100 bài hát thay thế hàng đầu năm 2004 năm 2022

Hồ Ngọc Hà sinh ngày 25/11/1984 tại Quảng Bình là một trong những ngôi sao ca nhạc hàng đầu Việt Nam hiện nay. Khởi nghiệp với vai trò người mẫu, diễn viên tuy nhiên cơ hội tỏa sáng chỉ thật sự đến vớ... Xem toàn bộ

Hồ Ngọc Hà sinh ngày 25/11/1984 tại Quảng Bình là một trong những ngôi sao ca nhạc hàng đầu Việt Nam hiện nay. Khởi nghiệp với vai trò người mẫu, diễn viên tuy nhiên cơ hội tỏa sáng chỉ thật sự đến với Hồ Ngọc Hà vào năm 2004 khi cô phát hành album đầu tiên "24 Giờ 7 Ngày". Một giọng hát khàn lạ đặc trưng, giọng hát đầy tình cảm và những vũ đạo quyến rũ đến bốc lửa nhanh chóng đưa Hồ Ngọc Hà trở thành một ngôi sao lớn của âm nhạc Việt Nam. Liên tục sau đó, những sản phẩm của Hồ Ngọc Hà phát hành đều trở thành những bài HIT lớn. Những giải thưởng lớn trong các năm đều thuộc về cô như: Cống Hiến, Mai Vàng, HTV Award, Làn Sóng Xanh, Album Vàng...

100 bài hát thay thế hàng đầu năm 2004 năm 2022
Lần đầu tiên bài hát "Khúc hát đôi bàn tay" của nhạc sĩ Phạm Tuyên được giới thiệu dù ông đã viết ca khúc này từ năm 2004

Nhà báo Phạm Hồng Tuyến - con gái của nhạc sĩ Phạm Tuyên vừa tìm thấy bản thảo của ca khúc mang tên "Khúc hát đôi bàn tay", được ông viết từ năm 2004. Chị Hồng Tuyến cho biết trong những ngày dịch bệnh phải làm việc online tại nhà, chị có thời gian để mở "sổ Nam Tào" của cha để ngâm cứu 200 bài hát thiếu nhi.

Nhiều bài hát đã được công chúng biết đến nhưng cũng có rất nhiều bài mới chỉ dừng trên trang giấy, chưa có cơ hội lan tỏa. Trong đó, có ca khúc mang tên "Khúc hát đôi bàn tay" được viết từ năm 2004 và thực sự phù hợp với mùa dịch bệnh hiện nay.

Lời bài hát có những câu như: "Hai bàn tay chúng ta/ Đẹp như hai bông hoa/ Yêu quý đôi bàn tay/ Không để tay nghịch bẩn/ Biết giữ gìn vệ sinh/ Là giữ sức khoẻ chính mình"...

"Ông ngoại quả là tài tình với những ca khúc nội dung cổ động, nhưng không hề thô thiển, mà rất tinh tế, nhẹ và thấm. Hỏi chuyện ông về xuất xứ bài hát, hoá ra ca khúc được sáng tác sau đại dịch SARS năm 2003, việc phải giữ gìn vệ sinh, đặc biệt là đôi bàn tay thực sự cấp thiết", chị Hồng Tuyến chia sẻ.

Trùng hợp là thời điểm hiện tại, việc rửa tay lại được tuyên truyền hàng ngày, hàng giờ. Đối với các em bé, lại cần hình thức giáo dục này một cách sinh động và hấp dẫn. Ngay lập tức, chị Tuyến đã triển khai một dự án đưa các em nhỏ tới nhà nhạc sĩ Phạm Tuyên để lan toả ca khúc. Đây giống như một món quà nhỏ của nhạc sĩ tới các bạn nhỏ và toàn xã hội.

