Đi đâu cũng được miễn là đi cùng nhau tiếng Anh

Không xa, cũng không gần, tình yêu của tôi chỉ cách nhau chừng hai giờ đồng hồ chạy xe máy. Khoảng cách đó đủ khiến hai con người mỗi ngày chỉ có thể nhìn nhau qua màn hình máy tính. Cuộc sống mà mỗi con người tìm được một công việc của chính mình, họ quẩn quanh trong đó, không có dư dả thời gian hai tiếng đồng hồ để chạy đến bên nhau mỗi ngày, như anh và tôi.

Đi đâu cũng được miễn là đi cùng nhau tiếng Anh

Thi thoảng, ừ, là thi thoảng thôi, tôi mới có đầy một buổi chiều thứ bảy và một ngày chủ nhật để gom góp hết nhớ thương của một tuần dài, cuộn mình trong vòng tay anh. Ngày trước, tôi không ghét ngày chủ nhật như bây giờ. Ngày trước, tôi không tin ngày chủ nhật nào cũng có mưa. Cho đến khi tấm lưng quen thuộc đó rời đi, xa dần, khuất tầm mắt tôi. Nước mưa rơi từ đôi mắt. Cảm giác của người ở lại luôn cô đơn và lạc lõng đến mức chỉ muốn nằm lì một chỗ, mặc cho ngày mai đã lại là thứ hai.

Đi đâu cũng được miễn là đi cùng nhau tiếng Anh

Không biết có gọi là yêu xa hay không, nhưng tôi bắt đầu có một thói quen, thói quen đếm ngày mình đã mặc đồng phục công ty. Khi những chiếc áo đồng phục vừa kịp mặc hết, vừa lúc sắp hết một tuần, vừa đúng sẽ đến thứ bảy. Đó là những ngày thứ bảy được cùng anh ăn những món từng ăn khi còn học chung một trường Đại học. Là đi những con đường mà thời yêu nhau vẫn hay đi. Là nhắc lại những kỷ niệm dở khóc dở cười của một thời bồng bột. Là nắm tay nhau nhớ lại những khó khăn đã từng trải qua. Tình yêu, đôi khi đơn giản vậy thôi. Chỉ là đi đâu cũng được, miễn là đi cùng nhau, ở đâu cũng được, miễn là ở cùng nhau. Mặc cho nỗi nhớ đi rong, mặc cho niềm thương đi lạc.

  • Tâm sự
  • Hẹn hò

Thứ năm, 29/4/2021, 11:00 (GMT+7)

Cô gái có dáng người nhỏ nhắn với cặp răng khểnh xinh xinh. Ai cũng bảo em cười duyên nên em hay cười lắm.

Gửi anh - người yêu tương lai của em,

Anh ơi, thời gian thấm thoắt trôi thật nhanh, giờ là năm 2021 rồi. Em vẫn đang trên hành trình tìm kiếm một nửa của mình. Mỗi người sinh ra chỉ dành cho một người mà thôi, phải không anh? Vậy nên em không vội vàng, vẫn kiên trì tìm kiếm và tiếp tục gửi thư tới anh.

Em là nhân viên văn phòng, làm việc tại Hà Nôị, công việc khá bận. Vì còn độc thân, có nhiều thời gian nên em cống hiến hết mình cho công việc. Em đang cố gắng sắp xếp lại để có thời gian cho bản thân nhiều hơn.

Trước kia, khi mới ra Hà Nội học, khoác trên mình chiếc áo đồng phục Đại học Quốc gia Hà Nội, do không hiểu biết nên em ngông ngông, chảnh chảnh, gặp ai cũng lắc đầu dù biết mình không có điểm gì đặc biệt hay nổi bật. Giờ nghĩ lại thấy nực cười ghê. Sau này khi ra trường, em suy nghĩ thực tế hơn nên đặt ra vài tiêu chuẩn với bạn trai để có thể đi xa cùng nhau. Trước đây, em tìm hiểu một bạn trai và thấy những tiêu chuẩn đó chẳng còn là gì nữa khi mình thực sự có cảm xúc.

Nhưng anh ơi, ít nhất em vẫn cần anh có tâm hồn đẹp và mong anh có kiến thức xã hội rộng chút để em cảm thấy được an toàn trong mọi hoàn cảnh. Khi cảm xúc chạm tới nhau, chúng ta hãy nỗ lực để hiểu nhau nhé, vì có hiểu mới có thương, có thương chúng ta mới dễ dàng cảm thông và vì nhau để vượt qua những khó khăn trong cuộc sống.

Bạn bè và người thân quanh em đều lập gia đình nên em cảm thấy cô đơn lắm. Đã 2 năm em chưa xách ba lô đi đâu. Em thèm được đến một nơi xa để nghỉ ngơi, refresh lại cơ thể, mà không đủ can đảm đi một mình. Tuy 28 tuổi nhưng em mong anh hơn em khoảng 6 tuổi. Em sợ không hiểu được anh, hơn nữa em cũng lo xa, sợ về già phải sống một mình lắm. Em nhìn bà ngoại, bà đã sống không có ông hơn 20 năm. Mỗi khi nhìn ánh mắt bà xa xăm, buồn buồn, em thấy thương bà lắm (chắc là em có gen sống thọ như bà đó - cười).

Em mong cuộc sống gia đình bình dị thôi. Chúng ta cùng cố gắng trong công việc của mỗi người, về nhà có khó khăn, căng thẳng gì thì cùng chia sẻ anh nhé. Em có nhiều cách để giải tỏa cùng anh. Chúng ta cùng dạy dỗ, làm gương cho con cái, cho chúng tình yêu thương trọn vẹn, dạy chúng yêu thương muôn loài.

Em thích được cùng anh làm mọi điều: nấu cơm, làm việc nhà, đi dạo, thể dục, du lịch, lên rừng xuống biển... đi đâu cũng được, miễn là cùng anh. Em nói vậy không có nghĩa là không cho anh thời gian riêng tư đâu. Em nghĩ trong một ngày, ai cũng cần có khoảng thời gian và không gian riêng để hiểu về chính mình nhiều hơn.

Anh à, nhưng dù đi đâu, chúng ta vẫn có nơi gọi là nhà để về. Quê em ở Vĩnh Phúc, cách trung tâm Hà Nội tầm 40 km thôi. Mong anh cùng quê em, ở Hà Nội hoặc đâu đó gần gần, trên cung đường về nhà em chẳng hạn để chúng ta tiện chăm sóc cho gia đình hai bên.

Anh, nếu quen nhau, em còn nhiều điều muốn thủ thỉ bên tai anh lắm, nhưng thư khá dài rồi. Nếu đọc thư của em tới đây mà anh có cảm tình, đừng ngại gửi thư cho em nhé.

Em mong anh.

Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.

  • Họ tên: Pink
  • Tuổi: 27 tuổi
  • Nghề nghiệp: Văn phòng
  • Nơi ở: Quận Nam Từ Liêm, Hà Nội
  • Giới tính: Nữ