Nắng hồng là gì

Sao mờ kéo lưới kịp trời sáng,

Ta kéo xoăn tay chùm cá nặng.

Vẩy bạc đuôi vàng lóe rạng đông,

Lưới xếp buồm lên đón nắng hồng.

Câu hát căng buồm với gió khơi,

Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời,

Mặt trời đội biển nhô màu mới,

Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi.

    Huy Cận viết bài thơ Đoàn thuyền đánh cá vào năm 1958, tại vùng biển Quảng Ninh. Bài thơ ra đời trong thời kỳ miền Bắc nước ta sôi nổi xây dựng và phát triển kinh tế, văn hóa. Đây là một trong những bài thơ hay nhất viết về đề tài lao động khi nhân dân làm chủ cuộc đời.

Bài thơ gồm bảy khổ thơ ghi lại hành trình của một đoàn thuyền đánh cá ra khơi lúc hoàng hôn, đánh cá vào một đêm trăng trên Hạ Long, trở về bến lúc rạng đông. Đây là hai khổ thơ thứ 6 và 7, nói lên cảnh kéo lưới lúc mờ sáng và cảnh đoàn thuyền buồm căng gió lộng trở về:

Sao mờ kéo lưới kịp trời sáng...

(...) Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi.

Cảnh kéo lưới diễn ra lúc “sao mờ" - lúc trời gần sáng. Chữ “kịp” trong câu thơ “Sao mờ kéo lưới kịp trời sáng”  thể hiện tinh thần khẩn trương, hối hả của ngư dân lúc kéo lưới. Bao hồi hộp và hy vọng đón chờ. Cá mắc vào lưới thành những “chùm nặng” như chùm trái cây treo lủng lẳng. Phải là nhiều cá lắm mới mắc vào lưới, phải là những dân chài trẻ có đôi cánh tay rắn chắc, có sức khỏe dẻo dai mới có thể “kéo xoăn tay” . Câu thơ “ Ta kéo xoăn tay chùm cá nặng"  là một câu thơ hay và đẹp: hình ảnh ẩn dụ đầy sáng tạo ca ngợi vẻ đẹp khỏe mạnh trẻ tráng trong lao động. Huy Cận hay sử dụng từ “chùm” để tả thế giới sinh vật, như gà, cá tạo nên hình tượng thơ ngộ nghĩnh, đầy ấn tượng:

... Như cây sai mẹ đứng giữa chùm con

Chiều chiều thu vàng rực tâm hồn...

                                  (Chiều thu quê hương)

Nếu khổ thơ thứ tư, tác giả tả đàn cá biển đẹp như một bức tranh sơn mài lộng lẫy trong đó có những con cá song “lấp lánh đuốc đen hồng - cái đuôi em  quẫy trăng vàng chóe", thì ở khổ thơ thứ sáu này, những con cá biển tươi ngon mắc vào lưới cũng vô cùng rực rỡ: “ Vây bạc, đuôi vàng lóe rạng đông". Có thể nói những câu thơ tả cá là những câu thơ đẹp nhất, sáng tạo nhất ở cách phối sắc, ở cách sử dụng hình ảnh hoán dụ (vảy cá, đuôi cá, mắt cá...). Dưới ánh rạng đông “lóe” lên, cá nằm đầy khoang thuyền được phản chiếu càng ánh lên màu “vàng”, màu “bạc" thể hiện một niềm vui tươi trong lao động của các bạn chài. Câu thơ “lưới xếp / buồm lên /đón nắng hồng” với cách ngắt nhịp 2/2/3, với cách sử dụng liên tiếp ba động từ (xếp, lên, đón) diễn tả mọi công việc trên biển diễn ra tuần tự mà khẩn trương để trở vể.

Khổ cuối tả đoàn thuyền đánh cá trở về bến. Gió biển thổi căng cánh buồm đưa câu hát của ngư dân vang xa trên biển cả. Đây là lần thứ ba, nhà thơ nhắc lại câu hát. Lần thứ nhất tả tiếng hát ra khơi, tiếng hát phấn chấn, hồ hởi lên đường: "Câu hát căng buồm cùng gió khơi”. Lần thứ hai tả tiếng hát lúc đánh cá, tiếng hát say mê lao động và ngợi ca biển với bao ân tình sâu nặng, thiết tha:

Ta hát bài ca gọi cá vào

Gõ thuyền đã có nhịp trăng cao

Biển cho ta cá như lòng mẹ

Nuôi lớn đời ta tự buổi nào.

