100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

Hôm nay, 03/05/2013, là ngày mà New Delhi đã chọn để tổ chức lễ kỷ niệm 100 năm ngày khai sinh nền điện ảnh Ấn Độ. Thời điểm này trùng hợp với ngày ra mắt khán giả cách đây vừa đúng một thế kỷ, tác phẩm Raja Harischandra, được xem là bộ phim Ấn Độ đầu tiên của nhà đạo diễn Dhundiraj Govind Phalke.

Show

Còn nổi danh với tên gọi Dadasaheb Phalke, ông sinh năm 1870, mất năm 1944. Thời còn trẻ, ông tốt nghiệp trường Mỹ thuật thành phố Bombay, bây giờ thường được gọi là Mumbai (Sir Jamsetjee Jeejeebhoy School of Art). Thời thanh niên, ông từng học điêu khắc và hội họa. Ông vào nghề như một nhà nhiếp ảnh minh họa, để rồi mở công ty lập nghiệp trong ngành xuất bản.

Trong khoảng thời gian đào tạo về kỹ thuật in ấn, ông đã từng nghe nhắc tới một phát minh mới của hai anh em người Pháp Auguste và Louis Lumière. Thân phụ của họ là nhà kỹ nghệ kiêm nhiếp ảnh gia Antoine Lumière. Trong tiếng Pháp, lumière có nghĩa là ánh sáng. Phát minh của dòng họ Lumière được gọi là kỹ thuật Điện Ảnh, vì họ dùng ánh sáng đèn điện để chiếu bóng những hình ảnh đang chuyển động.

Mãi đến khi ông trở về Ấn Độ, thì lúc đó ông mới được dịp chứng kiến tận mắt thế nào là chiếu bóng, thế nào là những hình ảnh ghi lại, nối liền nhau để rồi liên tục chuyển động trên màn ảnh trắng. Lần đầu tiên, ông Dhundiraj Govind Phalke khám phá những bộ phim ngắn của hai anh em nhà họ Lumière, là tại phòng tiếp tân của khách sạn Watson ở Bombay, bây giờ được gọi là Esplanade Mansion, nổi tiếng là khách sạn lâu đời nhất do người Anh xây cất tại Mumbai.

Nửa thích thú, nửa kinh ngạc, Dhundiraj Govind Phalke mới từ bỏ hẳn ngành in ấn để chuyển qua khai thác kỹ thuật mới. Thời gian đầu, ông bỏ nhiều công sức và tiền của để hoàn tất cuộn phim đầu tay, kể lại điển tích của vua Harischandra với bậc thánh hiền Brahmarshi Vishvamitra. Sự thành công của tác phẩm này mở đường cho ông thực hiện trên dưới 100 cuộn phim trong vòng hai thập niên, hầu hết là phim câm trắng đen, trước khi Ấn Độ chuyển sang quay phim có thu âm tiếng nói từ đầu những năm 1930 trở đi.

Xét trên nhiều phương diện, ông Dhundiraj Govind còn được gọi là Dadasaheb Phalke, thật sự là cha đẻ của nền điện ảnh Ấn Độ. Vì thế cho nên lễ kỷ niệm vào ngày hôm nay không những là để đánh dấu ngày ra đời của bộ phim Ấn Độ đầu tiên mà còn là để tôn vinh sự đóng góp rất lớn của nhà đạo diễn người Ấn.

Nhân sinh nhật 100 tuổi, điện ảnh Ấn không những được vinh danh ở nước nhà, mà còn được đề cao ở nước ngoài. Thật vậy, sau hai nước Brazil (2011) và Ai Cập (2012), Ấn Độ sẽ là khách mời danh dự của liên hoan điện ảnh quốc tế Cannes năm 2013. Trong vòng gần hai tuần lễ, từ ngày 15 đến 26/05, nhiều bộ phim Ấn Độ sẽ được giới thiệu với công chúng trong khuôn khổ Ngôi làng Điện ảnh Thế giới, song song với các chương trình chiếu phim có tranh giải.

Ban giám đốc liên hoan cũng đã mời nữ diễn viên Ấn Độ Vidya Balana (nổi tiếng nhờ các bộ phim như Parineeta, Kahaani, The Dirty Picture, Paa ...) làm thành viên ban giám khảo bên cạnh các diễn viên tên tuổi như Nicole Kidman, Christopher Waltz hay Daniel Auteuil và các đạo diễn trứ danh như Naomi Kawase, Lý An, Cristien Mungiu và nhất là Steven Spielberg, Chủ tịch ban giám khảo liên hoan Cannes lần thứ 66.

Lần trước, một thần tượng điện ảnh Ấn Độ được mời tham gia ban giám khảo liên hoan Cannes là cách đây đúng mười năm. Vào năm 2003, ngôi sao màn bạc Aishwarya Rai, từng là Hoa hậu Thế giới vào năm 1994, là người Ấn Độ đầu tiên nhận được vinh dự này, sau khi cô đến Cannes để giới thiệu bộ phim Devdas, một trong những tác phẩm thuần chất Bollywood ăn khách ở nước ngoài. Bên cạnh việc trình chiếu các tác phẩm kinh điển, liên hoan Cannes năm nay còn muốn giới thiệu các tài năng mới, vì có khá nhiều bộ phim từng được tuyển chọn nhân kỳ liên hoan quốc tế phim Ấn Độ IFFI, tổ chức tại thành phố Goa cuối năm 2012.

Khi nhắc tới điện ảnh Ấn Độ, rất nhiều khán giả trên thế giới đều nghĩ đến ngay Bollywood : chữ này do hai từ Bombay và Hollywood ghép lại thành một. Tuy là một tên gọi không chính thức, nhưng lâu ngày với thói quen, chữ Bollywood thường được dùng để chỉ toàn bộ ngành kỹ nghệ điện ảnh tại Ấn Độ. Nói như vậy là không đúng, vì Bollywood là một thành phần quan trọng nhưng không phải là toàn bộ điện ảnh Ấn.

Các hãng phim Bollywood đặt trụ sở tại Bombay (Mumbai) và chủ yếu sản xuất phim bằng tiếng hindi, nhưng bên cạnh đó cũng có nhiều cơ sở sản xuất phim, quay với nhiều ngôn ngữ địa phương khác. Chẳng hạn như mỗi năm Ấn Độ sản xuất trên dưới 1000 bộ phim, trong đó có hơn 250 tức một phần tư là phim tiếng hindi, trên 300 phim được quay trong hai thứ tiếng telugu và tamul, phần còn lại là phim bằng tiếng urdu, kannada, malayalam, marathi hay bengali.

Chữ "Bollywood" chính thức ra đời vào những năm 1970, thời kỳ mà kỹ nghệ điện ảnh Ấn Độ vượt qua mặt điện ảnh Mỹ Hollywood về số lượng phim phát hành mỗi năm. Nhà viết kịch bản kiêm đạo diễn Amit Khanna cũng như nhà báo Bevinda Collaco là những gương mặt đầu tiên sử dụng từ này để so sánh hai nền điện ảnh, nhưng họ không ngờ là từ ngữ Bollywood sẽ bị dùng sai lệch và đôi khi còn có nghĩa xấu.

Theo đó, Bollywood nhái lại và ăn theo chữ Hollywood, và phim Bollywoood tuy cao ở số lượng, nhưng lại thấp về chất lượng vì đó thường là những bộ phim giải trí, bình dân nếu không nói là chạy theo thị hiếu của đa số người xem. Như vậy, khó có thể đồng hóa chữ Bollywood với những tác phẩm điện ảnh Ấn Độ nổi tiếng là nghiêm túc của nhiều thế hệ tác giả và đạo diễn như Satyajit Ray, Gulzar, Javed Akhtar, Ashutosh Gowariker ...

Vào năm 1931, Ấn Độ cho phát hành bộ phim có tiếng nói đầu tiên với tựa đề Alam Ara của đạo diễn Ardeshir Irani. Chỉ sáu năm sau (1937), nhà làm phim này chuyển sang khai thác phim màu đầu tiên của Ấn Độ với tác phẩm Kisan Kanya và tiếp theo đó là Mother India. Nhưng sự phát triển này bị khựng lại trong thời kỳ Đệ Nhị Thế Chiến và phong trào đòi độc lập cho Ấn Độ. Phim màu chỉ thật sự được phổ biến từ đầu những năm 1950 trở đi.

Sau thời kỳ độc lập, xuất hiện cả một phong trào tìm tòi sáng tạo, qua đó, ngôn ngữ điện ảnh được dùng để phản ánh thực tế đời sống, để vạch trần những bất công trong xã hội. Chính vào đầu thập niên 1950 mà các nhà phê bình Âu Mỹ bắt đầu khám phá tên tuổi của Raj Kapoor, còn được mệnh danh là một Charlie Chaplin của Ấn Độ, trong cách dùng cái hài để nói lên cái bi, thông qua hình tượng của một kẻ khất thực, sống lang thang nay đây mai đó (tựa như vua hề Charlot), để phác họa bức tranh xã hội Ấn Độ thời bấy giờ.

Thâm thúy hơn nữa là loạt phim ba tập The Apu trilogy của đạo diễn Satyajit Ray, trong đó có tác phẩm kinh điển Pather Panchali. Ông là người Ấn Độ đầu tiên đoạt Cành cọ vàng nhân Liên hoan phim Cannes năm 1956 và một giải Oscar dành cho thành tựu sự nghiệp. Lối mổ xẻ, phân tích quan hệ cũng như tâm lý của các nhân vật trong cùng một gia đình, để rồi qua cái thế giới thu nhỏ ấy phản ánh được toàn cảnh xã hội, nâng đạo diễn Ấn Độ Satyajit Ray, lên ngang tầm với đạo diễn Nhật Bản Yasujiro Ozu.

Tuy nhiên, rất nhiều tên tuổi thành danh vào những năm 1960 vẫn đi theo con đường thương mại. Những bộ phim hành động theo kiểu anh hùng diệt gian trừ tà, những bộ phim tình cảm xã hội ướt át bi lụy theo kiểu hôn nhân tiền định, ép duyên ngang trái.

Vào thập niên 1970, thời kỳ mà Bollywood qua mặt Hollywood về số lượng phim phát hành cũng là thời kỳ đăng quang của thể loại phim gọi là “chocolate box”, với vỏ bọc xinh xắn như một hộp kẹo chocolat, nhưng bên trong thì lại hơi rỗng tuếch. Kịch bản viết theo công thức, cốt truyện thường hay rập khuôn với nhiều hoạt cảnh ca hát và nhảy múa. Diễn viên chính thường ít hát với giọng thật mà chỉ hát nhái theo kiểu nhép miệng. Các đạo diễn trở thành lính đánh thuê, làm phim theo đơn đặt hàng, có thể tùy theo hợp đồng mà quay cả chục cuộn phim trong cùng một năm.

Thập niên 1970 cũng là thời kỳ là Ấn Độ xuất khẩu phim ra nước ngoài, trước hết là để phục vụ nhu cầu của các cộng đồng người Ấn ở hải ngoại. Từ đảo Mauritius đến Canada, từ Trung Đông sang Anh Quốc, khán giả đều xem phim theo cùng một kiểu mẫu. Đối với đa số khán giả, hình ảnh đầu tiên của Bollywood chính là những bộ phim của thời hoàng kim ca nhạc kịch, xem để giết thời gian, xem để thư giãn đầu óc, nhưng ít có gì đọng lại trong tâm trí.

Những năm 1980 và 1990, xuất hiện nhiều phim hình sự trinh thám, nói về các băng đảng xã hội đen, đồng tiền chi phối đời sống, tính tham lam của con người, nạn tham nhũng trong xã hội trở thành những đề tài ăn khách. Nhưng bên cạnh đó, điện ảnh Ấn vẫn khai thác các bộ phim tình cảm đôi lứa, quan hệ gia đình. Phim Ấn trở nên tân kỳ hơn trong hình thức và từ thập niên 90 trở đi đánh dấu ngày đăng quang của một thế hệ diễn viên mới (Aamir Khan, Salman Khan, Govinda, Nana Patekar, Sunil Shetty, Akshay Kumar, các nữ diễn viên Sridevi, Madhuri Dixit, Juhi Chawla, Kajol, Manisha Koirala, Urmila Matondkar, Karishma Kapoor …).

Trong số này, ngôi sao màn bạc Ấn nổi tiếng nhất ở nước ngoài là thần tượng Shahrukh Khan, thành danh từ năm 1992. Những tên tuổi này nối bước các bậc đàn anh, đàn chị như Rajesh Khanna, Dharmendra (1960), và Amitabh Bachchan, Mithun Chakraborty, Anil Kapoor, Hema Malini, Jaya Bachchan, Rekha (1970-1980) để chinh phục khán giả nước ngoài.

Kể từ đầu những năm 2000 trở đi, điện ảnh Ấn bước vào thời đại toàn cầu hóa, công nghiệp sản xuất phim Ấn dựa vào mô hình của các hãng phim Âu Mỹ và ứng dụng các kỹ thuật làm phim hiện đại để đạt đến các tiêu chuẩn quốc tế. Cựu hoa hậu thế giới Aishwarya Rai trở thành cánh chim đầu đàn đi khắp nơi để quảng bá phim Ấn (Preity Zinta, Rani Mukherjee, Kareena Kapoor, Priyanka Chopra, Hrithik Roshan). Các tập đoàn phim như Yash Raj Films hay Dharrma Productions lao vào khai thác các blockbuster theo kiểu Ấn, với lối dàn dựng công phu, hoành tráng (qua các bộ phim như Lagaan, Devdas, Mil Gaya, Kal Ho Naa Ho, Veer Zaara, Krrish, Dhoom 2, Om Shanti Om …).

Phim ảnh trở thành những sản phẩm văn hóa xuất khẩu ồ ạt sang các nước thuộc bán đảo Nam Á, châu Phi, Trung Đông, cũng như sang các nước Anh, Canada, Úc, Mỹ, những nơi có đông đảo người nhập cư gốc Ấn. Một số tác phẩm như Lagaan và Devdas đi dự nhiều liên hoan phim quốc tế và nhờ vậy mà thu hút sự chú ý của khán giả Âu Mỹ, ngoài cộng đồng nói tiếng Ấn. Tuy nhiên, văn hóa bình dân được quảng bá qua dòng phim Bollywood, hàm chứa những nét riêng biệt, đặc thù, hợp với những người có cảm tình với văn hóa Ấn, nhưng chưa chắc gì là dễ hiểu đối với đại đa số khán giả Âu Mỹ.

Do các bộ phim Ấn Độ xuất khẩu sang nước ngoài thường là các sản phẩm của Bollywood, cho nên uy tín của điện ảnh Ấn chưa tỏa sáng bằng điện ảnh Hàn Quốc hay điện ảnh Hoa ngữ, hiểu theo nghĩa rộng nhất bao gồm cả Hoa lục, Hồng Kông và Đài Loan. Trên thị trường quốc tế, Bollywood vẫn còn chậm bước. Nhịp độ toàn cầu hóa cũng có tác dụng của một con dao hai lưỡi. Ngay tại quê nhà, Bollywood cũng bị cạnh tranh dữ dội bởi luồng phim nhập khẩu, chủ yếu là Anh Mỹ. Trái với Trung Quốc, Ấn Độ ít có chế độ kiểm duyệt tư tưởng và cũng ít hạn định quota về số lượng phim nhập khẩu hàng năm.

Cách đây hai năm, nhà sản xuất kiêm đạo diễn Shekhar Kapur đã đến liên hoan Cannes để giới thiệu cuộn phim mang tựa đề "Bollywood, The greatest love story ever told". Đây là một bộ phim tài liệu của hai đạo diễn Rakeysh Omprakash Mehra, người Ấn và Jeff Zimbalist, người Mỹ. Bộ phim phản ánh sự phát triển của Bollywood trong nhiều thập niên qua, cho thấy điện ảnh có khả năng hội tụ tất cả những người Ấn lại với nhau, cho dù họ không có cùng một ngôn ngữ địa phương. Nhưng bên cạnh đó, cuộn phim tài liệu cũng nêu lên một số điều bất cập của Bollywood, khiến cho dòng phim thương mại không dễ gì chinh phục khán giả nước ngoài.

