Đăng bởi tieu_ly_phi_dao 05-08-2009 Show
Justin Bieber Justin Bieber ở cửa hàng Nitendo World vào tháng 9-2009 Thông tin nghệ sĩ Tên khai sinh Justin Drew Bieber Ngày sinh 1 tháng 3, 1994 (16 tuổi)[1] Nguyên quán Stratford, Ontario, Canada Thể loại Pop, R&B Nghề nghiệp Singer, songwriter Nhạc cụ Vocals, guitar, piano, percussion, trumpet Năm hoạt động 2007–present Hãng đĩa Island, RBMG Hợp tác với Usher, Ludacris, Sean Kingston Website Official website Justin Bieber tên khai sinh là Justin Drew Bieber, sinh ngày 1 tháng 3 năm 1994. Anh là một ca sĩ nhạc Pop/R&B người Canada. Những clip của anh được Scooter Braun xem tại Youtube, hiện nay ông là quản lí của Justin Bieber. Braun và Justin đã đến Atlanta, Georgia để thảo luận với Usher. Anh là dự án đầu nối giữa Braun và Usher được gọi là Raymond-Braun Music Group, sau đó là L.A. Reid và Island Def Jam. Đĩa đơn đầu tiên của anh là One Time đã phát hành vào hè năm 2009, được lọt vào bảng xếp hạng 30 trong 10 quốc gia và nằm trong album đầu tiên My World ra mắt công chúng vào ngày 17-11-2009, nhận được nhiều lời khen từ RIAA, nơi đã đưa Justin lên đỉnh cao nhất của các nghệ sĩ mới trong năm. Bản thu đầy đủ đầu tiên của anh My World 2.0 đã được ra mắt vào ngày 23-3-2010 và được giới thiệu qua hit Baby. Anh sẽ bắt tay vào tour đầu tiên của minh có tên là My World Tour vào hè 2010. Justin Bieber còn là ngôi sao hot nhất của năm 2009 của tạp chí J-14, nghệ sĩ mới của năm do MuchMusic( một kênh truyền hình âm nhac của Canada bằng tiếng Anh) bình chọn và là 1 trong Top 10 ngôi sao trên Youtube của thập niên 2000 theo danh sách của Celebuzz. Bieber sinh ra ở Stratford, Ontario, và được nuôi dạy bởi mẹ, Pattie Mallete. Vào năm anh 12 tuổi, anh tham gia một cuộc thi hát của địa phuơng ở Stratford và nhận giải nhì. Anh tự học chơi piano, trống, ghi-ta và kèn trumpet. Vào cuối năm 2007, Bieber và mẹ của anh bắt đầu phát những phim video lên Youtube. Nhờ đó, gia đình và bạn bè anh, những người đã không thể xuất hiện để xem những bài biểu diễn, sẽ có thể theo dõi. Các bài biểu diễn là các bài của Usher, Chris Brown, Stevie Wonder, Justin Timberlake, Ne-Yo ... theo phong cách riêng của Bieber. Scooter Braun, người từng là phụ trách bộ phân tiếp thị của So So Def, đã xem những video đó và đưa Bieber đến Atlanta, Georgia, nơi anh đã gặp ca sĩ/nhạc sĩ R&B Usher. Một tuần sau đó, Bieber đã có cơ hội được hát với Usher. Usher đã rất có cảm tình và cho anh được thử giọng với Antonio L.A. Reid ở công ty thu âm Island Records; người này sau đó đã kí hợp đồng với Bieber cho công ty Island Records vào tháng 10 năm 2008. Justin Timberlake cũng đã muốn kí hợp đồng với Bieber nhưng Bieber cuối cùng đã kí kết với Usher. Bieber và mẹ, Pattie Malette, sau đó đã chuyển đến Atlanta, nơi có Usher và Braun, để phát triển sự nghiệp. Sự nghiệp âm nhạc Album đầu tiên của Bieber được phát hành vào ngày 17 tháng 11, 2009. Album có sự đóng góp của giọng ca Usher, người xuất hiện trong phim ca nhạc của bài "One Time". Bieber có chuyến quảng bá cho đĩa đơn của mình và xuất hiện trên một số kênh radio. Đĩa đơn đầu tay "One Time" vuơn đến vị trí thứ 12 trên Canadian Hot 100 trong tuần đầu tiên được tung ra vào tháng 7 năm 2009 và vị trí thứ 20 trên Billboard Hot 100. Vào ngày 26 tháng 9/2009, "One Time" đã đạt được đĩa bạch kim ở Canada. Ba đĩa đơn "One Less Lonely Girl", "Love Me", và "Favorite Girl" được lần lượt tung vào iTunes, và được xếp hạng trong Top 40 ở Mĩ và trong Top 15 ở Canada. "One Less Lonely Girl" sau đó cũng được phát sóng trên kênh radio. Bieber đã biểu diễn trong một số chuơng trình trực tiếp như là mtvUs VMA 09 Tour, chuơng trình The Dome của châu Âu, The Next Star và The Today Show của YTV, The Wendy Williams, Lopez Tonight, The Ellen DeGeneres Show, Its On with Alexa Chung, Good Morning America, Chelsea Lately, và BETs 106 & Park với Rihanna. Bieber cũng làm khách mới trong một số tập của True Jackson, VP vào cuối năm 2009. Vào tháng 10/2009, Bieber được bình chọn cho vị trí thứ 5 của "Best Good Example of 2009" do AOLs JSYK Trong quá trình quảng bá album, Bieber đã lên kế hoạch xuất hiện ở trung tâm Roosevelt Fieldở Long Island, nhưng buổi biểu diễn đã bị hủy bỏ. Hơn 3000 người hâm mộ cuồng nhiệt đã đến. Sự kiện vượt khỏi tầm kiểm soát và hơn 35 đơn vị cảnh sát của Nassau County và Garden City được triệu tập. Theo TMZ, đã có một fan hâm mộ hét lên rằng Bieber kho đó đang ở trong một của hàng của Abercrombie Kids Bieber đã từng biểu diễn trước Tổng thống Mĩ Barack Obama và phu nhân Michelle Obama ở Nhà Trắng cho “Christmas in Washington”, một chương trình ca nhạc đặc biệt dành cho National Children’s Medical Center được phát sóng vào ngày 20 tháng 12 trên TNT. Anh đã thể hiện bài “Someday at Christmas” của Stevie Wonder. Bieber cũng là một trong những người trình diễn trong Dick Clark’s New Year’s Rockin’ Eve with Ryan Seacrest vào ngày 31 tháng 12. Bieber tham gia cùng với Taylor Swift trong chương trình Fearless Tour của cô ở Anh. Ngoài ra, Bieber cũng có 1 chuyến lưu diễn kéo dài đến 5 ngày của riêng mình ở Canada, được tài trợ bởi Urban Behavior. Bieber đã xuất hiện ở lễ trao giải Grammy lần thứ 52 vào ngày 31 tháng 1, 2010, bên cạnh Kesha, cổ động mọi người bỏ phiếu trong cuộc thi Bon Jovi. Bieber được mời hát “We Are The World 25 for Haiti’ nhằm cứu trợ Haiti sau cơn động đất. Bieber hát dòng mở đầu mà trước đó, trong bản gốc, được thể hiện bởi Lionel Richie. Danh sách các bản thu Đĩa đơn
Phim ảnh
Giải thưởng và đề cử Myx Music Awards Video quốc tế được yêu thích - "One Time" Giải thưởng Juno 2010, Album của năm, My World – được đề cử 2010, Album nhạc Pop của năm, My World – được đề cử 2010, Nghệ sĩ mới của năm – được đề cử Cảm nhận của bạnCảm nhận của thành viên | Xem hếtXem hết các bình luận American Top 40
American Top 40 (previously abbreviated to AT40) is an internationally syndicated, independent song countdown radio program created by Casey Kasem, Don Bustany, Tom Rounds, and Ron Jacobs. The program is currently hosted by Ryan Seacrest and presented as an adjunct to his weekday radio program, On Air with Ryan Seacrest. Originally a production of Watermark Inc. (later a division of ABC Radio known as ABC Watermark, now Cumulus Media Networks), American Top 40 is now distributed by Premiere Networks (a division of iHeartMedia). Nearly 500 radio stations in the United States, and several other territories worldwide air American Top 40, making it one of the most listened-to weekly radio programs in the world. It can also be heard on iHeartRadio, TuneIn, and the official American Top 40 applications on mobile smartphones and tablets as well as on Xbox 360, Xbox One, PlayStation 4 consoles (via iHeartRadio's console app), and the Armed Forces Network. GEICO is the main sponsor for the show. Co-creator Casey Kasem hosted the original American Top 40 from its inauguration on July 4, 1970, until August 6, 1988. Shadoe Stevens took over the program on August 13, 1988, and hosted until January 28, 1995, when the original program came to an end. Three years later, Kasem teamed up with Premiere's predecessor AMFM Radio Networks to relaunch American Top 40. Kasem, who had spent nine years hosting his own countdown Casey's Top 40 for Westwood One, returned to hosting his creation on March 28, 1998. Seacrest took over American Top 40 on January 10, 2004, following Kasem's retirement from the series. Currently, American Top 40 with Seacrest airs in two formats, with one distributed to Contemporary Hit Radio (Top 40) stations and the other to Hot Adult Contemporary stations. However, there is no distinction made between the two shows on air. There are also two classic editions of the original American Top 40 distributed every weekend, featuring past Kasem-hosted shows from the 1970s and 1980s. In its early years, American Top 40 used the Billboard charts to compile the countdown, touting it as "the only source". The program subsequently switched to being based on Radio and Records airplay data upon its late 1990s return,[1] until R&R was folded into Billboard in 2009. The current source for the American Top 40 charts are unpublished mainstream Top 40 and hot adult contemporary charts compiled by Mediabase. In October 2021, the show stopped using the AT40 abbreviation and now uses its full name on air. Despite this, some affiliates still use the abbreviation when promoting the show. History[edit][edit]1970–88: First Casey Kasem era[edit]
