Hướng dẫn đi Vào Giấc Ngủ Wattpad

Tìm mãi không thấy ảnh minh hoạ nào vừa ý nên thôi =))

43 chương 1 phiên ngoại 

Tác giả: Tạp Bỉ Khâu

Thể loại: hiện đại, thiên chi kiêu tử, sủng, ngọt ngào, bá đạo thâm tình lưu manh công x thiên tài ngạo kiều thụ

Editor: Caitrang1212

Mình khá thích truyện của Tạp Bỉ Khâu vì đụng trúng manh điểm của mình, 3 truyện mình đã đọc thì đều rất cute và ngọt ngào. Cách hành văn của tác giả không phải xuất sắc như nhiều đại thần đam mỹ nhưng mình thích ở điểm các tình tiết tán tỉnh nhau giữa công và thụ vô cùng đáng yêu và, nói thế nào nhỉ, extra =)) Mình thấy trong 3 truyện mình đã đọc thì công và thụ đều đi rất xa để cua người yêu, mình thích!!! Giống như thích cách anh Thù cua lại bạn Du, mình sẽ cố gắng dịch thật nhanh qua đoạn ngược xíu xiu của truyện cho mọi người thấy anh Thù moe muốn chết ýyy!! 

Nhập Thuỵ Chỉ Nam kể về mối quan hệ tình cảm giữa bạn công Lương Sủng – tổng tài tài hoa ngập trời thiên tài thương nghiệp :v và bạn thụ Ninh Diệc Duy – thiên tài vật lý học. Hai người có thể coi là thanh mai trúc mã, sớm chiều bên nhau từ bé. Anh Lương Sủng yêu thích Diệc Duy từ khi cậu còn vị thành niên, tuy nhiên vì bạn Duy này rất vô tư k hiểu sự đời, chỉ một lòng học vật lý nên anh ngập ngừng không dám tỏ tình :3 Truyện HE sủng ngọt không ngược và ngắn, ai đang buồn đọc giải trí sẽ thấy rất ấm lòng.Bạn Caitrang1212 edit truyện khá hay, đọc dễ chịu, cảm ơn bạn nhìu ❤ ❤

Đề nghị không kéo xuống tiếp nếu không muốn bị bật mí hết toàn bộ tình tiết truyện !! 

.

.

.

.

.

.

.

.

Tuy rằng truyện ngọt và cute nhưng mình chỉ có hai chữ “đáng tiếc” để nhận xét về truyện. Theo mình thì tác phẩm này đã có thể viết thành 5 sao nhưng tác giả dừng tay nên chỉ đáng 3 sao, nếu không muốn nói là 1 T_T CÓ QUÁ NHIỀU NÚT THẮT CHƯA ĐƯỢC GIẢI ĐÁP TRONG TRUYỆN!! 

Bạn thụ Ninh Diệc Duy là con nuôi, bố mẹ nuôi cậu vô cùng yêu thương cậu, mẹ nuôi cậu làm bảo mẫu ở nhà anh Lương Sủng nên từ bé hai người đã gặp nhau và kết thân. Sau đó, mọi truyện tiến triển bình thường và đến khi Ninh Diệc Duy học năm cuối đại học. Cậu dù nhỏ tuổi nhưng là thiên tài nên nhảy lớp, đam mê vật lý, gia nhập tổ nghiên cứu của giáo sư Khổng nổi tiếng toàn quốc. Vợ giáo sư Khổng là em gái của mẹ Lương Sủng, bà và ông Khổng vất vả lắm mới có 1 mụn con, tên là Khổng Tổng. Khổng Tổng dù rõ ràng không giỏi và cũng không thích vật lý nhưng muốn bố tự hào về mình nên đâm đầu vào ngành này, nhờ quan hệ cửa sau nên từ năm 1 đã vào được tổ nghiên cứu của cha mình. Tuy nhiên, vì người cha của cậu quá yêu quý Ninh Diệc Duy, hay khen ngợi Duy Duy nên Khổng Tổng căm ghét Duy Duy vô cùng, làm khó cậu đủ đường. Hai người nảy sinh mâu thuẫn rất lớn, nhất là vào 1 hôm thằng Tổng này dám xúc phạm mẹ nuôi của Duy Duy :)) Nói chung thằng này pháo hôi não tàn. Thằng này còn có xư hướng crush Lương Sủng nữa nên sau này nó phát hiện ra Lương Sủng – người anh họ nó luôn thần tượng lại hôn nhau đắm đuối với Duy Duy thì nó đã phát tán ảnh 2 người hôn nhau mà nó chụp trộm được nhưng bị bụp ngay :v không có chuyện gì to tát xảy ra.

