Cha mẹ vayne bị sát hại năm cô bao nhiêu tuổi

Đêm qua, vừa xảy ra vụ nổ tại khu vực sân golf Long Thành làm 2 người chết và 8 người bị thương.

Cha mẹ vayne bị sát hại năm cô bao nhiêu tuổi

Hiện trường vụ nổ khiến 10 người thương vong tại sân golf Long Thành, Cam Ranh

Vụ cháy nổ xảy ra tại lán trại của công nhân nằm trong khu vực dự án sân golf Long Thành tại phường Cam Nghĩa, TP Cam Ranh.

Theo đại tá Nguyễn Bá Đoàn, vụ nổ xảy ra khoảng 23 giờ ngày 15-6.  

“Vụ nổ chưa rõ nguyên nhân làm 2 người chết, 8 người bị thương, thiệt hại tài sản chưa thống kê được. Hiện chúng tôi vẫn chưa đối chiếu được danh tính nạn nhân. Qua quan sát sơ bộ tại hiện trường có dấu hiệu liên quan đến việc vi phạm các quy tác an toàn lao động”, Đại tá Nguyễn Bá Đoàn cho biết. Thông tin trên báo Khánh Hòa online. 

 Ông Nguyễn Ngọc Sơn, Phó Chủ tịch UBND TP Cam Ranh (Khánh Hòa), trong lán trại của công nhân tại dự án sân golf Long Thành này có chứa xăng dầu phục vụ cho máy móc hoạt động nên phát nổ. Vụ cháy nổ làm hai người chết tại chỗ, tám người khác bị thương nặng.

“Toàn bộ công nhân đang trú trong lán trại đều bị nạn nên hiện chưa xác định danh tính các nạn nhân”- ông Nguyễn Ngọc Sơn thông tin trên plo.vn.

Cha mẹ vayne bị sát hại năm cô bao nhiêu tuổi

Một góc sân golf Long Thành. Ảnh minh họa.

Sân golf Long Thành nằm sát sân bay Cam Ranh và thuộc bắc bán đảo Cam Ranh. 

Lãnh đạo Công an TP. Cam Ranh khẳng định Công an TP đang phối hợp với các đơn vị nghiệp vụ Công an tỉnh cùng các đơn vị liên quan khám nghiệm hiện trường để điều tra, làm rõ vụ tai nạn đặc biệt nghiêm trọng. 

BT

Cha mẹ vayne bị sát hại năm cô bao nhiêu tuổi

Tỉnh Đắk Lắk quyết tâm từ nay đến năm 2025 sẽ hoàn thành nhiều mục tiêu nhằm hạn chế tối đa tình trạng trẻ em bị tai nạn, thương tích, đuối nước.

Cha mẹ vayne bị sát hại năm cô bao nhiêu tuổi

Công an huyện Quỳnh Lưu (Nghệ An) vừa phối hợp với các đơn vị chức năng phá thành công chuyên án, triệt xoá đường dây đánh bạc dưới hình thức mua bán số lô, số đề qua mạng Internet.

Cha mẹ vayne bị sát hại năm cô bao nhiêu tuổi

Ngày 22/11, Công an tỉnh Quảng Nam cho biết đang lấy lời khai, phân loại đối tượng với 150 nhân viên Công ty Tài chính TNHH MTV Mirae Asset trụ sở Quảng Nam.

Cha mẹ vayne bị sát hại năm cô bao nhiêu tuổi

Ngày 22/11, Công an huyện Núi Thành (tỉnh Quảng Nam) đã thi hành lệnh bắt người trong trường hợp khẩn cấp đối với Trần Tấn Oanh (SN 1998, trú xã Tam Quang) về hành vi cố ý gây thương tích.

Cha mẹ vayne bị sát hại năm cô bao nhiêu tuổi

Do mâu thuẫn trong quá trình chung sống, Thân Văn Hiếu có hành vi dùng dung dịch axit tạt vào vùng mặt và dùng dao nhọn đâm nhiều nhát vào vùng cổ, ngực khiến chị N.T.T tử vong.

Cha mẹ vayne bị sát hại năm cô bao nhiêu tuổi

Nếu do lỗi của người đỗ xe trái quy định khiến xe khách bị vướng tầm nhìn gây tai nạn, người dừng đỗ xe sai quy định và xe khách gây tai nạn phải liên đới bồi thường thiệt hại cho người bị tai nạn - luật sư nhận định.

Cha mẹ vayne bị sát hại năm cô bao nhiêu tuổi

Bình quân mỗi năm ở tỉnh Đắk Lắk có hơn 1000 trẻ em bị tai nạn thương tích, trong đó số lượng trẻ em tử vong do đuối nước chiếm phần lớn, tiếp đến là tai nạn giao thông.

Cha mẹ vayne bị sát hại năm cô bao nhiêu tuổi

Hiện nay đã xác định nguyên nhân gây ngộ độc hàng loạt với học sinh trường Ischool là vì nhiễm trùng, nhiễm độc thức ăn do vi khuẩn Salmonella.

Cha mẹ vayne bị sát hại năm cô bao nhiêu tuổi

Nhiều nạn nhân được đưa vào “phòng điều tra thân thiện” đã ổn định tâm lý, không còn hoảng sợ, kể lại câu chuyện bị xâm hại, giúp cho cán bộ điều tra nhanh chóng lấy lời khai vạch mặt “yêu râu xanh”.

Cha mẹ vayne bị sát hại năm cô bao nhiêu tuổi

"Cấp cứu, làm ơn tránh đường", anh Trần Công Lộc, tài xế xe cứu thương của Trung tâm Cấp cứu 115 TPHCM, đã hét lớn trong đám đông khi thò đầu ra khỏi tấm kính chắn.

Vayne săn đuổi những lũ tội phạm không ngừng nghỉ. Cô được tăng 30 tốc độ di chuyển khi lao về phía các tướng địch.

Q: Nhào lộnTiêu hao: 30 năng lượngHồi chiêu: 6/5/4/3/2 giâyPhạm vi: 300

Nhào Lộn đi một cự li nhỏ theo hướng con trỏ chuột. Đòn đánh thường kế tiếp trong vòng 6 giây gây thêm 30/35/40/45/50% sát thương vật lý.

W: Mũi tên bạc

Nội tại: Mỗi đòn đánh hoặc kĩ năng thứ ba tung ra trên một kẻ địch gây thêm 20/30/40/50/60 cộng với 4/5/6/7/8% máu tối đa của nạn nhân thành sát thương chuẩn (Tối đa: 200 sát thương lên quái).

E: Kết ánTiêu hao: 90 năng lượngHồi chiêu: 20/18/16/14/12 giâyPhạm vi: 500

Bắn một mũi tên lớn, gây 45/80/115/150/185 (+50% sát thương vật lý cộng thêm) sát thương vật lý và đẩy lùi mục tiêu đi 470 khoảng cách. Nếu va phải địa hình nạn nhân sẽ phải chịu thêm 45/80/115/150/185 (+50% sát thương vật lý cộng thêm) sát thương vật lý đồng thời bị choáng trong 1.5 giây.

R: Giờ khắc cuối cùngTiêu hao: 80 năng lượngHồi chiêu: 100/85/70 giây

Nhận thêm 30/50/70 sát thương vật lý trong 8/10/12 giây. Khi được kích hoạt, Nhào Lộn sẽ có thêm hiệu ứng tàng hình trong 1 giây, và tốc độ di chuyển cộng thêm từ Thợ Săn Bóng Đêm được tăng thêm 90.

Truyền thuyết

"Ta không săn đuổi đám sinh vật như ngươi vì đó là điều đúng đắn phải làm. Ta săn đuổi ngươi vì ta thích thế." ~ Vayne

Shauna Vayne là một thợ săn quái vật đáng gờm của Demacia, người dành cả đời tìm kiếm và tiêu diệt con quỷ đã sát hại gia đình cô. Trang bị cây nỏ gắn trên cổ tay và một trái tim khao khát báo thù, cô chỉ thực sự hạnh phúc khi hạ sát những kẻ thực hành hoặc những tạo vật của nghệ thuật hắc ám, tấn công từ trong bóng tối với một chùm mũi tên bạc.