American Top 40 fittingly began on the Independence Day weekend in 1970, on seven radio stations, the first being KDEO in El Cajon, California (now KECR), which broadcast the inaugural show the evening of July 3, 1970.[4] Billboard reported prior to the release of the show that it had been sold to stations in 10 radio markets.[5] The chart data broadcast actually included the top 40 songs from the week ending July 11, 1970. The first show featured the last time both Elvis Presley and The Beatles had songs simultaneously in the Top 10.[6] It was originally distributed by Watermark Inc., and was first presented in mono until February 24, 1973, when the first stereo vinyl copies were distributed.[7] In early 1982, Watermark was purchased by ABC Radio and AT40 became a program of the "ABC Contemporary Radio Network". The program was hosted by Casey Kasem and co-created by Kasem; Don Bustany, Kasem's childhood friend from Detroit, MI;[8] radio veteran Tom Rounds; and 93/KHJ Program Director Ron Jacobs, who produced and directed the various production elements. Rounds was also the marketing director; the initial funder was California strawberry grower Tom Driscoll. Chương trình bắt đầu như một chương trình kéo dài ba giờ được viết và đạo diễn bởi Bustany, đếm ngược 40 bài hát hàng đầu trên bảng xếp hạng Singles Hot 100 của Billboard. Chương trình nhanh chóng trở nên phổ biến một khi nó được đưa vào hoạt động và mở rộng sang một chương trình kéo dài bốn giờ vào ngày 7 tháng 10 năm 1978, để phản ánh độ dài trung bình của người độc thân trên bảng xếp hạng Hot 100 của Billboard. Các nhân viên sản xuất đã mở rộng cho tám người, một số trong số họ vẫn còn trong kinh doanh: Nikki Wine, Ben Marichal, Scott Paton, Matt Wilson, Merrill Shindler, Guy Aoki, Ronnie Allen và Sandy Stert Benjamin. . Chương trình được phát trên hơn 1.000 trạm ở khoảng 50 quốc gia. Vào những năm 1980, nó được phát sóng ở Vương quốc Anh trên Đài phát thanh tín hiệu, [10] Devonair, [11] Radio 210, [12] County Sound, [13] Đài phát thanh Chiltern, [14] Radio tees [15] và Saxon Radio [16 ] và cũng được truyền trên đài Manx. [17] Kasem nói với tờ New York Times năm 1990 "Tôi nhấn mạnh sự tích cực và loại bỏ tiêu cực. Đó là điều vượt thời gian." [18] Các tính năng của các chương trình thời Kasem [Chỉnh sửa][edit]Trong thời gian làm chủ nhà của Kasem, chương trình AT40 đã có một số tính năng phổ biến và phân biệt, một số trong đó Kasem đã làm một thời gian tại các trạm như Krla ở Los Angeles: [19]
Bài hát hàng đầu trên bảng xếp hạng luôn được giới thiệu với một trong những câu chuyện này, sẽ được theo sau với một cuộn trống và tiết lộ cuối cùng. Dưới đây là một ví dụ từ tuần 8 tháng 10 năm 1983:
Trong một phiên bản đặc biệt của ngày Valentine năm 2007 của Top 10 của Mỹ (và được giải thích trước đó trong cuốn sách của Rob Durkee Top 40: The Countdown of the Century), [21] Kasem giải thích rằng tính năng LDD được dự định là một phần của chương trình ngay từ đầu . Tuy nhiên, ông biết rằng sẽ mất một thời gian trước khi người nghe viết với một yêu cầu và để quá trình tiến hành một cách hữu cơ. Sự kiên nhẫn của Kasem đã chứng minh chính xác, vì nhân viên Matt Wilson đã tìm thấy một lá thư như vậy trong khi kiểm tra thư của chương trình vào tháng 8 năm 1978. Người nghe đã yêu cầu Kasem chơi bài hát "Desiree" của Neil Diamond, mà anh ta dành cho bạn gái cùng tên đang di chuyển đến Tây Đức để sống với gia đình trong một căn cứ của quân đội. Yêu cầu đã được đáp ứng vào cuối tuần 26 tháng 8 năm 1978; Khi chương trình đó được phát sóng lại vào cuối tuần của ngày 25 tháng 8 năm 2007, Kasem đã ghi lại hai phân đoạn tùy chọn (được chơi theo quyết định của nhà ga) trong đó anh ấy đã thực hiện các cuộc phỏng vấn qua điện thoại với người đàn ông và bạn gái cũ của anh ấy về LDD. Hầu hết các chương trình có hai cống hiến đường dài, thường là với một trong mỗi nửa của chương trình. . Run của Shadoe Stevens với tư cách là người dẫn chương trình, từ năm 1988 đến năm 1995, và cũng theo Kasem trên chương trình Westwood One của anh ấy, đầu tiên là "yêu cầu và cống hiến", và sau đó trở lại LDD khi anh ấy trở lại AT40 vào năm 1998. Thả sau khi Ryan Seacrest trở thành chủ nhà vào năm 2004, nhưng họ tiếp tục là một phần của đếm ngược đương đại dành cho người lớn của Kasem.
Although the show's format implied an average of ten countdown songs per hour (once the show had gone to a four-hour format), this was not rigidly enforced; however, by the mid-1980s, it had become increasingly rare for the final hour of the show to have any more than the top eleven or any fewer than the top nine songs left to play. The songs' run times determined how many would comfortably fit into each hour. The show bent to fit the Billboard rankings, and some songs had to be edited (in addition to whatever edits had been done for the single release), with a verse or chorus cut (usually for songs on their way out of the countdown), in order to fit into the show. But Kasem and his producers never lost sight of the stations carrying their show, and that the stories behind the songs were the chief reason that listeners tuned to AT40. 1988–95: Shadoe Stevens era[edit]In 1988, Kasem left the show over contract concerns with ABC and signed with Westwood One to host a competing weekly countdown. Industry trade paper Billboard magazine reported that the main disputes between Kasem and Watermark/ABC were over his salary (which Westwood One tripled upon his signing), because of declining ratings and a smaller group of stations airing the show. Casey's final AT40 show, the 940th in the series, aired on August 6, 1988. At no point during that final show did Kasem ever let on that any changes were afoot. However, he closed the show by telling the audience to catch him on the television show America's Top 10 and did not plug the following week's AT40 (since December 19, 1987, he had always plugged both during his signoff). The #1 song during Casey's final show in the original AT40 era was "Roll with It" by Steve Winwood.[24] The Moody Blues were the only artist included in both Casey's first and last countdown of the original show. Kasem was replaced by Shadoe Stevens, whose first American Top 40 show aired on August 13, 1988, on 1,014 stations.[25] To introduce Stevens to the audience, a two-minute cold open was recorded to start the show with Stevens making his way to the studio through the show's fictitious hall of history; Kasem was mentioned during the course of the open, as a "giant marble statue" of him helped guide Stevens to the studio. The change did not do much to stem the decline as loyal listeners did not take to Stevens as they had to Kasem. Later, Stevens and AT40 lost a significant number of affiliates when, on January 21, 1989, Kasem's Westwood One show launched. The program, titled Casey's Top 40, used the weekly chart survey published by Radio & Records ("R&R", which is based on radio airplay) instead of the Billboard Hot 100 chart AT40 was still using (which at the time was based on record sales). Further complications arose when some stations that stayed with Stevens also added Kasem's new show. In an attempt to win back an audience, AT40 tried new features, including interview clips, music news, top 5 flashbacks, and previews of upcoming chart hits (called the "AT40 Sneek Peek"[26]). It also stopped using the Hot 100 chart, switching first to the Hot 100 Airplay chart and finally to the Mainstream Top 40 chart. Later still, the countdown would use what was called a "No Nuttin'" gimmick that drew criticism; at various points of the show, a song would start immediately after the jingle for its position on the chart was played and Stevens would not offer any commentary until it concluded.