Cha mẹ mất con gọi là gì

Cha mẹ mất con gọi là gì

Tôi rất tâm đắc câu nói đó, nhưng có điều không mấy đồng tình: đó là khi người ta mồ côi, thì dù năm bao nhiêu tuổi vẫn bất hạnh vô cùng. Mất mát ấy không gì so sánh được, nhất là khi người đã khuất có sức ảnh hưởng lớn đối với đứa con.

Mồ côi, dù ở độ tuổi nào, cũng đều là một trải nghiệm đau đớn.

Nhiều đêm bần thần nhớ, bần thần nghĩ... tôi vẫn còn chưa hết ngỡ ngàng vì cảm giác cô đơn, lạc lõng với bao niềm hối tiếc khi nhớ đến cha mình. Tôi mồ côi cha khi không hề trẻ, nhưng vẫn không tránh khỏi cảm giác bơ vơ trơ trọi như đứa trẻ lạc đứng bên đường, vuột mất một bàn tay yêu thương, mất phương hướng và đáng thương vô cùng.

Trái tim con người chỉ nhỏ bằng cái nắm tay, thế mà đáng thương thay phải chịu bao thử thách. Dẫu biết rằng cái chết là một phần tất yếu của sự sống, người ta vẫn phải đi tiếp, nhưng không sao tránh khỏi những chênh chao.

1. Anh bạn tôi đầu đã hai màu tóc, tâm sự rằng anh vẫn cảm thấy mình không khác gì đứa trẻ côi cút khi mất đi cha mẹ. Lúc bàn tay cha lạnh đi trong tay anh, anh cúi đầu bật khóc. Mẹ anh đứng bên cạnh cất giọng đanh thép: "Không được khóc! Con là đàn ông, là anh cả, hơn nữa còn phải lo chu toàn hậu sự". Anh không khóc được nữa, kể từ đó. Nước mắt đàn ông không thể chảy thành dòng, nhưng thấm ngược vào trong. Anh tâm sự, nhiều khi cảm thấy lòng mình nặng trĩu với suy nghĩ đã mồ côi cha và nhận ra mình vẫn cần cha như hồi còn thơ bé.

2. Ông là thủ lĩnh của một "con tàu" lớn với hơn hai nghìn đầu người. Ông đã vượt qua bao sóng gió đời người và đối mặt với nhiều mất mát lớn. Ông chia sẻ với tôi: "Trở thành một kẻ mồ côi là trải nghiệm khó nhằn nhất. Chú đã có lúc muốn buông xuôi vì cảm giác vô vị, không còn động lực khi cha mẹ chú lần lượt qua đời".

Ông kể, vì một câu nói của cha trong cái ngày hay tin ông trượt đại học, cha không những không trách phiền mà còn động viên, tin tưởng bằng một cái vỗ vai và câu nói "ba tin ở con" mà năm sau ông đậu thủ khoa, có được thành tựu như hôm nay. Ông nói, ngày còn trẻ thì nỗ lực học hành để cha mẹ vui lòng. Khi gầy dựng sự nghiệp, bôn ba biển lớn phần nhiều do mong muốn mang vinh dự ấy dâng lên cha mẹ.

3. Tôi thấm thía cảm giác và tâm trạng ấy; vì chính tôi cũng từng học, từng phấn đấu vì có một "ngọn hải đăng" dẫn lối. Dù không được thành công như chú khi nắm giữ được sự giàu có và thành công vượt bậc, nhưng chí ít tôi cũng làm được vài điều be bé cho riêng mình. Thế nên, tôi hiểu khi những "ngọn hải đăng" ấy tắt đi, những chiếc thuyền con sẽ mất phương hướng ra sao.

Ông nhìn xa xăm: "Như một diễn viên, phải có khán giả mới có động lực biểu diễn. Với chú, khán giả lớn nhất chính là cha". Và chú khóc...