Thế giới chẳng phải lúc nào cũng văn minh như mọi người nghĩ. Vẫn còn đấy những kẻ nguyện bước trên những con đường ma thuật đen tối nhất để rồi chẳng tránh khỏi sự tha hóa từ những dòng năng lượng hắc ám luân chuyển quanh Runeterra. Shauna Vayne biết rõ điều này hơn ai hết.

Khi còn là một tiểu thư trong giới quý tộc ở Demacia, cha cô luôn dạy cô tin vào sự bảo vệ của chính quyền. Trẻ trung và ngây thơ, cô thực sự tin rằng thế giới của cô tuyệt đối an toàn, cho đến một đêm nọ, khi một mụ phù thủy độc ác để ý đến cha cô. Mụ đàn bà ác độc đó đã tiêu diệt hết cận vệ của nhà cô, sau đó tra tấn cả gia đình cô trước khi giết chết họ. Shauna đã may mắn trốn thoát được khỏi mụ phù thủy, nhưng nào có thể trốn khỏi sự ám ảnh bởi những tiếng thét gào của người thân. Và ngọn lửa căm thù đã bắt đầu nhen nhóm trong cô từ dạo ấy, một ngọn lửa bất diệt.

Bằng số tiền của cha mình, Vayne có thể tự lo được cho bản thân, và bắt đầu chuỗi thời gian huấn luyện ngay khi được các bậc thầy chấp thuận. Khi trưởng thành lên, cô trở thành một chiến binh hùng mạnh. Tuy nhiên các chiến trường không phải là sự lựa chọn của cô.

Demacia cần một người bảo hộ, một thợ săn những kẻ bán mình cho bóng tối. Shauna sử dụng những mối liên hệ của gia đình để trở thành một Thợ Săn Bóng Đêm đầu tiên, và giờ đây những chiến tích của cô đã trở thành huyền thoại. Nghe đồn rằng những kẻ sử dụng ma thuật hắc ám đều run sợ khi nghe nhắc đến Thợ Săn Bóng Đêm.

Không phải tất cả bóng đêm đều đáng sợ. Ít nhất là khi Vayne xuất hiện.

Kẻ thù

Tiểu sử về Vayne

Shauna Vayne, một thợ săn quái vật đáng sợ và không mệt mỏi, đã thề dành cả đời truy lùng con quỷ sát hại gia đình cô. Trang bị cây nỏ đeo nơi cổ tay, cùng một trái tim ngập tràn khát khao báo thù, Vayne chỉ thực sự hài lòng khi hạ gục những kẻ sử dụng nghệ thuật hắc ám hay những tạo vật của nó.

Là con gái duy nhất của một cặp vợ chồng Demacia giàu có, Vayne được hưởng vô số đặc quyền. Gần như cả thời thơ ấu, cô say sưa với những thú vui đơn độc – đọc sách, học nhạc, sưu tập côn trùng ở khoảng đất xung quanh dinh thự. Thời trẻ, cha mẹ cô du hành khắp Runeterra, nhưng định cư tại Demacia sau khi hạ sinh Shauna bởi người dân nơi đây quan tâm đến nhau nhiều hơn bất cứ chốn nào.

Không lâu sau sinh nhật thứ mười sáu của Vayne, cô từ một dạ tiệc mùa hè trở về và chứng kiến cảnh tượng cô sẽ không bao giờ quên.

Một phụ nữ có sừng với vẻ đẹp không lời nào tả xiết đang đứng đó, trước thi thể đẫm máu của cha mẹ cô.

Vayne hét lên trong đau đớn và kinh hoàng. Trước khi biến mất, con quỷ ngó xuống cô gái trẻ, một nụ cười ghê rợn đầy dục vọng thoáng hiện.

Vayne cố gạt những sợi tóc bết máu ra khỏi đôi mắt của mẹ, nhưng nụ cười ám ảnh đó cứ bám lấy tâm trí cô. Kể cả khi cô đang run rẩy vuốt mắt cho cha – miệng ông vẫn mở rộng, kẹt cứng trong thời khắc hoảng loạn cuối cùng – nụ cười của con quỷ đã ngấm vào suy nghĩ cô.

Nụ cười sẽ khiến hận thù cuộn chảy trong huyết quản Shauna suốt những ngày còn lại trong đời.

Vayne cố gắng giải thích chuyện đã xảy ra, nhưng không ai thực sự tin cô. Chuyện một con quỷ hoành hành – giữa vương quốc Demacia được phòng ngự cẩn mật trước ma thuật ở khắp mọi nơi – quá hoang đường để nghĩ tới.

Vayne biết rõ hơn họ. Từ nụ cười kia, cô biết con quỷ sẽ ra tay lần nữa. Cả những bức tường cao ngất của Demacia cũng không thể ngăn ma thuật hắc ám len lỏi qua từng kẽ nứt. Nó có thể ngụy trang dưới đủ hình dạng xảo quyệt, hay ẩn nấp nơi góc tối, nhưng Vayne biết nó có tồn tại.

Và cô đã sợ hãi đủ rồi.

Vayne có trái tim đầy căm thù và đủ tiền để trang bị cho một đội quân nhỏ, nhưng chẳng đội quân nào dám theo cô đến nơi cô sẽ tới. Cô cần học mọi thứ về ma thuật hắc ám: Làm sao để theo dấu nó. Làm sao để ngăn chặn nó. Làm sao để tiêu diệt những kẻ sử dụng nó.

Cô cần một sư phụ.

Cha mẹ cô đã kể chuyện về những chiến binh đã chiến đấu chống Băng Phù Thủy ở phương bắc xa xôi. Suốt nhiều thế hệ, họ đã tự bảo vệ mình trước những thế lực cô không thể hiểu nổi và cả đám tay chân hắc ám. Vayne biết đây sẽ là nơi cô tìm kiếm người dẫn dắt. Cô trốn khỏi người bảo hộ được chỉ định và mua vé tàu đến Freljord.

Ngay khi đến nơi, Vayne tìm kiếm một thợ săn quái vật. Cô đã làm được, dù không theo cách dự kiến. Trên đường băng qua khe núi băng phủ, Vayne dẫm trúng một bẫy băng xếp đặt cực kỳ thông minh. Ngã xuống tận đáy hố lởm chởm băng đá, Vayne ngước lên và thấy một con quái băng dữ tợn đang liếm môi nhìn chằm chằm vào con mồi nó bắt được.

Cái lưỡi xanh khổng lồ rũ xuống khi một mũi giáo vút qua không khí, xuyên thẳng vào đầu con quái băng. Nó nhào xuống hố, buộc Vayne phải lộn sang bên vừa kịp lúc để tránh bị nghiền nát. Một vũng máu và nước dãi chảy ra, dính nhớp dưới đôi ủng cô đang mang.

Cứu tinh của Vayne là một phụ nữ trung tuổi vóc người to lớn có tên Frey. Bà băng bó vết thương cho cô bên đống lửa trại ấm áp bập bùng cháy giữa hẻm núi giá lạnh. Frey kể cho cô về cuộc đời chỉ dành để chống lại lũ tay chân của Băng Phù Thủy, những kẻ đã sát hại đàn con của bà. Vayne khẩn cầu bà nhận mình làm đồ đệ và dạy cô cách theo dấu đám sinh vật hắc ám trên thế giới này, nhưng bà không mảy may hứng thú. Vayne sặc mùi quyền quý và tiền bạc, chẳng thứ nào trong đó giữ cho răng bạn nghiến chặt hay dao bạn sắc bén qua những trận chiến mệt nhoài.