[27] ABC kept American Top 40 in its syndication lineup despite the continued lack of improvement in ratings, but in 1994 the network finally decided to look elsewhere.[28] ABC announced it would be acquiring the Rick Dees Weekly Top 40, which was using the same charts that Casey's Top 40 was, and that they would no longer carry American Top 40 as a result. The final AT40 for ABC aired on July 9, 1994, five days after its twenty-fourth anniversary. Radio Express, founded by original show creator Tom Rounds, kept AT40 in production following the move by ABC as the program was still carried in foreign markets.[29][30] It was under Radio Express that the show finally came to an end nearly seven months later in the remaining markets that were carrying it, which by this point consisted entirely of overseas affiliates. The very last original AT40 aired on January 28, 1995, and it ended with an extended last segment. As usual, the No. 2 song on the chart led it off; that song was "Another Night" by Real McCoy, which had been the No. 1 song one week earlier. Stevens then took a moment to thank the listeners for their support over the previous twenty-four plus years and played one last Long Distance Dedication, sent by him to the fans. After going into depth about his potential choices, Stevens revealed his selection to be "(So Tired of Standing Still We Got to) Move On" by James Brown. Stevens then gave a rundown of how many songs had been played over the series' entire run to that point, with a final total of 552 chart toppers, including the one he was about to play as it returned to the top of the chart that week: "On Bended Knee" by Boyz II Men. As Stevens then read the credits and signed off for the final time, he played one final song. Perhaps appropriately, considering the circumstances, the song was "Happy Trails". 1998 Thời đại Casey Kasem thứ hai [Chỉnh sửa][edit]Như số phận sẽ có, một chuỗi các sự kiện xảy ra khoảng ba năm sau khi Top 40 ban đầu của Mỹ kết thúc sẽ sớm dẫn đến sự trở lại của chương trình cho sóng phát sóng với máy chủ ban đầu của nó ở vị trí lãnh đạo. Khi Casey Kasem rời AT40 để tham gia Westwood One, một phần trong thỏa thuận xuất cảnh của anh với ABC Radio liên quan đến việc họ tiếp tục sử dụng thương hiệu sau khi Shadoe Stevens tiếp quản chương trình. Các thuật ngữ như sau. Nếu ABC, tại bất kỳ thời điểm nào trong tương lai, đã hủy AT40 hoàn toàn, họ có thể giữ các quyền miễn là:
Năm 1997, thỏa thuận mất hiệu lực. Theo các điều khoản ban đầu của sự sắp xếp, công ty sản xuất của Kasem và Bustany là để nhận quyền đối với thương hiệu. Mặc dù Bustany vẫn tham gia với AT40 trong một thời gian ngắn sau khi Stevens tiếp quản, anh ta đã không ở đó rất lâu và sau khi rời khỏi chương trình, anh ta đã chọn không có thêm bất kỳ sự liên quan nào đến sản xuất. Điều này dẫn đến việc Kasem thu thập sở hữu duy nhất của thương hiệu. Khi điều này đang diễn ra, Kasem sắp kết thúc năm thứ tám của mình làm việc cho Westwood One sau khi ký lại với mạng vào năm 1993. Tuy nhiên, mối quan hệ này đã xấu đi đáng kể trong bốn năm trước. Trong suốt thời gian đó, Westwood One đã được phát thanh truyền hình Infinity, sau đó được hấp thụ vào đài phát thanh CBS. Kasem không hài lòng với những gì anh ta cho là bỏ lỡ cơ hội quảng bá chéo với các thuộc tính CBS khác cũng như được coi là một nhân vật ít quan trọng hơn một số máy chủ khác trên mạng. Westwood One, trong khi đó, đã có một loạt các vấn đề của riêng họ với Top 40 của Casey; Mặc dù chương trình vẫn còn thành công, nhưng nó đã bị loại bỏ ở cả New York và Los Angeles, và doanh thu quảng cáo do chương trình tạo ra không biện minh cho yêu cầu lương mà Kasem đang thực hiện. Mạng cũng không muốn sử dụng nhãn hiệu AT40. Các bên cuối cùng đã bỏ qua sự khác biệt của họ, với Westwood One quyết định rằng việc mất Kasem cho một đối thủ cạnh tranh không đáng để họ gặp rắc rối và Kasem đã ký thêm một năm nữa vào tháng 12 năm 1997. Tuy nhiên, sau ngày 21 tháng 2 năm 1998, phiên bản đếm ngược cuối tuần của anh ấy, Kasem biến mất khỏi sóng không thông báo và, không biết đến Westwood One, không có ý định trở lại làm việc. [32] Chancellor Media, công ty truyền thông được thành lập bởi Roy Masters và Kasem bắt đầu đàm phán để khởi động lại AT40 cho dịch vụ cung cấp mới ra mắt có tên là AMFM Radio Networks. Một thỏa thuận đã được hoàn tất ngay sau khi Kasem rời khỏi Westwood One, nơi Thủ tướng sẽ trở thành chủ sở hữu của nhượng quyền AT40 và Kasem sẽ trở lại với việc sáng tạo của ông với tư cách là người dẫn chương trình. Westwood One không hài lòng với sự phát triển này và đệ đơn vi phạm vụ kiện hợp đồng chống lại Kasem, người tuyên bố sự mơ hồ theo hợp đồng đã cho anh ta quyền tìm việc làm ở nơi khác. Sự hồi sinh của AT40 đã công chiếu vào cuối tuần 28 tháng 3 năm 1998, một tuần sau khi Westwood One cuối cùng đã hủy bỏ ba đếm ngược Kasem đang tổ chức cho họ sau bốn tuần mà không có anh ta. Thủ tướng cũng đã đưa các đếm ngược AC của Kasem vào mạng của họ, với cả hai hiện đang được coi là Top 20 của Mỹ (xem chương trình spin-off bên dưới). Masters đã bán Chancellor/AMFM để xóa kênh liên lạc (tiền thân của IHeartMedia ngày nay) vào năm 1999, tại thời điểm đó AT40 và các chương trình hợp tác khác từ các mạng radio AMFM đã được chuyển vào các mạng radio ra mắt, tiếp tục tổ chức chương trình cho đến ngày hôm nay. Top 40 được hồi sinh của Mỹ đã giữ biểu đồ Radio và Records Chr/Pop được sử dụng trước đây cho Top 40 của Casey và được sử dụng làm cơ sở cho chương trình cho phần lớn giai đoạn này. Ngoại lệ duy nhất là một khoảng thời gian ngắn từ tháng 10 năm 2000 đến tháng 8 năm 2001 khi một biểu đồ Mediabase tối nghĩa được sử dụng. Biểu đồ này có một quy tắc tái phát khá mơ hồ, sẽ thấy các bài hát bị xóa hàng tuần khỏi biểu đồ từ cao như số 10, trong khi bảng xếp hạng đó cũng dẫn đến các bài hát được xếp hạng/đạt đỉnh thấp hơn số 40 trên bảng xếp hạng Pop Radio & Records xuất hiện Trên bảng xếp hạng AT40. Vào thời điểm chương trình cuối cùng của Kasem được phát sóng, chương trình đã quay trở lại sử dụng bảng xếp hạng của MediaBase. Vào tháng 12 năm 2003, là một phần của thỏa thuận mới với các đài phát thanh ra mắt, Kasem tuyên bố rằng ông sẽ nghỉ hưu từ việc tổ chức Top 40 của Mỹ để anh có thể tập trung vào các nhiệm vụ của mình để tổ chức các phiên bản AC và AC nóng của chương trình, Top 20. Anh cũng tuyên bố Rằng người dẫn chương trình mới của AT40 sẽ là Ryan Seacrest, một người dẫn chương trình DJ buổi chiều từ KYSR, người đã nhanh chóng đạt được ngôi sao từ việc tổ chức chương trình truyền hình thực tế âm nhạc thành công. American Idol. [33] Chương trình cuối cùng của Kasem với tư cách là người dẫn chương trình AT40 được phát sóng vào cuối tuần 3/4 tháng 1 năm 2004. Cuối cùng, số 1 của anh ấy là "Hey Ya!" ] 2004 Quảng cáo: Thời đại Ryan Seacrest [Chỉnh sửa][edit]Logo kỷ nguyên Seacrest Ryan đầu tiên được sử dụng từ năm 2004 đến 2014 Vào ngày 10 tháng 1 năm 2004, người dẫn chương trình American Idol Ryan Seacrest đã đảm nhận nhiệm vụ lưu trữ của Top 40 của Mỹ từ Kasem, mặc dù Kasem sẽ tiếp tục tổ chức Top 20 của Mỹ và Top 10 của Mỹ cho đến khi nghỉ hưu vào tháng 7 năm 2009. [35] Với sự thay đổi của máy chủ, AT40 đã trải qua một sự thay đổi, sử dụng một bài hát chủ đề mới và giới thiệu một số tính năng mới. Những bổ sung này bao gồm các cuộc phỏng vấn với những người nổi tiếng (không bị giới hạn trong các nghệ sĩ âm nhạc hoặc đếm ngược), một