Trong số họ Đỗ Bảo là người trẻ nhất, cả về tuổi nghề lẫn tuổi đời. Anh được mọi người chú ý bởi phần hòa âm trong album Nhật thực (nhạc Ngọc Đại) của Trần Thu Hà. Cách hòa âm đa sắc của Đỗ Bảo tạo nên phong cách hát "Alternative" hay nhiều người gọi đó là phong cách Hà Trần ở các ca sĩ như Hồ Quỳnh Hương, Khánh Linh.

Sản phẩm ấn tượng trong năm của anh là Album Cánh cung. Đỗ Bảo chọn cho mình một phong cách sáng tác mà dù ở thể loại nào cũng có nhiều dấu tích của những âm hưởng dân gian. Và sử dụng tiết tấu phù hợp với đời sống hiện đại, rõ ràng hơn và cũng đơn giản hơn. Album Cánh cung ngay từ khi xuất xưởng đã là sản phẩm đáng chờ đợi trong năm và hoàn thành nhiệm vụ cánh cung bắn cái tên Đỗ Bảo trúng đích người nghe.

Lê Minh Sơn ban đầu được nhiều người biết đến vì anh là "thủ lĩnh" của ban nhạc chơi theo phong cách flamenco. Và tiếp sau đó, trong chương trình Sao Mai (năm 2003) người ta chú ý đến anh qua bài hát Bên bờ ao nhà mình do Ngọc Khuê biểu diễn. Đặc biệt tại Sao Mai điểm hẹn - 2004 , với giọng hát của Ngọc Khuê và Tùng Dương, những sáng tác của Lê Minh Sơn đã được người nghe thật sự quan tâm. Và tiếp sau đó là sự cộng tác thành công của anh với Thanh Lam trong chương trình Nắng lên.

Có thể nói năm 2004 là năm thành công của Lê Minh Sơn vì những bài hát của anh đã có một vị thế trong lòng những người quan tâm đến dòng nhạc ca khúc dân tộc hiện đại. Những bài hát của anh có thể chưa được đông đảo người nghe ưa thích nhưng nó lại được những người khó tính quan tâm và khích lệ.

Quốc Trung sau nhiều năm lặng lẽ sáng tác, năm 2004, live show Đường xa vạn dặm đã ra mắt công chúng. Đường xa vạn dặm là tên gọi của một tác phẩm trong chương trình gồm có chín phân đoạn, cốt truyện do Phan Huyền Thư viết, dựa trên điển tích Người con gái Nam Xương. Có thể nói live show này đánh dấu một lối rẽ mới trong tư duy âm nhạc của Quốc Trung. Và khán giả không chỉ đến nghe và xem đơn thuần mà họ đã có một chuyến viễn du bằng âm nhạc vào một thế giới tưởng tượng.

Tiếp theo Đường xa vạn dặm, là sự cộng tác về phần sáng tác và hòa âm cho Khu vườn yên tĩnh của ca sĩ Hồng Nhung. Nhạc Quốc Trung hướng tới đại chúng hóa âm nhạc world music , và xu hướng này đã rất thịnh hành ở các nước phương Tây và đang lên ngôi ở những nước đang phát triển.

Vừa được trao giải "Nhạc sĩ được yêu thích nhất trong năm 2004" của tạp chí Đẹp , Tuấn Khanh cũng lại là một trong những ứng cử viên của giải thưởng âm nhạc "Cống hiến". Ngoài vai trò là người sản xuất, là ông bầu cho hai nhóm nhạc MTV và Trio 666, thì Tuấn Khanh trong năm nay đã trở lại với vai trò ca sĩ trong Tuấn Khanh & Friends Vol. 1. Phong cách Rock Alternative chính là sự lựa chọn của nhạc sĩ Tuấn Khanh khi sáng tác. Chính vì thế những bài hát của Tuấn Khanh rất được giới trẻ yêu thích bởi sự trẻ trung, năng động và rất hiện đại. Năm 2004 là năm thành công nhất của anh vì đã cho ra mắt một album chung với nhạc sĩ Nguyễn Đức Chung và hai CD riêng...