Vayne không chấp nhận câu trả lời của Frey và thách bà đấu tay đôi: nếu cô thắng, Frey phải dạy cô. Nếu cô thua, cô sẽ lấy thân làm mồi nhử bọn tay sai của Băng Phù Thủy để Frey có thể tập kích chúng. Vayne không nghĩ ra lý do nào để có thể chiến thắng – tất cả những gì cô tập luyện là một buổi chiều tập đâm kiếm trước khi mệt lử vì phải chiến đấu với một tay để sau lưng – nhưng cô không chịu bỏ cuộc. Đáp lại dũng khí của Vayne, Frey ném tuyết vào mắt cô và dạy cô quy tắc đầu tiên khi săn quái vật: đừng chơi công bằng.

Frey thấy trong Vayne lòng quyết tâm đến bà cũng phải kính trọng. Cô gái còn cả chặng đường dài mới trở thành một đấu sĩ, nhưng mỗi lần Vayne gượng dậy với cơ thể bầm dập để tiếp tục cuộc chiến, Frey lại thấy rõ hơn một chút nàng thợ săn ghê gớm tương lai. Thua về trình độ, nhưng không kém về tinh thần, Vayne van nài Frey một lần cuối: gia đình của cả hai đều đã mất. Frey có thể dành phần đời còn lại đuổi theo lũ quái băng đến khi có một con lấy đầu bà, hoặc bà có thể dạy cô. Cùng nhau, họ có thể tiêu diệt gấp đôi số quái vật. Cùng nhau, họ có thể cứu được gấp đôi số gia đình khỏi nỗi đau họ từng nếm trải. Frey thấy nơi mắt Vayne cùng lòng căm thù và mất mát đã cháy bỏng trong bà bao năm nay.

Frey đồng ý đi cùng Vayne về lại Demacia.

Họ xuôi về phương nam, cải trang cho Frey để qua mặt lính biên phòng Demacia. Khi đã yên vị trong dinh thự của Vayne, họ bỏ nhiều năm tập luyện. Mặc cho hàng dài những người đến cầu hôn, Shauna chẳng quan tâm đến gì khác ngoài các buổi huấn luyện cùng Frey. Qua đó, cả hai trở nên cực kỳ thân thiết.

Frey dạy Vayne kiến thức cơ bản về ma thuật hắc ám, bọn quái thú được triệu gọi, và những bùa phép tà ác. Vayne khắc sâu từng lời chỉ bảo của Frey, nhưng cô hơi băn khoăn khi bà chưa từng giải thích làm sao bà biết chi tiết đến thế về thứ độc địa này.

Nhờ đội lính canh đầy cảnh giác cùng loài cây kháng ma thuật mọc khắp vương quốc, lũ sinh vật hắc ám hiếm khi lai vãng bên trong tường thành Demacia. Vì vậy, hàng đêm Frey và Vayne phải đi săn trong các khu rừng gần biên giới. Vayne có được chiến công đầu – một quái thú khát máu chuyên rình rập lái buôn – khi mới mười tám tuổi.

Đứng trên xác con vật, một thứ khác trong Vayne được đánh thức: sự khoái trá. Máu nóng cuộn chảy, sục sôi phục hận và bạo lực, cô thích thú với cảm giác đó.

Vayne và Frey săn lùng bọn sinh vật hắc ám nhiều năm liền, sự tôn trọng họ dành cho nhau lớn dần sau mỗi chiến tích. Một ngày, Vayne nhận ra mình coi Frey như mẹ, nhưng tình cảm gia đình của cô bị trói buộc quá sâu đậm cùng đớn đau và thương tổn. Vayne cố chống lại chúng, như chống lại bất kỳ quái vật nào muốn làm hại cô.

Hai người đi khắp Valoran, tới tận khi những câu chuyện trong lữ quán miền sơn cước đến tai họ, thì thầm về một ác quỷ có sừng mang vẻ đẹp đầy mê hoặc. Theo lời đồn, nữ quỷ đó đang khá bận rộn: ả lập ra một giáo phái để thu hút các tín đồ răm rắp tuân theo mệnh lệnh. Người ta sẽ đi lên những ngọn đồi, rồi bặt vô âm tín. Nghe nói các đại tư tế của giáo phái xây một thánh điện bên rìa vách núi, nơi chúng chuẩn bị lễ hiến tế cho ác quỷ. Cuộc săn của Vayne và Frey ngay lập tức bắt đầu.

Trong hành trình tiến vào những ngọn đồi dưới sự che chở của màn đêm, Vayne thấy mình bị phân tâm. Lần đầu tiên kể từ khi họ đi chung, cô thấy lo cho Frey – lo rằng cô có thể mất đi người mẹ thứ hai. Trước khi Vayne kịp thú nhận nỗi sợ, một tư tế của nữ quỷ phóng ra khỏi bụi rậm, vung chùy đập vào vai cô.

Vayne bị thương nặng. Frey ngần ngừ trong thoáng chốc, rồi mắt bà lóe lên sắc thép đầy quả quyết khi xin lỗi cô và biến thành một con sói Freljord khổng lồ. Vayne kinh ngạc chứng kiến Frey – trong dạng thú – xé toang cổ họng tên tư tế bằng một cú khợp hàm sấm sét.

Thi thể tên tư tế nằm dài dưới chân Vayne khi Frey hoàn hình về dạng người, nhưng ánh mắt đã tiết lộ con thú đang sợ hãi bên trong. Bà giải thích, sau cái chết của gia đình, bà đã trở thành vu sư, kêu gọi lời nguyền ám lên chính bản thân để đổi lấy sức mạnh biến hình nhằm chống lại Băng Phù Thủy. Nghi thức đó cần tới ma thuật hắc ám, nhưng bà quyết định hy sinh để bảo vệ...

Vayne bắn mũi tên xuyên qua trái tim người đồng hành trước khi bà kịp nói thêm lời nào. Mọi tình cảm từng có tan biến ngay khi cô khám phá ra thân thế thực sự của bà. Một giọt lệ đọng trong mắt Frey khi bà gục xuống, nhưng Vayne không bận tâm – hơi ấm họ từng sẻ chia đã chết cùng bà rồi.

Còn nhiều giờ nữa mới đến bình minh, nghĩa là còn nhiều giờ nữa để tiếp tục cuộc săn. Vayne chỉ nghĩ đến nữ quỷ. Cô sẽ tận hưởng niềm vui hạ gục ả. Và tất cả những kẻ sắp tới nữa. Thế giới ngầm của Runeterra sẽ khiếp sợ cô, như cô đã từng sợ chúng.

Lần đầu tiên kể từ lúc cha mẹ bị sát hại, Vayne mỉm cười.

Truyện ngắn về Vayne - Quái vật

Vayne còn một mũi tên trong cây nỏ nơi cổ tay. Ba vết thương khác nhau trên người cô đang chảy máu. Con quái thú trước-đây-từng-là-người mà cô săn đuổi suốt đêm vừa quật ngã cô, suýt chút nữa thì đã táp cô một cú chí mạng rồi.

Chuyện đang diễn ra tốt hơn dự kiến.

Từng giọt chất dịch nhỏ xuống khỏi bộ hàm của kẻ hóa thú khi nó rít lên chờ triệt hạ đối thủ. Dùng cặp kính nhìn đêm quét qua bóng tối, Vayne chẳng thấy vũ khí hay chỗ ẩn nấp nào gần đó. Cô theo dấu con quái đến tận trảng cỏ trống trải này chủ yếu là để nó không thể trốn sau những rặng cây rậm rập ở Demacia, nhưng quyết định đó cũng khiến cô lộ mình luôn.

Với cô thế cũng tốt thôi. Sau cùng thì, thắng dễ dàng quá cũng chẳng vui gì.

Con thú túm lấy vai Vayne, hàm dưới mở rộng để lộ ra từng hàng răng lởm chởm. Nếu cái đó không xử được cô, thì hơi thở hôi thối của nó cũng dư sức hoàn thành nhiệm vụ rồi.