phần tin đồn và một bản cập nhật về chiếu phim trong rạp chiếu phim. Các tính năng bổ sung khác được giới thiệu một cách thường xuyên bao gồm "AT40 đột phá", một bài hát được dự đoán sẽ bẻ khóa biểu đồ trong vài tuần tới (trước đây gọi là bản hit "Out of the Box"); "AT40 trên bờ vực" (một bản mở rộng của đột phá AT40; trước đây được gọi là "Bài hát Buzz Fresh Subway Fresh"), những bài hát gần gũi về việc bước vào bảng xếp hạng, nhiều trong số đó giữ vị trí trong nhiều tuần; "Dòng yêu cầu", một phân đoạn trong đó Ryan Seacrest sẽ phát một bài hát được yêu cầu bởi người nghe; "Double Play", một bản hit trước đây của nghệ sĩ vừa chơi; "At40 Sleaze" (lấy cảm hứng từ phân đoạn "Dees Sleaze" của chương trình phát thanh Top 40 hàng tuần của Rick Dees); và "AT40 Rewind", một bài hát hit từ thập kỷ qua hoặc lâu hơn. Ở giữa các bài hát, Seacrest và chủ nhà của anh ấy thường làm cho một người chết trong khi các nhà văn và nhà sản xuất có thể được nghe cười thường xuyên, bao gồm cả nhân viên bảo vệ "Roger". Ngoài ra, Seacrest ban đầu đã mở hầu hết các chương trình bằng cách phát bài hát số 1 của tuần trước, như Kasem thường làm vào những năm 1980; Điều này đã bị ngừng sau năm 2006, nhưng vào giữa năm 2009, Seacrest đã bắt đầu bao gồm một đoạn tóm tắt ngắn hơn trong phần giới thiệu của chương trình, trong đó anh sẽ chơi các đoạn ngắn của ba bản hit hàng đầu của tuần trước. Vào tháng 12 năm 2004, phiên bản AC nóng của chương trình đã ra mắt, mang lại cho cả Seacrest và Kasem cạnh tranh đếm ngược trong cùng định dạng cho đến năm 2009. Chương trình cũng bắt đầu sử dụng một biểu đồ mới không sử dụng quy tắc tái phát. Trong chương trình đầu tiên với Ryan Seacrest, điều này đã dẫn đến một số bài hát cũ xuất hiện trở lại sau khi bỏ đi nhiều tuần trước đó. Về lâu dài, điều đó có nghĩa là các bài hát có thể dành thời gian dài trong khoảng một năm trên bảng xếp hạng ngay cả sau khi họ đi đến trạng thái tái phát trên các bảng xếp hạng được xuất bản khác. "Ở đây không có bạn" bởi 3 cửa xuống đã lập kỷ lục tuổi thọ vào năm 2004 cho chương trình CHR bằng cách kéo dài 50 tuần trước khi cuối cùng rơi ra. Vào năm 2006, "vết sẹo" của Papa Roach sẽ tiếp tục buộc kỷ lục. Vào năm 2011, Taio Cruz đã lập kỷ lục lâu dài mọi thời đại của AT40 với bài hát "Dynamite" của anh ấy. Bản hit này vẫn còn trên bảng xếp hạng trong 72 tuần, từ tháng 7 năm 2010 đến tháng 11 năm 2011. Trên phiên bản AC nóng của AT40, "Sử dụng ai đó" của Kings of Leon đã lập kỷ lục mọi thời đại vào năm 2011 tại 117 tuần liên tiếp. Top 40 của Mỹ cũng trở nên tương tác hơn, liên quan đến việc bỏ phiếu bài hát trực tuyến và e-mail. Vào tháng 12 năm 2006, trang web của sê -ri đã được tân trang lại và việc bỏ phiếu bài hát trực tuyến đã bị ngưng để có lợi cho việc xuất bản bảng xếp hạng AC nóng. Trang web này cũng bao gồm một số điện thoại miễn phí, nơi người hâm mộ có thể đưa ra yêu cầu và "hét lên", như họ sẽ đến một đài phát thanh địa phương, và đến năm 2009, các clip hét lên đã trở thành một phần của chương trình. Bỏ phiếu bài hát trực tuyến sau đó đã được phục hồi, với kết quả bỏ phiếu trên trang web của Top 40 của Mỹ được đưa vào bảng xếp hạng bảng xếp hạng. AT40 cũng được mở rộng lên phương tiện truyền thông xã hội thông qua Twitter và Facebook, nơi người nghe từ khắp nơi trên thế giới sẽ yêu cầu một bài hát được đưa vào phân khúc AT40, cũng như ứng dụng di động của riêng họ có sẵn để tải xuống miễn phí trên Apple Appstore cho các thiết bị iOS iOS và trên Google Play cho các thiết bị Android. Vào tháng 3 năm 2010, Radio Networks ra mắt đã thông báo rằng "Top 5 của Mỹ", một lần đếm ngược hàng ngày cô đọng hàng ngày, sẽ bắt đầu phát sóng như một phần của chương trình phát thanh hàng ngày trên Air, cũng được tổ chức bởi Seacrest. [36] Vào tháng 3 năm 2016, chương trình đã trải qua một số thay đổi nhỏ. "Nói cho tôi biết một cái gì đó hay", một phân đoạn từ chương trình trong tuần trên Air của Seacrest, đã được thêm vào Top 40 của Mỹ. Ngoài ra, bất kỳ bài hát "thêm" nào được phát sóng trong chương trình được Seacrest công bố trước khi chơi. Tháng sau, chương trình đã tiếp tục đề cập đến một số chi nhánh của nó trên khắp thế giới trong chương trình. Khi Seacrest được đặt tên là đồng chủ nhà mới của Live With Kelly vào ngày 1 tháng 5 năm 2017, anh bắt đầu tổ chức chương trình từ WHTZ ở New York. Một studio khác gần Live With Kelly Set được thiết lập trên không. Tuy nhiên, các khách mời khác nhau sẽ tiếp tục thực hiện các nhiệm vụ lưu trữ từ các hãng phim Hollywood ban đầu của mình khi Seacrest không có mặt. In February 2018, the show introduced new jingles with new voiceover artists replacing Dave Foxx and Kelly Doherty, who departed iHeartMedia (Premiere's parent company) in January. In March 2020, amid the COVID-19 pandemic, Seacrest started to host AT40 from his house; the show also included pre-recorded messages from artists thanking healthcare workers and encouraging listeners to stay home, practice social distancing, and to keep in touch with loved ones. New logo presented for the 50th anniversary In August 2020, the show rebranded their logo for the 50th anniversary. It features lines similar to those on the edges of vinyl records. It was changed again in September 2021; [37] the same month, Premiere announced the show had been renewed through 2025 with Seacrest as host.[38] As of 2020, American Top 40 is produced by Easton Allyn and Jennifer Sawalha, and engineered by James Rash. Competition[edit][edit]American Top 40 has faced numerous competitors since its debut in 1970. These include The Weekly Top 30 with Mark Elliott (1979–1982); several Dick Clark-hosted shows starting in 1981 with the National Music Survey and Countdown America, the latter of which was originally hosted by former R&R CHR editor John Leader and later by Clark; Rockin' America Top 30 Countdown with then Z100 Program Director and personality Scott Shannon; and the Rick Dees Weekly Top 40, which has run continuously since 1983 with Rick Dees as host. Numerous other shows following the same format, both in the general top-40 category and in various specific radio formats, have aired over the course of AT40's history as well. In addition to Dees' show, Mario Lopez, Carson Daly, and (in overseas via World Chart Show) Mike Savage, all host competing countdown shows targeted at the pop top 40 market. Reairing of older shows[edit]AT40 flashback[edit]From December 2000 to December 2002, many radio stations aired reruns of 1980–88 episodes under the title American Top 40 Flashback. The show was syndicated by Premiere Radio Networks. In its early weeks the shows were the original four-hour format of an American Top 40 episode, but after the first month and a half the show was reduced to three hours. Although the national syndication of American Top 40 Flashback ceased in December 2002, radio station WMMX in Dayton, Ohio, continued to carry American Top 40 Flashback on Saturday mornings until the premiere of Casey Kasem's American Top 40: The 80s. Casey Kasem's American Top 40—the 70s and 80s[edit]On August 4, 2006, XM Satellite Radio began replays of the original 1970s and 1980s AT40 shows with Casey Kasem that were digitally remastered from the original vinyl LPs and open-reel master tapes by Shannon Lynn of Charis Music Group. The event began with a weekend long marathon of original shows, with AT40 then being added as a regular show on two of XM's Decades channels, "The 70s on 7" and "The 80s on 8". With the merger of Sirius Satellite Radio and XM Satellite Radio, these AT40 shows began airing on both services on November 15, 2008. On the 70s on 7, it replaced the 'Satellite Survey', a Top 30 countdown of 1970s hits, produced by Sirius and hosted by Dave Hoeffel. On the 80s on 8, it replaced 'The Big 40' countdown produced by Sirius and hosted by Nina Blackwood. As of October 11, 2009, Sirius XM replaced