Lần thứ ba là tiếng hát mừng vui thắng lợi. Niềm vui của người dân chài hòa nhập với thiên nhiên - một rạng đông đẹp tươi, một ngày vui mới bắt đầu. Con thuyền thì “chạy đua...”, măt trời thì "đội biển”. Đoàn thuyền lướt sóng như cướp lấy thời gian, giành lấy thời gian, để nhanh chóng trở về bến. Cảnh tượng tráng lệ nhịp điệu cuộc sống khẩn trương vô cùng:

                                                        Câu hát căng buồm cùng gió khơi

Đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời

Mặt trời đội biển nhô màu mới....

Câu thơ “mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi” là một câu thơ hay cho thấy bút pháp lãng mạn của Huy Cận trong bài thơ này. Hình ảnh umắt cá" (hoán dụ)- muốn nói triệu mắt cá li ti được phản chiếu ánh rạng đông, càng trở nên huy hoàng. Sóng biển và cát lấp lánh cùng với muôn triệu mắt cá như trải dài, trải rộng trên “muôn dặm phơi. Câu thơ vừa tả cảnh biển tráng lệ lúc rạng đông, vừa tả cảnh được mùa cá (thậm xưng) đẹp. Nói rằng lao động là niềm vui sáng tạo. Nói rằng biển quê ta giàu đẹp. Nói rằng  khi người lao động làm chủ cuộc đời thì mới có ấm no hạnh phúc, cả ba điều ấy. Huy Cận đã nói được rất hay trong bài thơ Đoàn thuyền đánh cá, đặc biệt trong hai khổ này.

Với cách sử dụng màu sắc, với cách vận dụng các thủ pháp nghệ thuật như  ẩn dụ, hoán dụ, nhân hóa và thậm xưng, Huy Cận đã sáng tạo được nhiều hình ảnh đẹp, đầy ý nghĩa. Một không gian tráng lệ tràn ngập niềm vui câu hát. Một rạng đông trên biển và một rạng đông trong lòng người vì “đất nở hoa" và “biển đang hát”

Trích: loigiaihay.com

Nắng không chỉ mang đến sự ấm áp mà những tia nắng còn còn là sự hi vọng, một khởi đầu mới cho một ngày dài. Còn gì tuyệt vời hơn sau những ngày trời mưa buồn xám xịt là một ngày mới với những tia nắng khẽ chiếu qua ô cửa tâm trạng con người cũng vì thế trở nên vui vẻ hơn. Nắng thật kỳ diệu! Xin gửi đến các bạn yêu nắng những bài thơ về nắng hay nhất dưới đây.

Nắng hồng là gì

1. Yêu lấy nắng vàng – Đăng Tử

Nắng vàng nhuộm lá vàng đây Tình ơi! Nhặt chút nắng say rồi về Nắng say trên mái tóc thề Tình ơi! Nắng gợi vai kề bên vai Ngã đầu nghiêng bóng mi dài Ghé vào giấc mộng hồn ai mỉm cười Xanh xao đôi mắt với đời Mắt gom lấy nắng nhuộm lời yêu thương Nắng ngập ngừng bước bên đường Chờ cho ước nguyện bình thường chuyển mây Nắng vàng nhuộm lá vàng đây

Tình ơi! Nhặt lá rồi say nắng vàng.

2. Màu nắng yêu thương – Thơ tình nhỏ

Nắng vẫn hồng trước ngõ đợi tình sang Để mắt ngọc mơ màng trong xa vắng Nhớ điệu nhớ chiều nao đàn gảy tặng

Thương vẫn thương bữa nọ phú qua mời.

Bỗng nghe lòng xao xuyến quá người ơi! Duyên thắm đỏ trên bờ môi con gái Ước lại ước trao niềm yêu tuổi dại

Mơ vẫn mơ thỏa giấc mộng xuân thì.