Nhạc sĩ Võ Thiện Thanh quan niệm: "Nhạc của tôi dù hiện thực hay lãng mạn, lúc nào cũng rạo rực lòng yêu đời. Cuộc đời dù khó khăn đầy nước mắt hay no đủ nhiều tiếng cười thì vẫn đáng sống vô cùng. Vì vậy tôi thường chọn viết về cái hiện thực nghèo khó quanh chúng ta. Và viết một cách chân thực, không tô vẽ, không đẩy lên thái quá".

Võ Thiện Thanh đã từng là hiện tượng trong năm 2000 với những ca khúc như Bạn tôi, Tình 2000. Và sự kết hợp có kết quả của anh với các ca sĩ như Đoan Trang, Mỹ Lệ, Phương Thùy, Quang Linh trong phương thức bớt sự mầu mè đã tạo nên từng phong cách riêng cho các ca sĩ. Ngoài ra, album Ngày không vội vã của ca sĩ Quang Vinh cho thấy cách làm nhạc R&B và hip hop rất bài bản của Võ Thiện Thanh.

Có thể khẳng định với năm ứng cử cho giải thưởng Nhạc sĩ của năm thì năm 2004 là một năm "dương thịnh âm suy" trong làng âm nhạc Việt Nam. Mặc dù trong năm cũng có rất nhiều những bài hát do các ca sĩ sáng tác, nhưng thực sự đó là những bài hát theo cảm xúc chưa thể hiện một phong cách, cá tính sáng tạo riêng.

The advent of new technology is notorious for altering listening habits. In 2003, widespread file-sharing, per-song downloads, and open-minded discourse between online music fans began breaking down the long-held biases we sometimes stubborn indie music fans once harbored for non-indie music. Easy and immediate access to any track we wanted-- and the ability to look into friends' MP3 folders and see that we weren't the only ones who dug that Kelis song-- allowed us to realize that, hey, maybe what we all really love is just good songs.

As music in both the mainstream and the underground continues to push the envelope, tying ourselves to outmoded rules and regulations that dictate which music is or isn't acceptable to enjoy seems needlessly limiting. It now seems clear that, despite their differences in politics, these two sworn enemies can peacefully co-exist on our hard drives without one corrupting or destroying the ideals of the other.

Now, as iPods continue to gain prominence, our self-determined playlists-- increasingly consisting of recommendations by friends, websites, message boards, and MP3 blogs-- offer what commercial radio never could: No commercials, no song overplayed, and no fucking Nickelback slow jams, ever. If ever there was a year to celebrate the single, this is it.

To hear most of the singles, check out our Spotify playlist.


50: Johnny Boy
"You Are the Generation Who Bought More Shoes and You Get What You Deserve"
[Vertigo]

Phil Spector doesn't need Johnny Boy to further cement his status as a rock-solid mountain of pure-cut psychotic godliness, but they certainly aren't hurting him any. Though he's yet to produce anything this decade (or last) that climbs the concrete Wall of Sound he poured during the 1960s, his influence has echoed-- literally-- in leagues of C-86 girl groups, and now in this London duo's extremely promising second single. The eye-catchingly titled "You Are the Generation Who Bought More Shoes and You Get What You Deserve" is eight miles of reverb, uncontained and beautiful, with giant clanging church bells and fireworks going off in the background. It sounds like a big cold wind, and appropriately, it gives me chills. --Ryan Schreiber


49: The Von Bondies
"C'mon C'mon"
[WEA]

After an unassuming intro, excitable boy Jason Stollsteimer wails as he grieves over the baddest of bad breakups and wonders "was it right to leave?" and "will I never learn?" In a taunting call-and-response, Marcie Bolen and Carrie Smith chant the song title and push him toward his emotional breaking point. It's two minutes of powerful punk pop that now provides the theme for FX's firefighter drama "Rescue Me" (over the obvious choice) and the, um, heart of The Von Bondies' major-label debut, Pawn Shoppe Heart. The song palpitates with such intense sexual antagonism that it abruptly keels over before Stollsteimer can get to the last chorus. --Stephen M. Deusner