the AT40 countdown on 80s on 8 and debuted a revised version of 'The Big 40' countdown now co-hosted by three of the five original MTV VJs: Nina Blackwood, Mark Goodman and Alan Hunter (Martha Quinn was a fourth co-host from 2009 to 2015). Sirius XM "70s on 7" currently runs AT40 each Saturday at 12 pm with encore broadcasts the following Sunday at 9 am and at 12 midnight (Eastern Time). Most show dates roughly correspond to the current week in real time. A random episode is also featured on J.J.Walker's show on "70s on 7" Thursdays at 9 pm ET. The mix of AT40 episodes being run on XM include the year-end countdowns, which are typically run in two parts: the first half (#100-#51) in one time slot, and then the second half (#50-#1) in the following time slot. The AT40 specials are also part of XM's rotation; for instance, "AT40 Goes to the Movies" aired prior to the 2007 Academy Awards, and on February 24, "The Top 40 Acts of the 80s So Far" aired on XM 80s the first week of July 2007. Also, "The Top 40 Songs of the Disco Era (1974–1979)" aired on Sirius XM "70s on 7" the second weekend of July 2011. From October through early November 2006, oldies radio station KQQL in Minneapolis/St. Paul, which is owned by iHeartMedia, ran a series of American Top 40 episodes from the 1970s. Aside from one week, when the station attempted to air a four-hour episode from 1979 in the three-hour time slot (resulting in the show getting cut off at No. 11 and the top 10 not being heard), this test run was largely successful. Because of the success, Premiere Radio Networks decided to launch "Casey Kasem's American Top 40: The 1970s" into national syndication featuring the three-hour shows from 1970 to 1978, and the last three hours of shows originally aired from October 1978 through December 1979. (One original four-hour program, first aired in October 1978, was edited into a three-hour program for re-airing in 2007, and the four-hour "Disco Hits" special from July 1979 with the first hour optional was aired in 2008, but until the fall of 2010, no other program from the last 15 months of the 1970s was included in the "AT40: The 70s" package. Starting in late 2010, Premiere began airing three-hour versions of four-hour AT40s from 1978 to 1979, beginning the broadcasts at the start of the countdown's second hour; during the spring of 2012, Premiere began making the first hour of these programs "optional," meaning that stations can choose to air all four hours of the four-hour programs, or just the last three.) Starting in 2012, whenever programs from 1970 to 1972 were scheduled to air, Premiere began offering affiliates the option of airing a later 1970s program instead (typically, a corresponding year from seven years later, or 1977–1979). The 1980s version premiered on April 8, 2007, replacing the American Top 40 Flashback reruns. The shows are available in either their full original four-hour format, or an abbreviated three-hour version that omits the first hour of the show. To date, the latest program to air as part of the "AT40: The 80s" package has been August 6, 1988 – Kasem's last show with the original program. Because the rights to Shadoe Stevens-era episodes were held by Cumulus Media, no programs from August 13, 1988, to 1995 have been re-aired as part of this or any similar block. To date, the only re-aired classic AT40 programs that featured a host other than Kasem are the shows of March 25, 1972, with Dick Clark as host; September 12, 1981, with Gary Owens as host; and May 13, 1978, and July 17, 1982, both with Mark Elliott as host. All were aired as tributes after Clark's, Owens' and Elliott's deaths, respectively. Newly produced extra segments hosted by voiceover talent Larry Morgan are available for use at stations' discretion. Prior to Casey leaving Premiere Radio, these segments were hosted by his son Mike; when the series first began, these segments were hosted by one of Casey's former guest hosts, Ed McMann. These extra segments are also heard on the 80s show. KQQL was the first to sign on, airing programs beginning on December 30, 2006. Typically, the "optional extras" were songs that had yet to enter the top 40 of the Hot 100. However, some songs never reached the top 40 but had since become popular at classic hits/oldies/classic rock stations or certain novelty songs that were popularized by certain media events like the Who shot J.R.? cliffhanger (recorded by Gary Burbank) and the Chicago Bears 1985–86 NFC win and the team itself recording a rap tune about going to the Super Bowl, while others were tributes to performers who had just died. For early 1970s programs, some of the "optional extras" were actually extras (i.e., "oldies") that were originally a part of the original program; in this case, Kasem's original commentary and introduction of the song were kept intact, in lieu of Morgan's voiceover. In March 2008, XM Satellite Radio rebranded the XM broadcasts with the "Casey Kasem's American Top 40" name and logo used for terrestrial broadcasts, although XM still aired the commercial-free broadcasts, while Premiere Radio carries edited and recut broadcasts with commercials. Following the merger of Sirius and XM, the AT40 shows airing on those platforms have occasionally been edited. In some cases, extras and LDDs have been cut from the original broadcasts. Sirius XM 70s on 7 aired the inaugural AT 40 (which originally aired July 4, 1970) on July 4, 2013, as part of a special July 4 broadcast. As of 2017, American Top 40: The 70s & 80s are produced by Toby James Petty and engineered by Shannon Lynn, both of whom had been members of the current AT40 production staff prior to Kasem's 2004 departure. As of 2014, American Top 40: The 70s shows that were originally produced in mono are being converted to true stereo by Ken Martin. As of 2019, shows from the 1970s and 1980s are airing continually, without commercials, on the iHeartRadio station "Classic American Top 40". Most of iHeart's branded stations use an HD Radio subchannel in one of their markets to originate their app-only stations, and in this case, WMMX-HD2 in Dayton, Ohio, carries it over-the-air in that market. As of April 2020, rebroadcast shows are currently aired on 200 radio stations in 7 countries and every U.S. state except Montana. Foreign rebroadcast shows are heard in four of the eastern provinces of Canada, as well as the American Forces Network, Australia, Bangalore, Berlin, Aruba, Hyderabad, Mozambique, and the United Kingdom. Chart data used by American Top 40[edit]Billboard magazine[edit]AT40 used the top 40 songs from the Billboard Hot 100 singles chart from the show's inception in 1970 to November 23, 1991. The chart was widely regarded as the industry standard for tracking the popularity of singles, and was thus a natural choice to be used. Kasem would frequently announce during the show that Billboard was the only source for the countdown. While using these charts worked well for the first half of the 1970s, as music changed during the decade and disco became popular on the charts, some rock stations began to drop the show because of complaints from program directors that AT40 was playing too many songs not normally heard on their stations. This gradually became a wide schism as rock splintered into several formats in the early 1980s. As a result, AT40's weekly playlist could be very diverse in the styles and formats of the songs played. Historians have noted that no one station actually played all of the songs on the Billboard Hot 100 list, because they represented overlapping formats, such as hard rock, mainstream rock, heavy metal, dance, new wave, punk, rap, pop, easy listening/adult contemporary and country. Stations tended to specialize in only one or two of these formats and completely ignore the others. Một