Điện ảnh Ấn Độ có một nét đặc thù mà không nơi nào có : đó là thể loại phim masala, có nghĩa là pha trộn. Nói một cách nôm na, phim masala chẳng khác gì món lẩu thập cẩm, trong đó các nhà viết kịch bản pha trộn một câu chuyện tình cảm với những pha hành động, xen kẻ những tình tiết éo le, bi lụy với những màn hài hước, pha trò. Những pha hồi hộp được tiếp nối với những hoạt cảnh vui nhộn, nhảy múa tưng bừng. Kết quả là phim thường dài đến ba tiếng đồng hồ đan xen nhiều thể loại với nhau. Khán giả nào chưa quen xem phim Ấn, không khỏi cảm thấy lạc lỏng, bỡ ngỡ.

Kể từ một thập niên gần đây, điện ảnh Ấn nỗ lực làm phim với kịch bản nghiêm túc hơn, đề cập đến những vấn đề nhạy cảm trong xã hội như tôn giáo chính trị, tham nhũng, khủng bố hay băng đảng tội ác, những đề tài tế nhị trong gia đình như quan hệ chăn gối trước hôn nhân, sống chung mà không cần hôn thú, quan niệm về trinh tiết của người đàn bà hay tình yêu đồng tính … Những chủ đề như vậy gần sát hơn với thực trạng xã hội, thân thiết hơn đối với giới trẻ chủ yếu ở thành thị, có ăn học, có phương tiện tiếp cận với các luồng văn hoá nước ngoài. Tiêu biểu cho phong trào này có các bộ phim như Kaminey, Firaaq, Gulaal, 3 Idiots, Paa, Wake Up Sid, Peddlers, Miss Lovely, Gangs of Wasseypur ...

Tuy nhiên, do khối lượng phim sản xuất hàng năm khá dồi dào, các nhà sản xuất và đạo diễn chưa chắc gì có đủ thời gian để đầu tư vào khâu viết kịch bản, cho nên có khá nhiều phim Ấn vay mượn, thậm chí sao chép công thức của Hollywood. Khác với điện ảnh Hàn Quốc mà nhiều người còn gọi là Koreanwood, Ấn Độ cũng chưa nâng việc quảng bá phim ảnh hay âm nhạc nước nhà lên hàng quốc sách. Các khâu sản xuất, phát hành, rồi kinh phí quảng bá vẫn còn thiếu tính nhất quán để tạo bàn đạp cho điện ảnh Ấn được phổ biến rộng rãi hơn nữa ở nước ngoài.

Tuy về mặt số lượng phim, Bollywood sản xuất nhiều hơn Hollywood, nhưng về doanh thu xuất khẩu, thì điện ảnh Ấn lại kém hơn nhiều so với điện ảnh Mỹ. Tính đến nay, chỉ có vài bộ phim của Ấn Độ từng giành đề cử Oscar cho Phim nước ngoài xuất sắc nhất. Đó là các bộ phim Mother India (1957), Salaam Bombay (1988) và Lagaan (2001). Số phim Ấn Độ đoạt giải tại các liên hoan phim quốc tế như Cannes, Berlin, Venise hay Toronto cũng được đếm trên đầu ngón tay. Trong khi đó, điện ảnh của Iran, Nhật Bản, Hàn Quốc, Hồng Kông, Trung Quốc thường xuyên xuất hiện trên các bảng vàng liên hoan hay tại các giải thưởng điện ảnh quốc tế. Nhân kỷ niệm 100 năm ngày ra mắt bộ phim Ấn Độ đầu tiên, nền điện ảnh Ấn vẫn trên con đường đi tìm cơ hội tỏa sáng để giành lấy một vị trí xứng đáng với tầm vóc của mình.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

Viết bởi Andreas Babiolakis

Bạn có thể tin rằng 1970 là năm mươi năm trước năm nay không? Nó không thể tin được. Chỉ cần nghĩ về việc hiện tại rất nhiều cảm thấy. Âm nhạc điện tử không bao giờ rời đi và chỉ mạnh mẽ hơn. Khái niệm về người nổi tiếng bình dị như David Bowie hay Cher. Được rồi, vì vậy thời trang và thảm xù xì chưa bao giờ thực sự quay trở lại, nhưng có rất nhiều ảnh hưởng từ thời điểm này không bao giờ biến mất. Một phần tốt của ảnh hưởng đó là ở dạng điện ảnh. Hãy nghĩ về nó: Hầu hết các bộ phim trong dòng chính bây giờ, đặc biệt là ở Hollywood, được truyền cảm hứng trực tiếp từ những làn sóng các tác phẩm từ những năm bảy mươi (cảm ơn bạn, New Hollywood). Sau đó, có các tác phẩm sóng mới của Pháp đã phá vỡ những gì phim có thể; Làn sóng bắt đầu sớm hơn, nhưng rất nhiều bước tiến đã được thực hiện ở đây bởi một số nhà làm phim (không bao gồm Jean-Luc Godard; thời gian của anh ấy sẽ tỏa sáng trong danh sách thập niên 60).

Những năm bảy mươi chắc chắn đưa ra tuyên bố của mình là một trong những khoảng thời gian mạnh nhất trong tất cả các điện ảnh vì một vài lý do. Ảnh hưởng văn hóa chéo ngày càng mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Những giọng nói bên lề đã được lắng nghe ít nhất một chút bây giờ so với trước đây; Sự gia tăng của các tác phẩm liên quan đến chủng tộc, phim LGBTQ+ và các thí nghiệm nữ quyền ngày càng mạnh mẽ. Mọi thứ cảm thấy nghiệt ngã hơn một chút với các vở nhạc kịch chậm lại (hoặc ít nhất là thay đổi thành giá vé nghiêm trọng hơn), mặc dù màu sắc đã hoàn toàn chiếm lấy màu đen và trắng như sơ đồ thị giác chiếm ưu thế bây giờ (trớ trêu thay: Technolor cũng chết trong thập kỷ này). Rất nhiều phong trào đã xảy ra, nhưng có một cảm giác rất đặc biệt ở đây với phần lớn các bộ phim được phát hành. Các nhà làm phim đang tạo bọt ở miệng để táo bạo hơn.

Vì vậy, đổi lại, chúng tôi có nhiều công việc thử nghiệm; Danh sách một trăm này, một cách tự nhiên, là kỳ lạ và đầy đủ các lựa chọn phân cực nhất mà tôi đã thực hiện. Chúng tôi có một dòng các bộ phim thể loại xét lại, cũng như phần cuối của các phong cách đang trên đường ra ngoài bây giờ. Những năm bảy mươi đã kêu gọi thay đổi, và bằng cách golly rằng nhu cầu vẫn có thể được cảm nhận ngày nay ngay cả khi lướt qua một trăm lựa chọn này. Cho đến nay, đây là danh sách khó nhất để biên soạn bởi một biên độ lớn, và tôi nghĩ rằng điều này và những năm sáu mươi sẽ làm tổn thương nhiều nhất (tất cả những bộ phim tuyệt vời mà tôi đã phải cắt; nó giết chết tôi!). Tuy nhiên, tôi đã cố gắng hết sức và tôi hạnh phúc với những gì tôi có ở đây. Dưới đây là một trăm bộ phim hay nhất của 1970 1970.

Tuyên bố miễn trừ trách nhiệm: Tôi đã bao gồm các bộ phim tài liệu, hoặc bất kỳ bộ phim nào đủ đáng kể của một bộ phim tài liệu (Mockumentaries don đếm). Tôi đã quên mất các bộ phim như F cho những khu vườn giả hoặc màu xám. Tôi đã ghi nhớ chúng trong tâm trí sau này (nháy mắt).

Hãy chắc chắn kiểm tra 100 danh sách tốt nhất khác của tôi trong mỗi thập kỷ

here..

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

100. Nhà

Khi Nobuhiko Obayashi được Toho tiếp cận để tạo ra các hàm tiếp theo, thay vào đó anh ta phụ thuộc rất nhiều vào những cơn ác mộng tồi tệ nhất của con gái mình. Ngôi nhà là kết quả lộn xộn: sự hợp nhất của tất cả mọi thứ đáng sợ và cẩu thả. Nó cố tình nghỉ ngơi trong thung lũng kết nối hài kịch và kinh dị, còn được gọi là cảm giác không thể diễn tả được hoàn toàn vô lý. Bây giờ là một giáo phái yêu thích, ngôi nhà là bộ phim để cinephiles tạm thời bị mất lời, khi họ thở hổn hển, cười và cào đầu đồng thanh. Nếu Jaws yêu cầu một chiếc thuyền lớn hơn, House cần một rạp chiếu phim lớn hơn, đầy những người yêu thích bộ phim đầy kiệt sức trong cuộc đình công của Midnight để ăn mừng một cách nghi thức trải nghiệm phim điên rồ này như một cuộc hành hương hàng năm. & NBSP;

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

99. Chloe vào buổi chiều

Nếu ngoại tình có thể được miêu tả chân thành và thi vị trên màn hình, thì sẽ cần éric Rohmer để thực hiện điều này. Chloe vào buổi chiều (hoặc tình yêu vào buổi chiều: không liên kết với bộ phim Billy Wilder) giới thiệu một người chồng sẽ làm bất cứ điều gì cho vợ, nhưng vẫn cảm thấy bắt buộc phải theo đuổi những người phụ nữ khác. Chloé cũng là người phụ nữ duy nhất mà anh ấy ở cùng, nhưng tiêu đề Bắc Mỹ cho chúng ta một dấu hiệu cho thấy người liên lạc này quan trọng nhất vì lý do tượng trưng. Là một phần của loạt câu chuyện đạo đức của Rohmer, Chloe đảm nhận cuộc thảo luận về gian lận với một ống kính khá trung tính, điều này chỉ khiến cho sự thay đổi cốt lõi của trái tim cảm thấy ngọt ngào hơn. Chúng tôi không có cuộc biểu tình chống lại Frédéric và các quyết định tồi tệ của anh ấy. Chúng tôi cố gắng tìm ra lý do tại sao anh ấy làm điều này.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

98. Núi Thánh

Hay còn gọi là bộ phim có thể truy cập rộng rãi nhất mọi thời đại, Alejandro Jodorowsky, The Holy Mountain là thánh địa của các bộ phim ẩn dụ ảo giác. Hy sinh những phần lớn thời gian trên màn hình đối với việc xây dựng thế giới của thế giới tôn giáo điên rồ này đầy những vị thần hành tinh và tệ nạn của họ, ngọn núi thần thánh có vẻ như nó thực sự rất ít cho đến khi cuối cùng nó đi về các nhiệm vụ của nó. Jodorowsky đi đầy đủ Buñuel, đặc biệt là về việc tổng hợp các cơn ác mộng kết hợp với nhau khi đỉnh cao được tăng lên. Một khi bức tường thứ tư bị phá vỡ, bạn sẽ biết thực sự The Holy Mountain là gì: một lễ kỷ niệm của tất cả các giáo phái, và thiếu sự đầu hàng để ra lệnh. Thật là mỉa mai.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

97. Các chàng trai trong ban nhạc

Phản ánh vở kịch Broadway đột phá của Mart Crowley, William Friedkin, các chàng trai trong ban nhạc vẫn còn trung thực nhất có thể. Bị giới hạn chủ yếu cho một cảnh và một địa điểm duy nhất, câu chuyện này diễn ra xung quanh một bữa tiệc sinh nhật, nơi mọi khách đều mang theo hành lý (thậm chí bao gồm cả món quà sinh nhật của Cowboy Tex Tex). Khi thời tiết xấu đi và rượu bắt đầu hết, các chàng trai trong ban nhạc trở thành một khoảnh khắc thú nhận giữa các thành viên của cộng đồng LGBTQ+ và xã hội đã bỏ bê cho họ. Các chàng trai trong ban nhạc đã đi trước thời đại, cho phép một không gian cho các cuộc thảo luận mà nhiều bộ phim và đạo diễn khác từ chối nghiêm túc hoặc thậm chí cố gắng.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

96. Tình yêu và cái chết

Khi Woody Allen vẫn còn ở trạng thái tuyệt đối nhất, cuối cùng anh cũng bắt đầu hướng đến nỗi thống khổ hiện sinh mà anh yêu thích rất nhiều trong tác phẩm kinh điển của Ingmar Bergman, thông qua tình yêu và cái chết. Một phần thời kỳ vị thành niên hoàn toàn về sự ngưỡng mộ không được đáp ứng trong thời chiến, tình yêu và cái chết có thể là biếm họa sống tốt nhất của Allen. Nó rất đẹp hơn khi thấy Allen, các tác phẩm được đánh bóng hơn, nhưng thời đại ngớ ngẩn nhất của anh cũng xứng đáng với một số kudos. Nó không nhận được bất cứ điều gì tốt hơn một điệu nhảy kéo dài với cái chết qua một con đường của những cây không bao giờ kết thúc, đặc biệt là sau một giờ rưỡi thút thít và hèn nhát như một phương tiện để tránh cái chết nói. Đầy đủ những điều đương đại trong một khung cảnh lịch sử và nhiều trò đùa trực quan (hãy để Lôi cũng không quên những người vô nghĩa), tình yêu và cái chết là những điều vô nghĩa thông minh dai dẳng.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

95. Je Tu il Elle

Trước khi chúng tôi có được những tác phẩm đầy tham vọng hơn của Chantal Akerman, một bước đột phá sớm vào sự tối giản tối đa của cô ấy là Je Tu Il Elle, và đó là lời giới thiệu hoàn hảo về những gì cô ấy có thể nói. Akerman thực sự không đánh bại xung quanh bụi rậm, và trình bày chính xác những gì cô ấy đang cố gắng nói thật nhất có thể. Trong cuộc thám hiểm ngắn này với sự tham gia của chính mình, Akerman kết nối với một người lạ, một cô gái trẻ và chúng tôi: Chúng tôi là người Tu Tu. Thông minh, mối quan hệ bị ép buộc đối với cô cảm thấy khá cứng nhắc, nhưng mối quan hệ mang lại niềm vui của cô được bắn với sự tận tâm hoàn toàn, đại diện cho một bản phát hành cảm xúc mà không bị ràng buộc. Akerman có thể đã được biết đến nhiều hơn với các tác phẩm sau này của cô, nhưng Je Tu Il Elle đã là một dấu hiệu cho thấy cô sẽ phá vỡ một lỗ hổng trong các công ước điện ảnh.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

94. Hành khách

Nó chỉ tự nhiên rằng Michelangelo Antonioni sẽ hợp tác với những ngôi sao đang lên như Jack Nicholson và Maria Schneider trong Arthouse người Anh của anh ta đưa hành khách: Một câu chuyện về một người đàn ông hy vọng một cuộc sống mới, người đã tuyên bố sai danh tính. Biên giới vô hồn bên ngoài cách bắn, hành khách phản ánh sự trống rỗng của việc sống trong một khoảng trống, và cuộc sống hoán đổi sẽ không chữa khỏi những gì xã hội đã tạo ra. Nếu sự tồn tại là trần tục trước đây, việc đánh bạc ở trung tâm của hành khách là một mối nguy hiểm hoàn toàn không cần thiết (có tốt hơn là sống vô nghĩa hơn là có nguy cơ không?). Tuy nhiên, chúng ta có được những khoảnh khắc như cao trào bắn một lần khiến chúng ta hơi thở, và Antonioni ghi lại vẻ đẹp của cùng một cuộc sống mà tất cả chúng ta đều lên án vì những bất cập của chúng ta. & NBSP;

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

93. Lancelot du Lac

Robert Bresson mãi mãi quan tâm đến nghệ thuật phim hơn câu chuyện, vì vậy việc ông đảm nhận Vua Arthur và Chén Thánh là một cái gì đó. Lancelot du Lac bắt đầu với sự tàn phá hoàn toàn: Một bồn tắm máu làm sốc của chúng ta. Sau đó, bộ phim đi lạc xa khỏi cảnh tượng ghê rợn đó nhất có thể, và bị khóa vào các mô hình lặp lại khác nhau (đặc biệt là trình tự gầm gừ thôi miên). Chúng tôi chờ đợi một cuộc tắm máu khác, bởi vì chúng tôi thấy nó giống như một lời tiên tri. Nó chỉ là một giấc mơ? Đó có phải là một ảo giác? Chúng tôi chờ đợi Blood Moon, tăng lên một lần nữa, và điều này kéo dài trong suốt cuộc tấn công ngược và nỗi sợ hãi trong phim. Một khi mong muốn của chúng tôi được thực hiện, nó nhanh chóng, như thể chúng tôi bỏ lỡ toàn bộ. Đó là khi chúng ta biết rằng Bresson đã khiến chúng ta khao khát máu, và chúng ta có tội như tất cả các nhân vật trong Lancelot du Lac. Xấu hổ về chúng tôi.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

92. rắc rối nữ

Nhiều như việc đưa hồng hạc vào danh sách này sẽ có ý nghĩa, nó hơi quá nguyên thủy để bao gồm (coi đó là một đề cập đáng trân trọng). Tuy nhiên, rắc rối của phụ nữ là một chút trung gian dễ tiêu hóa hơn đối với John Waters, người đã sẵn sàng để có thể truy cập đầy đủ. Nắm bắt tất cả những cú sốc mà Pink Flamingos bơi vào, rắc rối nữ giống như một bộ phim tiếp theo cho khán giả rộng lớn hơn. Lần này, mục tiêu là xé toạc những bộ phim gia đình đáng yêu, và Waters làm điều này với sự tự tin hoàn toàn. Rắc rối nữ là rất vui nhộn, và một dấu hiệu ban đầu cho thấy Waters có thể đoàn kết mọi người ngay cả theo những cách độc đáo nhất. Chính sự cay đắng của anh ấy đối với hạt nhân Mỹ đã khiến tất cả các bộ phim của anh ấy trở nên thành công, và rắc rối nữ là cách anh ấy gắn bó với rạp chiếu phim mà Cookie cắt cuộc sống của chúng tôi (không còn nữa, họ đã giành chiến thắng).