48: Estelle
"1980"
[V2]

I'm all for British hip-hop, but does it always have to sound so damn cold? I was just in England, and it doesn't get that wintry; yet the sound of garage/grime continues to sound more foreboding, metallic, and icy. Fortunately, Estelle didn't get the memo, and her eager childhood scrapbook is appropriately drenched in retro-soul syrup as warm as a Motown August-- all torch-song piano and swooping strings. To my American ears, Estelle's round vowel sounds don't sound so foreign when she rap-sings about Connect Four and Cosbys, and it all reminds me of when Lauryn Hill wasn't being willfully difficult. --Rob Mitchum


47: Xiu Xiu
"I Luv the Valley OH!"
[5RC]

In 2004, indie cheerleaders got a new slogan: "Je t'aime the valley, OH!" wails Xiu Xiu's Jamie Stewart on a track that brazenly attempts to recast emotional excess as a tool rather than something to downplay. Emo? Yes! At once one of the most overwrought and tenderly dynamic songs of the year, "I Luv the Valley OH!" wedges teary-eyed bluster into an immaculate pop structure. Drowsy electric guitars seep through snarling effects as Stewart presides over the milieu like a heartbroken Zeus. In a different era, Stewart might be institutionalized for such lack of composure, but this track compels us to wonder if it's the calm and collected who have it all wrong. --Sam Ubl


46: Justus Köhncke
Zwei Photonen EP
[Kompakt]

With memorable A/Bs from Rex the Dog, Kaito, and Superpitcher, Cologne's Kompakt label had better success with 12-inches than LPs this year, and no single release from the label's 2004 campaign stood out as much as Justus Köhncke's Zwei Photonen EP. Clocking in at just under eight minutes long, the superb A-side "Timecode" literally tick-tocks its way through a slow fizz of warm synth pads and twerky basslines to a gushing refrain without ever once repeating the same bar. It's basically French house with a Kompakt-influenced, motorik bent, and about as addictive as fun. With its percolating synths and narcotized melodies, singalong "The Answer Is Yes" marks an acute left turn, but it also has its charms, provided you've managed to flush the "Timecode" withdrawal out of your system. --Mark Pytlik


45: Ratatat "17 năm" [Khoảng âm thanh]
"17 Years"
[Audio Dregs]

Trong một năm khi Indie Rock có thể đã sử dụng một vài điều ngạc nhiên nữa, một nhà soạn nhạc máy tính xách tay phòng ngủ và một tay phòng thu được thuê (có lý lịch bao gồm công việc với Ben Kweller và bảng điều khiển) Hợp âm trên một nhịp khi thích hợp cho một chiếc xe tải quái vật vì nó là một Escalade. Những bất ngờ hơn đã đến khi giai điệu MIDI ré lên truyền cảm hứng cho guitar không khí chính đáng, không tự hào, trên thực tế, được tạo ra bởi một cây đàn guitar. Album của Ratatat đã không sống theo lời hứa của bản nhạc này, nhưng "17 năm" là âm thanh của hip-hop, rock và nintendo cùng tồn tại. --Jason Crock


44: McLusky "Cô ấy sẽ chỉ mang lại cho bạn hạnh phúc" [quá thuần khiết]
"She Will Only Bring You Happiness"
[Too Pure]