Cú twist lớn nhất của truyện là bố mẹ ruột của Ninh Diệc Duy chính là giáo sư Khổng và phu nhân Khổng, cũng chính là bố mẹ của Khổng Tổng. Khi ở bệnh viện, sau khi Duy Duy được sinh ra không lâu thì cô gái trẻ vừa đẻ bên cạnh đã tráo con mình vào thay Duy Duy. Con cô gái này trở thành đứa con lớn lên trong nhung lụa, Khổng Tổng. Còn Duy Duy về sau được nhà bố mẹ nuôi nhận nuôi. Nhà bố mẹ nuôi ban đầu rất nghèo sau đó dần khấm khá lên.

Ôi đọc đến đoạn này mình đã chuẩn bị tinh thần cho một hồi gia đấu kịch tích gì đó nhưng hỡi ơi, không có một màn gia đấu nào cả.. truyện kết cụt lủn ở đoạn mỗi ông bà Khổng, Lương Sủng và Duy Duy biết về thân thế của cậu, hết!!!! Trời ơi, truyện còn bao nhiêu không gian để phát triển @@ Bố mẹ nuôi của Duy Duy sau khi biết sự thật thì sẽ phản ứng thế nào? Thằng Khổng Tổng vẫn luôn gato với Duy Duy sau khi biết mình không phải con đẻ thì sẽ làm gì? Nó và Duy Duy đối diện nhau thế nào? Bố mẹ Lương Sủng dù đã biết con mình yêu thương Duy Duy nhưng đó là khi họ không biết Duy Duy và Lương Sủng là anh em họ! Nếu sau này họ biết thì họ sẽ phản ứng thế nào??? Bố mẹ nuôi của Duy Duy và ông bà Khổng sẽ xử lý tình huống éo le này giữa họ thế nào???

Chẳng phải tác giả hoàn toàn có thể viết theo một hướng khá phổ biến là biến Khổng Tổng triệt để thành kẻ phản diện, giới thiệu thêm mấy kẻ thù trên thương trường của Lương Sủng trợ giúp thằng này trả thù Duy Duy sao… Hoặc viết tiếp về tình cảnh éo le giữa gia đình bố mẹ ruột và bố mẹ nuôi của Duy Duy nữa…

Nhưng không, tác giả không hề viết gì, kể cả ở ngoại truyện thì cũng chỉ là 1 khoảng thời gian du lịch riêng giữa Duy Duy, bố mẹ đẻ và Lương Sủng….

Vì những thắc mắc trên nên thấy bộ truyện này quá cụt lủn… nếu chỉ muốn viết 1 tác phẩm tình yêu ngọt ngào đơn giản thì sao phải đặt nút twist kia vào… Đặt vào nhưng không giải quyết triệt để khiến cho mình, 1 người đọc, thấy vô cùng dang dở, cảm giác như đây chỉ là phần 1 và nên có phần 2 😀

Haizzz, kết luận là truyện đáng lẽ 5 sao thì chỉ đáng 3 sao, quá nhiều khe hở thủng lỗ chỗ mà tác giả không thèm vá, buồn thúi ruột 😦

Nếu ai đã đọc truyện này và cũng có cảm nhận giống mình thì comment nha!