Thích ghê nà, nhân nghĩa đẹp từng khi… Tâm hãnh diện điều chi mình đã có Anh hãy thử nhìn trông về chốn nọ

Nắng vẫn hồng trước ngõ đợi tình sang.

3. Nắng mùa hè – Ngư Phạm

Chào những chùm hoa nắng Vương trên mái tóc em Đọng trên má em hiền

Tô làn môi em đẹp…

Long lanh trong ánh mắt Những giọt nắng mùa hè Ngân đầy điệp khúc ve

Cho một mùa thương nhớ!

4. Hạ nhớ - Phạm Văn Hoàng

Hoa phượng nở gọi ve sầu nắng hạ Gió ngập ngừng vì những bước chân ngâu Từ xa em thương nhớ thuở ban đầu

Ngày hai đứa vẫn chung đường chung lối.

Nhành phượng vĩ đâu làm em bối rối Những chiều tà trên phố nhỏ yêu thương Dìu nhau đi cho nắng ngã môi hường

Hoa thắm đỏ thướt tha tà áo trắng.

Hè vẫy gọi trong ta niềm say đắm Biết bao giờ gặp lại… thuở ngày xauw Cho ta yêu… biết nói mãi sao vừa

Người con gái mang tên loài phượng vĩ.

5. Nắng xưa – Phan Quỳnh Như

Nắng hồng là gì

Nắng xưa nhớ… ngày thơ chơi đồng cỏ Gió mênh mông vui gót nhỏ tung tăng Đất bùn sâu in dấu vết chân hằn

Thầm vui sướng ta vân đằng Thánh Gióng.

Trưa vắt vẻo con mơ nghiêng cánh võng Nép mành tre tia sáng óng lung linh Hôn má em ru nắng nhẹ bên mình

Vàng da sạm thân ôm tình non nước.

Hoàng hôn xuống ai soi gương tóc mượt Nắng đi tìm cơn gió lướt bờ mi Bao yêu thương xao xuyến nhớ nhung gì?

Nồng giấc ngủ ru vần thơ kiều diễm.

Xa tuổi mộng tha phương trời mây tím Lá dần rơi sương điểm tóc mây bồng Dư âm nào ngơ ngẩn cả trời đông

Làng quê cũ… nắng còn không… màu nhớ?

6. Nắng thu đỏng đảnh – Hạnh Nguyễn

Tia nắng Thu quyện mùi thơm sữa cốm Màu vàng xen trong lốm đốm mắt na Gió dịu dnafg vuốt ve buổi chiều tà

Hoa sen muộn đang ngả màu hồng đậm.

Tia nắng chiều buông từng sợi thật chậm Sợ đêm về làn sương ngậm lạnh se Nắng vương vấn ôm từng cành me

Níu giữ lại bên hề tia vàng ấm.

Yêu mùa Thu sáng sớm kia lấm tấm Giọt sương Thu mỏng manh lẫn nắng mai Nắng đỏng đảnh đổ bóng mình vươn dài

Xua màn sương chạy hoài đâu chẳng biết.

Nắng mùa thu điệu đà sao đáng ghét Làm hanh hao từng vệt trên lá non Tia nắng Thu lau lắt những giận hờn

Chẳng nhẹ nhàng mơn man trên vòm lá.

7. Nắng chiều – Huỳnh Minh Nhật

Có phải mắt em trong chiều biếc Cho anh thương nhớ ngẩn ngơ lòng Sợi nắng hoàng hôn vương mái tóc

Buông chùng tơ liễu giữa thu không

Thuở ấy giấu lòng một tiếng thương Ôm ấp mộng mơ cõi miên trường Ngoài hiên lá đổ chờ trăng sáng

Khe phòng trăn trở một niềm vương.

Mùa đến mùa đi mùa lại qua Thu qua thu lại thu đi xa Xác xơ cành lá, xơ xác phố

Niềm nỗi riêng mang vẫn mặn mà

Bên ấy chiều nay có vui không? Chắc vẫn mây xanh, vẫn nắng hồng Nhớ chăng một người thời xa đí?

Buồn nắng buồn mưa mãi trờ trông.

8. Nắng buồn – Bùi Giáng

Nắng buồn thương nhớ bên nhau Nhìn lưa thưa lá niềm đau trong cành Giọt mờ trong mắt em xanh

Tự ngày đất đỏ chân đành bước đi.