Vayne mau chóng xem xét các lựa chọn. Cô có thể né các cú đớp, nhưng chỉ là giải pháp ngắn hạn mà thôi. Cô có thể đá vào cái đống toàn răng là răng kia và cố gắng bắn mũi tên cuối cùng vào phần trán dày cộm, nhưng cô không tin cây gỗ nhỏ nhoi kia có thể bay xuyên qua một rừng răng nanh để trúng mục tiêu được. Hoặc, cô có thể thử thứ gì đó chớp nhoáng, mạnh mẽ và hơi ngu ngốc hơn một chút.

Vayne chọn cái sau.

Cô tống cả cánh tay vào cái miệng đang mở rộng. Bộ răng sắc như dao cạo làm xướt da trên đốt ngón tay, nhưng Vayne vẫn cười – con quái đã ở đúng chỗ cô muốn. Cô cảm thấy quai hàm khép lại, sẵn sàng giật đứt tay cô khỏi cô thể. Cô không cho nó cơ hội đâu.

Vayne xoay cánh tay, đưa cây nỏ quay một vòng trong bãi đờm cho đến khi đầu nhọn bằng bạc của mũi tên cuối cùng chỉ thẳng vào vòm miệng. Chỉ một cú lắc cổ tay, mũi tên xuyên qua xương sọ, đâm thẳng vào não.

Tiếng rít im bặt, đột ngột như khi bắt đầu, cơ thể con quái vật đổ gục xuống nền cỏ. Vayne bò ra từ bên dưới, cố gắng rút tay ra khỏi cái đầu khổng lồ mà không khiến mình bị thương thêm nữa, chỉ để nhận ra nắm đấm của cô đã kẹt cứng trong đó.

Có có thể tiếp tục luồn tay qua bộ hàm lởm chởm của kẻ hóa thú – và mất một hai ngón tay trong quá trình làm điều đó - hoặc cô có thể thọc tay vào sâu hơn để đấm thẳng qua đỉnh đầu con quái và mở banh miệng nó ra.

Như thường lệ, Vayne chọn cách sau.

Hạ gục thứ đáng nguyền rủa đó không khó. Cái khó là đem nó về chỗ vị hôn thê.

Đúng hơn là góa phụ.

Góa phụ Selina xinh đẹp tuyệt trần, mái tóc tỏa sáng dù đang ngồi trong phòng mập mờ tối. Vết cào dài trên mặt, thậm chí cả hàng nước mắt dàn dụa trên má, cũng không mảy may suy suyển sắc đẹp của nàng.

Vayne đặt thi thể dưới chân người phụ nữ nhẹ nhàng hết mức có thể. Da thịt đã biến đổi ghê người và đầy những vết thương tự gây ra lẫn không tự gây ra; trông giống một đống tứ chi và xương thịt hơn là một con người.

“Có nhanh không?” người góa phụ sụt sùi hỏi.

Rõ là không. Vayne đã theo dấu kẻ biến hình tới hang ổ sâu trong khu rừng phía đông Demacia. Cô đã cắt ngang màn biến đổi: đôi mắt của nó đã nhân lên và mở rộng, cái miệng đã phình lớn, cánh tay trái đã thành hình một đôi kẹp sắc nhọn – và nó đã tức giận.

Vayne phủi ít máu dính trên cổ tay, tàn tích của nơi cô đã đấm xuyên qua sọ con quái.

“Ừm,” Vayne đáp.

“Ôi, tình yêu của em,” Selina nói, quỳ xuống và quàng tay quanh thi thể biến đổi. “Cái gì đã làm nên thảm kịch này?”

Vayne quỳ bên cạnh cặp đôi trong lúc người góa phụ ôm những gì còn lại của cái đầu người đàn ông vào ngực, chẳng bận tâm đến việc máu dây đầy váy.

“Có người tự biến mình thành quái vật. Có người bị ép buộc phải biến đổi,” Vayne nói.

Cô nhấc bàn tay sưng phồng của thi thể lên, tùy ý kiểm tra. “Anh ấy thuộc về nhóm thứ hai.”

Đôi mắt người góa phụ mở lớn vì cuồng nộ.

“Ai làm chuyện này với chàng? Ai… tại sao…”

Người góa phụ đổ gục xuống trong nước mắt, không thốt nên lời.

“Đôi khi, những kẻ biến hình muốn có bạn đồng hành. Đôi khi chúng trở nên hoang dại: chúng cắn ai đó vì loạn trí hay giận dữ. Những kẻ khác tôi gặp thì chỉ vì nhàm chán mà thôi. Chúng nghĩ chuyện đó thật vui,” Vayne vừa nói vừa vỗ nhẹ lên đầu Selina. “Nhưng một số… một số thì chỉ để kiếm ăn.”

Người góa phụ ngẩng lên, gạt đi nước mắt.

“Tôi không… tôi không hiểu.”

Vayne nở nụ cười thông cảm.

“Chúng muốn ăn thịt ai đó, nhưng họ lại thoát được. Và thứ định ăn thịt họ vô tình truyền mầm bệnh. Thế là họ cũng bị biến đổi.

Người góa phụ nhìn Vayne chăm chăm. Cây nỏ nơi cổ tay rung lên khi cô gạt những lọn tóc vướng trên đôi mắt đẫm lệ của người phụ nữ.

“Kẻ biến hình gần nhất tôi hạ được bảo các nạn nhân của hắn có mùi vị tuyệt vời hơn nếu họ yêu hắn. Đại loại như vị ngọt của ai tình. Không biết đang tuần trăng mật thì mùi vị của họ ra sao nhỉ?” Vayne trầm ngâm.

Người góa phụ ngừng khóc. Mắt nàng đanh lại.

“Anh ta yêu ngươi, ngươi biết mà,” Vayne nói.

Người góa phụ cố đứng dậy, nhưng Vayne nắm lấy tóc nàng và giật mạnh.

“Anh ta chắc phải kinh ngạc lắm khi bị ngươi cắn. Người ta khó đoán lắm khi sợ hãi. Và chẳng có gì đáng sợ hơn bị người yêu phản bội.”

Vayne lắc cổ tay, đưa nỏ chỉ thẳng vào trán Selina.

“Vậy, ai đã biến đổi ngươi?”

Người phụ nữ nhìn lại đầy căm thù, mắt nàng từ từ đỏ thẫm.

“Chẳng ai cả,” ả nói bằng giọng như dao chém vào đá. “Ta là chính ta.”

Vayne mỉm cười.

“Sao ngươi biết?” người góa phụ hỏi, tay luồn ra sau lưng.

“Vết cắn ở phía trước cổ thay vì sau, cùng với việc các chỗ khác trên cơ thể không có vết thương, đã mách bảo ta rằng anh ta bị tấn công bởi một kẻ anh ta tin tưởng. Thử xem.”

Người góa phụ ngừng lại.

“Thử cái gì?”

“Gọng kìm ngươi đang tạo ra sau lưng. Tấn công đi. Xem ngươi có cắt được tay ta trước khi ta bắn tên xuyên qua trán ngươi không,” Vayne nói.

Người góa phụ chán nản thu gọng kìm sau lưng lại. Trò chơi đã kết thúc.

“Tại sao?” ả hỏi.

“Sao cái gì?” Vayne thờ ơ đáp.

“Sao không lại đây kết liễu ta đi? Màn… biểu diễn này là sao?”

Vayne mỉm cười. Nụ cười ranh mãnh đầy chán ghét.

“Vì ta muốn chắc là ta đúng. Vì ta muốn ngươi cảm thấy nỗi hoảng loạn và sợ hãi anh ta từng cảm thấy. Nhưng chủ yếu…”

Vayne căng cổ tay lên. Tiếng kim loại bật mạnh, một mũi tên bạc dài sáu phân xuyên qua đầu kẻ biến hình. Đôi mắt người góa phụ trợn ngược. Ả đổ gục xuống sàn như một bao tải đá.