View all posts by Bún Thang

Đánh giá: 8.9/10 từ 120 lượt

Thể loại: đam mỹ, hiện đại, HE, 1x1, thanh mai trúc mã, song hướng thầm mến, ấm áp, nhẹ nhàng, ngọt sủng, chủ thụ. 
Tình trạng bản gốc: Hoàn 43 chương. 
Nghĩa tên truyện: Hướng dẫn vào giấc ngủ. 

Không có văn án.

  • Chỉ dẫn của phụ huynh
  • Vụ bê bối khờ dại
  • Người yêu xinh đẹp

  • 1 Bách luyện thành thần Tiên Hiệp, Dị Giới, Huyền Huyễn
  • 2 Overgeared Thợ rèn huyền thoại Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Võng Du
  • 3 Nghe nói em thích tôi Ngôn tình, Hiện đại
  • 4 Gió ấm không bằng anh thâm tình Ngôn tình, Trọng Sinh
  • 5 Uông Xưởng Công Ngôn tình, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Cổ Đại
  • 6 Thiểm hôn tổng tài khế ước thê Ngôn tình
  • 7 Cuồng thám Ngôn tình, Xuyên Không, Trinh Thám, Phiêu Lưu
  • 8 Thần y ở rể Ngôn tình, Ở rể
  • 9 Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc Ngôn tình, Sủng
  • 10 Vợ ơi, đừng đi nữa! Anh sai rồi! Ngôn tình

  • 1 Chàng rể đại gia Ngôn tình, Đô Thị, Ở rể
  • 2 Bạn trai kỳ lạ của tôi Ngôn tình, Truyện ma - kinh dị
  • 3 Chàng rể cực phẩm Ngôn tình, Gia đình, Sắc, Sủng, Đam Mỹ, Hiện đại, Ở rể
  • 4 Ông bố bỉm sữa siêu cấp Ngôn tình, Đô Thị, Sủng
  • 5 Long tế Ngôn tình, Đô Thị
  • 6 Truyền nhân trừ ma: Bạn trai tôi là cương thi Truyện ma - kinh dị, Hài Hước
  • 7 Chàng rể phi thường Ngôn tình, Ở rể
  • 8 Chọc tức vợ yêu mua một tặng một Ngôn tình, Sủng, Hiện đại, Ngọt
  • 9 Tiên sinh đoán mệnh sao? Truyện ma - kinh dị, Đam Mỹ
  • 10 Bà chủ cực phẩm của tôi Ngôn tình, Sắc, Sủng