Còn không một bận quay về Vườn xưa ngó bóng trăng thề vàng gieo Đường thu gió muộn thổi vèo

Ngựa hồng sực tỉnh truông đèo rộng thênh,

9. Mùa hè nắng nóng – Trần Nhạc

Nắng hồng là gì

Bình minh như đã giữa trưa! Nắng chang chang đổ lửa Nóng ập vào gõ cửa

Gió trốn biệt nơi đâu?

Bầu trời cao thật cao Nền trời trong leo lẻo Đất cong mình dưới Nắng

Cây rủ lá che thân.

Nắng tràn ngập khắp sân Nhựa sôi trong cây sống Mặt ao hồ nóng bỏng

Không gian ngập tiếng ve.

Gạo tung hoa cháy bỏng Phượng đốt lửa giữa trời Sợ quá mùa hè ơi!

Ở nơi đâu cũng nóng.

10. Nắng hạ - Đỗ Ngọc Khanh

Vừa mới sang hè nắng biết bao Không gian oi bức nóng hun cao Trời xanh thăm thẳm trời xanh biếc Nắng gắt chang chang nắng gắt gao Đàn sẻ ẩn mình không ríu rít Hàng cây đứng lặng chẳng lao xao Mây cùng với gió đi đâu nhỉ?

Mong đợi mưa rào nỗi khát khao.

11. Hạ buồn – Hoa hồng đen

Nắng mùa hạ sao nỡ vàng đến thế Để phượng hồng lưu luyến cánh hoa rơi Có làn gió cứ cong mình kể lể

Chuyện ngày xưa tím biếc cả khung trời.

Trao ánh mắt bâng khuâng rồi chẳng nói Hương đượm nồng quấn quýt mãi vào nhau Nụ hôn ấy anh trao chiều xuống vội

Hẹn gõ về chung ước những ngày sau.

Trên ghế đá mùa thì thầm to nhỏ E ấp say vương vấn dịu nồng nàn Bài thơ viết tâm tình vui rạng rỡ

Tiếng yêu đầu bỡ ngỡ cả không gian.

Đây mùa hạ sang trang trên lối vắng Em lại mơ nhặt sợi nắng đong đầy Nghe dòng chảy miệt mài trong sâu lắng

Chiều hạ buồn tự tay nắm bàn tay.

12. Nắng hạ - Thủy Cúc

Mới chớm đầu mùa hạ Mà đã nắng cháy da Ve râm ran các ngả

Hè sang ôi, oi nồng.

Nhành hoa hồng héo rũ Tàn úa giữa trưa hè Trời như đổ lửa về

Bao chùm lên khắp nẻo.

Hà Nội ơi, mây kéo Phiêu du tận nơi nào Để nắng cứ xôn xao

Em nhìn vào hoa mắt.

Trưa hè đường vắng ngắt Hàng cây đứng im lìm Bằng lăng chẳng rung rinh

Phượng hồng như đỏ thẫm.

Mồ hôi ai ướt đẫm Mệt mỏi đứng bên đường Khao khát ước mơ tuôn

Cho dịu dàng đôi chút!

13. Chiều thu đi – Lê Hoàng Nguyên

Nắng hồng là gì

Em đi trong nắng chiều thu ấy Để lá me buồn gửi gió bay Để chút ân tình lên sóng dậy

Và trái tim hồng ta ngất ngây…!

Em bước đi về nẻo phố xưa Nắng vàng xuyên lá nắng đu đưa… Gửi lại sau lưng bao kỉ niệm

Ngọt ngào duyên dáng những ngày xưa…!

Không biết tim ta nhói thuở nào Mỗi lần thu đến lại nao nao…? Mặt mặt hồ thu im phẳng lặng

Mà lòng ta lại thấy xôn xao…!

Em lại đi rồi để ngẩn ngơ Trong ta mang nặng kể bây giờ Sao nắng chiều thu vàng vọt quá Để hồn ta lịm mãi trong mơ…! Đánh thức mùa yêu – Cầm Đỗ Tháng Năm về anh còn nhớ không anh Mùa hạ đầu tiên ngọt lành kỉ niệm Cái chắng chói chang buổi đầu anh đến

Đưa em về miền lưu luyến… ngủ quên.