giải pháp cho các nhà sản xuất AT40 là phát sóng các sản phẩm đặc biệt thường xuyên (ít nhất là ba hoặc bốn lần một năm) tập trung vào âm nhạc cổ điển của quá khứ, như Rock in the Movie và Hits Hits of the Seventies. Nhưng khi 40 trạm hàng đầu phát triển thành CHR, họ bắt đầu tránh các chương trình được cung cấp như AT40, thích gắn bó với các định dạng thích hợp đặc biệt của riêng họ. Vào đầu những năm 1990, nhiều người độc thân, chủ yếu là các thể loại rap, kim loại nặng hoặc grunge, đã đạt được biểu đồ dựa trên doanh số bán hàng mạnh mẽ mặc dù phát sóng thấp; Một số người rất dài, những người khác đã quá gây tranh cãi hoặc rủi ro cho phát sóng chính thống (ví dụ, "Me So Horny" của 2 Live Crew đã đưa nó lên vị trí thứ 26 trên Hot 100 vào năm 1989). Những bài hát này thường chỉ được phát sóng trong đoạn trích ngắn trong chương trình. Bởi vì điều này, Top 40 của Mỹ đã chuyển sang biểu đồ AirPlay nóng 100 (sau đó được gọi là màn hình vô tuyến top 40). Những bài hát này thường ghi được phát sóng phát thanh cao hơn nhiều, và một số người thậm chí không được phát hành dưới dạng đĩa đơn (như "Thanh thép" của Michael Bolton). Trong thời gian này, một vài bài hát được ra mắt rất cao, bao gồm hai bài hát gần như ra mắt ở vị trí số 1: "Tôi sẽ ở đó" bởi Mariah Carey, vào vị trí thứ 4 và "khiêu dâm" của Madonna, mà Madonna, mà Madonna, mà Nhập ở vị trí số 2. Vào tháng 1 năm 1993, Top 40 của Mỹ đã chuyển các bảng xếp hạng một lần nữa, lần này sang bảng xếp hạng chính của Billboard Top 40. Biểu đồ này có nhiều bản hit chính hơn nhưng ít các bài hát đô thị, khiêu vũ và rap hơn. AT40 không phải lúc nào cũng sử dụng biểu đồ Billboard cuối năm chính thức trong 25 năm trong đó chương trình sử dụng bảng xếp hạng Billboard. Vào năm 1972, 1973 và 1977, cũng như 1980 19801984 và 1990, 191994, AT40 đã biên soạn biểu đồ cuối năm của riêng mình. Các bảng xếp hạng này thường gần với Billboard, nhưng AT40 sẽ sử dụng khoảng thời gian từ giữa tháng 12 đến đầu tháng 12 trong khi năm khảo sát của Billboard thay đổi từ năm này sang năm khác. AT40 phù hợp với bài hát cuối năm của Billboard mỗi năm ngoại trừ 1977, 1984, 1990 và 1993. Tạp chí Radio và Records [Chỉnh sửa][edit]Với sự hồi sinh của chương trình vào năm 1998, một biểu đồ mới đã được triển khai, phần 40 bảng xếp hạng Radio và Records Chr/Pop Top 50 hàng đầu, đã được sử dụng trên Top 40 của Casey. 25 đã vượt quá 26 tuần trong top 50; Những loại bỏ này, nếu chúng xảy ra trong top 40, sẽ được phản ánh trong chương trình tuần thích hợp. Năm 1999, quy tắc đã được sửa đổi để hạn chế hơn nữa các lần chạy biểu đồ dài: các bài hát giảm xuống dưới #20 với ít nhất 20 tuần trong top 50 sẽ bị xóa. Vào ngày 21 tháng 10 năm 2000, Top 40 của Mỹ bắt đầu sử dụng một bảng xếp hạng chưa được công bố hàng tuần lần đầu tiên trong lịch sử của nó. Biểu đồ dường như là một biến thể của biểu đồ CHR/POP được cung cấp bởi MediaBase, nhà cung cấp dữ liệu cho Radio & Records. Tính năng đáng chú ý nhất của biểu đồ mới này là quy tắc tái phát mơ hồ của nó. Các bài hát sẽ được gỡ bỏ thường xuyên từ trong top 15, dường như bất kể số tuần họ đã dành cho bảng xếp hạng. Ngoài ra, biểu đồ đã dẫn đến các bài hát đạt đỉnh ở mức #41, 50 trên bảng xếp hạng của R & R xuất hiện trên bảng xếp hạng AT40. Biểu đồ này kéo dài đến ngày 11 tháng 8 năm 2001, khi AT40 trở lại bảng xếp hạng Radio & Records. Sự trở lại trùng khớp với một sửa đổi khác trong quy tắc tái phát; Các bài hát sẽ được gỡ bỏ dưới số 25 sau ba tuần liên tiếp mà không cần một viên đạn (tăng trong các phát radio). Sự thay đổi này sẽ tồn tại trong thời gian ngắn, như vào tháng 11 năm 2001, Radio & Records đã trở lại quy tắc 20 tuần/dưới số 20, vẫn còn trong phần còn lại của nhiệm kỳ của Kasem. Lập trình spin-off [Chỉnh sửa][edit]Đếm ngược đương đại dành cho người lớn [Chỉnh sửa][edit]Khi Casey Kasem tham gia vào các mạng radio AMFM, anh ta đã thực hiện hai lần đếm ngược hàng tuần cho các đài định dạng đương đại dành cho người lớn. Cả hai chương trình này sẽ tìm thấy một ngôi nhà với anh ta tại Syndicator mới của anh ta và được đổi thương hiệu khi anh ta tham gia. Cả hai chương trình đã lấy cái tên Top 20 của Mỹ (AT20) và ra mắt cùng ngày cuối tuần với AT40 mới của Kasem. Anh ấy sẽ tổ chức đồng thời cả hai chương trình với AT40 cho đến khi anh ấy trao chương trình cho Ryan Seacrest vào tháng 1 năm 2004, sau đó tiếp tục với tư cách là chủ nhà của AC đếm ngược cho đến khi anh ấy nghỉ hưu vào năm 2009. Sau khi Kasem nghỉ hưu, Top 20 người Mỹ nóng bỏng và người Mỹ đương đại trưởng thành Top 10 đã bị ngưng. Vào tháng 12 năm 2004, Premiere Networks đã ra mắt phiên bản AT40 của Seacrest cho cùng các trạm đương đại người lớn nóng bỏng mà AT20 đã nhắm mục tiêu. Mặc dù một động thái như vậy được thực hiện tại 20 dự phòng, Premiere vẫn tiếp tục cung cấp các đếm ngược AC nóng được tổ chức bởi cả Kasem (AT20) và Seacrest (AT40) từ tháng 12 năm 2004 đến tháng 7 năm 2009. Spinoff truyền hình [Chỉnh sửa][edit]Từ năm 1980 đến năm 1992, một phiên bản video của chương trình mang tên Top 10 của Mỹ đã được phát sóng trong việc cung cấp cho các đài truyền hình trên khắp Hoa Kỳ. Kasem đã tổ chức phiên bản này từ năm 1980 đến 1989. Khi Kasem rời Top 40 của Mỹ vào năm 1988, ông vẫn là người dẫn chương trình Top 10 của Mỹ cho đến cuối năm 1989, khi ông được thay thế bởi Siedah Garrett và sau đó là Tommy Puett. Kasem trở lại vào năm 1991, và chương trình diễn ra cho đến năm 1992. Các định dạng khác [chỉnh sửa][edit]Dựa trên sự thành công của Top 40 của Mỹ, Kasem và Don Bustany đã tạo ra một Top 40 Countdown cho Watermark cho đài phát thanh quốc gia có tên American Country Countdown, theo khuôn mẫu sau chương trình của Kasem. "ACC" được công chiếu vào năm 1973, và được Don Bowman tổ chức từ khi thành lập cho đến tháng 4 năm 1978. Bob Kingsley thay thế Bowman và tổ chức cho đến cuối năm 2005, sau đó Kix Brooks của bộ đôi nhạc đồng quê muộn Brooks & Dunn tiếp quản; Brooks đã lưu trữ ACC kể từ đó. Kingsley sau đó chuyển sang một chương trình khác, Top 40 quốc gia (viết tắt, không phải ngẫu nhiên, là "CT40"), theo định dạng tương tự như AT40 và ACC; Kingsley qua đời vào thứ Năm, ngày 17 tháng 10 năm 2019. Cả ACC và CT40 đều không được phát sóng: ACC trên Westwood One và CT40, hiện được tổ chức bởi Fitz, được tổ chức bởi Hubbard Broadcasting. Sau khi Kasem rời ABC, mạng đã ra mắt American Gold, một số đếm ngược của Oldies (với ít bài hát hơn và thường tập trung vào một nghệ sĩ cụ thể) do Dick Bartley tổ chức. Chương trình cuối cùng của American Gold được phát sóng vào cuối tháng 3 năm 2009, được thay thế bằng một chương trình khác được tổ chức bởi Bartley cho United Stations Radio Networks, Classic Countdown. Định dạng Top 40 của Mỹ đã được chuyển thể trong một chương trình Úc có tựa đề Take 40 Australia, tương tự đếm ngược 40 bài hát hàng đầu trong cả nước. Syndication[edit][edit]Thời gian dành cho các khu vực phát sóng của đài