“Vì nó vui thôi.”


Page 2

Kỹ năng và đòn đánh thường làm chậm mục tiêu đi 5/11/17/23/29/35% (ở cấp 1/4/7/10/13/16) trong 2s.

Đòn đánh thường luôn gây chí mạng lên các mục tiêu bị làm chậm bởi Băng Tiễn. nhưng Ashe không thể tấn công chí mạng như bình thường. Sát thương tăng thêm do chí mạng sẽ nhiều hơn nhờ các trang bị có chí mạng.

Hiệu ứng làm chậm sẽ được nhìn thấy cho dù các mục tiêu đang tàng hình, Băng Tiễn không được tính là 1 lần sử dụng phép thuật cho Áp Suất Hư Không.

Q: Chú Tâm TiễnTiêu hao: 50 năng lượngThời gian hồi chiêu: 18s

Nội tại: Tấn công bằng Băng Tiễn giúp nhận được tập trung trong 4s, cộng dồn tới bốn lần.

Kích hoạt: Kích hoạt Thiện Xạ Tập Trung sẽ sử dụng toàn bộ số điểm cộng dồn của Tập Trung, nhận thêm 20/25/30/35/40% tốc độ đánh và tăng khả năng làm chậm của Băng Tiễn thêm 20% trong 4s. Các đòn đánh thường của Ashe sẽ được thay thế bằng hàng loạt mũi tên, gây 115/120/125/130/135% tổng sát thương vật lý trong thời gian hiệu lực.

W: Tán Xạ TiễnTiêu hao: 50 năng lượngThời gian hồi chiêu: 12/10/8/6/4sKhoảng cách: 1200

Ashe bắn 9 mũi tên theo hình nón gây 40/50/60/70/80 (+100% sát thương vật lý) sát thương vật lý lên những kẻ địch trúng phải. Mỗi mũi tên sẽ chỉ trúng 1 kẻ địch. Tán Xạ Tiễn cũng sẽ áp dụng hiệu ứng làm chậm của Băng Tiễn lên các nạn nhân (làm giảm tốc độ di chuyển của chúng tương đương khả năng làm chậm của Băng Tiễn).

Tán Tiễn Xạ bị cản bởi Dây Chuyền Chữ Thập, Tường Gió của Yasuo và Tối Kiên Cường của Braum.

E: Ưng TiễnTiêu hao: Không tốn năng lượngThời gian hồi chiêu: 90/80/70/60/50sTích trữ tối đa: 2Thời gian giữa 2 dùng chiêu: 5sKhoảng cách: Toàn bản đồ

Ashe phóng ra Linh Hồn Chim Ưng tạo tầm nhìn trên đường bay trong vòng 2s. Khi Linh Hồn Chim Ưng đến vị trí đã chọn, nó sẽ soi sáng phạm vi bán kính 1000 trong vòng 5s.

R: Đại Băng TiễnTiêu hao: 100 năng lượngThời gian hồi chiêu: 100/90/80sKhoảng cách: Toàn bản đồ

Ashe bắn một mũi tên khổng lồ theo 1 đường thẳng, khi trúng phải tướng địch sẽ gây 250/425/600 (+100% sức mạnh phép thuật) sát thương phép và làm choáng 1–3.5s dựa trên khoảng cách mũi tên bay. Ngoài ra những kẻ địch ở gần mục tiêu trúng Đại Băng Tiễn một khoảng cách bán kính 250 sẽ chịu 1 nửa sát thương phép và bị làm chậm. Đại Băng Tiễn cũng cho tầm nhìn trên đường bay của nó.

Dây chuyền chữ thập sẽ cản được sát thương và khả năng gây choáng của Đại Băng Tiễn cho mục tiêu chính, nhưng sẽ không cản được sát thương phép và khả năng làm chậm cho những mục tiêu bên cạnh. Đại Băng Tiễn cũng bị chặn bởi Tường Gió và Tối Kiên Cường.

''Một bộ tộc, một dân tộc, một Freljord.'' ~ Ashe
Là chiến mẫu của tộc Hậu Nhân Avarosa, Ashe chỉ huy đội quân đông đảo nhất phương Bắc. Khắc kỷ, thông minh, và đầy lý tưởng, nhưng không thoải mái với vai trò thủ lĩnh cho lắm, cô dùng phép thuật trong dòng dõi của mình để làm chủ cây cung bằng Chân Băng. Với niềm tin từ người dân rằng cô là tái sinh của nữ anh hùng trong thần thoại Avarosa, Ashe hy vọng thống nhất được Freljord bằng cách lấy lại đất đai của tổ tiên.

Tiểu sử về Ashe

Mỗi mũi tên bắn ra từ cây cung băng phép cổ xưa của cô đều thể hiện rằng Ashe là một thiện xạ đại tài. Cô chọn lựa mục tiêu kĩ lưỡng, chờ đợi khoảnh khắc thích hợp rồi buông tên với sức mạnh và sự chính xác. Cũng với tầm nhìn và sự tập trung đó, cô theo đuổi mục tiêu thống nhất các bộ tộc vùng Freljord để tạo nên một quốc gia hùng mạnh.

Khi còn bé, Ashe đã hay mơ mộng. Cô mê mẩn trước những thành trì to lớn bị bỏ hoang của tổ tiên mình, dành hàng giờ bên bếp lửa để ngồi nghe về những anh hùng trong truyền thuyết của Freljord. Trong số đó Ashe yêu thích nhất là Avarosa, vị nữ hoàng của một Freljord một thời lừng lẫy và nhất thống. Dù bị mẹ mắng vì sự ngây ngô của mình, Ashe vẫn đinh ninh rằng một ngày nào đó cô sẽ sát nhập tất cả những bộ tộc hiếu chiến rải rác khắp vùng lãnh nguyên. Cô biết rõ rằng nếu người dân Freljord có thể cùng hướng về một mục đích một lần nữa, họ sẽ trở nên vĩ đại như thuở xa xưa.

Khi Ashe mới mười lăm tuổi, mẹ cô bị sát hại khi đang dẫn đầu bộ tộc trong một trận chiến. Bất ngờ phải nhận vị trí lãnh đạo, Ashe phải đưa ra một lựa chọn khó khăn để theo đuổi giấc mơ thơ ấu thay vì trả thù cho mẹ. Cô mạnh mẽ phản đối yêu cầu báo thù của bộ tộc mình, tuyên bố rằng đây là thời điểm để dẹp bỏ thù hận và hướng tới hòa bình. Một vài binh sĩ nghi ngờ khả năng lãnh đạo của cô và tiến hành những âm mưu loại trừ vị tộc trưởng trẻ tuổi.

Những kẻ ám sát ra tay khi Ashe đang đi săn, nhưng kế hoạch của chúng bị chặn đứng bởi tiếng kêu cảnh báo của một con diều hâu to lớn. Ashe quay lại và thấy quân lính mình đang tiến tới với gươm tuốt trần. Không thể chống lại số đông, Ashe phải bỏ chạy hàng giờ liền. Cô thấy mình đang ở một khu vực chưa ai biết đến, vũ khí đã mất khi trốn chạy. Khi nghe thấy một tiếng kêu khác của con diều hâu, Ashe đặt niềm tin vào sinh vật đó và theo nó đến một khoảnh đất trống. Ở đó cô thấy nó đang đậu trên một đống đá – một ngôi mộ Freljord cổ xưa. Sau khi nhìn cô lần cuối, con diều hâu rít lên và bay đi. Tiến lại đống đá, cô thấy hơi thở mình biến thành sương giá và cảm thấy một cái lạnh bất thường thấu tận xương. Viên đá trên đỉnh ngôi mộ chỉ có một chữ cổ ngữ duy nhất: Avarosa.