Con ngõ nhỏ đan dầy bước thân quen Rượu ủ men đang nồng lên môi mắt Ve sầu khát nhau nỉ non réo rắt

Mình sớm khuya quyện chặt lối đi về.

Mùa hạ nồng nàn gọi những đam mê Cả cơn mưa về cũng tràn trề thi vị Em cứ mong mưa dài thêm nữa nhỉ

Nép vào anh thủ thì chuyện trăng sao.

Hè lại hè đầy ắp những khát khao Có lẽ nào hè nay mình xa cách Em ngồi hứng giọt buồn rơi tí tách

Ngỡ anh về bên cạnh nhắc chuyện xưa.

Mùa hạ về vẫn cứ nắng cứ mưa… Con đường xưa vẫn rắc đầy hoa tím Ai bên ai nói lời yêu ngọt lịm

Vần thơ tình đánh thức một mùa yêu.

Ngày kỉ niệm… nhớ anh biết bao nhiêu Đêm mùa hạ lòng buồn hiu quạnh quẽ Ánh trăng vàng hình như ngân ngấn lệ

Cũng thương buồn anh có biết không anh.

14. Nắng đã phai màu – Nguyễn Thanh Lâm

Mùa hạ đến, chở mưa vào trong nắng! Sao tâm hồn không nắng cũng chẳng mưa Tháng năm về, nghe kỉ niệm đong đưa

Thuở đôi lứa say sưa bao mộng ước!

Rồi bỗng nhiên tình quay lưng, cất bước Yêu thương tan như bọt nước giữa dòng Câu hẹn thề bay vào cõi hư không

Để con phố mãi chờ mong ai đó.

Phải chi tôi được hóa thành cơn gió Theo mây trời đi tìm kiếm cánh chim Máu cuối cùng, cũng sẽ chảy về tim

Người mãi mãi cũng lặng im, không nói.

Mùa hạ đến, ve râm ran trên lối Bóng hình ai như sương khói mịt mờ Còn chi đâu để mà đợi, mà chờ

Sao vẫn thấy lòng xót xa, cay đắng.

Mùa hạ đến, chở mưa vào trong nắng
Nắng nhạt màu rồi, sao mưa chẳng về thăm!

15. Gởi nắng về em – Huỳnh Minh Nhật

Phương ấy bây giờ chờ rét phải không? Nơi anh vẫn phủ màu nắng hồng Xót xa xin gởi về thương nhớ

Mong em ấm lại tháng ngày đông.

Sáng nghe đài báo nơi ấy gió Giá rét phong sương ngập trắng trời Đêm về song cửa lưa thưa tuyết

Vắng rồi, em có thấy chơi vơi?

Em nhớ tháng ngày mình bên nhau Ngồi nghe em kể mai sau Đi qua mùa đông đầy sương giá

Bây giờ buốt lạnh một niềm đau.

Chiều nay nắng rơi đầy trước ngõ Nhờ gió gửi về phương xa Dẫu biết em đang bên ai đó

Quên rồi cái thuở cuộc tình ta.

16. Nắng phai – Sóng Trào

Biết rằng lỡ một lời yêu Mà anh đã hẹn trong chiều lá rơi Thu nay đã nhạt sắc trời

Không còn ong bướm lả lơi ngoài vườn.

Biết rằng lỡ nhịp yêu thương Định mệnh ngang trái trên đường em qua Anh đi em biết là xa

Mứa sầu lên một kiếp hoa phong trần.

Biết rằng tình yêu hiến dâng Sẽ là vô nghĩa cho lần trót yêu Biết rằng lá đổ trong chiều

Nắng hồng tắt liệm mây phiêu… bồng bềnh.

Xa nhau thôi nhé cố quên
Thu nhòa nước mắt gió lên tình buồn.

17. Hỏi nắng chút – Ngọc My

Hỏi nắng này có nhớ nụ hồng xinh Mà hồng cứ nghiêng mình từng đêm trải Còn chàng Nắng vẫn lang thang đi mãi

Để hồng buồn trong hoang dại nhớ ai.

