Nhà thơ Xuân Diệu cho rằng: thơ hay la hay cả hồn lẫn xác, hay cả bài

Theo dõi PHEBINHVANHOC trên

Bạn đang quan tâm đến Nhà thơ Xuân Diệu cho rằng:&quot thơ hay là hay cả hồn lẫn xác, hay cả bài&quot. Em hiều ý kiến trên như thế nào? Qua bài thơ &quot Ông đồ &quot của nhà thơ Vũ Đình Liên, em h phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Nhà thơ Xuân Diệu cho rằng:&quot thơ hay là hay cả hồn lẫn xác, hay cả bài&quot. Em hiều ý kiến trên như thế nào? Qua bài thơ &quot Ông đồ &quot của nhà thơ Vũ Đình Liên, em h

phản hồi:

giải thích các bước:

Bạn đang xem: Nhà thơ xuân diệu cho rằng

thơ đã từng nói: “thơ chỉ tràn trong tim khi cuộc đời đủ đầy”. còn nhà thơ xuân khảo thì cho rằng “thơ hay là hay cả hồn lẫn xác, hay cả bài”. một bài thơ hay là một bài thơ hay cả về nội dung và hình thức nghệ thuật. nếu thiếu một trong hai điều này thì giá trị của bài thơ sẽ giảm đi ít nhiều, thậm chí chẳng có giá trị gì. nhưng bài thơ “cố nhân” đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, đẹp cả về nội dung và hình thức, cả tâm hồn tác giả

trước tiên, chúng ta cần hiểu câu nói kỳ diệu của mùa xuân. “soul” có nghĩa là một phần của linh hồn, linh hồn trong cơ thể con người, và “body” có nghĩa là cơ thể và ngoại hình. một người đẹp cả về tâm hồn và thể chất sẽ được nhiều người khác yêu mến và ngưỡng mộ. Vận dụng ý nghĩa hiện thực đó vào những bài thơ, chúng ta hiểu rằng “hồn” chính là nội dung, là ý nghĩa của bài thơ, là điều mà chỉ những người cảm nhận được mới có thể “nhìn” bằng trái tim chứ không phải bằng mắt. còn “xác” chỉ hình thức nghệ thuật của bài thơ, thể hiện ở thể loại, hình ảnh, nhịp điệu, ngôn từ,… là phần hữu hình. Mượn hình ảnh “hồn” và “xác”, Xuân Diệu muốn khẳng định rằng một bài thơ phải chứa đựng cả tâm hồn đẹp và hình thức đẹp thì mới gọi là thơ hay, ngầm nói người làm thơ phải biết gánh lòng mình. Tôi đặt mình vào công việc với cuộc sống, không chỉ biết trau chuốt hình thức mà quên cả nội dung. Chỉ khi đó, thơ mới đạt được vẻ đẹp hoàn hảo của một tác phẩm nghệ thuật.

Bài thơ “cố nhân” của vu dinh lien là một bài thơ đạt tiêu chuẩn xuân sắc. là tốt về tâm hồn và thể xác, hoặc toàn bộ bài báo, hoặc ngay cả khi tác giả viết tác phẩm và thậm chí trong tương lai. ở khổ thơ đầu, thông qua hình ảnh một cụ già đang ở thời kỳ oanh liệt, tác giả gửi gắm sự trân trọng, ngưỡng mộ và trân trọng những nét đẹp văn hóa truyền thống của dân tộc:

“Mỗi năm khi cây đào nở hoa, tôi lại thấy một ông già bày mực và giấy đỏ của Ấn Độ trên một con phố đông đúc

Tham khảo: Nguyễn khắc hiếu tên thật của nhà thơ nào

bao nhiêu người thuê đã viết thư khen ngợi tài năng: “vẽ tay hoa lá có nét như phượng múa, rồng bay”

ông lão xuất hiện giữa phố đông người mỗi độ tết đến xuân về. Hình ảnh “hoa đào nở” đã tươi, nay được tô thêm “mực đỏ” làm cho cảnh phố phường thêm tươi vui, tràn đầy sức sống. Vẻ đẹp cổ kính, xứng tầm của ngày tết kết hợp với hình ảnh ông đồ và chữ thánh tạo nên hình ảnh thật tôn nghiêm, gần gũi. được đông đảo mọi người quan tâm, ngưỡng mộ và thán phục trước tài viết lách của mr. do văn của ông vô cùng phóng khoáng nên tác giả phải dùng lối nói “như rồng bay phượng múa” để nói lên vẻ đẹp của sự bay bổng phóng khoáng. chữ viết tay,… ong làm là tâm điểm chú ý của mọi người, là đối tượng ngưỡng mộ khi Nho giáo còn đang phát triển

Ở hai khổ thơ tiếp theo, tác giả vẽ nên bức tranh về một con người hiện đại, một thư sinh lạc lõng, cô đơn giữa những thăng trầm của cuộc đời:

“nhưng hàng năm, hàng năm, người thuê viết ở đây?