Nghĩ là làm ngay lập tức, trên con đường truy tìm chân lý không cho phép phạm phải dù chỉ một sai lầm.Ninh Diệc Duy rời khỏi tiệm bánh, trở vào trong xe, không nói năng gì mà nhắn tin cho Chu Tử Duệ: “Tử Duệ, tôi có chuyện muốn thương lượng với cậu.”Chu Tử Duệ không hổ là bạn thân của cậu, trả lời ngay: “Khi nào?”, tiếp đó gửi sang tấm ảnh thời khóa biểu hai ngày tới cho Ninh Diệc Duy, trên ảnh có mấy vòng tròn màu hồng biểu thị thời gian trống “Tôi đang ký túc xá của anh họ dọn vệ sinh (đêm nay anh ấy sang đại học A họp, vừa mới đi), nếu chuyện thực sự quan trọng, có thể trực tiếp tới đây.”Còn rất tri kỷ gửi kèm định vị tầng 4 ký túc xá giáo viên đại học D.Chu Tử Duệ đã nói đến vậy thì Ninh Diệc Duy cũng không khách sáo, trả lời: “Tôi đến hơi muộn chút, lúc đó dọn vệ sinh cùng cậu.”Quyết định gặp mặt xong, Ninh Diệc Duy thở phào nhẹ nhõm,chợt nghe Lương Sùng nói: “Tôi gọi bác sĩ đến xem tay cho em.”Ninh Diệc Duy cứng người, quay đầu nhìn Lương Sùng, miễn cưỡng cói: “Không cần phiền phức vậy đâu.”“Cần.” Lương Sùng vô cùngg quyền lực vô cùng dứt khoát.Ninh Diệc Duy không lên tiếng, cúi đầu tự nghịch ngón tay mình, không hề thốt ra kháng nghị. Qua lát sau, Lương Sùng vẫn không để ý tới cậu, Ninh Diệc Duy không thể làm gì khác hơn là lầu bầu nói: “Chán ghét bác sĩ.”Cậu chỉ đơn thuần không thích đi bệnh viện cùng khám bệnh chứ không có nguyên nhân đặc biệt gì, bóng ma tâm lý lại càng không, giống như có những người không thích ăn rau mùi tây, những người cảm thấy biển cả rất đáng sợ, đều như nhau. Vết thương sau tai lần trước khá nghiêm trọng, Lương Sùng tìm bác sĩ thay thuốc thì cậu chấp nhận được, lần này mu bàn tay chỉ bị trầy da chút đỉnh, Ninh Diệc Duy cho rằng hoàn toàn không cần gặp bác sĩ để làm gì.“Tôi bảo bác sĩ mặc đồ thường,” Lương Sùng như đã sớm nghĩ ra nên xử lý thế nào, anh nói với Ninh Diệc Duy “Nhìn không giống bác sĩ.”Ninh Diệc Duy vẫn không bị thuyết phục, cậu trề môi, nghiêng mặt sang bên trợn trắng hai mắt.Lương Sùng tóm cậu lại: “Ninh Diệc Duy, em làm biểu cảm gì đấy?” giọng điệu còn rất hung dữ, tràn đầy uy hiếp muốn tính sổ.Ninh Diệc Duy không có gan xung đột chính diện với Lương Sùng, cậu nhắm mắt giả vờ buồn ngủ, mò đông mò tây lấy trong cặp ra chiếc bịt mắt, đeo lên, ngáp một cái, tự cho là diễn rất tốt mà nói: “Ài, em buồn ngủ quá, ngủ đây.”Trước mắt cậu tối sầm, nhắm mắt an tĩnh một chốc mà cơn buồn ngủ thật vẫn chưa đến, vừa định giơ tay kéo bịt mắt xuống thì nghe thấy Lương Sùng gọi cậu: “Ninh Diệc Duy?”Xe ngừng. Ninh Diệc Duy chưa kịp lên tiếng thì Lương Sùng đã thấp giọng hỏi: “Thật sự ngủ rồi?”Ninh Diệc Duy hé mắt, bịt mắt phủ lên hàng mi cậu hơi không thoải mái, cậu không dám động đậy, lưng dựa sát trên ghế, bởi vì cảm giác sắp tới sẽ có gì đó xảy ra.