Nắng hãy về đừng để nụ hồng phai Đêm nức nở lệ lăn dài buồn thảm Bờ mi ướt má hồng kia ảm đạm

Nên Nắng à đừng ghé thảm cỏ xanh.

Bờ môi ngoan vẫn đấy mãi để dành Chờ nắng quyện ươm mầm xanh hạnh phúc Trái tim nhỏ ngày đêm luôn thúc giục

Đợi nắng về hun đúc một tình yêu.

18. Hoa nắng – Nguyễn Thảo Nguyên

Em hay nghịch đùa hoa nắng rơi Trời xuân hoa rộ sắc bên đồi Bướm vờn trêu ghẹo nhành hoa thắm

Đẹp cả tình yêu em với tôi.

Em hay lặng nhìn hoa nắng rơi Trưa hè rền rĩ tiếng ve trôi Trôi theo cánh phượng buồn rời rã

Em khóc bảo rằng "thương quá thôi!"

Em bảo tôi tìm hoa nắng rơi Mùa thu chỉ có lá vàng thôi Heo may đùa bước ta trên phố

Mây xám ngang trời lơ lửng trôi.

Rồi đến đông về không nắng rơi Mùa thu chỉ có lá vàng thôi Heo may đùa bước ta trên phố

Mây xám ngang trời lơ lửng trôi.

Rồi đến đông về không nắng rơi Gió tê buốt lạnh trái tim tôi Người ta đem nắng tôi đi mãi

Theo chồng, em bỏ tôi bên đời.

Hoa nắng ngày nào em bên tôi Có em tôi có cả trời vui Nay cứ mỗi lần nhìn hoa nắng

Lòng tái tê buồn ai hiểu tôi?

Xin ai đừng nhặt hoa nắng rơi Còn bao lại nhặt hết đi rồi Đến mai độc bước buồn trên phố

Tôi biết lấy gì níu cuộc vui?

19. Nắng vàng

Nắng hồng là gì

Nắng vàng nhề nhẹ rơi áo em Gió muộn mơn man quấn chân mềm Hoàng hôn bẽn lẽn hôn vào tóc

Trời anh nghiêng ngả rớt vào đêm.

20. Nắng vẫn hòa thương – Đoàn Phiên

Nắng muôn thủa vẫn nồng nàn như thế Vẫn tia vàng như để dỗ dành hoa Vẫn hong khô giọt lệ tủi hoen nhòa

Vẫn kiên định tháng năm qua nào đổi.

Dù đôi bận cơn giông cuồng phủ lối Ngăn cách đường nên lỗi hẹn hoa yêu Nhưng tâm tư nắng vẫn nhớ thương nhiều

Vẫn nung nấu biết bao nhiêu hẹn hứa.

Vẫn mơ ước duyên ngày khia ghép nửa Đem bờ vai để dựa lúc hoa buồn Vẫn mong chờ vè vuốt cánh hoa suôn

Mơ kề cạnh ấm áp nguồn hạnh phúc.

21. Vệt nắng cuối trời

Lung linh giọt nắng cuối chiều Thả rơi trên mái tóc phiêu bồng bềnh Nhẹ nhàng gió nép một bên

Nhường cho sơi nặng vướng trên vai gầy.

Em nghiêng ánh mắt về đây Cười duyện một nụ ngất ngây tim hồng Vi vu thổi khúc nhạc lòng

Hòa âm cung điệu gió không ngại ngần.

Say tình gió cứ lâng lâng Đẩy đưa trêu áng phù vân mơ màng Một vùng trời rộng thênh thang

Đủ cho vạt nắng mơn man cùng nàng.

Nắng hôn làn tóc khẽ khàng Gió nghe hờn dỗi vội sang bên này Thì thầm to nhỏ bên tai

Với chùm hoa dại tàn phai cuối ngày.

Vô tư chàng nắng cứ say Vuôt ve đôi má khiến ai thẹn thùng Gió buồn hướng cõi mông lung

Cuối trời vệt nắng vẫn cùng bên ai.

22. Hạ về trong đáy mắt nâu

Nắng hồng là gì

Cái nắng hè oi bức đổ mồ hôi Gió mây trôi hững hờ bằng lăng tím Hạ lại về giục lòng ta tìm kiếm

Em giấu gì đằng sau đáy mắt nâu?

Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu? Sao chẳng nói về ve sầu nức nở Mưa hạ về nghe như lời than thở

Bụi thời gian bị bôi xóa lạnh lùng.

Ta chạnh lòng đơn lẻ vẽ chân dung Một hồn thơ do những ngày xa vắng Gửi tặng em tiếng tự tình sâu lắng

Tiếng yêu đầu thuở mười tám ngây ngô.

Giờ qua rồi thời áo trắng vu vơ Em vẫn thế, thờ ơ nào có biết Phượng vẫn rơi, và rơi không kể xiết

Ngọn lửa tình còn thổn thức trong ta.

Hạ nay về ta nhớ hạ hôm qua Nhưng hạ hỡi, ta chẳng còn lo sợ Ngày hạ đi bỏ lại tình dang dở

Nay hạ về, tình vẫn vậy, dở dang.

23. Nắng xưa – Phan Quỳnh Như

Nắng xưa nhớ… ngày thơ chơi đồng cỏ Gió mênh mông vui gót nhỏ tung tăng Đất bùn sâu in dấu vết chân hằn

Thầm vui sướng ta vân đằng Tháng Gióng.

Trưa vắt vẻo cơn mơ nghiêng cánh võng Nép mành tre tia sáng óng lung linh Hôn má em ru nắng nhẹ bên mình

Vàng da sạm thân ôm tình non nước.

Hoàng hôn xuống ai soi gương tóc mượt Nắng đi tìm cơn gió ướt bờ mi Bao yêu thương xao xuyến nhớ nhung gì?

Nồng giấc ngủ ru vần thi kiều diễm.

Xa tuổi mộng tha phương trời mây tím Lá dần rơi sương điểm tóc mây bồng Dư âm nào ngơ ngẩn cả trời đông Làng quê cũ… nắng còn không… màu nhớ? Hỏi nắng chút Hỏi nắng này có nhớ nụ hồng xinh Mà hồng cứ nghiêng mình từng đêm trải Còn chàng Nắng vẫn lang thang đi mãi

Để hồng buồn trong hoang dại nhớ ai.

Nắng hãy về đừng để nụ hồng phai Đêm nức nở lệ lăn dài buồn thảm Bờ mi ướt má hồng kia ảm đạm

Nên Nắng à đứng ghé thảm cỏ xanh.

Bờ môi ngoan vẫn lấy mãi để dành Chờ nắng quyện ươm mầm xanh hạnh phúc Trái tim nhỏ ngày đêm luôn thúc giục

Đời nắng về hun đúc một tình yêu.

24. Gọi nắng – Huyền Mến

Gọi nắng về hong mái tóc em bay Gọi nắng mai xua những ngày giông bão Gọi nắng lên cho trắng ngần hạt gạo

Gọi nắng chiều cho cơm cháo nên thơm.

Gọi nắng về tỏa xuống khắp làng thôn Những bông ngô thả hồn trên núi thắm Đồng lúa xnah hạt cho màu vàng óng

Cuối lưng đồi ai đứng ngóng trông ai.

Nắng mai về không còn những thiên tai Chẳng còn lo những ngày dài mưa lũ Nắng xua đi những âu lo, ủ rũ

Của bao người đã mất ngủ triền miên/

Gọi nắng lên cho Nam Bắc hai miền Chẳng phân chia để nối liền ruột thịt Gửi trao nahu một tình yêu tha thiể

Dưới nắng hồng thêm mãnh liệt yêu thương.

25. Nắng buồn hay mưa – Khang Tú Nhi

Nắng hồng là gì

Nắng ơi có vui không Khi đêm dài đã hết Nỗi buồn cứ giống hệt

Gọi nước mắt mưa tuôn?

Nắng cười cánh chuồn chuồn Sao cứ còn chấp chới Nỗi niềm cứ đầy vơi

Nắng hay mưa thấu hiểu?

Em ơi có hàng triệu Những đôi mắt vì sao Mai nắng hết chát chao

Thì em ơi có nhớ.

Chiếc lá buồn lá đợi Tháng bảy mùa mưa ngây Hẹn hò suốt canh thâu

Anh nhớ nắng buồn trông.