Giọng nói 'của Andy Falkous có thể đã mất một số đờm glottal về sự khác biệt giữa bạn và tôi là tôi không bốc cháy, nhưng cách tiếp cận được làm mềm không mang lại gì hơn là bài hát hay nhất mà McLusky từng được ghi lại. Trong "Cô ấy sẽ chỉ mang lại cho bạn hạnh phúc" Vitriol trữ tình 'còn nguyên vẹn, chỉ được thực hiện trong sự đồng tình ngất xỉu. Chết tiệt trên một giai điệu guitar ghi chú thứ tám vui nhộn, anh ta dễ dàng biến đổi từ reprobate sang tinh tế, phun ra với những người thích phục hồi như phục hồi: "Hãy cương cứng bởi một nửa lực 10/ mạnh mẽ/ tự hào/ có thể/ bị quyến rũ." Đó là một điều đáng ngưỡng mộ, nếu đáng ngạc nhiên, về khuôn mặt, cho đến khi kiềm chế cuối cùng- trong một vòng- Jettisons tất cả các mối quan hệ nghiêm trọng: "Ca sĩ cũ của chúng tôi là một tội phạm tình dục." Không có gì ngạc nhiên khi họ từng nghe rất khó chịu. --sam ubl


43: Goldfrapp "Strict Machine (We Are Glitter Goldfrapp Remix)" [Mute]
"Strict Machine (We Are Glitter Goldfrapp Remix)"
[Mute]

Mượn tự do từ "Rock and Roll, Pt. 2" của Gary Glitter, Goldfrapp biến một đĩa đơn khá tốt thành một kiệt tác đen, đen. Các bass khuấy bên dưới sự xáo trộn dày, và synth dải cao su cho phép các âm bội của nó làm công việc bẩn thỉu. Giọng hát của Allison Goldfrapp được coi là hình nền bóng tối, không bao giờ một lần cản trở chủ nghĩa ấn tượng nửa đêm. Đây là loại ngủ, khi những người độc thân năm 2004 tuyệt vời, chỉ xuất hiện trên thứ hai của hai "máy nghiêm ngặt" 12 inch vào tháng Năm. Có lẽ DJ đã nộp nó trước khi đạt được bản nhạc thứ hai đó. Mất mát của họ, lợi ích của bạn: 515k đang gọi. -Dominique Leone


42: Đường phố "khô mắt" [679]
"Dry Your Eyes"
[679]

Đó là cảm giác của nó, khoảnh khắc đó khi nó mới bắt đầu bình minh với bạn và không có gì bạn có thể làm và nó đã kết thúc và tầm nhìn của bạn mờ đi và bạn chỉ nhìn chằm chằm vào khoảng cách giữa cố gắng nghĩ về điều gì đó để nói. "Tôi không thể tưởng tượng cuộc sống của mình mà không có bạn và tôi/ có những điều tôi không thể tưởng tượng được, những điều tôi không thể tưởng tượng được khi nhìn thấy", Mike Skinner nói theo giọng nói nói chuyện của anh ấy , một wheedle mong manh. Bạn bè của bạn nói với bạn rằng tất cả đều tốt nhất, nhưng nó vẫn cảm thấy như vậy. "Dry Your Eyes" là một ca khúc độc lập tuyệt vời trên một Grand đừng đến miễn phí vì đó là khoảnh khắc mà thế giới dừng lại, khoảnh khắc duy nhất quan trọng. --Tom Breihan


41: EP kỳ nghỉ ngoại lệ [Fusetron]
Vacation EP
[Fusetron]

Cho đến khi tôi nghe bản nhạc này, tôi luôn là lỗ đít trong các bữa tiệc phủ nhận sự tồn tại của ma. Người đàn ông, tôi là một thằng ngốc chết tiệt trong các bữa tiệc. Trong "kỳ nghỉ", một chiếc hộp nóng ma như một âm thanh đó là một nửa câu đố nói lắp và một nửa nhà phối lại của "lovefool" của Cardigans. Tiếng ồn rất tươi tốt nhưng ồn ào, và đánh thức bố của con ma. Bố ma đầu tiên hét lên rất nhiều, sau đó (không thể giải thích được), ông bắt đầu mạo danh Tiến sĩ Good Egon Spengler. Cuối cùng, con ma đầu tiên nghe có vẻ rất giống Bruce Willis; Thứ hai, một Bill Cosby mạch lạc đáng ngạc nhiên. -Nick Sylvester