Kiểm duyệt, bài hát tấn công và tiêu chuẩn liên kết [Chỉnh sửa][edit]Chính sách của Casey Kasem và Watermark về việc đưa Top 40 của Mỹ lại với nhau là luôn chơi bốn mươi bài hát nổi tiếng nhất ở Hoa Kỳ và không bao giờ cấm kỷ lục từ đếm ngược. Tuy nhiên, bất cứ khi nào các bài hát có nội dung trữ tình có khả năng gây khó chịu đã đưa ra Top 40, Watermark sẽ gửi bản ghi nhớ cho các đài liên kết cảnh báo họ về sự hiện diện của bài hát đó trong đếm ngược và đôi khi cung cấp các đài đề xuất về cách chỉnh sửa bài hát ra khỏi chương trình phát sóng AT40 của họ . Khi chương trình trở thành một phần của Premiere Networks kể từ năm 1998, một vài trạm phát sóng AT40 (đặc biệt là ở hầu hết các quốc gia trên thế giới) đã được chọn để thay đổi phiên bản của từng bài hát hoặc bỏ qua một số phần của chương trình vì nhiều lý do. Nội dung tấn công [Chỉnh sửa][edit]Bài hát đầu tiên nhận được lời khuyên này là vào tháng 4 và tháng 5 năm 1971, với một bài nói, "Bài thánh ca chiến đấu của Trung úy Calley", của Terry Nelson và C-Company. [40] [41] Một số bài hát nổi tiếng hơn đã nhận được sự đối xử này bao gồm "Kodachrom" của Paul Simon, "Roxanne" của cảnh sát ", không yêu một con chó cái" của Rod Stewart và "Paradise by the Dashboard Light" của Meat Loaf. Có lẽ bài hát khét tiếng nhất trong số này là bản hit số một của Chuck Berry "My Ding-A-Ling", đưa một số trạm ở vị trí kỳ lạ là phải phát sóng AT40 mà không cần chơi bài hát số một; Ít nhất một trạm, Keli ở Tulsa, Oklahoma, đã kiểm duyệt bài hát ở vị trí số 1 của nó, thay thế nó bằng một thông điệp từ quản lý trạm, giải thích lý do tại sao họ chọn kiểm duyệt chương trình. [42] Sự kiểm duyệt của bài hát này tiếp tục thậm chí vào thế kỷ hai mươi mốt; Một số trạm, chẳng hạn như WOGL ở Philadelphia, đã thay thế bài hát này bằng một tùy chọn bổ sung khi phát sóng chạy lại vào ngày 18 tháng 11 năm 1972, phát sóng (nơi nó xếp ở vị trí số 14) [43] vào ngày 6 tháng 12 năm 2008. Vào mùa hè năm 1977, đài phát thanh Krnq ở Des Moines, Iowa, đã chỉnh sửa "The Killing of Georgie" của Rod Stewart, vì chủ đề của một người đồng tính bị sát hại; Bài hát đó đạt đỉnh ở vị trí thứ 30 trên đếm ngược. Năm 1978, khi "The Good Good Die Young trẻ" của Billy Joel (trong đó Joel kêu gọi quan hệ tình dục trước khi kết hôn bởi một cô gái Công giáo tuổi teen, Virginia) đã có mặt trên bảng xếp hạng Một sự phá vỡ đặc biệt trong việc đếm ngược cho các trạm để thay thế một bài hát khác ở vị trí của nó. Các chi nhánh thường sử dụng đề xuất này, mặc dù một số người không và không có khiếu nại lớn nào được nghe. . Trong các tình huống mà một bài hát biểu đồ chứa ngôn ngữ gây khó chịu và công ty thu âm không thể cung cấp cho AT40 một bản chỉnh sửa rõ ràng của bài hát, các nhà sản xuất thường tự chỉnh sửa. Đó là một trường hợp với đĩa đơn Top 40 của Bob Dylan, "George Jackson", đạt vị trí thứ #33 vào tháng 1 năm 1972 và xuất hiện trong hai tuần trên AT40. Lyric tấn công trong bài hát là, "Anh ta sẽ không lấy gì từ không ai." Để khắc phục vấn đề, kỹ sư AT40 Bill Hergonson đã chỉnh sửa lời bài hát, hiện được nghe là "anh ta sẽ không lấy nó từ không ai." Power "nằm trong top 40, nhưng trong trường hợp này, phiên bản thay thế do nhãn của nhóm cung cấp là không phù hợp, dùng đến kỹ sư để thay thế tiếng càu nhàu và nhịp trống thêm các phần vi phạm của hồ sơ ban đầu. Tuy nhiên, điều này không phải là trước đây AT40 đã chơi một cách sai lầm phiên bản không bị kiểm duyệt (với lời bài hát "... & nbsp; bởi tất cả những điều nhảm nhí này đi xuống") trong hai tuần đầu tiên trên bảng xếp hạng, vào ngày 12 và 19 tháng 7 năm 1975. [[[ 45] by all this bullshit goin' down") the first two weeks on the chart, on the July 12 and 19, 1975 editions.[45] Các bài hát có những từ tấn công trong tiêu đề của họ thường được kiểm duyệt cho phát thanh phát thanh, và được phản ánh trong việc đưa vào AT40. Vào năm 2011, ba bài hát như vậy đã trở thành vị trí số 1 trên AT40: "Fuck You" của Ceelo Green (đã thay đổi thành "Quên bạn"), "Fuckin 'Perfect" của Pink (đổi thành "Hoàn hảo") và "Tối nay . Các bài hát đáng chú ý khác bao gồm "Niggas in Paris" của Jay-Z & Kanye West (trở thành "ở Paris", đạt đỉnh điểm số 5), "Ass trở về nhà" của các anh hùng lớp thể dục (trở thành "Hãy trở về nhà", đạt đỉnh điểm # # 12), "Tôi không đụ với bạn" của Big Sean có E-40 (trở thành "Tôi không gây rối với bạn", đạt đỉnh ở #34) Betta "và đạt đỉnh điểm ở #29; bài hát này cũng lần đầu tiên được phát trong bài hát mới của Subway Buzz trong tuần), [Cites cần] và" Build A Bitch "của Bella Poarch (trở thành" Build A B ", đạt đỉnh #27).citation needed] and Bella Poarch's "Build a Bitch" (became "Build a B", peaking at #27). Vào năm 2000, "Tình dục (Li da di)" của Amber và "The Bad Touch" của Bloodhound Gang đã ra mắt trên AT40 mà không có bất kỳ sự kiểm duyệt nào mặc dù có cả hai bối cảnh của cả hai bài hát đề cập đến hoạt động tình dục. Các bài hát đạt đỉnh ở vị trí thứ 25 và số 21 tương ứng. Cùng năm đó, chương trình cũng đã sử dụng một phiên bản "Faded" của Souldecision (đã đạt đỉnh #6), mặc dù có phiên bản thân thiện với đài phát thanh hơn. Trong cuộc vui năm 2011. Bài hát "We are Young", từ "cao hơn" được kiểm duyệt từ câu đầu tiên. Trong bài hát "bị khóa trên trời" năm 2012 của Bruno Mars, từ "tình dục" được kiểm duyệt từ hợp xướng trước. Vào năm 2015, "Hoa hồng" của Chainsmokers (feat. Rozes), "Antidote" của Travis Scott, "New Americana" của Halsey và "ở đây" của Alessia Cara đã được chỉnh sửa bằng cách kiểm duyệt một trong những lời bài hát của họ trong lời bài hát được xử lý với các loại thuốc bị cấm. Vào năm 2018, "Young Dumb & Broke" của Khalid cũng bị kiểm duyệt tương tự, với lời bài hát "Tôi rất cao vào lúc này" đã hoàn toàn được chỉnh sửa ra khỏi bài hát vì các tài liệu tham khảo về ma túy. Tuy nhiên, trên một số phiên bản của chương trình, lời bài hát không bị kiểm duyệt. Vào năm 2017, "Swalla" của Jason Derulo (feat. Nicki Minaj và Ty Dolla $ ign) cũng có bản kiểm duyệt rất nhiều vì bối cảnh của tiêu đề được đề cập đến quan hệ tình dục bằng miệng. Tuy nhiên, tiêu đề của bài hát đã được công bố mà không bị kiểm duyệt, có lẽ là do Ty Dolla $ ign sử dụng lời bài hát tiêu đề để đề cập đến việc uống rượu trong câu thơ của mình trong bài hát. Vào năm 2018, "Lemon" của N.E.R.D và Rihanna đã được chỉnh sửa đáng kể. Một phiên bản thay thế của bài hát đã được phát, có hai câu cuối cùng của bài hát được phát trên Loop. Điều này có lẽ là để loại bỏ hai câu đầu tiên, trong đó lời bài hát bao gồm các vấn đề chính trị được tính phí cao như nhập cư, phân biệt chủng tộc và tình cảm chống Donald Trump. Vào năm 2019, đoạn điệp khúc của Fletcher "undrunk" đã được chỉnh sửa vì lời bài hát về thủ dâm. Cuối năm đó, "Người đẹp" của Ed Sheeran và Khalid đã được chỉnh sửa với dòng "Champagne và các ghi chú lăn" được thay thế bằng dòng thứ hai trong điệp khúc, cũng như "duy nhất con người" của Jonas Brother có từ "say rượu" " đã loại bỏ/hoán đổi khỏi điệp khúc. Vào năm 2020, bài hát "Supalonely" của Benee và Gus Dapperton đã được chỉnh sửa vì uống tài liệu tham khảo trong lời bài hát của nó. Cuối năm đó, bài hát "Cardigan" của Taylor Swift đã được chỉnh sửa vì uống tài liệu tham khảo trong lời bài hát của nó, thay thế từ "thanh" bằng "xe hơi", điều tương tự cũng xảy ra vào năm 2019 với bài hát "Sucker" của Jonas Brothers. Vào năm 2021, các từ 'thuốc' 'và' tự tử 'đã được kiểm duyệt trong bài hát "La Di Die" của Nessa Barrett và JXDN. Ngoài ra, cùng năm đó, một số từ trong "cần phải biết" của Doja Cat đã bị xóa vì các tài liệu tham khảo về hoạt động tình dục. Vào năm 2022, bài hát "Light Switch" của Charlie Puth, từ "Dirty" được kiểm duyệt từ câu đầu tiên. Tiêu đề không báo trước [Chỉnh sửa][edit]Mặc dù Kasem không bao giờ cấm một bài hát từ đếm ngược, nhưng có ít nhất một trường hợp trong đó tiêu đề không phải luôn luôn nói. Khi "I Want Your Sex" của George Michael đã đạt được bảng xếp hạng Billboard vào mùa hè năm 1987, Kasem và một người dẫn chương trình phụ, Charlie Van Dyke thỉnh thoảng thất bại trong việc công bố tên của bài hát; Chỉ có nghệ sĩ của nó (ví dụ: "bản hit mới nhất của George Michael là tăng năm bậc trong tuần này & nbsp; ..."). Có một vài lần nó đã được nói tuy nhiên. Ngoài ra, như đã được thực hiện với các bản hit gây tranh cãi trước đó, vì tính gợi ý của bài hát, cấu trúc của chương trình đã bị thay đổi một chút, vì vậy các trạm có thể từ chối bài hát. Mô hình này cũng được thể hiện rõ ràng trong thời gian đếm ngược năm 1987. Tiêu đề bài hát đã được đề cập năm lần trong bảng xếp hạng của nó (ngày 20 tháng 6 năm 1987; ngày 27 tháng 6 năm 1987; ngày 7 tháng 4 năm 1987; ngày 9 tháng 12 năm 1987 và ngày 19 tháng 9 năm 1987), trong tập cuối tuần của ngày 26 tháng 9 năm 1987 , khi nó rời khỏi top 40, và trong chương trình Top 100 năm 1987; Shadoe Stevens, người kế vị của ông, tuy nhiên đã đề cập đến tiêu đề trong chương trình từ ngày 