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

91. Emitaï

Những năm 70 là một giai đoạn cực kỳ bị đánh giá thấp đối với Ousmane Sembène, và chứa một số viên đá quý ẩn như Xala và Ceddo. Điều tốt nhất của các tác phẩm này là Emitaï: Một nghiên cứu về kháng chiến chống lại sự xâm chiếm. Emitaï sẵn sàng nhận được nhiều tâm linh hơn các bộ phim Sembène khác, và thậm chí còn rơi vào lãnh thổ thánh tại một thời điểm (một đường vòng sáng tạo đáng yêu cho bậc thầy Sengal). Thật không may, bộ phim cũng chứa đựng sự hoài nghi khó khăn đặc trưng của anh ấy, đó là khả năng cho các cuộc thảo luận của anh ấy, bao gồm cả việc phá vỡ những giấc mơ về một cuộc sống mới; Anh ấy cũng cứu họ trong những khoảnh khắc buồn nhất. Emitaï là một phần của một bộ phim cầu, vì cảm giác như một bản thiết kế cho Camp de Thiaroye và tiếp tục các chủ đề nghèo đói được thể hiện trong bộ phim ngắn Borom Sarret. Tuy nhiên, nó đã cắt giảm sâu cho Vua điện ảnh châu Phi, và một công việc chính trị phải xem trong thập niên 70.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

90. L hèAl Histoire DỉAdèle H.

Các bộ phim của François Truffaut, thường có thể được gắn vào văn xuôi nghệ thuật, vì vậy, thật thú vị khi xem những gì anh ấy có thể làm với một bộ phim tiểu sử. Tất nhiên, anh ấy đã chọn một câu chuyện dựa vào Pathos và phản ứng của khán giả. Con gái của Victor Hugo, Adèle (do một năm trước, Isabelle Adjani thủ vai) bị xã hội xa lánh ngay cả trước khi cô bị trừng phạt vì bệnh tâm thần. Đương nhiên, câu chuyện của riêng cô ấy (L hèAstoire dơiAdèle H.) mang quan điểm của cô ấy, vì vậy chúng tôi hiểu thế giới đang tấn công cô ấy như thế nào, ngay cả khi điều này có thể không xảy ra. Xem một trận chiến bị cô lập như thế này là vô cùng khó khăn, nhưng bằng cách nào đó, Truffaut bằng cách nào đó đã biến câu chuyện buồn bã của Adèle Hugo thành một cống phẩm yêu thương.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

89. Narcissus màu hồng

Trong thời gian dài nhất, Andy Warhol được ghi nhận cho nghệ sĩ James Bidgood, dự án đam mê chưa hoàn thành Pink Narcissus. Được quay gần như độc quyền trong căn hộ của anh ấy (chúng ta có thể thấy làm thế nào nhưng vẫn không hiểu đầy đủ như thế nào), Pink Narcissus đóng vai trò là công ty của Bidgood, mà có lẽ thậm chí không bao giờ được phát hành ra thế giới. Trong trạng thái thô, mô tả thử nghiệm về tình yêu mà một xã hội lớn đã bỏ lỡ là một giấc mơ ngon lành về hình ảnh và biểu tượng, tất cả đều có nghĩa là để tái tạo trải nghiệm đồng tính. Không có gì rõ ràng được tạo ra. Bạn chỉ nhận được một sự hưng phấn không thể diễn tả, có thể là những gì Bidgood đang cố gắng tự mình tìm ra. Bạn có thể thấy lý do tại sao Bidgood không hài lòng với bộ phim được phát hành mà không có sự đồng ý của anh ấy. Bây giờ bạn cũng có thể hiểu tại sao bí ẩn xung quanh màu hồng Narcissus rất mạnh mẽ: ai có thể tạo ra một trạng thái tâm trí và tinh thần đẹp như vậy?

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

88. Monty Python và Chén Thánh

Nếu bạn cảm thấy thực sự tàn bạo, bạn có thể có một tính năng kép tuyệt vời giữa Lancelot du Lac và Monty Python Cult Classic này. Monty Python và Holy Grail tiếp tục cung cấp một trong những bộ phim hài hước nhất của thập niên 70. Là người chậm chạp hơn của hai người vĩ đại Python thời gian này, Holy Grail ít quan tâm đến việc nó đi qua như một câu chuyện kể, và nó gần như không có tâm trí tuyệt vời. Bên cạnh đó, các họa tiết của những gương mặt quen thuộc là những gì thực sự bán nhiệm vụ kỳ quái này đã bị tiêu diệt ngay từ đầu (có bao nhiêu người trong chúng ta biết bất cứ điều gì về Vua Arthur không đến từ bộ phim này, điều này không có nghĩa là giáo dục?) . Ngay cả khi là một loạt các sự ngu ngốc liên tục, Holy Grail vẫn rất tuyệt vời (nó không dễ bị câm và hài hước về mục đích). Trong số tất cả các bộ phim rất dễ dàng trong việc tạo ra tiếng cười, Holy Grail, thì, Chén Thánh.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

87. Đường phố có nghĩa là

Lần đầu tiên Martin Scorsese thực sự để lại dấu ấn của mình trên rạp chiếu phim, anh đã tạo ra những con đường có nghĩa là đá quý sớm. Anh ta đã tìm được Harvey Keitel và Robert Deniro trước khi họ hành động chính, và đóng chai tài năng của họ vào câu chuyện tội phạm quy mô nhỏ này về thế giới lớn. Đương nhiên, căng thẳng leo thang, và loạt sự kiện không thể kiểm soát này biến thành một câu chuyện ngụ ngôn cảnh báo với một địa ngục rất nhiều để nói sau khi bộ phim kết thúc. Đó là một dấu hiệu cho thấy Scorsese luôn ở trên sử dụng tội phạm vì ám ảnh. Chắc chắn, với những người mà Gõ cửa nhà tôi và Boxcar Bertha, bạn có thể thấy gợi ý về một điều gì đó tuyệt vời. Với những con đường trung bình, Scorsese đã ở đó, bị kiện để chạm vào một bên của sự thù địch của Mỹ với các giá trị gạch chân của một thành phố (New York, rõ ràng) và một quốc gia bị sa thải bởi phó. & NBSP;

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

86. Con chim có bộ lông pha lê

Với Suspiria, Dario Argento trở thành auteur của Giallo. Trước đó, anh đã có những người theo dõi nhỏ của mình yêu thích các tác phẩm của mình. Trong khoảng thời gian này của bộ phim Argento, tác phẩm vĩ đại nhất là con chim với bộ lông pha lê. Tôi không hoàn toàn chắc chắn điều gì làm cho đây là một trong những bộ phim slasher vĩ đại của thập niên 70. Có lẽ nó nhìn thấy kiến ​​trúc đẹp và thiết kế nội thất bị phá hủy bởi máu và tàn sát. Có thể là mối quan hệ với một lối sống cao hơn mà bây giờ bị ảnh hưởng bởi các lực lượng không rõ, khủng khiếp. Dù nó có thể là gì, bộ lông pha lê mang một mức độ không chắc chắn trên vai, được thực thi bởi thời trang và đặt ra phong cách như những vụ giết người của nó. GIALLO là bất cứ điều gì mới, nhưng Argento, theo phong cách có cảm giác như chúng ta đang bước vào một thời đại mới (và chúng ta là). & NBSP; & nbsp;

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

85. Một người bay qua tổ Cuckoo

Ở đây, một trong những niềm vui đám đông mà hầu hết mọi người đều có thể nhận được phía sau. Giải thưởng Miloš Forman, Academy Academy Juggernaut, một người đã bay qua tổ ong Cuckoo đã tự do tự do để tách mình khỏi tiểu thuyết biểu tượng của Ken Kessey, (đặc biệt là thay đổi quan điểm thành một người ngoài trung lập cho bộ phim). Mục đích là để làm sáng tỏ bệnh tâm thần trong một môi trường có hệ thống, và loại bỏ bất kỳ khái niệm định sẵn nào được tạo ra bởi điện ảnh và các hình thức nghệ thuật ký sinh khác được đưa ra trước đó. Đi đầu, Cuckoo xông Nest là một chiến trường diễn xuất nơi mọi người chiến thắng. Sâu thẳm, đây là một cánh cửa mở cho một cuộc sống mà chúng ta có thể coi là điều hiển nhiên ngay bây giờ. Quay trở lại giữa những năm 70, tổ chim cu méo là một góc rất cần thiết để đoàn kết con người. Cho đến ngày nay (và may mắn là trong một khí hậu khoan dung hơn), tổ ong Cuckoo là cho tất cả.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

84. Sholay

Một trong những bộ phim thành công nhất mọi thời đại của Bollywood là sự pha trộn của các quy ước điển hình của ngành công nghiệp và những vùng nhiệt đới của phong cách phương Tây Spaghetti khổng lồ. Sholay là ba tiếng rưỡi của sự hỗn loạn không bị ràng buộc, cả tích cực và tiêu cực. Với những con số âm nhạc hấp dẫn bị gián đoạn bởi cuộc tàn sát, hoặc các trận chiến bị dừng lại bởi sự điên cuồng, Sholay là sự phấn khích và phiêu lưu liên tục, được dẫn dắt bởi hai tên tội phạm được yêu cầu bảo vệ một cộng đồng và bắt một kẻ giết người. Hoàn toàn chấp nhận phô mai của Spaghetti phương Tây và tuân theo các quy ước của Bollywood, Sholay cũng phấn khởi như nó giao cảm, hoàn toàn cưỡi trên những cảm xúc nội tạng. Bộ phim đã được giới thiệu lại trong năm 2010 trong 3-D cho một sân khấu khác. Tôi nghĩ mọi người sẽ bị ngứa khi gặp lại Sholay ngay cả khi không có mánh lới quảng cáo.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

83. Claire từ đầu gối

Hầu hết mọi người đều trả lời cho éric Rohmer, Opus sẽ là đầu gối của Claire, có lẽ vì nó thể hiện khả năng Titan Titan mới của Pháp để gợi lên môi trường hòa bình, cho dù nó được tìm thấy trong tự nhiên hay thông qua tình yêu. Các nhiệm vụ trung tâm được tìm thấy ở đây để đạt được một mối quan hệ có ý nghĩa với người khác dường như không có cơ sở, cho đến khi bạn bị cuốn vào khung cảnh của Haute-Savoie. Đôi khi, bạn cảm thấy bắt buộc phải làm theo bản năng, nếu nó dường như chữa khỏi tinh thần của bạn. Đó là lý do tại sao chúng tôi đi du ngoạn, và tại sao chúng tôi hẹn hò. Đầu gối của Claire theo một số cuộc rượt đuổi kỳ dị hơn của niềm hạnh phúc này, nhưng hướng nhẹ nhàng của Rohmer, khiến cho mọi nhân vật có vẻ hợp lý có vẻ hợp lý.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

82. Serpico & nbsp;

Sidney Lumet, bộ phim tiểu sử của Frank Serpico có thể cảm thấy mặc khải vào năm 1973. Bây giờ, Serpico chỉ cảm thấy như sự lặp lại của những gì chúng ta đã biết, thật đáng buồn: Luật pháp bị vẹo, và thực thi pháp luật cũng vậy. Serpico cố gắng làm sạch lực lượng ở bên trong, và Serpico tuân theo nhiệm vụ này với kết quả hỗn hợp (chủ yếu là các mối đe dọa đối với cuộc sống của anh ta). Cuối cùng, bạn có thể không cảm thấy như bất cứ điều gì đã được giải quyết, bên ngoài bản thân tự hoàn thành của Serpico, biết rằng anh ta đã cố gắng hết sức. Tất cả những gì anh ta còn lại là Alfie: con chó của anh ta mà anh ta nhận nuôi nhiều năm trước. Thế giới là một nơi khủng khiếp bên ngoài rất ít điều mang lại cho chúng ta cuộc sống. Đối với Serpico trong Lumet, Ruthless Retelling, đó là thông điệp của anh ta được kể, và những người đã bị mắc kẹt. Vào năm 2020, đó là tất cả chúng ta. Tôi xin lỗi không có gì thay đổi, Frank.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

81. Frankenstein trẻ

Trong số hai bộ phim Mel Brooks mang tính biểu tượng của thập niên 70, Young Frankenstein được kết hợp nhiều hơn vào những gì nó đang cố gắng đạt được: một trò giả mạo của các bộ phim James Whale của Frankenstein. Thật nực cười như nó được, nó luôn cảm thấy như nó vẫn là một bộ phim trong chính nó. Trong khi biết các tài liệu tham khảo có ích, bạn có thể mù quáng vào Frankenstein trẻ tuổi và thực hiện, bởi vì nó vẫn là một câu chuyện từ đầu đến cuối. Tất nhiên, làm quen với những cú đấm của Brooks, chắc chắn sẽ giúp ích, vì cống phẩm kinh dị này rất thông minh với cách nó tạo ra niềm vui cho các đối tượng của mình. Để thực sự lái xe về nhà mà Frankenstein trẻ tuổi luôn quan tâm đến việc trở thành một bộ phim hay, chúng tôi có Gene Wilder trong vai Frawn-Ken-Steen, người mang đến một trong những màn trình diễn hài tuyệt vời của mọi thời đại. Anh ấy trên đỉnh, nhưng hoàn toàn điện khí hóa vì những lý do đúng đắn; Anh ấy vẫn hạ cánh mọi trò đùa bất kể điều gì.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

80. High Plains Drifter

Nó chỉ thích hợp khi Clint Eastwood gợi lên một phương Tây nơi chúng tôi đi theo một nhân vật phản diện (cũng có thể là ma quỷ, thành thật mà nói) ngay tại trung tâm của khí hậu mới của Hollywood. High Plains Drifter không có sai lầm khi chúng ta đang nhìn thấy câu chuyện về một người khủng khiếp. Nếu bất cứ điều gì, chúng tôi lo lắng về những gì sẽ xảy ra với Lago, nếu đây là người đàn ông mà Lừa phải giúp đỡ thị trấn (một kẻ lạm dụng hư hỏng, tự ái, biến thái). Bạn không biết nơi bạn đứng trong vùng đồng bằng cao tàn bạo trôi dạt: Một dấu hiệu ban đầu cho thấy Eastwood không có tâm trí dậm chân trên chính thể loại khiến anh ta trở thành một biểu tượng. Chào mừng đến với địa ngục.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