“Ninh Diệc Duy,” âm thanh Lương Sùng gần hơn, nhẹ nhàng nói với câu: “Đừng giả vờ ngủ, tỉnh thì ngồi dậy đi.”Ninh Diệc Duy vẫn không nhúc nhích.Nhịp tim cậu vừa rồi còn thong thả mà giờ đã không kìm được tăng tốc.Vì cậu so với bất cứ người nào khác đều hiểu rõ Lương Sùng hơn, cậu tin chắc Lương Sùng bây giờ chỉ vờ hỏi Ninh Diệc Duy tỉnh hay không chứ không thực sự muốn đánh thức cậu.Ngón tay Lương Sùng chạm vào môi Ninh Diệc Duy, dùng ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve môi dưới, nhẹ nhàng trầm thấp gọi: “Ninh Diệc Duy.”Mặt Ninh Diệc Duy nóng lên, cậu không biết Lương Sùng sao lại làm như vậy, cậu rất muốn biết, cho nên một lần nữa nhắm mắt lại.Vài giây sau, Lương Sùng vươn tay chạm vào gò má cậu, kéo bịt mắt lên. Ninh Diệc Duy cảm nhận được ánh sáng, nhưng vẫn không muốn mở mắt.Có một loại trực giác mách bảo cậu, chỉ cần không mở mắt là có thể khám phá ra bí mật của Lương Sùng. Vì vậy Ninh Diệc Duy đèn nén hơi thở, không động đậy mà lẳng lặng chờ.Chỉ là trực giác của Ninh Diệc Duy hôm nay không được chuẩn, cậu cuối cùng cũng không đợi được chuyện gì xảy ra.Lát sau, Lương Sùng mở miệng nói với cậu: “Đừng giả vờ nữa,” còn gọi tên cậu “Ninh Diệc Duy.”Lần này Lương Sùng thực sự đánh thức Ninh Diệc Duy, không thăm dò mà lại bình tĩnh ung dung, cứ như thoát ra từ giấc mộng đào hoa nhẹ nhàng, trở về bộ dạng bình thản.Ninh Diệc Duy miệng khô lưỡi khô mở mắt ra, nhìn thấy Lương Sùng cách cậu rất gần, dùng ánh mắt vô cùng khó hiểu mà nhìn mình chăm chú. Không lâu sau, Lương Sùng nhìn đi chỗ khác, tháo bịt mắt của Ninh Diệc Duy ra, bỏ vào cặp.Bọn họ đều chẳng nói gì với nhau.Ninh Diệc Duy nghiêng đầu lén nhìn Lương Sùng, không dám nhìn nhiều, chỉ thấy khóe môi bằng phẳng lạnh nhạt của Lương Sùng.Độ cong chiếc cằm của Lương Sùng rất đẹp, lông mày rậm sắc nét, anh có khung xương sọ rất hoàn mỹ nhưng trên mặt chẳng có bất kỳ biểu cảm gì, tư thái và thần sắc đều có sự phòng bị rõ ràng.Hết thảy đều khiến cho Ninh Diệc Duy khó chịu trong lòng.Nếu như có thể, Ninh Diệc Duy nguyện thay anh nắm giữ toàn bộ, quý giá hay không quý giá cũng đều được, chỉ cần đổi lại vui vẻ cho Lương Sùng.“Em không có giả vờ.” Ninh Diệc Duy nhỏ giọng biện minh, một lời nói dối thiện ý.Lá ngô đồng cuối thu từ trên nhánh cây rơi xuống, dính trên cửa xe Lương Sùng.“Ừ.” Lương Sùng ôn hòa nhẹ nhàng nói “Xuống xe đi, ăn cơm.”Ninh Diệc Duy thấy Lương Sùng mở cửa xe, lập tức mở cửa nhảy xuống đi theo phía sau Lương Sùng vào nhà hàng. Cậu muốn bắt lấy tay Lương Sùng, muốn kéo tay anh, nhưng Lương Sùng đi nhanh quá, Ninh Diệc Duy bắt hụt, không thể làm gì hơn là rũ tay, mau chóng theo vào.Ninh Diệc Duy đến ký túc xá của anh họ Chu Tử Duệ là lúc 9h30 tối.Sau khi ăn xong, Lương Sùng mang Ninh Diệc Duy đến chỗ bác sĩ băng bó vết thương, rồi đưa Ninh Diệc