Những kẻ truy sát xông tới. Ashe nhặt viên đá cổ ngữ lên để tự vệ làm lộ ra thứ gì đó ẩn giấu bên dưới: một cây cung tuyệt đẹp tạc từ băng. Cô nhặt nó lên để rồi thốt lên đau đớn khi sương giá bao phủ ngón tay cô, rồi cô nhấc nó lên khỏi ngôi mộ. Hơi lạnh tràn từ thứ vũ khí ma pháp sang Ashe, đánh thức một sức mạnh mãnh liệt trong cơ thể cô.

Ashe quay lại đối mặt với bọn sát thủ. Cô giương cung lên, và chỉ với bản năng của mình, những mũi tên băng hiện ra từ không khí lạnh buốt. Chỉ với một lần buông tên, cô hạ gục tất cả kẻ thù. Sau khi cẩn thận đặt viên đá lại, Ashe cảm ơn Avarosa rồi về nhà. Bộ tộc của Ashe ngay lập tức nhận ra thứ vũ khí huyền thoại trên tay cô là một lời chúc phúc từ nữ hoàng cổ xưa Freljord.

Với cây cung của Avarosa và khát khao thống nhất trong hòa bình, bộ tộc của Ashe ngày càng mạnh mẽ, trở thành bộ tộc lớn mạnh nhất của Freljord. Giờ đây với cái tên tộc Avarosa, họ tin tưởng tuyệt đối rằng một ngày kia một Freljord nhất thống sẽ một lần nữa trở thành một quốc gia vĩ đại.


Page 3

Sau khi sử dụng kỹ năng, Sylas sẽ xoay xích xung quanh mình ở đòn kế tiếp, gây sát thương lên kẻ địch xung quanh.

Q: Quật Xích

Sylas tung xích của mình, gây sát thương và làm chậm kẻ địch. Sau một khoảng trễ, điểm giao nhau của xích sẽ phát nổ, tăng khả năng làm chậm và gây thêm một lần sát thương.

W: Đồ Vương

Sylas tung một đòn đánh cực mạnh về kẻ địch, gây sát thương lên chúng và hồi máu cho bản thân. Nếu máu của kẻ địch đang thấp, sát thương sẽ tăng; nếu máu của Sylas đang thấp, lượng hồi phục sẽ tăng.

E: Trốn / Bắt

Sylas lướt lên phía trước và tạo giáp cho bản thân.
Trong một khoảng ngắn, Sylas có thể tái kích hoạt để vung xích, làm choáng, gây sát thương, và kéo mình tới kẻ địch đầu tiên trúng phải.

R: Tước Đoạt

Sylas cướp chiêu cuối của kẻ địch và sử dụng nó như của mình.
Kẻ địch vẫn có thể sử dụng chiêu cuối bình thường dù Sylas đã lấy nó. Hắn có thể đánh cắp chiêu cuối của kẻ địch bất cứ khi nào Tước Đoạt hồi xong, nhưng sẽ không thể lấy của cùng một kẻ địch trong một khoảng thời gian nhất định.

Là một pháp sư sinh ra trong một gia đình nghèo khổ của Demacia, số phận của Sylas xứ Dregbourne có lẽ đã được định đoạt ngay từ những thời khắc đầu tiên. Dù sở hữu địa vị xã hội thấp hèn, cha mẹ cậu bé vẫn tuyệt đối đặt lòng tin nơi lý tưởng của đất nước. Cũng vì vậy, khi phát hiện đứa con của mình sinh ra “bị nguyền rủa” bởi những quyền năng ma thuật, họ đã quyết định giao nộp đứa bé cho hội thợ săn ma pháp của vương quốc.

Nhận thấy khả năng cảm nhận ma thuật lạ kỳ của Sylas, họ đã sử dụng cậu bé như một công cụ để phát hiện những pháp sư đang tồn tại bên trong cộng đồng. Đó là lần đầu tiên trong đời, cậu cảm thấy có một tương lai đang chờ đón mình, một cuộc sống để phục vụ cho đất nước, và thế là cậu tận hiến thực hiện nghĩa vụ của mình. Dù tự hào với điều đó, nhưng cậu luôn luôn cô độc— bởi ngoại trừ họ, cậu không được phép tiếp xúc với bất kỳ ai khác cả.

Với công việc này, cậu dần nhận ra rằng ma thuật thực chất phổ biến hơn nhiều so với những gì mà Demacia đang lùng đuổi. Cậu có thể cảm nhận những luồng sức mạnh tiềm tàng ngay cả bên trong những kẻ có đầy tiền tài và địa vị… và thậm chí đôi khi những kẻ đó chính là những kẻ mạnh miệng nhất phản đối sự tồn tại của pháp sư trong vương quốc. Trong khi những người nghèo khổ bị trừng phạt chỉ bởi lời nguyền mà họ mang trên người, những kẻ đó dường như đang dẫm đạp lên pháp luật, và sự bất công đó chính là những mầm mống đầu tiên cho sự nghi hoặc trong tâm trí Sylas.

Rồi một ngày, sự nghi hoặc đó đã trở thành nguyên nhân của số mệnh chết chóc, đó là khi Sylas cùng những người quản thúc cậu chạm trán một pháp sư ẩn nấp ở một chốn núi rừng hẻo lánh. Khi phát hiện ra đó chỉ là một cô bé vô tội, cậu đã động lòng thương cảm. Trong lúc cố gắng bảo vệ cô bé khỏi những thợ săn ma pháp, cậu đã vô tình chạm tay vào cô. Toàn bộ ma thuật bên trong cô bé được truyền thẳng vào trong cậu—nhưng thay vì giết chết cậu, nó lại được phóng thích một cách dữ dội ra khỏi đôi bàn tay của cậu. Đó là thứ quyền năng mà cậu chưa từng biết rằng mình đang sở hữu, và kết cục của nó đã cướp đi ba mạng người, trong đó có cả người thợ săn ma pháp đã quản thúc cậu.

Biết rằng họ sẽ xem mình chẳng khác gì một kẻ giết người, Sylas quyết định bỏ chạy, và nhanh chóng được biết đến như một trong những pháp sư nguy hiểm nhất trong lòng Demacia. Thật vậy, khi những thợ săn ma pháp tóm được cậu, họ chẳng hề ban phát cho cậu bé một chút lòng dung thứ nào.

Cho dù chỉ là một đứa trẻ, Sylas vẫn bị đám bọn họ kết án chung thân.

Và thế là đứa bé bị giam giữ tận nơi hầm ngục tăm tối nhất của hội thợ săn pháp sư, bị trói buộc bởi những xiềng xích làm từ kháng ma thạch. Và một khi giấc mơ của cuộc đời bị đánh cắp, trái tim của hắn đã dần trở nên sắt đá như chính thứ khoáng vật đang trói buộc mình, rồi cuối cùng, chỉ còn đó một khao khát được gieo rắc hận thù lên tất cả những kẻ đã đưa hắn đến nơi đây.

Sau mười lăm năm ròng rã, một ngày bỗng có một cô tình nguyện viên trẻ mang tên Luxanna, đến từ Hội Ánh Sáng bắt đầu ghé thăm hắn. Mặc cho xiềng xích, Sylas vẫn có thể nhận ra rằng cô gái là một pháp sư có quyền năng vượt bậc, và dần dần, giữa họ phát triển một mối quan hệ lạ thường và bí mật. Để đổi chác cho những kiến thức về kiểm soát ma thuật của Sylas, Lux chỉ dạy cho hắn về thế giới bên ngoài nhà ngục, và luôn mang cho hắn bất kỳ quyển sách nào mà hắn ước ao.

Cuối cùng, bằng những lời lôi kéo đường mật, hắn đã thuyết phục cô tuồng một quyển cấm chương vào nhà ngục của mình—đó là những bản thảo gốc của nhà điêu khắc vĩ đại Durand, chưa đựng những chi tiết trong nghiên cứu của ông ta về kháng ma thạch.

Quyển sách đã hé lộ những bí mật của loại khoáng thạch này cho Sylas. Dù là tấm khiên vững chắc của người Demacia trước những thứ ma thuật tà ác, nhưng thực chất nó không thể áp chế ma thuật, mà thay vào đó chỉ hấp thụ chúng vào trong mà thôi.