79. Salò, hoặc 120 ngày của Sodom

Di sản xung quanh Salò, hoặc 120 ngày của Sodom sẽ luôn bị biến dạng, do sự chuyển thể cực kỳ đáng lo ngại của các tác phẩm của Marquis de Sade của Pier Paolo Pasolini. Salò chuyển sang phát xít Ý vào năm 1944, và một số thanh thiếu niên bị bắt cóc bởi các quý tộc để trở thành nô lệ tình dục của họ, đồ dùng chất thải và hy sinh đẫm máu (trong số những thứ khác). Có thể bộ phim khiêu dâm tra tấn duy nhất đáng giá, Salò thu thập tất cả sự thống khổ của một quốc gia bị tàn phá và khiến nó không thể xem được điều đó (mà, đã trở lại, đã biến Salò trở thành một cinephiles bị bệnh). Nó cũng là bài hát thiên nga của Pasolini, khi anh ta bị sát hại trước khi bộ phim phát hành; Chúng tôi không bao giờ nghe thấy khía cạnh hoàn toàn của mình về nỗi kinh hoàng chính trị đáng lo ngại của mình. & NBSP;

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

78. Bạn gái

Khung cảnh độc lập của thập niên 70 vẫn cảm thấy khá giống với các tác phẩm của ngày nay, và một trong những lực lượng sáng tạo trong các chủ nhân có ngân sách thấp là Claudia Weill, người bạn gái có thể chứa tất cả cuộc sống của cuộc sống trong một thời gian chạy nhỏ. Bằng cách nào đó, bạn gái dệt rất nhiều: khám phá, phản bội, đau buồn, hối tiếc, an ủi và khó chịu. Trên bề mặt của nó, bạn gái là một nhiếp ảnh gia trẻ đang cố gắng tự mình tìm ra. Sâu thẳm, tính năng này là một giả thuyết về cách tách hai cuộc sống biến thành sự phụ thuộc vào nhau, dẫn đến sự sai lệch hơn nữa thông qua phản tố. Mặc dù nó sâu sắc đến mức nào, trong thời trang độc lập điển hình, bạn gái thì thầm những suy nghĩ của nó, cho phép những lời nói chui vào tâm hồn bạn. Tất cả chúng tôi đã ở đó, và bạn gái rất có thể nhận dạng được.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

77. Tess & nbsp;

Sharon Tate tin rằng chồng mình Roman Polanski có thể tạo ra một màn trình diễn tuyệt vời của Tess of the Diên Ubervilles, nhưng cô buồn bã không còn sống khi thấy rằng cô đã đúng. Không thể điều chỉnh yêu cầu này trong mười năm, Polanski cuối cùng đã hoàn thành lời tiên tri của người vợ quá cố của mình với một trong những bộ phim trang nhã nhất của anh ấy. Tess vẫn là mức độ lạnh của Polanski, nhưng nó được bắn rất tuyệt vời và đầy rẫy rất nhiều điều kỳ diệu. Nó chơi như một mảnh thời kỳ phổ biến cho đến khi nó nhảy một hình vuông quá xa vào lãnh thổ nguy hiểm (sau đó rõ ràng tại sao Tate tin rằng Polanski là sự phù hợp hoàn hảo); Nó là loại sai lệch xét lại khiến Tess nổi bật như một bộ phim có một không hai theo phong cách của nó. Vâng, Tess trở nên tối, nhưng nó vẫn còn Polanski hoạt động với sự tinh tế và dịu dàng nhất của mình. Tôi tin rằng Tate sẽ tự hào.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

76. Kết nối Pháp

Đặc biệt, William Friedkin, pha trộn New Hollywood và New Wave của Pháp đã giành được giải thưởng Học viện Hình ảnh tốt nhất. Tuyệt vời như vậy, nó vẫn làm tôi suy nghĩ. Sự kết nối của Pháp vượt quá sự xa lạ, với một thám tử lớn điều hành chương trình, sự thiếu ấm áp trong việc chỉnh sửa, và một kết thúc đột ngột không thể quan tâm đến cảm giác của bạn về nó. Nó rất tuyệt vời. Khi nó không đi ngược lại với hạt, kết nối của Pháp cuối cùng đã trở thành chuẩn mực, với giai điệu phong cách, cuộc rượt đuổi xe mang tính biểu tượng và hào quang khốn khổ trong việc dọn đường cho những bộ phim tương tự. Nếu bạn thực sự nghĩ về nó và loại bỏ di sản của bộ phim, thì điều đó thật đáng kinh ngạc khi tầm nhìn của Friedkin, cũng được yêu thích trên toàn cầu. Nó bằng chứng rằng ý thức tuyệt vời của ngôn ngữ điện ảnh sẽ luôn chiếm ưu thế.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

75. Phantom of the Paradise

Trong số tất cả các bộ phim giáo phái Shlock có thể tồn tại, Phantom of the Paradise là một trong những người vĩ đại nhất mọi thời đại. Bạn có cạnh đặc trưng của Brian De Palma, được đặt thành nhạc nền hoàn hảo của Paul Williams, (vâng, tôi đã nói. Nó là một trong những bản nhạc hay nhất mọi thời đại, và tôi đã gắn bó với tuyên bố này). Kết quả là một sự hội tụ đặc biệt của Faust và Phantom of the Opera với các bài hát ngớ ngẩn (và thực sự hài hước); Những bản ballad nghiêm túc cũng tuyệt vời như những giai điệu hài hước. Cảm ơn Chúa vì Manitoba, nơi tỉnh của tỉnh cho bộ phim giữ cho nó tồn tại. Nó hoàn toàn xứng đáng với tình yêu. Bây giờ, tất cả chúng ta đều có thể xem Phantom of the Paradise bất cứ khi nào, và nó rất vui vẻ và truyền nhiễm.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

74. Chiến tranh giữa các vì sao

Cách đây rất lâu, trong một thiên hà xa xôi, rất xa, George Lucas đã vô tình tạo ra khái niệm về nhượng quyền phim. Nó có thể đi mà không cần nói, nhưng nó cực kỳ khó nhớ Star Wars mà không có tất cả những gì chúng ta biết bây giờ nếu bạn không lớn lên khi nó được phát hành lần đầu tiên. Đối với phần còn lại của chúng tôi, chúng tôi chỉ có thể suy đoán việc mở rương kho báu này đã thay đổi điện ảnh mãi mãi. Bỏ qua sự cường điệu và di sản, và Chiến tranh giữa các vì sao (hoặc một hy vọng mới, nếu tôi phải) vẫn là một không gian vui nhộn phía tây với các vùng nhiệt đới samurai (và một niềm đam mê Odysseus). Star Wars là hoành tráng, tươi mới và một phần chưa được khai thác của phương tiện điện ảnh không ngừng phát triển. Star Wars hiện là tiền lệ cho dòng phim liên tục của loạt phim. Hãy Trung thực. Hầu hết các câu chuyện gốc hoặc các phần đầu tiên vẫn có thể giữ một ngọn nến cho tầm nhìn do Lucas Lucas Cinephile gây ra.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

73. Saddles rực rỡ

Oh Boy. Thật an toàn khi nói rằng Sáng tạo tốt nhất của Mel Brooks là những chiếc yên ngựa không ngừng nghỉ một cách dã man, nhưng đó có thể không phải là điều dễ nhất để nói vào năm 2020. Trong khi hầu hết các trò đùa đến từ một nơi châm biếm thích hợp, thì có những trò hề thỉnh thoảng Điều đó không có tuổi lớn nhất (phần hợp xướng Dom Deluise là những gì thu hút được nhiều nhất trong tâm trí tôi, vì sự thiếu giải quyết với biếm họa của cộng đồng đồng tính nam). Đối với hầu hết các phần, Saddles, Saddles, châm biếm về các thể loại phim, chính trị và sự cố chấp của Macho, nhờ một nhóm viết lớn bao gồm Brooks, Richard Pryor và Andrew Bergman (trong số những người khác). Bên cạnh đó, nó có một số bức tường thứ tư vĩ đại nhất từng được đưa lên màn ảnh. Bộ phim không có mục tiêu an toàn; Thậm chí không chính nó. & nbsp;

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

72. Ở đó

Chiến thắng mạnh mẽ nhất của Hal Ashby, là Peter Seller, ghi chú cuối cùng đáng kể, và hai tâm trí lập dị là một trận đấu được thực hiện trên thiên đàng. Ở đó, nơi một người làm vườn ngây thơ, vô học, chưa bao giờ rời khỏi biệt thự của Master của mình ở một nơi chịu trách nhiệm cho toàn bộ tình trạng kinh tế của Hoa Kỳ, khi anh ta nhầm lẫn với một nhà tiên tri loại hình kinh doanh và xem tivi). Trường hợp hai giờ trớ trêu kịch tính này rất vui nhộn xuyên suốt, với những người bán diễn xuất tốt nhất (thiếu một giải Oscar của anh ấy sẽ luôn làm phiền chúng tôi). Đó là những khoảnh khắc cuối cùng kéo tấm thảm từ bên dưới bạn (theo nhiều cách) tạo ra cảm giác kỳ diệu cho tất cả chúng ta, ngay khi chúng ta quá thoải mái. Thế giới không có chức năng chính xác như cách chúng ta tưởng tượng, cho dù đó là một xã hội bí mật hay phá vỡ vật lý.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

71. Walkabout

Một trong những mục mạnh nhất trong phong trào sóng mới của Úc là một dấu hiệu ban đầu của phong cách auteur bình dị của Nicolas Roeg, được gọi là Walkabout. Một cái nhìn hiện sinh về sự tăng trưởng trong vùng hẻo lánh, câu chuyện này làm giảm hai đứa trẻ ở các độ tuổi khác nhau ở một vị trí không thể đo lường được. Khi bạn cố gắng theo kịp câu chuyện không thể đoán trước của Walkabout, bạn sẽ rất sợ hãi khi bạn không gãi đầu. Một khi nó kết thúc, bạn chính xác là nhân vật chính, nữ không tên, người tự hỏi tất cả là gì. Là thích nghi với xã hội thực sự là cách sống? Hay đó là khả năng của bất cứ điều gì trong một cuộc sống không bị cấm đại diện cho sự tự do thực sự? Dù bằng cách nào, Walkabout là một vấn đề nan giải, nơi Roeg cho phép chúng ta tìm ra quyết định của chính mình, và không ai rời khỏi bộ phim này khá giống nhau.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

70. Hàm

Bộ phim bom tấn đầu tiên của mọi thời đại là một bộ phim slasher có nghĩa là để tái tạo sự tan vỡ của một vùng thoải mái trong cách thức tâm lý khiến những cơn mưa rào nguy hiểm. Lần này là bãi biển, và đó là vào cuối tuần thứ tư của tháng 7. Nỗi sợ hãi khi xuống nước trở thành cảm giác số một của năm, và các dòng phim không bao giờ giống nhau. Cặp ghi chú nửa bước của John Williams-được bao quanh bởi sự hoảng loạn của dàn nhạc-cộng hưởng. Cá mập ở trung tâm của bộ phim chỉ xuất hiện hai phần ba vào bức tranh, và tác động của nó quá mạnh. Khi Jaws biến từ một phim kinh dị thành một cuộc tìm kiếm sự sống còn, sự ấm áp đặc trưng của Steven Spielberg, cho phép bạn vô địch ba linh hồn khác nhau đang cố gắng cứu một xã hội; Những nỗi sợ hãi trong chương này chỉ cảm thấy mạnh mẽ hơn.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

69. Ashani Sanket

Là một nhà làm phim, Satyajit Ray luôn đi trước các đồng nghiệp của mình. Nhìn thấy anh ta là người tiến bộ như một nhà bình luận về tai ương chính trị cũng là một điều gì đó, và cơ hội này tồn tại trong Ashani Sanket vượt thời gian. Một cuộc chiến hoành hành giữa sự tự đầy đủ và lòng hiếu khách xuất hiện giữa một người chồng và người vợ trong một làn sóng đói khát, và chúng ta bị bắt ngay giữa tình huống khó xử. Chúng ta có tìm kiếm chính mình, hoặc chúng ta làm xấu đi các phương tiện của riêng mình (bao gồm cả các vị trí đặc quyền) để đảm bảo rằng những người khác được cho ăn tốt (ngay cả khi bạn không biết họ)? Ashani Sanket cũng không sợ có được sự thật, và nó nhảy vào lãnh thổ không thoải mái một cách khá sẵn lòng, như để chứng minh điểm Ray Ray: sự thay đổi không thể xảy ra trừ khi chúng ta cảm thấy sự khó chịu của việc thừa nhận sự mất cân bằng của xã hội. & NBSP; & nbsp;

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

68. Tất cả những người đàn ông của Tổng thống

Vụ bê bối Watergate là tin tức cũ, nhưng có bộ phim kinh dị báo chí Alan J. Pakula, tất cả những người đàn ông của Tổng thống đã xuất hiện chỉ vài năm sau khi cuộc điều tra là một cú đấm vào ruột. Ít nhất xã hội đã có thời gian để tiêu hóa nội dung ở cơ sở của ánh đèn sân khấu. Ở đây, trong một thế giới khi tin tức lưu hành chậm hơn rất nhiều và với ít đại lộ hơn, những người đàn ông tổng thống đã đưa ra một bức tường thông tin vẫn còn bệnh. Cách bộ phim rút ra thông tin là tàn bạo biên giới, vì những tiết lộ chậm chạp về sự lừa dối sâu sắc như thế nào là gây chú ý để chứng kiến. Phương pháp tiếp cận vô nghĩa của Tổng thống Lừa đảo khiến nó cảm thấy thật hơn, để cho phép sự kiện thực sự tiết lộ chính nó như là sự nhảm nhí của lịch sử Hoa Kỳ.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

67. Lady Snowblood

Toshiya Fujita từ Revenge Bloodbath Lady Snowblood là một loạt các chân tay không ngừng nghỉ và những cái đầu bị chặt đầu, tất cả đều nhân danh danh dự bị thiếu tôn trọng và cuộc sống bị cắt ngắn. Bản thân Lady Snowblood (Yuki) là một kẻ xấu tuyệt đối, người có những cách không phù hợp giúp cô vẫn là một trong những nữ anh hùng hành động vĩ đại của điện ảnh. Bộ phim sẽ quá mức nếu nó không quá lộng lẫy trong các mô tả giết mổ của nó, biến số lượng cơ thể từng người một thành một sự phản đối thơ mộng của nỗi thống khổ. Bài hát tình yêu tiếp theo của Vengeance là một con thú hoàn toàn khác, chỉ có giá trị nếu bạn ngưỡng mộ bộ phim đầu tiên; Khi nó đứng, tôi ngưỡng mộ Lady Snowblood.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

66. Cabaret

Đến năm 1972, thế giới biết Bob Fosse. Theo Giải thưởng Học viện năm 1973, Bố già đã tham gia vào chiến thắng hình ảnh đẹp nhất của Cabaret, mặc dù sau đó thống trị phần còn lại của lễ trao giải. May mắn thay, di sản của Cabaret không dừng lại ở đó; Làm thế nào nó có thể với một kết thúc đột ngột khiến cho việc rùng mình xuống cột sống của bạn? Sự phát triển chậm chạp của chủ nghĩa phát xít ở Cộng hòa Weimar phát triển ở phía sau bộ phim là một sự căng thẳng tinh tế đôi khi bùng nổ (ví dụ như khoảnh khắc âm nhạc đó). Trong khi đó, những tai ương lãng mạn và tài chính ở phía trước của bộ phim là câu chuyện kể của bây giờ; Subplot Weimar đụng độ với câu chuyện chính, chứng minh rằng cuộc sống có thể thay đổi ở bất kỳ giây nào. Với Joel Gray với tư cách là bậc thầy của các nghi lễ rất lôi cuốn, những người anh ta trong Cabaret trở thành sự nhạo báng của những tệ nạn cuộc sống, chỉ để phá vỡ cuộc sống một chút.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

65. Exorcist

Clout xung quanh The Exorcist có vẻ như đó là lý do duy nhất tại sao bộ phim có thể được thảo luận. Trong thực tế, Exorcist chỉ đơn giản là một bộ phim kinh dị đặc biệt. Nó rất đáng sợ, vâng, nhưng phần lớn trong số đó đến từ sự đổi mới kỹ thuật điên rồ (tôi vẫn còn choáng váng bởi cảnh quay cột sống). Về mặt kể chuyện, chúng tôi có một người mẹ theo dõi con gái mình trượt đi, và một người đàn ông của Chúa được đọ sức với đức tin của anh ta. Sự kiên nhẫn của William Friedkin, với việc cung cấp tất cả các thủ thuật Exorcist là một phần của kết quả cuối cùng, và họ vẫn khiến điều không thể tránh khỏi đáng sợ (bất kể bạn xem nó bao nhiêu lần). Đúng, sự cường điệu xung quanh The Exorcist có thể dựa trên cách tấn công hoặc cấm kỵ của một chiếc đồng hồ, nhưng sự thật là sự thật: nó là một bộ phim tuyệt vời xuyên suốt.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