ông già vẫn ngồi bên kia đường, không ai hay những chiếc lá vàng rơi trên giấy ngoài mưa bụi. ”

mùa xuân vẫn theo chu kỳ của thời gian, dường như ông đồ sẽ luôn ở bên mùa xuân, vẽ nên văn hóa dân tộc mãi mãi. tàn nhẫn thay, khi Nho giáo suy thoái, giáo chủ cũng bị lãng quên. xuân đã về, phố vẫn đông, cụ già vẫn ngồi đó, nhưng chẳng ai để ý đến cụ. ai cũng đã quên một người tiêu biểu cho nguyên khí của dân tộc, chỉ có nhà thơ tài hoa của chúng ta mới nhớ đến ông. những câu hỏi tu từ và biện pháp nghệ thuật nhân hóa làm lan tỏa nỗi buồn, thấm vào cả những vật vô tri vô giác. mọi người dường như đồng cảm với cảm xúc của ông về con người và thời đại. Với nghệ thuật diễn tả cảnh yêu đương của mình, vu dinh lien khuc đã gợi lên một không gian buồn và tĩnh lặng, nhấn mạnh nỗi cô đơn của người xưa …

khổ thơ cuối cùng của khổ thơ tác giả đã bày tỏ nỗi lòng của mình, gợi lên trong người đọc niềm tiếc thương ông đồ, cũng là niềm xót thương cho một nét đẹp văn hoá đã mất của dân tộc:

XEM THÊM:  Nhà văn đất Đồng Nai trong lược sử văn học - Báo Đồng Nai điện tử

Xem thêm: Những tác phẩm của nhà thơ xuân quỳnh

“Năm nay hoa đào lại nở, không thấy cố nhân, hồn xưa nay ở đâu?”

Tết đến, xuân về, hoa đào lại nở, nhưng người xưa đâu rồi? vu dinh lien hỏi mà sao không thấy ai trả lời? à vâng, anh ta đã bị lãng quên, và không ai để ý đến anh ta ngoại trừ nhà thơ này. câu hỏi tu từ thể hiện niềm thương cảm của tác giả đối với những nhà Nho danh giá một thời nay bị thời thế lãng quên, trong niềm thương tiếc cho những giá trị tốt đẹp đã mai một và không bao giờ trở lại.

Bài thơ của ong do sử dụng hình thức gieo vần ngôi sao năm cánh đơn giản nhưng sâu lắng, cô đọng, có kết cấu chặt chẽ. hình ảnh trong thơ giản dị, ngôn ngữ thơ súc tích, gợi hình, gợi cảm. kết cấu đầu cuối tương ứng, sử dụng các câu hỏi tu từ, nhân hoá, thư pháp để tả cảnh ngụ ngôn,… gieo vào lòng người đọc những nỗi niềm, day dứt. không những thế bài thơ còn rất hay về nội dung, hay như cách nói của xuan dieu là có “hồn”. vu dinh lien bày tỏ niềm thương tiếc vô hạn đối với một “di tích tồi tàn của một thời đã qua”

câu nói của nhà thơ xuân điệu là một bài học cho người nghệ sĩ: bằng tài năng và tâm huyết của mình, nhà thơ phải tạo ra những bài thơ hay, hấp dẫn từ nội dung đến hình thức. một tác phẩm nghệ thuật hơn hết là ở giá trị tư tưởng của nó. nhưng đó là suy nghĩ đã được rung chuyển trên các cung bậc tình cảm, trở thành linh hồn, không phải là suy nghĩ nằm trên trang giấy. có thể nói, cảm nhận của người viết là bước đầu tiên và cũng là bước cuối cùng trong quá trình xây dựng một tác phẩm lớn. và bài thơ “cũ” đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình.

p / s: bài này khó viết nhưng cũng mệt tvt

xin cảm ơn bạn

Tham khảo: Phân tích nhân vật ông hai trong truyện ngắn làng của nhà

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Nhà thơ Xuân Diệu cho rằng:&quot thơ hay là hay cả hồn lẫn xác, hay cả bài&quot. Em hiều ý kiến trên như thế nào? Qua bài thơ &quot Ông đồ &quot của nhà thơ Vũ Đình Liên, em h. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Tham khảo;

A. Mở bài:

Giới thiệu đề tài mùa thu trong thi ca

Dẫn vào bài thơ “Sang thu” của Hữu Thỉnh

Bài thơ được viết theo thể thơ năm chữ: Nhịp nhàng, khoan thai, êm ái, trầm lắng và thoáng chút suy tư… thể hiện một bức tranh thu trong sáng, đáng yêu ở vùng nông thôn đồng bằng Bắc Bộ.