Và em ơi mưa nắng Hết dãi dầu đôi ta Ở một nơi phương xa

Dù nắng mưa anh đợi.

26. Chạng vạng – Huỳnh Minh Nhật

Dạo bước cô đơn dưới nắng chiều Sóng buồn lẳng lặng gió đìu hiu Hoàng hôn hạ trắng chân mây bạc

Bến buồn xơ xác cõi tịch liêu

Đôi mắt nhìn về nơi chốn xa Sao mà hờ hững nắng chiều qua Tà áo em về còn tha thướt

Mùi hương đau đớn thật đậm đà.

Ngửa tay xin hạt cát của trời Cúi đầu dấu lệ để thảnh thơi Nắng hạ chiều nay vô tình quá

Nỗi lòng lữ khách vẫn đầy vơi.

Ta bước về đâu để thấy người? Rõ là tam nát, rõ mười mươi Khói thuốc loang mờ sương mây hạ

Bụi trần xóa hết tháng ngày tươi.

Đã biết cô đơn dưới nắng chiều Sao hoài mơ mộng chuyện tình yêu? Đường vui người đã quen chân bước

Đâu biết buồn này đến bao nhiêu…         

27. Nắng mùa hè – Ngư Phạm

Chào những chùm hoa nắng Vương trên mái tóc em Đọng trên má em hiền

Tô làn môi em đẹp.

Long lanh trong ánh mắt Những giọt nắng mùa hè Ngân đầy điệp khúc ve

Cho một mùa thương nhớ!

28. Nắng tháng tư

Nắng tháng tư nay như bẽn lẽn Như hôm nào ta mới gặp nhau Em vẫn run, ngượng ngập cúi đầu

Anh đỏ má vờ nhìn đâu đó.

Rồi nắng cứ bừng lên thật đẹp Như chúng mình thêm cứ thân nhau Mong sao ơi nắng, đừng chuyển màu

Cứ tươi thắm cho thời gian trẻ.

Chẳng biết nữa, bàn tay chạm khẽ Hôm nay đây, tay đan bàn tay Như điệu nhạc rung trên phím đàn

Lời yêu thương ngân lên từ ấy.

Tình yêu mình hòa nắng vàng tươi Để thắm tô thêm những nụ cười Của anh em của bao lứa đôi

Cho cuộc sống rạng ngời hạnh phúc.

29. Nắng trải bên thềm

Nắng hồng là gì

Bên cầu sóng lượn lối xưa hiện về Duyên lòng gửi ánh trăng thề

Đượm ngàn nỗi nhớ cận kề mơ yêu.

Non ngàn mây lặng về chiều Ôm dòng nhung nhớ gửi điều quyện mong Khắc ghi ước nguyện bên lòng

Hoàng hôn trải lụa thắm dòng tình thơ.

Thuyền tình rẽ sóng cận bờ
Buồm buông lối mộng giấc mơ hương nồng.

30. Nắng hạ đi

Cơn nắng hạ thẩn thờ theo nỗi nhớ Thuở học trò mộc mạc những vần thơ Ký ức về những mùa hạ ngu ngơ

Ve rỉ rích khúc tình chờ nhau mãi.

Mình buông tay xa rời mùa phượng ấy Tiếng lòng buồn khơi dậy lúc chiều say Chiếc giỏ xe em chở cả hương thừa

Cho tôi giữ qua bao mùa mưa nắng.

Mưa rơi rớt những cơn mưa Hạ vắng Nghe ngậm ngùi sâu lắng chút tương tư Đã ngả vàng màu giấy trắng phong thư

Dòng lưu bút ngày xưa người trao vội.

Thời gian trôi theo dòng đời chìm nổi Hoàng hôn vàng trăn trối nhớ màn đêm Hoa phượng xưa rơi từng đợt úa mềm

Chiều em hỡi! Chở tình đi đâu đấy!

Mùa phượng nhớ mối tình xưa ngây dại
Nỗi ngậm ngùi còn đọng mãi trong tim.

Trên đây là những bài thơ về nắng hay nhất được sưu tầm và tổng hợp. Hy vọng thông qua các bài thơ bạn sẽ tìn thấy những năng lượng tích cực cho một ngày dài làm việc và học tập.