64. Manhattan

Woody Allen luôn được cố định về sự lúng túng của trải nghiệm con người, và điều đó sẽ không bao giờ thay đổi. Tuy nhiên, cuối cùng nhìn thấy anh ấy ăn mừng cuộc sống là một sự thay đổi tốt đẹp về tốc độ. Manhattan được cho là bộ phim tuyệt vời nhất của anh ấy, vì nó tận dụng tầm nhìn tuyệt đẹp và nhịp độ mượt mà hơn để ngâm mình trong thành phố này rằng thần kinh và sự ích kỷ đã phá hủy hết lần này đến lần khác. Allen là một người đàn ông của New York, và không có bộ phim nào chứng minh điều này tốt hơn Manhattan: một sự tôn kính đối với một căn cứ dậm chân bất kể điều gì diễn ra trong đó. Được quay trong một màu đen và trắng tuyệt đẹp, bộ phim bằng cách nào đó cảm thấy bớt bận rộn và lo lắng, mặc dù các truy vấn lãng mạn ở câu chuyện đi đầu. Cảm giác như một lần Allen thực sự dừng lại để ngửi mùi hoa hồng, và đó là một sự thay đổi lớn về tốc độ. & nbsp;

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

63. Out 1: Noli Me Tangere

Thường được coi là một trong những nhiệm vụ tuyệt vời của điện ảnh, hoàn thành 1: Noli Me Tangere (tôi phải xác định đây là phiên bản mười ba giờ) dẫn đến trải nghiệm khó khăn rất nhiều. Trong một thời gian dài như vậy, bạn đã xem phim được xây dựng dưới dạng nguyên thủy nhất của nó (những bức ảnh dài của các bài tập diễn xuất, để thể hiện sự mang thai của nghệ thuật trình diễn). Nó đúc thành một bản tái hiện hiện đại của các tác phẩm của Honoré de Balzac, với một loạt các chủ đề cốt truyện lỏng lẻo của Wave New Wave. Trên đường đi là các vòng xoắn thử nghiệm để đảm bảo bạn đã giữ ở khoảng cách xa khi bạn bị hút vào (các cuộc trò chuyện ngược, những sai sót nhanh chóng của nội dung trực quan, đó là điều đó). Cuối cùng, bạn đã được thử nghiệm theo nhiều cách. Một nhân vật từ mười ba giờ nhiệm vụ, giải quyết vấn đề trong vài giây. Thế giới mà bạn được giới thiệu để ở lại trong tình trạng không hoàn chỉnh. Hình ảnh cuối cùng là một đoạn cắt nhanh đến một cốt truyện hoàn toàn khác; Một lời nhắc nhở rằng sẽ luôn có một cái gì đó chúng ta đã bỏ lỡ trong cuộc sống. & NBSP;

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

62. Solaris

Vào đầu những năm 70, Andrei Tarkovsky đã quen thuộc với những gì ông có thể làm (xem Andrei Rublev). Vì vậy, đi vào không gian có vẻ hợp lý. Solaris là loại phim khoa học viễn tưởng mà Tarkovsky có thể thực hiện, vì sự dành riêng của nó là một phần của những gì làm cho nó trở thành một trải nghiệm hấp dẫn như vậy. Bạn sẽ thấy những hình ảnh ngắn gọn về những gì có thể, và sau đó không bao giờ nhìn thấy chúng nữa. Cuối cùng, Tarkovsky thưởng thức khán giả của mình, với những hình ảnh ngoạn mục hoặc tàn phá. Chắc chắn, Steven Soderbergh có ý nghĩa tốt với tầm nhìn năm 2002 của riêng mình, nhưng tầm nhìn tuyệt đẹp của Tarkovky, về trí nhớ, sự mất mát và sự tuyệt vời hơn là phiên bản dứt khoát; Đó cũng là một bài tập trong việc tạo ra một câu chuyện trong các không gian trống. & NBSP;

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

61. Don’t Look Now

Nicolas Roeg’s greatest achievement was his deeply unsettling look at parental grief in Don't Look Now: a tragi-horror surrounding the death of a daughter. Hinged around uncertainty and blame, Don't Look Now feels a little off after the traumatizing opening sequence. Then, it gets weird. Very, very weird. It’s as if the deepest pits of the human soul opened up a doorway to a whole new dimension. Given the film's tone, this dimension is frightening. Turmoil can be inexplicable, and Roeg’s approach to a suffering family feels like the best means to put a series of images to these grey areas. No matter how out-there the film gets, we cannot stop watching Don't Look Now.  

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

60. One Sings, the Other Doesn’t

Much of the French New Wave was about contrast, and Agnès Varda managed to make one hell of an experiment when she created Suzanne and Pomme in One Sings, the Other Doesn’t. The story is much more complicated, as Varda pits both different souls into different political climates in France and watches each life gestate. Varda herself touches upon hot button discussions from back then, including abortion and the arts industry, turning this chipper film into somewhat of a sugary commentary with bite nonetheless. Some French New Wave works are easier to describe, because their experiments are much more explicit. One Sings, the Other Doesn’t is a two hour anomaly that will sweep you off your feet regardless.  

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

59. Dog Day Afternoon

Seeing Signey Lumet unhinged is quite something, and not many of his works feel as anti authoritarian as Dog Day Afternoon. Without a score, trapped in a small location for most of the film, and smushed next to unhappy campers, this fabrication of a real crime is so uncomfortable to watch (particularly with Al Pacino’s Sonny Wortzik at the helm). For over two hours, you're seeing a bank robbery turn into a gigantic mess of a scheme, and graves are being dug deeper and deeper. In a New Hollywood environment, it's interesting to get so deeply into the minds of criminals and their motives, and on that note Dog Day Afternoon is perhaps even slightly underrated. With a current lens though, the film continues to accelerate heart rates.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

58. The Marriage of Maria Braun

Rainer Werner Fassbinder can’t just tell a story simply. No. The titular Maria's self fulfilling mission has to be set in Germany during wartime, as to create a very specific environment for her husband’s disappearance and assumed death. Sure, Fassbinder loves his backdrops, and the world created in The Marriage of Maria Braun proves this. However, that isn't even enough. It’s the extra mile, where Fassbinder showcases his knowledge of the medium he is mastering. Case in point: the final scene where image and sound clash in the most heightened of calamities. A romance can’t just be a romance in Fassbinder’s filmography, and it’s one of the reasons why The Marriage of Maria Braun excels. It's a great story first, with a series of cinematic flourishes to boot.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

57. Badlands

Terrence Malick's first feature film feels unlike anything else he has ever made. Even still, Badlands is so driven by poetic imagery (lest I forget the fire). Even when we follow a couple of degenerates and their misdeeds, Malick is trying to find the beauty within the human experience. We're stuck with murdering psychopaths, and yet everything is framed gorgeously; the sound palette is also relatively calming for the most part. Somehow, Badlands is dream like without resorting to surrealism. It's Malick's affinity for capturing the human soul, no matter what evils may lague them. It's a gift we have received for decades since.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

56. The Phantom of Liberty

Even when one of Luis Buñuel’s aristocratic hellhole experiments aren’t his best, it’s still an absolute must-see (and borderline perfect). The Phantom of Liberty really takes advantage of its surreal style by offering a series of images that borderline have nothing to do with each other (outside of political commentary, satirical sadomasochism, and historical context). I find that other Buñuel nightmare works have a very explicit comment at their core. Not The Phantom of Liberty, which is a shotgun blast that hits everyone in upper class European pedestals. The film even comes full circle, shattering the conventions of time, and looping as an escape from an awake state; this punishment shall never end.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

55. Cooley High

It seems like Michael Schultz lost touch with what made Cooley High so timeless. It has all of the fun that his straight up comedies do, but Cooley High was also more invested in the societal stories it felt obliged to tell. Everything is fun and games until life heads south for our main characters, including the mistakes they make and their massive repercussions. What’s especially captivating is that every obstacle affects the other one, turning Cooley High into a snowball effect of comeuppance in a struggling neighbourhood. Then, the film gets extremely real, and we are aware that we have just seen entire lifetimes shoved into a digestible runtime. Other Schultz films might entertain everyone, but Cooley High captured everything, and it’s easily his most beautiful work. 

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

54. Hành tinh tuyệt vời

Không có nhiều tính năng hoạt hình đã diễn ra trên thế giới sùng bái khá giống hành tinh tuyệt vời, đó thực sự là một cảnh tượng của lĩnh vực (hoạt hình tương đối chậm trong thập niên 70, vì vậy, sự sáng tạo của người Pháp này là tốt nhất trong thập kỷ). Mỗi cảnh duy nhất - và tôi có nghĩa là mỗi - đều có một số sinh vật hoặc hành động không thể giải thích được, nhưng chúng ta có thể quay lưng lại vì tác phẩm nghệ thuật đáng kinh ngạc như thế nào. Vũ trụ tạo ra ở đây cảm thấy vô tận. Chúng tôi vẫn đưa ra một câu chuyện về nhân loại đang cố gắng thoát khỏi nanh vuốt của những dự đoán tương tự mà chúng ta đã đưa ra cho những sinh vật khác trên trái đất. Lần này, con người (hoặc OM OMS) là phụ thuộc vào Draags và chúng tôi theo dõi sự làm sáng tỏ của Thỏa thuận này. Hành tinh tuyệt vời là một kinh nghiệm thổi tâm trí, mặc dù thực tế là chúng ta đang theo dõi mình trở thành con mồi của chúng ta.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

53. Suspiria

Chưa bao giờ có kinh dị đầy màu sắc, tuyệt đẹp, nghệ thuật và biểu cảm. Đây là bộ phim mà mọi người đều chỉ ra khi Dario Argento bị bắn hạ cho các tác phẩm gần đây của mình. Suspiria là một bộ phim kinh dị tầm cỡ mọi thời đại, có những phần bằng nhau và không thể tiếp cận (và ý định tốt của Luca Guadagnino không đến gần). Những khoảnh khắc cẩu thả hầu như không quan trọng vì phần còn lại của bộ phim này, và điều đó bao gồm cả việc bào chữa cho nhiều sự kiện không giải thích được (đó là một trường hợp hiếm hoi mà các lực lượng chưa biết chỉ hoạt động). Ngay cả khi bạn thấy nhiều bộ phim khó tin, Suspiria là một kiệt tác thẩm mỹ: bộ phim Technolor cuối cùng (thật là một lưu ý cuối cùng), được ghi điểm bởi Goblin, sở hữu nhịp điệu và tiếng hô. Suspiria là một kinh dị nghệ thuật của một tiếng vang cực đoan mà thậm chí Argento không từng đạt được nữa. & NBSP;

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

52. Sonata mùa thu

Bộ phim cuối cùng mà Ingmar Bergman phát hành tại các rạp chiếu phim (trước khi anh được bán hoàn toàn khi trở thành một phần của cuộc cách mạng phim truyền hình), Autumn Sonata là một bộ phim truyền hình tập trung chủ yếu vào một cuộc trò chuyện có nghĩa là có trong nhiều thập kỷ. Một người mẹ piano nổi tiếng của người nổi tiếng (người Bergman tuyệt vời khác: Ingrid Bergman) và cô con gái bảo lưu, xa lánh của cô (Liv Ullmann) đang đọ sức trong một phòng cho một phần tốt của bộ phim chạy bộ chỉ để nói chuyện. Với diễn xuất của chuyên gia, chúng tôi đã có được ý chính về mối quan hệ này là như thế nào, vì vậy, việc có được một câu chuyện đầy đủ không có ý nghĩa. Trong khi đó, ở đây chúng tôi đang xâm chiếm quyền riêng tư giữa hai thành viên trong gia đình đang giải phóng vô số năm đáng thống nhất. Nó là loại phim truyền hình siêu thực tế mà Bergman đã xuất sắc (đặc biệt là với rất ít thành phần - nhưng rất quan trọng -).

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

51. Monty Python Cuộc sống của Brian

Những bộ phim hài thường có được kết thúc ngắn của cây gậy trong sơ đồ lớn của mọi thứ, có lẽ bởi vì nó cảm thấy dễ dàng làm mất uy tín như thế nào do chúng được tạo ra do bản chất ít nghiêm trọng của chúng. Bất chấp sự thành công trong tay, nhưng không thể thấy rằng cuộc đời Brian của Monty Python vẫn là một bộ phim xuất sắc xuyên suốt (vâng, thậm chí là đường vòng ngoài hành tinh kỳ quái đó Khoảnh khắc bao giờ). Châm biếm tôn giáo cuồng tín (không phải tất cả tôn giáo: một quan niệm sai lầm lớn) là một điều không-không trở lại khi Đội quân Monty Python cố gắng tạo ra bộ phim hài này, và nó đã lấy một sức mạnh của người nổi tiếng (và một Beatle nhất định) để làm cho bong bóng biếm họa sống này thành công . May mắn thay, vì chúng tôi đã được đưa ra một danh sách các trích dẫn không ngừng nghỉ, các kịch bản chia tay bên và nguồn cung cấp các nhân vật vui nhộn cho mọi thời đại để thưởng thức. Nó là loại phim mà ngay cả vụ hành quyết hàng loạt là một cuộc bạo loạn, và điều đó nói rất nhiều.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

50. Wanda

Bộ phim duy nhất của Barbara Loden, với tư cách là một đạo diễn là Wanda, và nỗ lực này đã vượt quá cái nhìn thoáng qua về một điều gì đó tuyệt vời sắp tới; Loden đã ở đó. Vào đầu thập kỷ, Loden đã tạo ra một con đường mới với dự án đam mê này, trong đó nêu chi tiết về những hạn chế của phụ nữ trong một xã hội thống trị nam giới. Bạn có một vị trí dẫn đầu được che chở (do chính Loden thủ vai), người bị lạm dụng, bị bỏ rơi, bỏ qua và bị tất cả những người đàn ông trong cuộc đời cô ấy khai thác; Cô chỉ muốn được coi là một người tốt. Loden chỉ mới 48 tuổi khi cô ấy thua trận chiến với căn bệnh ung thư vú vào năm 1980. Tôi chỉ có thể tưởng tượng những gì Loden khác có khả năng thực hiện nếu Wanda là nỗ lực đầu tiên của cô ấy trong một bộ phim dài đầy đủ.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

49. Một ngày đặc biệt

Có lẽ một trong những bộ phim bị đánh giá thấp hơn trong danh sách của tôi. Hoàn toàn không đủ người nói về một ngày đặc biệt: cái nhìn một ngày của Ettore Scola, về một người phát xít kiểm soát Ý và hai người tham gia không muốn có khí hậu như vậy. Ghép đôi cặp đôi vàng của Marcello Mastroianni và Sophia Loren một lần nữa (chỉ lần này họ lớn hơn tuổi so với trong lần chạy trước đó), một ngày đặc biệt đã đưa ra một đài truyền hình tự tử với một bà nội trợ cô đơn trong chuyến thăm của Adolf Hitler tới Rome để gặp gỡ với Benito Mussolini . Được chụp trong một màu sắc vàng và trôi chảy, một ngày đặc biệt có cảm giác như một album ảnh sống của cuộc sống riêng tư. Cơ hội này gặp phải ảnh hưởng rất lớn đến cả hai người tham gia, vì thực tế của lịch sử thay đổi thủy triều thay đổi sẽ trở nên tốt đẹp.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

48. The Last Picture Show

Most coming-of-age films fixate on what is still left to experience in life. The Last Picture Show is obsessed with what’s no more. We visit a town that’s borderline abandoned outside of its locals, and we see life try to circulate through it. As a high school drama, Picture Show presents the adolescent search for something more, and the many cases we have carry faltering desires throughout the picture. This includes indulging secret lives, and unearthing buried feelings. Even though the lives of the teens at the front of The Last Picture Show are waiting for them, this picture makes it feel like this is it, as adults cling onto former memories or the current events that make them youthful.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