Cho đến giờ tôi vẫn còn ám ảnh cái cảnh đứa em họ của tôi vòng đôi tay nhỏ xíu ôm lấy mộ mẹ, khóc nức nở và gọi "mẹ ơi"... Giờ nó đã là người trưởng thành, nhưng trong trái tim đầy tổn thương và tâm hồn không lành lặn ấy, nỗi đau của kẻ mồ côi vẫn còn đó, chưa bao giờ nguôi ngoai.

Tôi nhớ hình ảnh ba tôi những ngày sau đám tang ông nội, với ánh nhìn vô định và khói thuốc bay quanh. Cũng như sau khi đưa bà nội tôi về đất, ba cũng ngồi lặng lẽ nhiều đêm. Tôi nhớ hoài câu nói đầy cảm thông và xót xa của mẹ tôi: "Từ giờ ba con là kẻ mồ côi cả cha lẫn mẹ rồi".

Và cảm giác của tôi khi ôm trên tay lọ tro cốt của ba, rồi khi thả những tro cốt ấy xuống dòng sông cái mênh mông nước... Hình như, một nửa hồn đã gửi vào dòng sông, từ thời khắc ấy.

Bất giác nhớ đến dòng tin tức người mẹ trẻ chết do đột quỵ, đứa con nhỏ chưa đầy một tuổi ngơ ngác ôm xác mẹ, lần giở áo mẹ tìm sữa... thật ám ảnh và khủng khiếp. Chỉ biết an ủi mình và những-người-trưởng-thành-mồ-côi rằng, ít ra mình không phải trải qua một "tuổi thơ dữ dội". Và nhắc ta bước tiếp, vì người đã thác vẫn còn sống trong ta.

Cuốn sách “Sống tiếp qua năm đầu tiên mất con: Những câu chuyện của các cha mẹ đang nhớ thương con” vừa được dịch giả Vũ Lan Hương ra mắt chiều nay (11.6), sau khi người mẹ này đã trải qua những ngày đau đớn tột cùng vì mất đứa con trai bé bỏng.

Tác phẩm do NXB Thế giới kết hợp với Hiệp hội Quyền sao chép Việt Nam sản xuất vừa được ra mắt tại Hà Nội. Theo nữ dịch giả, đây là cuốn sách tiếng Việt đầu tiên dành cho cha mẹ nhớ thương, đau buồn vì mất con.

27 câu chuyện chân thật

Sách được dịch từ bản gốc tiếng Anh có tựa đề “Surviving my first year of child loss: Personal Stories From Grieving Parents” do tác giả Nathalie Himmelrich, một chuyên gia trị liệu về mất mát và tổn thương tinh thần, tập hợp và biên tập. Còn chị Vũ Lan Hương là dịch giả và là người đóng góp một câu chuyện trong sách.

“Sống tiếp qua năm đầu tiên mất con: Những câu chuyện của các cha mẹ đang nhớ thương con” là tập hợp 27 câu chuyện chân thật do chính các cha mẹ trên khắp thế giới chia sẻ về những thách thức và các phương pháp để đương đầu với nỗi buồn đau, thương nhớ trong năm đầu tiên sau khi mất con.

Cha mẹ mất con gọi là gì
Sách gồm 27 câu chuyện chân thực của các bậc cha mẹ mất con trên khắp thế giới

V.L.H

Thông qua những câu chuyện đầy đau thương nhưng cũng tràn đầy hy vọng và tình yêu, cuốn sách hy vọng giúp cho các cha mẹ mới mất con có thể xây dựng sức chống chịu với các cú sốc trong khi cảm thấy đang tuyệt vọng và bất lực cũng như nuôi dưỡng tâm trí, thân thể, và tinh thần khi đang tiếc thương và buồn đau sau khi mất con.

Ở đó, các bậc cha mẹ có thể tìm thấy hy vọng mà không cần che giấu về nỗi đau của mình, tìm ra phương pháp để sống có mục đích, không phải để sống qua ngày, cảm thấy được hỗ trợ và biết rằng họ không đơn độc. Bên cạnh đó cuốn sách hy vọng giúp bạn bè và gia đình thấu hiểu hơn về nỗ lực rất lớn của những cha mẹ đang thương tiếc con và làm thế nào để hỗ trợ họ tốt nhất.

