sau đó mỗi tháng sẽ định kì phát tình và cần “Kết hợp nhiệt”, nếu không sẽ cần thuốc ức chế để chịu đựng qua thời kì. Hướng đạo và Lính gác đều có phân cấp, cấp thấp hơn sẽ dễ bị cấp trên mình khống chế, thu hút, cưỡng chế phát nhiệt, Hướng đạo cấp thấp hơn Lính gác thì sẽ không có tác dụng gì với Lính gác, còn có thể bị phản phệ. Cấp cao nhất là Thần cấp. Khác với ABO là O dù là nam hay nữ cũng đều có thể có thai, Hướng đạo ở đây vẫn phân chia giới tính rõ ràng, nam sẽ không tự nhiên mang thai được, nhưng lại có thể cấy tử cung giả để mang thai. Sau khi hai người thực hiện đánh dấu toàn bộ, nếu một trong hai người chết, thì người còn lại cũng sẽ không sống được.

Mặt khác, cả Hướng đạo lẫn Lính gác đều có sức mạnh tinh thần và biểu hiện ra thành thần thú/thú nuôi luôn đi theo bên người, vì thế cảm giác như thế giới mà tác giả đặt ra nó vừa khoa học viễn tưởng, vừa thần bí huyễn huyễn. Không chỉ có thần thú là các con vật như mèo, sư tử, rồng, ưng… các bạn thử đoán xem Hướng đạo cấp thấp nhất thì sở hữu con gì? Haha, Trùng Đế Giày nha, còn có người sở hữu Trùng thảo, không rõ có phải là sâu không nữa!! Là Trùng đế giày mà không có kính hiển vi thì khỏi thấy ấy ạ!! Vậy mà cái bạn sở hữu con Trùng Đế Giày đó còn chọt tay, tìm được nó trên chiến trường cơ?? Chả biết có phải bản lúc nào cũng đep kính hiển vi không nữa. Riêng vụ này thì mình thấy tác giả hơi chém quá tay, ít nhất cũng phải chọn cái gì nó có hình thể cụ thể một chút chứ. Với những Hướng đạo và Lính gác cấp cao, thì họ có thể tạo Mộng cảnh riêng bằng tinh thần, cũng là nơi trú ngụ của hồn thú của họ khi nó bị thương. Trong một vài trường hợp, ví dụ như độ dung hợp gene thấp thì người khác sẽ không nhìn thấy hồn thú của một người nào đó. Về cơ bản, mình thấy đây là một thể loại khá hay ho và hấp dẫn, đáng tiếc hồn thú trong truyện lại có quá ít đất diễn và không để lại ấn tượng gì lắm.

Bản thân Tê Chiếu là một lính gác Thần cấp, sở hữu hồn thú là một con Rồng châu Âu có cánh (coi hình) có sức mạnh rất lớn tên là Trọng Diễm, nhưng do độ dung hợp gene thấp nên không ai nhìn thấy nó ngoại từ chính ảnh và Tần Vân. Trọng Diễm được mô tả là rất mạnh, nhưng khó mà nói được nó mạnh ở đâu ngoài việc sức chiến đấu cao được thể hiện khi luyện tập trong phòng tập, cùng với sở thích thích trang sức lấp lánh và có trái tim thiếu nữ mong manh yếu ớt, nhưng vì dù là hồn thú của nhân vật chính nhưng đất diễn không có nhiều, có thì cũng chỉ là vài cảnh em ấy lăn qua lăn lại mấy món trang sức lấp lánh nên cảm giác em ấy khá là nửa nạc nửa mỡ. Trong phòng luyện tập thì tác giả chỉ nói em ấy rất khỏe, có thể đánh được quái thú cấp cao, nhưng khi ở trên chiến trường, hầu như tác giả đã quên mất phải tả em ấy rồi, khá là đáng tiếc. Tương tự với hồn thú Ishtar của Tần Vân, tất cả những gì còn đọng lại thì đó là một con ngựa một sừng có cánh, có thể chạy và bay, hết. Đến hồn thú của nhân vật chính còn thế, thì với hồn thú của nhân vật phụ…thôi đừng hi vọng quá nhiều, biết nguyên hình là may mắn lắm rồi, một số người đến cuối còn chả biết hồn thú là con gì. Hệ thống thần thú cứ thế theo gió bay gần hết.