47. Close Encounters of the Third Kind

Out of all of the sugary films that Steven Spielberg made, my pick for his best of the bunch is Close Encounters of the Third Kind: a rare case where Spielberg placed art ahead of feeling (even with the instances of sentimentality presented here). We never find out a hell of a lot about what this alien species that has visited Earth is, but the amount of discovery we do see — although small in the grand scheme of things — is riveting to withstand. We, too, feel like we want more; some of us want to escape as well. Usually, Spielberg feels heavy handed with his kindness. In Close Encounters, he approaches his story just right, and creates a blissful exploration of the unknown, fuelled mostly by speculation.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

46. The Bitter Tears of Petra Von Kant

Quite early in his career, Rainer Werner Fassbinder still didn’t care about preconceived notions, and created the mightily risky The Bitter Tears of Petra von Kant: an all female cast in a story that is cut up into various parts with completely different fashion choices (Despite the limited setting). Like a series of flowing emotions within the same people, enough changes about these characters visually to create slight confusion, but we never lose sight of who we’re dealing with. The same can’t be said about how the characters treat one another, as malice, deception, and lust drive this love triangle in circles. We feel the tensions rise as we, too, are forbidden from leaving Von Kant’s living quarters, and so we have to behold the tantrums and breakdowns that threaten to shatter these four walls.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

45. A Touch of Zen

When I think of wuxia — and I mean golden age, iconic wuxia — no film stands out better than King Hu’s spiritual epic A Touch of Zen. It builds and it builds and it builds, but it never explodes. That would be hypocritical against its own message about self enlightenment. Instead, it radiates, and it’s the kind of action that soothes the soul rather than scratches an itch for violence. Despite being divided into two parts, it feels impossible to not watch A Touch of Zen in its entirety, especially given the home video concept we are blessed with. You have to experience the change of hearts, the development of serenity, and the overcoming of evil all in one motion. It’s naturally moving this way.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

44. That Obscure Object of Desire

Even in a straight forward film, Luis Buñuel has to put some sort of a spin on its form. In his final film — That Obscure Object of Desire — the female romantic interest of the film is played by two actresses (Carole Bouquet and Ángela Molina), who represent a lover’s different insatiable hungers when it comes to romancing. Anything to catch viewers off guard, right? Oddly enough, we get used to this concept rather quickly, despite the leading couple’s quarrels and problems. Once we reach the final moments, Buñuel’s little experiment poses a new meta debate: what does this mean for a character played by two different performers at once? Are both entities affected? Does one entity carry on as per usual, at least in a metaphysical sense? By the time you wrap your head around this philosophical question, Buñuel’s filmography will have been finished for you. Even at his very final hour, he was a thought provoking genius.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

43. American Graffiti

Don’t get mad, but I think American Graffiti may have been George Lucas’ opus, and the film that makes the Star Wars giant fully qualified to be a part of the “great director" discussion. I love Star Wars just like you all do, but seeing something so completely different (and this brilliant) by Lucas is what any naysayers need to do. When it comes to high school films surrounding the final hours of a curriculum, American Graffiti floods with the student body that is occupied with partying, all to escape the “what’s next?” dilemma. Well, every main character has to deal with that reality anyway. As an homage to the ‘60s, American Graffiti is beyond nurturing, with complete admiration for yesteryear oozing from every image (those pinks and blues!) and every sound (the never ending ‘60s soundtrack). The cherry on top is the finishing image which wraps up the entire film in a way that begs you to see the film all over again. That’s maybe when you’ll see that this carefree film was saying many things this entire time. 

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

42. Cảnh từ một cuộc hôn nhân

Các bộ phim truyền hình ly hôn aren bất cứ điều gì mới, và họ cũng không phải là vào giữa những năm 70. Tuy nhiên, cảm giác như Ingmar Bergman đã tìm ra công thức hoàn toàn với những cảnh phim truyền hình của mình từ một cuộc hôn nhân. Kết thúc phần một, và bạn có thể mong đợi một cái nhìn lớn, đầy tham vọng về mối quan hệ giữa một cặp đôi hạnh phúc; Có lẽ nó sẽ đi về phía nam? Bạn nhanh chóng thấy rằng đây chỉ là thiết lập, và chúng tôi bị nhốt trong những không gian nhỏ với một cuộc hôn nhân chua chát trong thời gian dài, đối phó với tất cả những tổn thương và tuyệt vọng chỉ ngày càng tồi tệ hơn. Sau đó, nó vượt ra ngoài xấu xí, và Bergman, xây dựng những khoảnh khắc này là rất dần, bạn sẽ cảm thấy như bạn đã sống với cặp vợ chồng này trong thời gian thực. Những cảnh cuối cùng kết thúc hoàn toàn bất ngờ, với sự thay đổi của sự đau lòng có thể trông như thế nào. Đó là bí mật: đau khổ không phải lúc nào cũng hoạt động theo cùng một cách.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

41. STING

Theo dõi phim kinh dị lừa dối mèo và chuột này có thể rất khó khăn, bởi vì Sting nhằm nhằm nhầm lẫn. Trên thực tế, tôi đề nghị bạn biết càng ít càng tốt, bởi vì điều chưa biết là điều làm cho bộ phim này trở nên thú vị như nó. Đi trước. Hãy cố gắng và theo kịp. Bạn chỉ thấy mình bị lừa đủ lần để cảm thấy xấu hổ. Những chiếc đồng hồ tiếp theo của Sting cuối cùng là những cuộn phim nổi bật của tất cả các manh mối mà bạn đã bỏ lỡ trước các khoản chi trả tương ứng. The Sting thậm chí còn không mất sức mạnh về sức mạnh vào thời điểm này, nhờ bộ phim tập trung lớn vào động cơ của các nhân vật, và những người đàn ông sơ sài được viết rất phong phú.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

40. Celine và Julie đi chèo thuyền

Jacques Rivette sườn Opus không phá vỡ bức tường thứ tư. Nó chỉ đơn giản là không bao giờ bận tâm để có một. Celine và Julie đi chèo thuyền giả vờ là một thế giới kỳ diệu, khi thực sự đây chỉ là cách Rivette tưởng tượng rạp chiếu phim: như một khía cạnh hoàn toàn mới. Những người bạn theo danh hiệu khám phá một cách để ghé thăm (và xem lại) một cảnh của người Hồi giáo lúc rảnh rỗi, và sự tò mò của họ đóng vai trò là cốt truyện cơ bản cho bộ phim. Rivette cũng có thể giúp mình tự mình bằng cách phá vỡ ngay cả các quy tắc của chính mình. Càng đi xa, bộ phim càng có được. Một khi chuyến đi chèo thuyền này của người Viking (điều này thực sự xảy ra, hãy nhớ bạn) kết thúc, Cinema đã giành được cảm giác giống như bạn một lần nữa. Nó là một cách tiếp cận thân thiện hơn với người Pháp mới, Modus Modus Operandi để xác định lại bộ phim, và nó sẽ khiến bạn cảm thấy như một đứa trẻ giàu trí tưởng tượng một lần nữa.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

39. Kẻ giết cừu

Nếu tôi có thể chọn một bộ phim có cảm giác giống như câu trả lời của America America cho làn sóng mới của người Pháp hoặc chủ nghĩa mới của người Ý, thì Charles Burnett, ra mắt cảm thấy như một ví dụ về tiền vệ để đưa ra liên tục. Kẻ giết cừu của Sheep thực sự là về nhiều họa tiết được kết nối lỏng lẻo của nó (tất cả xung quanh một người bán thịt tên là Stan), nhưng nó thực sự là về mọi thứ. Cuộc sống ở California hạng thấp hơn được chiếu trên một màn hình rộng ở đây, và cuộc sống công việc đơn điệu là một chủ đề đang hoạt động mọi lúc. Stan sườn đánh một bức tường gạch. Công việc của anh ấy là không vui. Cuộc sống của anh không phải là nơi anh có kế hoạch cho nó. Anh ấy đã bị hạ cấp vào một tiêu đề duy nhất có nghĩa là bao gồm toàn bộ di sản của mình. & NBSP;

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

38. Eraserhead & nbsp;

Fresh Out of Art School, David Lynch đã làm bất cứ điều gì cần thiết để có được tài chính cho tính năng đầu tiên của mình. Hãy tưởng tượng đưa tiền của bạn vào một tác phẩm, chỉ để tìm ra nó Eraserhead. Một bộ phim (có thể) về những lo lắng khi làm cha mẹ và không cảm thấy sẵn sàng, Eraserhead lấy gia đình hạt nhân của Mỹ và, tốt, nukes nó. Đây là cuộc sống như chúng ta biết, nhưng không hoàn toàn theo cách chúng ta biết. Ở bất kỳ lượt nào, bộ phim có thể giảm xuống một hành lang tối hoạt động như một lối thoát khỏi hoàn toàn tiêu chuẩn (nó thậm chí có thể ở bên trong bộ tản nhiệt), và đây là khi thế giới nên biết rằng Lynch sẽ trở thành một auteur đặc biệt . Bây giờ, hãy tưởng tượng bạn là một trong những nhà tài trợ của Eraserhead vào năm 2020. Thay vì tự hỏi những gì bạn đã giúp tạo ra, bạn có thể cảm thấy may mắn khi trở thành một phần của một người theo chủ nghĩa tư tưởng không bao giờ dừng lại cho một bộ phim sùng bái với dòng chính cho tốt.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

37. 3 phụ nữ

Nhiều người trong chúng ta yêu thích tính cách, và Robert Altman là một phần của trại này. Anh ấy đã đi xa hơn với một trong những thí nghiệm táo bạo hơn 3 người phụ nữ của mình. Một bức tranh mơ mộng có sự cô đơn được nuôi dưỡng bởi lòng hiếu khách, 3 người phụ nữ cảm thấy hơi tắt nhưng hấp dẫn. Altman thích để lại một cái gì đó đặc biệt ở phần cuối của các bộ phim của anh ấy, nhưng 3 phụ nữ hơi khác một chút. Anh ta nhảy khẩu súng ở đây, và anh ta vượt ra ngoài vùng thoải mái của mình. 3 phụ nữ biến thành một trải nghiệm tiềm thức mà thực sự không có sự giải thích đúng đắn về nó, và nó tất cả đều mặc màu tím và vàng (như thể chúng ta đã ngủ gật trong một lĩnh vực tròng mắt). Nhiều bộ phim Altman khiến chúng tôi tự hỏi về cuộc sống. 3 Phụ nữ có chúng tôi tranh giành để tự nhận ra mình là người mơ mộng.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

36. Cuộc trò chuyện

Francis Ford Coppola cũng có thể được ví như những viên đá lăn khi tạo ra bộ bốn hoàn hảo. Ngay cả mục tồi tệ nhất của anh ấy trong một loạt phim như vậy - cuộc trò chuyện - là một bước đột phá tuyệt đối trong việc làm phim. Nó đạt được nhiều hơn với ít hơn một bộ phim Bố già, vì chúng tôi chủ yếu theo Harry Caul (một đặc vụ giám sát) và dòng dõi chậm chạp của anh ấy thành một cơn hoang tưởng điên cuồng. Tinh thủ là loại lĩnh vực mà trong việc biết có thể khiến bạn cảm thấy sợ hãi hơn là không hiểu biết. Đó là kết quả của cuộc trò chuyện, trong đó bản ghi âm khiến Caul điên cuồng. Không có cao trào hay đêm chung kết lớn ở đây: chỉ tuyệt vọng để bạn cảm thấy lạnh lùng. Tất cả những gì tôi có thể tưởng tượng là đây là một trường hợp, và có một thế giới của các đặc vụ tương tự chiến đấu với những trận chiến im lặng chống lại chính họ cho cuộc sống của chính họ. & nbsp;

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

35. Amarcord

Đặc biệt, Federico Fellini đã có một khoảng thời gian đáng kể trong những năm 70, mặc dù được coi là một trong những đạo diễn vĩ đại nhất từ ​​trước đến nay (mà ông vẫn còn, hãy trung thực). Nếu bạn quen thuộc với Amarcord và không có gì khác trong khoảng thời gian này, bạn cũng sẽ có ấn tượng rằng anh ấy không bao giờ bỏ lỡ một nhịp nào. Điều đó bởi vì Amarcord đã đưa nhà làm phim trở lại đúng hướng với khả năng chi tiết tất cả các tầng lớp ở Ý với các kịch bản hấp dẫn nhất (bao gồm cả một cuộc chiến bóng tuyết, và nhiều thời gian dành nhiều thời gian bên cạnh một cái cây). Giống như một loạt các ký ức mà Fellini không thể nắm giữ, Amarcord là tác phẩm vĩ đại nhất của một nhà làm phim huyền thoại trong nhiều năm, chủ yếu là vì nó cảm thấy như là sự giải quyết của nhiều ý tưởng mà anh ta không thể nhận ra đầy đủ. Thay vào đó, anh ta đã làm một món thịt hầm với tất cả, và mỗi khoảnh khắc đều bị đánh vần.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

34. Tất cả những gì nhạc jazz đó

Bob Fosse được thành lập tốt vào cuối thập niên 70, nhưng anh ta có thể cảm thấy rằng chúng ta đã không biết anh ta thực sự. Tất cả những gì nhạc jazz là hình thức thú nhận của anh ấy: một cái nhìn thô thiển về cuộc sống của một đạo diễn đang lạm dụng cơ thể, tâm hồn, tâm trí và phẩm giá của chính anh ấy hàng ngày. Khi Fosse (Erm, ý tôi là Hồi Joe Gideon,) tán tỉnh cái chết trong suốt tất cả những gì nhạc jazz đó, anh ta bắt đầu đi chệch khỏi cảm giác tội lỗi hiện tại của mình, và bước vào nỗi sợ hãi lớn nhất của mình: thực tế rằng anh ta có thể chết một mình và trống rỗng. Tất cả những lời thề sẽ đi đến nơi mà chính Fosse đã làm, và điều đó bao gồm cả thế giới khác mà cuối cùng trở thành điệu nhảy vĩ đại nhất mà anh từng nghĩ. Tất cả những gì nhạc jazz có tiêu đề sau một trong những bài hát nổi tiếng nhất của Fosse; Đó là cách của anh ấy để làm việc trong suốt cuộc đời của anh ấy, như một phương tiện để so sánh di sản với thực tế.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

33. Nosferatu the Vampyre

Có vẻ ngu ngốc khi làm lại một bộ phim câm mang tính biểu tượng, nhưng chúng ta hãy là người ủng hộ của quỷ trong một giây. Nosferatu đã là một bản chuyển thể của Dracula, với những cái tên được hoán đổi vì lý do liên quan đến quyền. Vì vậy, Wener Herzog, Nosferatu The Vampyre là cách của anh ấy để truyền tải cuốn tiểu thuyết F. W. Murnau Classic hay The Bram Stoker. Thay vào đó, anh ấy đã làm điều của riêng mình. Tạo ra phiên bản lạnh nhất của ma cà rồng Gothic từng được đưa lên màn ảnh, tầm nhìn của Herzog, bị đánh bại với sự tuyệt vọng và trầm cảm xã hội, liên quan đến nhiều hơn các nhân vật mà chúng ta quen thuộc. Khi thế giới xung quanh cốt truyện chính xấu đi, bạn sẽ biết Herzog trở lại với các thủ thuật không phù hợp của mình. Toàn bộ bộ phim bị cạn kiệt tất cả cuộc sống và máu của nó, và câu chuyện di chuyển. Nó nói về sự diễn giải lại của điện ảnh gothic trong tất cả vinh quang của nó.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

32. El Topo

Khi Spaghetti Western cuối cùng đã cảm thấy hơi ngày, Alejandro Jodorowsky đã thực hiện nhiệm vụ của mình để tạo ra làn sóng tiếp theo. Chà, phong cách ảo giác tâm lý của El Topo không bao giờ thực sự bắt kịp, có khả năng bởi vì không ai biết cách theo dõi trải nghiệm này. Chuyển đổi các cuộc đình công thành các nghi lễ tôn giáo (bao gồm cả những hy sinh đẫm máu trong Cựu Ước), El Topo là bước nhảy vọt cao nhất từ ​​những gì người phương Tây Spaghetti đang làm là khả thi vào thời điểm đó. Năm mươi năm sau, nó vẫn chưa được kết hợp, và có lẽ đó là trường hợp mãi mãi. Jodorowsky đã kết hợp các câu hỏi triết học của riêng mình với niềm đam mê của anh ấy với nguy hiểm, tạo ra quá trình thăng thiên cuối cùng, đặt một ý nghĩa mới cho axit axit trong axit phương Tây.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

31. Valerie và tuần kỳ quan của cô ấy

Tôi yêu những người trưởng thành nhìn vào trí tưởng tượng trẻ con khi họ thực hiện đúng, và Wave Classic mới của Séc này là một ví dụ. Tất cả những câu hỏi mà Valerie trẻ tuổi có về cuộc sống đều được trả lời một cách siêu thực (bộ phim có được đường biên giới, xem xét). Do đó, Valerie và tuần tự hỏi của cô trở thành một đứa trẻ đối mặt với nỗi sợ hãi đen tối nhất và những câu hỏi sắp xảy ra của cô. Điều làm cho những điều kỳ diệu hơn nữa đáng nhớ hơn là làm thế nào không phải tất cả mọi thứ trong phim được quy cho một cách trắng trợn cho một phần cụ thể của cuộc sống hoặc phúc lợi của Valerie,; Chúng tôi vẫn không nói mọi thứ mà chúng tôi muốn biết. Nó như thể chúng ta đang cố gắng ghép các suy nghĩ này cho chính mình, và bây giờ chúng ta là những người bảo vệ can thiệp đang cố gắng tìm ra con mình. Dù bằng cách nào, Valerie và Tuần lễ kỳ quan của cô đặc biệt kỳ diệu, và đôi khi đáng sợ. & NBSP;

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

30. Annie Hall

When Woody Allen was shifting from sillier comedies to finer made features, he became trapped in some sort of a creative vortex. As prolific as he is, he has never made a film like Annie Hall before or after. Even if you excuse preference, can you equate any other Allen film to this one? With its constant meta humour and multiple identities, Annie Hall is actually a bit more difficult to summarize succinctly if you really think about it. Let’s try anyway: an anxious mind hellbent by midlife crises and alienation muddles his fond memories of a relationship that could have lasted. That’s still not quite it. Even Allen's final attempt at detailing his own feature at the end (the eggs line) isn’t quite the full picture, but that’s the power of Annie Hall. We’ve all been here with relationships. Annie Hall doesn't really explain to us what we're feeling, but it captures it perfectly (warts, ticks and all).