Không chỉ ở những bậc cha mẹ mất con

Nói về quyển sách vừa ra mắt, chị Vũ Lan Hương tâm sự: “Trong những tuần, tháng đầu tiên sau khi mất con trai Leonardo, tôi luôn tự hỏi mình sẽ đi qua bi kịch này như thế nào, và liệu mình có tiếp tục sống được hay không. Tôi tin rằng rất nhiều cha mẹ khác trong hoàn cảnh này cũng suy nghĩ như vậy".

Cha mẹ mất con gọi là gì
Dịch giả Vũ Lan Hương (giữa) trong buổi ra mắt sách

V.L.H

\n

"Tôi đã tìm đọc rất nhiều tài liệu để giúp bản thân mình thấu hiểu hơn về nỗi buồn đau và mất mát của chính mình, cũng như cách để đi qua nó. Nhưng tôi không tìm thấy một cuốn sách hay tài liệu nào như vậy bằng tiếng Việt. Điều này đã thôi thúc tôi dịch cuốn sách này sang tiếng Việt như một món quà ấm áp và hữu ích tới các cha mẹ đang nhớ thương con tại Việt Nam”.

Trong phần Lời tựa cho cuốn sách, TS. Đặng Hoàng Giang, tác giả chính luận, nhà hoạt động xã hội, chia sẻ: “Ở Việt Nam, hầu như chưa có trợ giúp chuyên môn về tâm lý cho cha mẹ mất con, chưa có những nhóm, mạng lưới để các thành viên tương trợ, dìu dắt nhau. Các cha mẹ bất hạnh bơ vơ. Do đó, cuốn sách này thật quan trọng. Nó khích lệ rằng, dù chông gai, quá trình chữa lành có thể xảy ra. Nó khiến những cha mẹ mất con cảm thấy không một mình, chuyện của họ không độc nhất, có những người cũng đã và đang tìm cách đi qua đầm lầy đau đớn của cuộc đời như họ”.

Ông Giang cũng hy vọng cuốn sách này đến với tất cả mọi người, không chỉ những người đã mất con. Theo ông, qua quyển sách, độc giả sẽ được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của những cha mẹ, những con người trong bi kịch khổng lồ nhất. Và, chính những câu chuyện của họ sẽ khiến bạn khiêm nhường, khiến bạn biết ơn những gì bạn có, và khiến bạn dừng lại để sắp xếp lại các ưu tiên trong cuộc sống.

Cha mẹ mất con gọi là gì

Số tiền thu được từ bán sách sẽ được đưa vào Quỹ Nụ cười của Leonardo do vợ chồng chị thành lập để ủng hộ các gia đình tại Làng trẻ em SOS Việt Nam.

V.K.H

Dịch giả Vũ Lan Hương và nhóm thực hiện sách cũng đứng ra kêu gọi bạn bè và độc giả mua sách để ủng hộ các bệnh viện ở các thành phố lớn như Bệnh viện (BV) Nhi, BV phụ sản, BV Ung bướu, Viện Huyết học truyền máu… với hy vọng sách sẽ đến tay những cha mẹ cần nó nhất. Cho đến thời điểm này, độc giả trong và ngoài nước đã cam kết quyên góp hơn 850 cuốn sách cho các BV.

Cũng theo dịch giả Vũ Lan Hương, số tiền thu được từ bán sách (sau khi trừ chi phí bản quyền và sản xuất) sẽ được đưa vào Quỹ Nụ cười của Leonardo do vợ chồng chị thành lập để ủng hộ các gia đình tại Làng trẻ em SOS Việt Nam.

Tin liên quan

  • Những đứa bé năm 2022: Không hẳn mồ côi nhưng cả tuổi thơ ở trong chùa
  • Bà mẹ đặc biệt của 18 đứa con dù chưa một lần sinh nở
  • Tước đi mạng sống con trẻ vì mâu thuẫn gia đình: Trẻ em vô tội, người ở lại đớn đau