B. Thân bài.

Khổ 1: Những cảm nhận ban đầu của nhà thơ về cảnh sang thu của đất trời.

a. Thiên nhiên được cảm nhận từ những gì vô hình:

Hương ổi phả trong gió se (se lạnh và hơi khô). “Hương ổi” là làn hương đặc biệt của mùa thu miền Bắc được cảm nhận từ mùi ổi chín rộ.

Từ “phả”: Động từ có nghĩa là toả vào, trộn lẫn → gợi mùi hương ổi ở độ đậm nhất, thơm nồng quyến rũ, hoà vào trong gió heo may của mùa thu, lan toả khắp không gian tạo ra một mùi thơm ngọt mát - hương thơm nồng nàn hấp dẫn của những vườn cây sum suê trái ngọt ở nông thôn Việt Nam.

Sương chùng chình: Những hạt sương nhỏ li ti giăng mắc như một làm sương mỏng nhẹ nhàng trôi, đang “cố ý” chậm lại thong thả, nhẹ nhàng, chuyển động chầm chậm sang thu. Hạt sương sớm mai cũng như có tâm hồn

b. Cảm xúc của nhà thơ:

Kết hợp một loạt các từ: “Bỗng, phả, hình như” thể hiện tâm trạng ngỡ ngàng, cảm xúc bâng khuâng trước thoáng đi bất chợt của mùa thu. Nhà thơ giật mình, hơi bối rối, hình như còn có chút gì chưa thật rõ ràng trong cảm nhận. Vì đó là những cảm nhận nhẹ nhàng, thoáng qua. hay là vì quá đột ngột mà tác giả chưa nhận ra? Tâm hồn thi sĩ biến chuyển nhịp nhàng với phút giao mùa của cảnh vật. Từng cảnh sang thu thấp thoáng hồn người: Chùng chình, bịn rịn, lưu luyến, bâng khuâng…

Khổ 2: Hình ảnh thiên nhiên sang thu được nhà thơ phát hiện bằng những hình ảnh quen thuộc làm nên một bức tranh mùa thu đẹp đẽ và trong sáng:

Dòng sông quê hương thướt tha mềm mại, hiền hoà trôi một cách nhàn hạ, thanh thản

→ gợi lên vẻ đẹp êm dịu của bức tranh thiên thiên mùa thu.

Đối lập với hình ảnh trên là những cánh chim chiều bắt đầu vội vã bay về phương nam tránh rét trong buổi hoàng hôn.

Mây được miêu tả qua sự liên tưởng độc đáo bằng tâm hồn tinh tế, nhạy cảm, yêu thiên nhiên tha thiết:

“Có đám mây mùa hạ. Vắt nửa mình sang thu” → Gợi hình ảnh một làn mây mỏng, nhẹ, kéo dài của mùa hạ còn sót lại như lưu luyến. Không phải vẻ đẹp của mùa hạ cũng chưa hẳn là vẻ đẹp của mùa thu mà đó là vẻ đẹp của thời khắc giao mùa được sáng tạo từ một hồn thơ tinh tế và nhạy cảm đang say thời khắc giao mùa này. Trong “chiều sông thương”, ông cũng có một câu thơ tương tự về cách viết: Đám mây trên Việt Yên. Rủ bóng về Bố Hạ.”

Khổ 3: Thiên nhiên sang thu còn được gợi ra qua hình ảnh cụ thể: Nắng – mưa:

 

Nắng – hình ảnh cụ thể của mùa hạ. Nắng cuối hạ vẫn còn nồng, còn sáng nhưng đã nhạt dần, yếu dần bởi gió se đã đến chứ không chói chang, dữ dội, gay gắt.

Mưa cũng đã ít đi. Cơn mưa mùa hạ thường bất ngờ chợt đến rồi lại chợt đi. Từ “vơi” có giá trị gợi tả, diễn tả cái thưa dần, ít dần, hết dần những cơn mưa rào ào ạt, bất ngờ của mùa hạ.

Hình ảnh ẩn dụ: “Sấm cũng bớt bất ngờ. Trên hàng cây đứng tuổi”

+ Ý nghĩa tả thực: Hình tượng sấm thường xuất hiện bất ngờ đi liền với những cơn mưa rào chỉ có ở mùa hạ (sấm cuối mùa, sấm cuối hạ cũng bớt đi, ít đi lúc sang thu).

+ Ý nghĩa ẩn dụ: Sấm: Những vang động bất thường của ngoại cảnh, của cuộc đời. “Hàng cây đứng tuổi” gợi tả những con người từng trải đã từng vượt qua những khó khăn, những thăng trầm của cuộc đời. Qua đó, con người càng trở nên vững vàng hơn.

→ Gợi cảm xúc tiếc nuối

C. Kết luận: “Sang thu” của Hữu Thỉnh đã không chỉ mang đến cho người đọc những cảm nhận mới về mùa thu quê hương mà còn làm sâu sắc hơn tình cảm quê hương trong trái tim mọi người.

- Miêu tả mùa thu bằng những bước chuyển mình của vạn vật, Hữu Thỉnh đã góp