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

29. McCabe & Mrs. Miller

Revisionist westerns were all the rage just when Robert Altman was on the rise. So, it only makes sense that he took a stab at the movement with his gracefully elegiac McCabe & Mrs. Miller: the meeting between two lives, and their means of starting a new town under unique leadership. Unlike other westerns, Altman’s take still never really explodes, even when it’s at its most intense. It feels like the warm breeze (or the chilling wind, rather) that kicks through most westerns; you're carried away by it, as you glance at histories frozen in time. Most revisionist films tried to say something new McCabe & Mrs. Miller states what was missed by countless other westerns the other times. Its fixations on the time in between the action is haunting. 

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

28. Le Cercle rouge

Towards the end of his illustrious career, Jean-Pierre Melville proved he still had it with his artistic noir Le Cercle rouge. Tethered to a fictitious quote placed at the start of the film (who cares when it still works?), Melville’s penultimate feature cleverly combines imagery with anticipation. We see red circles throughout the film (pool balls, for instance), and these linger subliminally with us. We wait for all participants to converge together as per the opening quote — attributed to Buddhist philosophy — in this dangerous predicament of deception. Melville always worked glacially too, so any action comes as a shock. It all pieces together for the pent up frenzy in the climax, where Melville and Le Cercle rouge kept to their promise, with criminals’ blood bonds creating their own circles of red.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

27. The Traveling Players

You can describe every Theodoros Angelopoulos film as surreal or post modern, but the film that deserves these honours the most is The Traveling Players: a history lesson with zero regard for cohesion, and a complete focus on experience. For nearly four hours, we aimlessly get pulled into predicaments that only connect on an abstract level, but each piece has a hell of a lot to say. Like a subconscious tour group, the titular players hop through time and space into various scenarios, some of which are fatal. As if Odysseus was traversing his own soul, The Traveling Players is an epic on a whole different level; one that maybe literal confinements couldn’t allow. Many other directors may have gotten lost. Angelopoulos knows his own spirit well, and The Traveling Players never once loses its way, despite its daring off-road decisions.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

26. The Deer Hunter

Arguably the most brutal Best Picture winner ever, Michael Cimino’s relentless The Deer Hunter almost gives zero cares about what any viewer thinks about it; Cimino knew what he wanted to say and how he wanted to say it. Russian roulette is tossed into a war prison setting it didn’t actually exist in. The opening wedding and hunting getaway sequences take over an hour. We’re tossed into the Vietnam War setting within microseconds. Yet, it all works. Cimino’s ambitious versions of mental fragility in wartime remains one of cinema’s most nerve wracking watches, and it’s not even a contest at some points. The time during the Vietnam War is rough enough; it’s the return back that’s especially nauseating. With all of the patience manipulation and expectation subversion, The Deer Hunter is an American film that is beyond determined to varying results (I obviously adore it).

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

25. The Spirit of the Beehive

In 2020, we’re more used to the mature look at a childhood imagination. Back in 1973, Victor Erice had a progressive, unique approach that still doesn’t feel like it has been replicated quite in the same way ever since. The Spirit of the Beehive is simultaneously within the mind of a frightened child, and the outside observer. Reality and fantasy blend in such a natural way, as if questioning either possibility doesn’t really matter anymore (outside of concern for the traumatized character who believes Frankenstein is real after having watched it). Even if we don’t believe any of this, Erice — to an extent — does, and The Spirit of the Beehive is an absorbing encounter with the deepest fears of a creative child.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

24. Nashville 

Robert Altman is known for his gigantic films that go down every single possible path for as long as he felt like it. His zenith is Nashville: one of the times where it all somehow comes together in a magnificently gigantic way. We follow many musicians and fans (and a political subplot for a candidate we never see) through their various connections, wondering what it’s all for (although we enjoy every second). In other Altman works, a metaphysical statement or an earthquake has wrapped up the previous scenes. In Nashville, it’s the darkest capabilities of humanity, with the bittersweet ending of bittersweet endings: a commentary on how music soothes, and yet how easily blinded humanity is. How are we supposed to feel? With music used honestly and for nefarious purposes before this final image, one’s big break becomes our permanent thought that we can never shake off. 

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

23. The Tree of Wooden Clogs

The Tree of Wooden Clogs is one of those works where a plot isn’t really what you're here for. Ermanno Olmi’s opus is the exposition of farm life in eighteen hundreds Italy, and all of the life, death, riches and poverties found within. Although too artistic to feel vérité, Wooden Clogs is like the best captured footage of reality, as if we have been transported back. Without forcing a storyline onto us (outside of the slight instances, including the creation of the titular clogs), Olmi lets us roam around the scenery and create our own narratives. It’s over three hours, but somehow Wooden Clogs doesn’t feel long enough. How can you put a cap on lifetimes? 

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

22. A Woman Under the Influence

John Cassavettes always aimed to capture hyper realism via production minimalism and acting maximalism; it's a trait that he has been adored for ever since he started making pictures. With this mission (and just in his filmography in general), Cassavettes was never better behind the camera than with A Woman Under the Influence: an exposé of how society was treating mental illnesses around this time. Gena Rowlands turned in a performance that is all-time worthy (come on, Oscars) that will haunt you forever, like you’re a loved one witnessing your favourite person slowly withering away. A Woman Under the Influence is one of the leading films when it comes to the discussion of mental illness, because it refuses to sugar coat the conversation or dramatize it for any benefit. All we have is a hurting soul with an ailing mind, and it’s excruciating to withstand. 

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

21. Jeanne Dielman, 23, quai du commerce, 1080 Bruxelles

Perhaps one of cinema's boldest films ever created, Chantal Akerman’s Jeanne Dielman is three and a half hours of feminist perfection. The titular character is locked into the four edges of the screen, and we watch her imprisoned by society’s conventions. She cooks, cleans, and waits. As the film progresses, Dielman begins to stray off course a little bit, with hiccups in her routines; we feel a long uneasiness. Dielman turns tricks to survive, yet this existence is a damnation to begin with. When Jeanne Dielman completely leaps away from its mission for a split second, it’s the final nail in the coffin that Akerman has for us: a statement that catches you off guard, and changes the entire feature you have just watched. A crowning achievement in experimental cinema, Jeanne Dielman is the kind of project you don’t even attempt to try again, because Chantal Akerman got it down exactly right this first time.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

20. Days of Heaven

Badlands made Terrence Malick a new voice in American cinema with something to say, but Days of Heaven was when we really got introduced to something completely different. A tale of lies is what is really buried deep into the film, but Days of Heaven is so magnificent to watch and listen to that you’ll often forget that this is a story about something much uglier. Days of Heaven feels like a celebration of life, even when there’s a plague of locusts killing local crops (still one of the greatest shots in film history). Malick didn’t make a film for two decades after this great triumph, but — as sad as this is — it almost didn't matter. Days of Heaven stays with you forever, and The Thin Red Line didn’t skip a beat in his filmography only because the former film is timeless.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

19. The Ascent

If there is a film that was ever deserving of being called a classic and was disgustingly overlooked (especially considering contemporary perspectives), it’s Larisa Shepitko’s The Ascent: a harrowing, meditative experience that blends the heaviest grief with an overflowing angelic transformation. From second one, you are in dangerous territory: Soviet soldiers trapped on German soil in World War II. The Ascent hurts until it grows numb, sending you into both a dizzying spell and a state of euphoria (in a sick sense). Its yin and yang nature speaks volumes on both sides, about the burden of survival and the curse of loyalty, and the opposite truths of both sides. Do not miss out on a film that deserves so much better. The Ascent is perfect, and it demands to be seen.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

18. Ali: Fear Eats the Soul

The world is a cruel place, and the ‘70s where a turning point where enough time had past where one could look back and gasp. Ali: Fear Eats the Soul pits two lost souls of different worlds together (a widowed mother and a younger Moroccan immigrant) in an intolerant Germany, politically torn apart by a terrorist attack at the 1972 Munich Olympics. Rainer Werner Fassbinder usually pushed himself further into history to really comment on more insensitive times, but here he didn’t have to go far at all. As these two lovers care deeper for one another, life is hell bent on tearing them apart, until the bigotries of others festered enough to turn into the titular fears of the leading couple. Toxicity ruins minds, and Ali: Fear Eats the Soul is the corrosion of joy within a hateful universe.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

17. Alien

Made from the remnants of Alejandro Jodorowsky’s failed Dune experiment, Ridley Scott took the broken pieces and made the exemplary one-by-one slasher film Alien. Ridley Scott and company cleverly utilize science fiction’s signature slow pace to set a tone; you're left looking everywhere out of astonishment, anyway. When the bodies begin to drop, space no longer feels so expansive anymore (especially when you’re trapped on one vessel). As a thriller alone, Alien is already fantastic, and it knows how to toy with its audience. Then, there are the little things that elevate it over most horror films: the shrieking siren ambience, the gigantic H. R. Giger sets, the twists and turns, et cetera. When other directors tried to make familiar places scary, Scott and Alien aimed to make you never want to leave Earth at all. 

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

16. Investigation of a Citizen Above Suspicion

When Investigation of a Citizen Above Suspicion starts, you know you’re in for an intriguing experiment with a bit of a satirical edge. An inspector kills the woman he’s seeing, and pins it on somebody else. Then, it keeps going. And going. And going. By the end, you’re ripping your hair out and laughing until you cry. How in the hell is this even happening? Yet, what’s depressing is that it all seems likely true. Elio Petri’s commentary on authoritative figures in society is frightening, because you know people get away with murder all of the time. What happens if someone with power wants to get caught? We can only hope Investigation of a Citizen Above Suspicion isn't accurate, but the greatest satires hit far too close to reality; this is one of those cases.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

15. Stalker

Science fiction is usually hell bent on showing you what you're missing in life. Andrei Tarkovsky has spellbound audiences for decades with his cult classic Stalker because of what he doesn’t show you. Two men are led by a “stalker” into a forbidden zone, where wishes are fulfilled. In grainy gold, we are told of such a mission. Then, Stalker shifts into full colour, making us believe in anything. The closer to the “Zone” we get, the more Tarkovsky turns industrial settings with greenery into wonderlands. As ugly as the backdrops are, every image of Stalker feels like it comes from a different reality. In small doses, Tarkovsky goes the extra mile, making sure we’ve been paying attention. Then, it completely dismantles itself, making us question what we’ve been seeing at all. Stalker is a never ending journey of desires, and it's what has allowed it to have such longevity even still.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

14. Apocalypse Now

Starting a Vietnam War film with “The End” by The Doors is the only omen you need to know that you're in for a rough time. After both Godfather films, Francis Ford Coppola bit off more than he could chew with Apocalypse Now: a high budgeted film that somehow didn't do as well as it should have. It’s sad, because Coppola has never been in top form like this since. In retrospective, Apocalypse Now is a frenzied war zone with deteriorating minds and colour to make up for all of the death. You see all walks of life respond to trauma the further into the mission we go. Now coveted as a war film for all time, Apocalypse Now is a rising auteur going the distance who was told he flew too close to the sun, when he was actually on the verge of discovering a way to blast off into space.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

13. Day For Night

Jean-Luc Godard severed ties with his best friend François Truffaut over Day for Night, calling the film a fabrication of the filmmaking experience. Named after the technique used to adjust daytime shooting to look like it's at night, the film is a love letter to the quarrels and debacles that happen on set. Infused with Truffaut’s signature whimsy, Day for Night may not be the full story, but it has a pinch of the dream that an aspiring director had before they faced the realities of their dream industry. Is that so wrong? When the on-set dramas escalate into fully blown problems, Day for Night as an homage to cinema only gets stronger, like the blanketing of truth via art. I suppose that's why Godard got so mad, but that doesn't make Truffaut’s beautiful vision any worse in my eyes.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

12. Network

Chastised as a hyperbolic comedy when released, Network has sadly become the warning everyone ignored. Signey Lumet’s uncompromising style matched with Paddy Chayefsky’s obsidian-dark vision makes for a cautionary tale that still hurts, especially now that we are well into the age they foretold. With the greatest monologues assembled and the talent to back them up, Network was a podium of truths and spoken brilliance, and corporate feuding and deranged rambling has never sounded so sweet. As a satire, Network is one of the greats, even though the world it has created is really not far from our own; we're still mad as hell, and we hopefully won't take it any more (it's been forty five years, and nothing has changed).