Duy về nhà, Ninh Diệc Duy ở trên lầu nhìn Lương Sùng lái xe rời đi mới đón taxi tới trường học.Cậu đến dưới lầu, thấy Chu Tử Duệ đáng ở đó chờ mình, phòng ốc ký túc xá cũ kỹ, hành lang chật hẹp, đèn thì hỏng vài ba cái, Chu Tử Duệ vừa soi đèn pin đưa Ninh Diệc Duy lên lầu vừa thở hổn hển oán than với Ninh Diệc Duy: “Phòng của anh họ tôi bẩn, bẩn vô cùng!”Ninh Diệc Duy còn đang nghĩ đến Lương Sùng, hơi mất tập trung, nhìn thấy trước cửa phòng Chu Tử Duệ quét dọn để bảy tám cái túi rác to tổ chảng, cậu giật nảy mình, quăng Lương Sùng ra sau đầu, hỏi Chu Tử Duệ: “Đều là của anh cậu?”“Đúng, đúng vậy!” Chu Tử Duệ tức giận “Anh ta mới về, về có nửa năm, đã chế ra bao, bao nhiêu đây rác!”Chu Tử Duệ mở cửa, cho Ninh Diệc Duy xem thành quả quét tước của mình, sàn nhà bóng loáng, khung cửa hiện lên dấu vết bị lau chùi nhiều lần.“Sạch ghê.” Ninh Diệc Duy tán dương.“Chỉ cho tôi có ba, ba trăm tệ.” Chu Tử Duệ tiếp tục oán giận “Tôi quét dọn tận năm tiếng.” ký túc xá giáo viên là căn gác xép, to nhỏ cũng chỉ 50 mét vuông, lúc Chu Tử Duệ mới đến gần như là không có chỗ để đặt chân.“Đúng, đúng rồi, Diệc Duy,” Chu Tử Duệ rót nước cho Ninh Diệc Duy, nói “Cậu có, có chuyện gì thế?”“Chuyện dài lắm.”“Để tôi đi gọt, gọt chút hoa quả.” Chu Tử Duệ vội nói “Anh họ tôi mua, không, không ăn thì phí lắm.”Ninh Diệc Duy ngồi trên ghế sô pha nhỏ ở phòng khách, nâng cốc sứ trắng ngẩn người.Cửa đột nhiên mở ra, anh họ Chu Tử Duệ – Bành Triết Phi mặc âu phục, một khuôn mặt phiền muộn vào phòng, tùy tay thả cặp xuống đất, mắt nhìn thấy Ninh Diệc Duy cùng sàn nhà sạch sành sanh mà anh chưa từng thấy qua, hơi sửng sốt, nhanh chóng nhặt cặp lên nói với Ninh Diệc Duy: “Ngại quá, tôi đi nhầm.”Ra ngoài đóng cửa lại.Qua chừng mười giây sau, cửa mở ra lần nữa, Bành Triết Phi vịn cửa, tràn đầy nghi hoặc hỏi Ninh Diệc Duy: “Đây là phòng tôi phải không?”“Anh,” Chu Tử Duệ bưng dĩa trái cây đi ra, nhìn thấy Bành Triết Phi, liền giới thiệu: “Đây là bạn, bạn học của em, Diệc Duy, bọn em có việc cần thương, thương lượng.”Bành Triết Phi thở phào nhẹ nhõm, lại ném cặp xuống, nói với Chu Tử Duệ: “làm anh sợ một phen, chuyện gì vậy, anh giúp mấy đứa nghĩ cách cho.”“Không, không cần đâu.” Chu Tử Duệ khéo léo từ chối “Anh không, không hiểu đâu.”“Em mới không hiểu đấy,” Bành Triết Phi đi tới bàn, xiên một miếng bưởi nhét vào miệng, hàm hồ nói: “Mọi người cùng góp củi, lửa mới cháy to được. Toán lý không tách biệt, không thể thoát ly trạng thái trực tiếp về giảng giải lượng tử, cũng không thể thoát khỏi cấu trúc liên kết cô đặc, hai môn học này từ ngày xưa tuy hai mà một, xúc tiến cho nhau.”“Có, có đạo lý.” Chu Tử Duệ như có điều suy nghĩ gật đầu. Ninh Diệc Duy cũng thấy Bành Triết Phi nói rất đúng, cậu nhân tiện nói: “Anh họ giúp em nghe một chút xem xem.”