Và nếu ma thuật vẫn bị giam giữ bên trong những khối kháng ma thạch, Sylas tự hỏi rằng liệu rằng hắn có thể phóng thích chúng…một lần nữa?

Nhưng hắn sẽ cần một nguồn ma thuật. Một thứ gì đó như Lux.

Nhưng cô gái đã không bao giờ đến thăm Sylas nữa. Gia đình của cô, gia tộc Crownguard đầy quyền lực đã phát hiện ra mối quan hệ giữa hai người, và họ cực kì tức giận bởi Lux đã phá bỏ luật lệ chỉ để giúp đỡ một tên tội phạm ghê tởm như thế. Sylas lập tức bị đưa lên giàn treo cổ mà chẳng hề có lấy một lời giải thích.

Tại pháp trường, Lux van xin họ tha mạng cho bạn mình, dù những giọt nước mắt của cô giờ đây hoàn toàn là vô ích. Nhưng khi tên đao phủ đẩy cô ra để buộc nút thắt, Sylas đã với tay ra khỏi xiềng xích, chạm tay vào cô một lần cuối cùng. Đúng như hắn đã dự tính, sức mạnh của cô gái được truyền vào trong những xiềng xích làm từ kháng ma thạch, sẵn sàng để hắn phóng thích—bằng lượng ma thuật vừa đánh cắp, Sylas phá vỡ tất cả xiềng xích, và chỉ tha chết cho đúng mỗi cô nàng tiểu thư nhà Crownguard đang sợ sệt.

Hắn một lần nữa rời bỏ ngục tù của bọn thợ săn ma pháp, lần này không còn dưới cương vị một kẻ bị ruồng bỏ nữa, mà là một hiện thân mới, bất trị của một Demacia vụn vỡ và đầy áp bức. Bí mật chu du khắp vương quốc, hắn tập hợp một đội quân gồm những pháp sư bị lưu đày, cùng hướng đến một mục tiêu chung: cướp lấy ngôi báu, và toàn diệt đế chế đầy áp bức đã gieo rắc nỗi thống khổ lên họ trong suốt một thời đại dài.

Truyện Về Sylas - Tuyển Mộ

Mặt trời đã lên thiên đỉnh, thế mới đủ để thắp sáng cho khu trại lưu đày ẩn sâu phía trong hẻm núi. Trong bóng tối, Sylas xứ Dregbourne kiên nhẫn chờ đợi người do thám của họ trở về. Cuối cùng, gã cũng thấy bóng dáng cô ta đang đi dọc theo những vách đá xoắn ốc nơi hẻm vực, dẫn theo một kẻ lạ mặt với đôi mắt mở to.

“Đây là Happ,” người do thám nói. “Cậu ta muốn tham gia.”

Sylas bước ra từ chỗ trú, cẩn thận nhìn ngắm cậu thiếu niên. “Giờ thì vẫn muốn chứ?”

“Tôi quen cậu ta từ thế giới ngầm. Bọn thợ săn đã bắt gia đình của cậu ấy. Mỗi cậu ấy thoát được, trong đường tơ kẽ tóc.

Sylas gật đầu, lặng lẽ đánh giá cậu trai trẻ. gã có thể cảm nhận thấy ma thuật bên trong cậu ta—một loại hắc thuật chết chóc. Nhưng về những điều còn lại, Sylas không thể thấy nữa.

“Cậu ta là một trẻ tốt,” người do thám quả quyết. “Và cậu ta cũng đến từ Dregbourne.”

Sylas chau mày trong sự vui sướng lẫn ngạc nhiên, như thể vừa gặp một đồng loại mà gã chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ tồn tại.

Cậu thiếu niên cố nghĩ ra một lời tự giới thiệu. “Tôi… Tôi nghĩ rằng… Tôi có thể tham gia cùng mọi người… thưa ngài.”

Cả khu trại cười ồ lên. Ánh mắt cậu ta dáo dác nhìn quanh, như thể đang kiếm tìm xem mình đã làm gì sai.

“Không có ‘ngài’ nào ở đây cả,” Sylas khúc khích cười. “Trừ khi cậu muốn gọi tất cả bọn ta như thế.”

“Vâng, thưa ng— …Vâng,” cậu trẻ nói, suýt nữa thì mắc lại lỗi cũ.

Bối rối, cậu lính mới dường như đang tự hỏi rằng liệu cậu đến đây có phải là một lựa chọn đúng đắn. Sylas đặt một cánh tay đầy xích lên vai cậu bé, mong muốn sẽ làm dịu đi sự ngượng ngùng của cậu.

“Thoải mái đi, Happ. Chẳng ai đánh giá cậu ở đây đâu. Chúng ta ở cách Dregbourne khá xa đấy.”

Qua dáng đứng, gã cảm thấy cậu thiếu niên đã phần nào thoải mái hơn.

“Ta hiểu nỗi khổ của cậu. Chúng luôn kiểm soát cậu, săn lùng cậu, khiến cậu cảm thấy chẳng khác gì lũ súc vật. Chẳng còn điều đó ở đây nữa. Nơi đây, nơi mà cậu thuộc về.”

Happ mỉm cười, nhưng mắt vẫn dán chặt vào đôi chân, như thể cậu cảm thấy mình không xứng đang với niềm vui mới mình vừa có được vậy.

“Cậu có biết vì sao ta mang những sợi xích này không?” Sylas hỏi.

Cậu lính mới lắc đầu, quá rụt rè để đưa ra một lời dự đoán

“Chúng không chỉ là món vũ khí. Chúng là những lời nhắc nhở. Về nơi mà chúng ta sinh ra. Về những quyền năng thiên bẩm của chúng ta, và về sự tự do trước mắt chúng ta. Cậu theo ta chứ?”

“Đúng, đúng, tôi muốn được tự do.”

“Tốt,” Sylas nói. “Đêm nay, cậu sẽ tự phá tan xiềng xích của chính mình.”

Hoàng hôn đã dần buông, và những bụi cỏ tối mịt ven đường là một chỗ nấp hoàn hảo cho một cuộc phục kích. Tại đó, Sylas đang ngồi yên, chờ đợi cùng với những pháp sư thân cận nhất của gã. Ngay cạnh bên, cậu lính mới cứ chà xát bộ móng tay của mình trong nỗi lo âu.

“Đừng lo lắng,” Sylas nói, với một nụ cười trấn an. “Trong lần đầu, ta cũng lo lắng thế đấy. Nhưng sau vài lần thì nó sẽ trở nên bình thường như hơi thở ấy mà.”

Khi cậu lính mới còn chưa kịp bình tâm, tiếng động của một đoàn ngựa cùng xe thồ hàng từ phía xa tiến về chỗ họ như một cơn bão. Chỉ trong chốc lát, đoàn xe đã chạy đến khúc đường nơi những kẻ đạo tặc đã phục kích sẵn.

Ngay khi con ngựa đầu tiên xuất hiện, Sylas đã ra hiệu cho những người chiến hữu của gã, và cuộc phục kích bắt đầu.

Chỉ với một cái phẩy tay, một vị pháp sư già cỗi triệu hồi ra một bụi gai thép rậm rạp chắn ngang đường, quật ngã những con chiến mã đang phi nước đại. Những tiếng ồn inh tai phát ra khi lũ ngựa ngã chúi cổ xuống mặt đất, còn chiếc xe hàng lật úp lên bọn chúng.

Đám pháp sư lao ra từ trong chỗ nấp, tấn công đám người đang hoảng loạn bằng đủ loại vũ khí và ma thuật. Sylas lập tức nhảy lên chỗ buồng lái đã lật, nhằm bắt giữ đám hành khách bên trong đang không có ai bảo vệ.

“Lên nào, chàng lính mới” gã gọi Happ, ra hiệu cho cậu bé tham gia cùng mình.