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

11. The Discreet Charm of the Bourgeoisie 

The mission is simple: aristocrats want to have a dinner. That’s it. That’s the film. Well, Luis Buñuel operating at his highest caliber turns a pleasure into the upper class’s worst nightmare in The Discreet Charm of the Bourgeoisie, as this quest gets refuted again and again. First, it’s the simple things: guests got confused by when the dinner was. The film takes its time before it becomes crazy, and the thwarting of the elite becomes absurd to the point of hysterics. Discreet Charm becomes sadistic with its subjects, as Buñuel is the puppet master in charge of the whole ordeal. By the end, even cinema itself is a naysayer, as its own elements stop these rich fools from having their meal. The Discreet Charm of the Bourgeoisie is a farcical comedy that needs to be seen to be believed.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

10. Mirror

Every Andrei Tarkovsky film is interested in the spaces between that other works neglect to showcase, but Mirror is a complete investment in these voids. Even the spectacles are without a concrete reason, outside of you knowing you’re meant to see these images. Piecing together the last thoughts of the dying mind of a poet, Mirror uses fragments of memories and dreams to project a subconscious artwork that defies any normal description. You may find absolute truths in Mirror, such as metaphors for your own existence. You may find nothing at all, and that is okay, because Mirror still takes you to a spiritual realm that you’ve never seen before. Within a filmography that is arguably perfect, it takes a lot for a work to be Tarkovsky’s opus. Mirror is just that: the greatest work by one of cinema’s most inventive minds.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

9. The Godfather

It seems like The Godfather, despite being as revered as it is, is still slightly misremembered for just how crucial it actually was. Here we are in the early ‘70s, and the New Hollywood movement is now stronger than ever. Here comes Francis Ford Coppola, who was previously doing taboo works and arthouse-influenced films. With the success he garnered for his work with writing Patton, Coppola was now finally able to make something with a reasonable budget. So, he adapted Mario Puzo’s The Godfather, without ever forgetting his roots. This was the much needed bridge between Hollywood and arthouse that American cinema desperately needed: a sign that exploration shouldn’t be frowned upon. It’s acclaimed now for the standard it set, but it had to go against the grain to do so. With a pinch of European influence in an American film industry that was turning for the better, The Godfather became a benchmark event that continues to be felt fifty years later.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

8. Cries and Whispers

Perhaps the most daring film to ever be nominated for Best Picture (at least one of them), Ingmar Bergman’s crimson, obsidian, and ivory melodrama Cries and Whispers is an artistic statement through and through. With time invested in the darkest secrets that a dysfunctional family’s members are withholding from one another (well, sometimes), Cries and Whispers is the most vulnerable corridors of the human psyche. Toss in a family member’s impending death, and you have time ticking away, where final proclamations can be made before it is too late. Bergman also toys with memories, allowing for naivety to put a bow on a story of pure distress; does optimism always win? Bergman questioned faith, spiritual resilience, and existentialism many times before, but Cries and Whispers is his finest achievement in recreating the desperation of the lonely human.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

7. Taxi Driver

It didn’t take too long for Martin Scorsese to showcase exactly what he was capable of, and his New Hollywood masterpiece Taxi Driver almost felt effortless. If Raging Bull was his way of putting his all in, and Goodfellas was him celebrating his second wind, Taxi Driver was Scorsese at his barest form as a newer director, and it’s as visceral as his films ever got. To be locked inside of a broken mind is a terrible experience, especially when we can see Travis Bickle’s repercussions better than he can; Taxi Driver lives off of dramatic irony. Then, Paul Schrader’s conclusion is something that defines who we are as viewers. What do we really think happened? Is this all just a fleeting thought upon one’s deathbed, or did an unrealistic dream come true? We end Taxi Driver off without a proper clue, rounding up a tale by one of cinema’s great unreliable narrators.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

6. Người tuân thủ

Một số bộ phim có cảm giác như chúng được thực hiện hàng thập kỷ sau khi phát hành thực tế, và nó không liên quan gì đến việc làm lại một phiên bản của bộ phim như thế nào. Bernardo Bertolucci chưa bao giờ tốt hơn phim kinh dị không cảm giác tương lai của anh ấy. Mỗi cảnh quay của nhà quay phim huyền thoại Vittorio Storaro là không thể mô tả. Tuyệt đẹp như bộ phim, các hoạt động bên trong của câu chuyện xung quanh thời kỳ phát xít Ý Ý xấu hơn nhiều. Một kẻ phản diện được thảo luận đủ là Marcello, người mà chúng ta theo dõi do sự thay đổi trái tim và tình trạng khó khăn của anh ta. Tất cả các thay đổi của người tuân thủ (được đặt tên một cách thích hợp) khi anh ta tiết lộ màu sắc thực sự của mình và lật quá nhiều lần, chứng minh rằng chúng tôi đã theo dõi nhân vật sai trong suốt thời gian này. Nó khó có thể nổi giận với người tuân thủ vì chúng tôi khi mỗi phát bắn, hiệu ứng và trình tự là xứng đáng.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

5. Aguirre, cơn thịnh nộ của Chúa

Aguirre, cơn thịnh nộ của Thiên Chúa là một cuộc nổi loạn hoàn toàn chống lại những cách làm phim truyền thống. Werner Herzog đã tài trợ cho các giấy phép pháp lý để bắn vào nơi anh ta không phải là: sông Amazon và rừng nhiệt đới Peru. Phi hành đoàn này mỏng manh, và hầu hết các ngân sách mỏng đã hướng tới một Klaus Kinski vô ơn (Kinski và Herzog là một mái tóc khác có thể giết chết nhau trong buổi chụp hình này). Bất chấp tất cả những điều này, Aguirre là một bộ phim siêu việt ghi nhận sự tham nhũng dần dần. Đôi khi nó hài hước tối tăm, như thể chúng ta đang dần dần mê sảng chính mình. Nó tiến hành để ngày càng hỗn loạn hơn, với bất kỳ mối quan hệ hy vọng nào hoàn toàn bị giết mổ. Với năng lực kỹ thuật của nó (tất cả các bức ảnh trên bè vẫn dường như không thể) và lót bạc (điểm số của Popol Vuh là tất cả, Aguirre có lẽ là bộ phim đẹp nhất về việc phát điên.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

4. Bố già Phần II

Hiếm khi thực hiện phần tiếp theo của một bộ phim bậc thầy giữ kết thúc, chứ đừng nói đến việc thực sự tốt hơn. Mặc dù vậy, đó là cách mà Bố già Phần II hoạt động. Là một phần tiền truyện (giới trẻ Vito Corleone, và vươn lên như một nhà lãnh đạo) và phần tiếp theo (Michael Corleone, làm việc với tư cách là một mục tiêu trên lưng), Phần II thực hiện mọi lời hứa mà nó đặt ra. Với cả hai câu chuyện kết hợp, chúng ta có được một bức tranh đầy đủ hơn về việc Michael đang vứt bỏ bao nhiêu với sự không thương tiếc và coi thường của anh ta đối với trật tự trước đây (kết nối điều này với những gì đã hoàn thành trong Bố già). Chúng tôi cũng hiểu Vito cũ trong bộ phim trước đây ở một cấp độ hoàn toàn mới, với lịch sử của anh ấy được đại diện với tất cả những ký ức đúng đắn. Ngay cả khi đứng một mình, Phần II là cha đỡ đầu tốt nhất cho chúng tôi, bởi vì nó đã mạo hiểm hơn nữa theo phong cách điện ảnh châu Âu mà Francis Ford Coppola tán tỉnh trong bộ phim trước. Đây là sử thi xã hội đen dứt khoát, được điều khiển bởi một người cha ma ma đuổi theo một đứa con trai bị hỏng, người đã bác bỏ mọi thứ trước mặt anh ta.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

3. Barry Lyndon

Giống như bất kỳ bộ phim Stanley Kubrick nào khác, Barry Lyndon đã thực sự hiểu khi nó được phát hành, nhưng nó rất dễ hiểu tại sao. Nó di chuyển theo thể tuyến, và nhiều khoảnh khắc được nán lại có thể lâu hơn so với quan sát ban đầu. Cắt những cảnh này ngắn hơn sẽ mất đi trạng thái thôi miên mà Barry Lyndon tạo ra, khi bạn cố định trên các bức tranh Rococo sống được tạo ra bằng ánh sáng tự nhiên. Kubrick cũng có tiếng xấu với tư cách là một giám đốc lạnh, nhưng Barry Lyndon là một trải nghiệm tình cảm hoàn toàn, đặc biệt là sự đau khổ của các gia đình theo nhiều cách. Vâng, hầu hết mọi bộ phim Kubrick ban đầu đều sai, nhưng Barry Lyndon dường như là bộ phim mất nhiều thời gian nhất để nhấp chuột. Trước đây, bộ phim Kubrick bị đánh giá thấp, trong một thiên niên kỷ mới, phần thời kỳ tuyệt vời này (có thể là bộ phim truyền hình thời kỳ thế kỷ thứ mười tám của mọi thời đại) đã trở thành một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của ông. Đúng vậy, vì Barry Lyndon cũng sâu sắc như nó là tinh tế; Nó cũng phức tạp hơn nhiều so với nó cũng dẫn đến.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

2. Thế giới trên dây

Chỉ một lần vào năm 1973, Rainer Werner Fassbinder, chỉ có dự án khoa học viễn tưởng thế giới trên một dây được hiển thị. Sự pha trộn của hình ảnh tương lai và thiết kế nội thất và thời trang đầu tiên của Đức chỉ hoạt động rất tốt, và lời tiên tri độc đáo này đã có người xem bị cuốn hút. Sau đó, triết học nhận thức về nhận thức khiến mọi người dán mắt. Sau đó, đó là nó. Thế giới trên một dây là một bộ phim truyền hình trong hai phần vừa biến mất, bên ngoài phát sóng thường xuyên được báo cáo. Đó là một ký ức cho những người kể chuyện được truyền cảm hứng, hoặc một sản phẩm tin đồn cho người khác. Cho đến gần đây, cho đến gần đây (2010), toàn bộ thế giới có thể nhìn thấy thế giới trên một sợi dây một lần nữa, và nó đã trở thành một sự bất thường trong điện ảnh. Đối với một bộ phim có ảnh hưởng như nó, không có gì cảm thấy như thế giới trên một dây, bởi vì tập sách hướng dẫn bị mất theo thời gian, và các nhà làm phim bị bỏ lại cho các thiết bị của riêng họ. Ngay cả khi đó là một cách cá nhân trong phong cách, thế giới trên một dây là một sự phấn khích về sự kỳ dị tương lai, tạo ra một hành động thứ hai hành hạ nơi cả một thế giới lật đổ bạn. Thế giới trên một sợi dây là một tầm nhìn về tương lai đã trở thành tương lai điện ảnh, và nó vẫn chưa được bắt kịp.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

1. Chinatown

Right from the very first scene, the film noir of old is destroyed. J. J. Gittes asks a client to stop ruining his Venetian blinds: a common noir trope. It was no secret that film noir was in need of a comeback, but how could you top Sunset Boulevard, In a Lonely Place, and other works that perfected the style? Besides, films were becoming colourful now, and black and white was finally getting abandoned for the most part in the ‘70s. Films noir couldn’t really come back. They had to be reborn. The scrunching of those Venetian blinds in sepia tinged colour is how Chinatown let us know that this was the reincarnation the world needed. Chinatown wasn’t the first neo-noir, if you want to split hairs, but it was the definitive neo-noir, particularly because of how close to home it stayed. Most newer films of this style veer off course as much as possible. Chinatown worked with all of the old ways, but tried to use them in a New Hollywood setting. Films could finally be risky in Hollywood. We had to see how much darker films noir could be.

Crafted by the greatest screenplay of all time by Robert Towne (with Roman Polanski’s version of the conclusion that’s much more affective, let’s be honest), Chinatown is as literary as a film can get. You can almost feel the descriptions and dialogue from a novel ooze off the screen. Our protagonist is investigator Gittes, who carries a permanent resentment on his shoulders. He has ghosts that follow him, just like he is hired to tail others. His time in the titular Chinatown didn’t go so well, and he has tried to start a new life elsewhere to no avail. We are mostly caught up in his Mulwray case that obviously goes off the rails, but nobody can predict just how far the film is willing to go. Even after the twist, there are still many more, and Chinatown refuses to ease off. It gets as lifeless as possible, right down to the chilling end that ended films noir once and for all, with neo-noir to stay. “As little as possible” just couldn’t cut it, and it took the sacrifice of a token noir detective to face the worst side of humanity for neo-noir to flourish.

In a decade dominated by cynical films, the rise of dangerous American works, and the reinvention of old ways, Chinatown reigns supreme. It is unforgiving with how ugly all of its characters get, because there is no time to justify the flaws of everyone in a film where true evils are unimaginable. On first watch, Chinatown is a guessing game that most people lose. Every watch after, Chinatown is us trying to shoo away the inevitable, only to see it all happen again. We are Gittes, reliving these nightmares. Chinatown is everywhere, now; it’s not a location, but a past. Gittes is forever doomed in his cinematic prison, and we cannot help him any time we try. Never has a shift from the ways of old to the new been so blatant in cinema, particularly within a genre or style either. Chinatown may have been made to recreate a story of yesteryear, but it ended up claiming New Hollywood, the ‘70s, and essentially American cinema entirely. It embodies American filmmaking’s past and present with a sign of what was to come. It is suspended in time, furthering the limbo-nature of the narrative even more. Chinatown is the greatest film of the 1970’s, despite not feeling like it belongs in any era, to tell you the truth.

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

100 phim hàng đầu kể từ năm 1970 năm 2022

Andreas Babiolakis has a Masters degree in Film and Photography Preservation and Collections Management from Ryerson University, as well as a Bachelors degree in Cinema Studies from York University. His favourite times of year are the Criterion Collection flash sales and the annual Toronto International Film Festival.

Insights, insights, Decades ProjectOctober 5, 2020House, Chloe in the Afternoon, The Holy Mountain, The Boys in the Band, Love and Death, Je Tu Il Elle, The Passenger, Lancelot du lac, Female Trouble, Emitaï, L’Histoire d’Adèle H., Pink Narcissus, Monty Python and The Holy Grail, Mean Streets, The Bird with the Crystal Plumage, One Flew Over the Cuckoo’s Nest, Sholay, Claire’s Knee, Serpico, Young Frankenstein, High Plains Drifter, Salò, or the 120 Days of Sodom, Girlfriends, Tess, The French Connection, Phantom of the Paradise, Star Wars, Blazing Saddles, Being There, Walkabout, Jaws, Ashani Sanket, All the President’s Men, Lady Snowblood, Cabaret, The Exorcist, Manhattan, Out 1: Noli Me Tangere, Solaris, Don’t Look Now, One Sings, the Other Doesn’t, Dog Day Afternoon, The Marriage of Maria Braun, Badlands, The Phantom of Liberty, Cooley High, Fantastic Planet, Suspiria, Autumn Sonata, Monty Python’s Life of Brian, Wanda, A Special Day, The Last Picture Show, Close Encounters of the Third Kind, The Bitter Tears of Petra Von Kant, A Touch of Zen, That Obscure Object of Desire, American Graffiti, Scenes From a Marriage, The Sting, Celine and Julie Go Boating, Killer of Sheep, Eraserhead, 3 Women, The Conversation, Amarcord, All That Jazz, Nosferatu the Vampyre, El Topo, Valerie and Her Week of Wonders, Annie Hall, McCabe & Mrs. Miller, Le Cercle rouge, The Traveling Players, The Deer Hunter, The Spirit of the Beehive, Nashville, The Tree of Wooden Clogs, A Woman Under the Influence, Jeanne Dielman, 23, quai du commerce, 1080 Bruxelles, Days of Heaven, The Ascent, Ali: Fear Eats the Soul, Alien, Investigation of a Citizen Above Suspicion, Stalker, Apocalypse Now, Day For Night, Network, The Discreet Charm of the Bourgeoisie, Mirror, the mirror, The Godfather, Cries and Whispers, Taxi Driver, The Conformist, Aguirre, the Wrath of God, The Godfather Part II, Barry Lyndon, World on a Wire, Chinatown

Những năm 70 có phải là thập kỷ tốt nhất cho phim?

Hầu hết các học giả phim sẽ nói với bạn rằng những năm 1970 là thập kỷ phim hay nhất của bộ phim..

5 bộ phim nào ra mắt năm 1970?

Phim truyện, được phát hành từ 1970-01-01 và 1970-12-31 (được sắp xếp theo mức độ phổ biến tăng dần)..
M*A*S*H (1970) R | 116 phút | Hài kịch, kịch, chiến tranh. ....
Những người yêu ma cà rồng (1970) r | 91 phút | Rùng rợn. ....
Chisum (1970) ....
Câu chuyện tình yêu (1970) ....
Aristocats (1970) ....
Patton (1970) ....
Anh hùng của Kelly (1970) ....
Rio Lobo (1970).

Những bộ phim nào đã xảy ra vào những năm 70?

140 bộ phim yêu thích của những năm 1970..
#140.Ngôi nhà cuối cùng bên trái (1972) 63% 50% ....
#139.The Towering Inferno (1974) 68% 72% ....
#138.Người thuê (1976) 82% 87% ....
#137.Sholay (1975) 92% 95% ....
#136.Watership Down (1978) 79% 86% ....
#135.Vườn xám (1975) 94% 85% ....
#134.Salo, hoặc 120 ngày của Sodom (1975) 70% 63% ....
#133.Pink Flamingos (1972) 83% 72%.

Những loại phim đã phổ biến trong những năm 1970?

Thập kỷ này được biết đến nhiều nhất với thể loại phim truyền hình tội phạm.Phần đầu của thập kỷ tập trung vào những bộ phim ngày càng thực tế, nghiệt ngã, bao gồm hai bức ảnh Bố già đầu tiên của Coppola và bộ phim hài đen của Robert Altman.crime-drama genre. The early part of the decade focused on increasingly realistic, gritty films, including Coppola's first two Godfather pictures and Robert Altman's black comedy MASH.