Về văn phong, có thể nói là không mấy đặc sắc và vẫn mang tính kể lể nhiều hơn. Trong tuyến nhân vật có khá nhiều nhân vật phụ có plot tiềm năng, như chuyện tình Beste (mẹ nuôi của Tần Vân) và Hạ Lộ (cha của Tê Chiếu), Thẩm Trác Phàm và Arthur, Skate và Lâm Đống Lương… Beste và Hạ Lộ đều âm thầm yêu nhưng không ai nói ra, họ lựa chọn trầm mặc để bảo hộ lẫn nhau, mong ước của Hạ Lộ là được bồi táng cùng người mình yêu, nhưng bản thân ông biết mình không có khả năng nên dù đã phát điên rồi chết cũng vẫn nhớ vùi một một lọn tóc của Beste trong cơ thể coi như được hóa táng cùng một phần của bà. Thẩm Trác Phàm vì bảo hộ Arthur nên đã thực hiện thôi miên để Arthur quên mất mình khi cậu bị xử tiêm thuốc phá hủy thần kinh, Arthur dù không thể nhớ nổi cậu nhưng vẫn kiên trì không tìm bắt kì Hướng đạo nào khác, thà tiêm thuốc ức chế chứ không muốn tìm Hướng đạo, chỉ dựa vào trí nhớ mơ hồ mà tìm những người có nét gì đó giống Thẩm Trác Phàm giữ lại bên cạnh làm người hầu. Thậm chí cả truyện tình bách hợp của nhân vật phụ phụ là Maggie và Alice cũng rất có tiềm năng. Đáng tiếc tác giả chỉ có thể phác thảo ra vài nét, kể ra vài sự kiện, nhưng viết thực sự thiếu chiều sâu, không khắc họa được tình cảm của nhân vật, lướt quá nhanh nên thành ra hời hợt. Tác giả có vẻ như quá tham tình tiết, muốn kết hợp cả các câu chuyện của nhân vật phụ nhưng lực bút không đủ, tuyến nhân vật phụ khá nhiều, sơ sơ có thêm 4 cặp đôi phụ nổi bật, nhưng cả truyện chỉ có 56 chương và chiều dài cũng khiêm tốn, quá thiếu thốn thời lượng để có thể làm trọn vẹn cho bất cứ đôi nào. Các chi tiết. kí ức, cảm xúc của nhân vật rất thiếu, khó có thể để độc giả tưởng tượng ra được tình cảm của họ sâu đậm thế nào. Beste và Hạ Lộ, cặp đôi này đề cập đến quá khứ quá ít, thậm chí tình cảm của họ cũng chỉ được xác nhận qua một câu nói chẳng hiểu lấy căn cơ ở đâu của Tê Chiếu, hồi ức của Beste cũng quá ít, chỉ vài ba dòng, thành ra cũng không hiểu nổi họ có tình cảm với nhau thế nào. Arthur và Thẩm Trác Phàm có quá khứ, nhưng là kết quả, không có quá trình (tức là chỉ nói là hai người yêu nhau và đã thực hiện đánh dấu hoàn thiện, không nói gì đến quá trình yêu), cách giải quyết cũng mơ hồ và động cơ cũng không rõ ràng.

Trong truyện có rất nhiều tình tiết hơi vô lý, nhiều tình tiết có lẽ là tác giả cũng cảm thấy không thể giải thích nên cứ cắt qua và cho nó thành đương nhiêu. Như việc Tê Chiếu biết Beste giữ tấm huy chương hình của cát cánh của Hạ Lộ, dù Beste chưa từng mang nó ra bao giờ, đến cả con trai nuôi của bà là Tần Vân cũng không biết. Bà chưa từng kể quá khứ của mình kĩ càng cho ai, mà Tê Chiếu đã biết Hạ Lộ lấy danh nghĩa tặng huy chương tốt nghiệp của học viện để tặng Beste tấm huy chương hình hoa cát cánh của mình. Arthur bị thôi miên quên hết mọi chuyện, chỉ dựa vào một chút mảnh kí ức mà cự tuyệt mọi Hướng Đạo, vậy mà Thẩm Trác Phàm xin vào phủ công tước làm người chăm sóc Sư tử làm cách nào mà kéo được ảnh lên giường làm một pháo, khi mà ảnh còn chả còn tý tiết tố nào của Hướng đạo do thuốc phá hủy thần kinh. Olympus rất coi trọng các thí nghiệm về Thần cấp của mình, không dưng đi gắn một đống thuốc nổ vào xác Hoàng đế Hạ Lộ để làm gì? Hơn nữa đám chất nổ cũng không cần thiết, chả có động cơ gì để cho nổ tung cả nửa hành tinh mà công tắc là di chuyển cái xác Hoàng đế có thể mang gene Lính gác thần cấp. Tần Vân vì sao phải tự thôi miên niêm phong khả năng của mình, Beste tại sao tự dưng lại bỏ đi chăn ngựa ở một hành tinh xa xôi và bỏ mặc Tần Vân lại một mình.. nói chung truyện vẫn còn rất thiếu tính logic và để lại cả ngàn câu chấm hỏi.

Điểm khá nhất của truyện có lẽ là dù văn phong kể lể khá nhàm và tình tiết nhiều cái còn chưa rõ ràng thì truyện viết khá thoải mái, đọc không đến nỗi khó chịu. Nhân vật không bị hoàn hảo quá đà, không quá bàn tay vàng. Đọc chơi chơi giải trí thì cũng có thể nói là cũng được.

Nhưng mình không định tìm đọc tiếp truyện nào của tác giả này đâu.

—————————–

Link kimtaitrunghuynhanhtu edit: https://kimtaitrunghuynhanhtu.wordpress.com/chung-tinh/

Link Dẹo edit: https://pagenotfound0909.wordpress.com/2016/06/26/chung-tinh-tinh-thuy-bien/

Link Dẹo edit wattpad CHÍNH CHỦ: https://www.wattpad.com/story/112288670

—————————–

Chú ý: Truyện có pass, gợi ý ngay ngoài mục lục