Happ vội trèo lên nắp buồng lái, và bắt đầu giúp cạy cánh cửa ra. Nó mở toang, làm lộ ra một tên quý tộc đã bầm dập. Một vẻ cuồng loạn ánh lên trong mắt Sylas.

“Ái chà chà… giờ xem ai phải quỳ nào, thưa ngài,” Sylas nói, cánh tay vươn ra.

Tên quý tộc nổi điên. Dù hắn đã bị thương khá nặng, nhưng vẫn đủ sức bộc lộ rõ sự oán hận với Sylas.

“Bọn mày sẽ không khuất phục được tao đâu.”

“Tốt thôi,” Sylas nói. “Bởi ta cũng không muốn ngươi phải bỏ lỡ điều này đâu.”

Chỉ trong chốc lát, bọn cận vệ và cả những tên đánh xe đã bị trói chặt tay và xếp thành một hàng cạnh bên con đường. Sylas đi dọc theo hàng người, xem xét kĩ lưỡng từng người một.

“Ta cảm thấy tội nghiệp cho bọn ngươi, thật đấy,” Sylas nói. “Chẳng khác nào những con tốt thí trên bàn cờ của chúng.”

Sylas chợt dừng lại, rồi ngay lập tức đổi lấy một giọng điệu khác, đồng thời gã cũng chỉ tay về tên quý tộc đã bị trói.

”Nhưng bọn ngươi đã chọn phục vụ cho bọn chúng… đồng nghĩa với việc phục vụ cho mục đích của bọn chúng.”

Rồi gã quay mặt về phía những người đồng sự, hỏi to.

“Hỡi những anh em của ta—đám người này phục vụ cho lũ lợn. Thế thì chúng là gì đây?”

“Lũ lợn!” đám người đồng loạt nói.

“Thế chúng có nên được thả tự do không?”

“Không!” đám pháp sư gào lên.

“Nếu họ nói rằng họ đã thay đổi? Họ hứa rằng họ sẽ không đụng đến chúng ta nữa?” Sylas hỏi, một nụ cười ghê rợn, điên loạn hiển hiện trên khuôn mặt gã.

“Lũ dối trá!” lão pháp sư già nói vọng ra từ trong bụi cỏ.

“Làm sao tin được chúng!” một ai đó trong nhóm lên tiếng.

“Thế thì ta phải xử chúng sao đây?” Sylas hỏi.

“Chúng phải chết!” một tên pháp sư trẻ hét lớn, sự oán hận có lẽ đã tồn tại còn lâu hơn cả tuổi đời của cậu ta nữa.

Những kẻ khác đồng loạt reo lên, hưởng ứng, cho đến câu nói lan tỏa khắp cả đám đông: “Lũ lợn phải bị giết!”

Sylas gật đầu, như thể hắn vừa bị lời nói của họ thuyết phục.

“Thế thì giết vậy.”

Nhẹ nhàng, Sylas đặt tay lên vai cậu lính mới Xiềng xích làm từ kháng ma thạch của gã bắt đầu tỏa ra một làn khói hắc ám. Gã nhắm mắt lại, nhấm nháp thứ ma thuật vừa hấp thụ được.

Cảnh tượng đó tạo ra một làn sóng sợ hãi lan tỏa khắp đám người bị bắt giữ. Một số kẻ quỳ rạp xuống và khóc than, van nài được tha mạng. Chỉ mỗi tên quý tộc vẫn hiên ngang, hắn vẫn cố chối bỏ hoàn cảnh hiện tại, trong khi Sylas đang nghĩ ngợi về một câu kết bài thật u uất dành cho đám thuộc hạ của mình.

“Thật đau lòng khi ta không thể cho mọi người thấy một thế giới tươi đẹp nơi đây.”

Từng câu chữ khiến cậu lính mới phải rùng mình.

“Sylas, không,” Happ cắt ngang. “Họ chỉ là những… con người.”

Bỏ ngoài tai những lời van xin, cánh tay cùng những ngón tay của Sylas vươn dài, phóng thích luồng năng lượng ma pháp đã tích trữ bên trong chiếc găng tay. Một đám mây đen dày đặc cuộn trào từ những đầu ngón tay gã, bao phủ lên đám thuộc hạ của tên quý tộc. Gần như ngay lập tức, tay họ ôm lấy cổ mình, như đang nghẹt thở. Và chỉ sau đó thoáng chốc, họ chết gục xuống mặt đất.

Đám pháp sư lặng thinh, chứng kiến buổi lễ hành hình kinh hoàng. Tên quý tộc than khóc trong im lặng, những giọt nước mắt lăn dài trên đôi môi nghiến chặt. m thanh duy nhất phát ra là từ cậu lính mới.

“Không… vì sao?” Happ nói, khụy người xuống.

Sylas đỡ cậu dậy, an ủi cậu bằng một đôi tay ân cần.

“Happ, ta chỉ muốn đạt đến lý tưởng của chúng ta. Nó đó! Đó chính là sự tự do...”

Gã nhẹ nhàng chỉ dẫn cậu bé đến chỗ tên quý tộc, và thúc giục cậu tiến về phía trước

”...thêm một tên lãnh chúa chầu trời.”

Happ nhìn ngắm tên quý tộc bằng đôi mắt đẫm lệ. Cậu giơ đôi tay run rẩy, chuẩn bị lấy đi sinh mạng trước mắt. Và rồi, cậu buông thõng hai cánh tay.

“Tôi… không thể”

Sự kiên nhẫn của Sylas đang dần trôi đi.

“Hắn không phải bạn cậu. Sự sung túc của hắn được xây nên từ nỗi thống khổ mà cậu phải chịu đựng. Hắn luôn muốn treo cổ cậu nếu có thể, và sẽ không hề cho cậu bất kỳ sự dung thứ nào đâu.

Cậu bé vẫn đứng đó, bất động. Cuối cùng, tên quý tộc cũng thốt ra thành tiếng.

“Mày là một con quỷ” hắn nói, với một giọng đã khản đặc...

“Đúng thế,” Sylas hồi đáp. “Giống loài của mày cũng đã nói thế khi chúng giam cầm tao trong ngục tối đấy”

Sylas đưa tay ra phía trước, xiềng xích quấn trên nó vẫn còn lờ mờ sáng. Ma thuật mà gã hấp thụ được từ Happ vừa đủ cho một luồng ma thuật cuối cùng. Thứ khói đen bao phủ khắp mặt tên quý tộc, hút hết dưỡng khí ra khỏi những lá phổi của hắn. Trong lúc hắn ta vẫn còn đang quằn quại, Sylas quay lại nhìn cậu trai trẻ, không hề tỏ ra tức giận, mà đầy vẻ u buồn.

“Ta xin lỗi, Happ. Nhưng có vẻ cậu vẫn chưa sẵn sàng cho sự tự do. Đi đi. Quay về với những xiềng xích của cậu đi.”

Sylas ngắm nhìn Happ ngoảnh mặt bước đi, bằng một ánh mắt đầy tủi hổ. Cậu lính mới nhìn về phía đoàn xe đổ lật trước mắt cậu, và con đường dài ngoằn, phủ đầy sình lầy dẫn về phía đại đô. Sylas muốn hiểu cậu bé đang nghĩ gì, và lo sợ về nỗi thống khổ đang chực chờ cậu nơi cuộc đời cũ.

Happ cúi người, nhặt lấy con dao trong tay thi thể một tên đánh xe, rồi quay lại chỗ tên quý tộc, vẫn đang lăn lộn trên mặt đất, hấp hối những hơi thở sau cùng.

“Tôi đã sẵn sàng.”

Khi cậu thiếu niên kề dao vào tên quý tộc, nỗi buồn của của Sylas bỗng chuyển thành một thứ niềm vui thuần khiết. Dù đem lại sự tự do cho bao nhiêu người đi chăng nữa, điều đó vẫn luôn khiến gã mỉm cười.


Page 4