31 tháng 7 năm 1993, như một phần của tính năng hồi tưởng, như trong top 5 từ tuần đó năm 1987. Vào mùa xuân năm 1991, khi "mọi người là Vẫn có quan hệ tình dục "bởi Latour và" I Wanna Sex You Up "bằng màu tôi Badd ra mắt cùng tuần, các tiêu đề của họ đã được công bố đầy đủ. [Cites cần thiết] ..."). There was a few occasions it was said however. Also, as had been done with previous controversial hits, because of the song's suggestiveness, the show's structure was altered slightly, so stations could opt out of the song. This pattern was also evident during the 1987 Year End countdown. The song title was mentioned five times during its chart run (June 20, 1987; June 27, 1987; April 7, 1987; December 9, 1987, and September 19, 1987), during the week-ending episode of September 26, 1987, when it dropped out of the Top 40, and during the Top 100 of 1987 show; Shadoe Stevens, his successor, however did mention the title on the show from July 31, 1993, as part of the Flashback feature, as it was in the top 5 from that week in 1987. In the spring of 1991, when "People Are Still Having Sex" by LaTour and "I Wanna Sex You Up" by Color Me Badd debuted the same week, their titles were announced in full.[citation needed] Một bài hát khác có tiêu đề không được báo trước sau tuần đầu tiên là "Me So Horny" của 2 Live Crew, vào mùa thu năm 1989 (thời đại Shadoe Stevens). Nó đã được đề cập hai lần vào đầu bài hát, và trở lại công bố một lần, tuần đầu tiên của nó. Đối với phần còn lại của biểu đồ chạy, tiêu đề không bao giờ được đề cập nữa. Khi 2 phi hành đoàn trực tiếp trở lại top 40 vào mùa hè năm 1990, với "bị cấm ở Hoa Kỳ", Shadoe đã đề cập rằng đó là phần tiếp theo của "Me So Horny". Bài hát đã đi kèm với các hướng dẫn chỉnh sửa cho các trạm là tốt. Các bài hát khác vào khoảng thời gian đó với các cảnh báo chỉnh sửa là "The Humpty Dance" bởi Digital Underground và "Tic Tac Toe" của Kyper. Vào năm 2018, "Thiên Chúa là một người phụ nữ" của Ariana Grande đã không được đề cập và điệp khúc của nó được chỉnh sửa trong một số phát sóng của chương trình ở một số quốc gia Trung Đông, có lẽ là do niềm tin tôn giáo; Mặc dù điều này một số đài phát thanh như HI FM trong Oman chơi toàn bộ bài hát trong quá trình lập trình bình thường. Các bài hát dài và các bản hit hai mặt [Chỉnh sửa][edit]Rất hiếm khi là một bài hát trên bảng xếp hạng tuần đó được loại trừ khỏi AT40 trong tuần đó, nếu vậy chỉ vì những cân nhắc về thời gian trên một phiên bản được phát sóng vào cuối tuần 19 tháng 12 năm 1970, người đoán là "Chia sẻ vùng đất", được xếp hạng ở số. 30 tuần đó, đã bị bỏ qua từ AT40, để chơi cả hai bên trong bản hit Double A-Side của tuần đó, "My Sweet Lord" của George Harrison "không phải là một sự thương hại". [46] Thông thường khi một mặt A đôi xuất hiện trên bảng xếp hạng, một bên được chơi một tuần, bên kia được chơi vào tuần tới, xen kẽ mỗi tuần miễn là trong top 40. Thiếu sót tương tự xảy ra vào tháng 2 năm 1974 khi cả Gordon Phiên bản Sinclair và Byron MacGregor của người Mỹ đồng thời lọt vào top 40; Trong mỗi trường hợp, chỉ có một phiên bản được phát mỗi tuần xen kẽ. Don McLean năm 1971 hit American Pie, dài 8:33, được chia thành hai phân đoạn cho bản phát hành duy nhất. Khi bài hát được phát sóng trên AT40, họ thường chơi một bản chỉnh sửa quảng cáo chạy vào khoảng 4:20, với toàn bộ bài hát được phát khi nó đạt vị trí số 1 và trong một dịp khác khi nó rơi ra khỏi bảng xếp hạng. Đầu năm 2013, đĩa đơn "Mirrors" của Justin Timberlake đã phải được chỉnh sửa theo thời gian, vì bài hát dài hơn tám phút. Vào năm 2017, "Dấu hiệu thời đại" của Harry Styles cũng đã được chỉnh sửa theo thời gian. Bài hát gốc dài hơn 5 phút. Vào năm 2021, AT40 đã chơi phiên bản gốc của đĩa đơn "Hạnh phúc hơn bao giờ hết" của Billie Eilish, dài 4:58, mặc dù hầu hết các chi nhánh đã chơi phiên bản radio, là 3:09. Các bản phối lại và phiên bản thay thế của các bài hát được xếp hạng [Chỉnh sửa][edit]Trong nhiều lần, chương trình sẽ phát các phiên bản được phối lại của các bài hát được xếp hạng. Những ví dụ đáng chú ý bao gồm "thời gian duy nhất" của Enya, "không thể chiến đấu với ánh trăng" của Enya, "So In In Love With Two", "Nó không đúng nhưng không sao" và "tình yêu của tôi là tình yêu của bạn" trong số những người khác trong số những người khác . Vào năm 2001 và 2002, AT40 đã chơi các phiên bản gốc của "Stutter" của Joe, "I'm Real" của Jennifer Lopez và "Baby Come On Over" của Samantha Mumba, trong đó phát sóng cho các phiên bản được phối lại của mỗi bài hát. Một thời gian trong khi chạy trên bảng xếp hạng CHR, AT40 được phát sóng (và vẫn được phát sóng như một phần bổ sung thỉnh thoảng) bản phối lại Tiësto của John Legend's All Of Me, mặc dù một số chi nhánh phát sóng bài hát dài 4 phút. Vào năm 2018, AT40 đã chơi phiên bản gốc của Halsey, một mình, mặc dù phiên bản phối lại có Big Sean và Stefflon Don nhận được phát sóng. Vào năm 2019, AT40 đã chơi phiên bản gốc của "Old Town Road" của Lil Nas X, mặc dù phiên bản phối lại với Billy Ray Cyrus nhận được phát sóng. Trong một phần của hoạt động vào năm 2020, AT40 đã chơi bản phối lại của "Ily" của Surf Mesa, mặc dù hầu hết các chi nhánh của nó phát sóng phiên bản gốc; Cuối cùng nó đã được chuyển sang phiên bản gốc khi bài hát bước vào biểu đồ AC nóng. Vào năm 2021, AT40 đã chơi phiên bản gốc của "Quái vật" của mọi thời đại, mặc dù phiên bản phối lại với Blackbear và Demi Lovato được phục vụ trên top 40 radio, trong khi phiên bản gốc được phục vụ cho các trạm đá thay thế. Cuối năm đó, AT40 tiếp tục phát phiên bản gốc của "Save Your Tears" của Weeknd (phát hành năm 2020), mặc dù một số chi nhánh phát phiên bản được phối lại với Ariana Grande trên đài phát thanh Top 40 khi nó được phát hành vào tháng Tư năm đó. Khi bài hát "Levitating" của Dua Lipa, lần đầu tiên đạt được AT40 vào tháng 10 năm 2020, phiên bản phối lại có Dababy đã được chơi khi nó được gửi đến top 40 trạm. Tuy nhiên, sau khi Dababy đưa ra những bình luận gây tranh cãi tại Rolling Low Miami vào cuối tháng 7 năm 2021, nhiều đài phát thanh đã thay thế phiên bản phối lại của "Levitating" bằng phiên bản solo gốc đã có nỗi nhớ trong tương lai với AT40 sau khi kết thúc tuần vào ngày 7 tháng 8, 2021, phiên bản (mặc dù điều này không ảnh hưởng đến biểu đồ AC nóng vì nó đã phát phiên bản đó); Ngoài ra, câu thơ của Dababy cũng được chỉnh sửa từ bài hát của DJ Khaled, "Tôi đã làm điều đó". Vào cuối năm 2021, Top 40 của Mỹ đã chơi phiên bản gốc của bài hát "Essence" của Wizkid, có Tems, mặc dù phiên bản phối lại có Justin Bieber nhận được phát sóng trên một số chi nhánh. Vào năm 2022, Top 40 của Mỹ đã chơi phiên bản solo của "kẻ thù" của Imagine Dragons, mặc dù hầu hết các chi nhánh đã chơi phiên bản gốc có JID, mặc dù phiên bản solo thường được phát trên các chi nhánh ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Trong cùng năm đó, AT40 đã chơi bản chỉnh sửa rap No của Ed Sheeran, "2STEP" ngay cả khi nhiều trạm liên kết chơi phiên bản gốc có Lil Baby. Cũng trong cùng năm đó, AT40 đã chơi phiên bản gốc của Stephen Sanchez cho đến khi tôi tìm thấy bạn, mặc dù một số chi nhánh chơi phiên bản phối lại có Em Beikeep. Disco và rap [Chỉnh sửa][edit]Như đã được đề cập trước đây, nhiều đài phát thanh rock vào cuối những năm 1970 đã thông qua các lập trường chống Disco, và điều này cũng được phản ánh theo cách một số chi nhánh được chỉnh sửa AT40. Ví dụ, một chương trình năm 1979 có một câu chuyện về Disco Saving New York; Một lần nữa, chương trình được cấu trúc để các trạm chống Disco có thể chỉnh sửa câu chuyện ra khỏi chương trình. . Nổi tiếng hơn, vào cuối tuần của ngày 7 tháng 7 năm8, 1979, Cleveland, Ohio AT40 Liên kết WGCL (nay Trong top 40 của Mỹ bằng cách sử dụng bảng xếp hạng Billboard vào ngày 7 tháng 7 năm 1979 với tư cách là nguồn với Townsend Coleman xử lý các nhiệm vụ lưu trữ cho Casey Kasem. Tập 40 người Mỹ chỉ dành cho người Mỹ đặc biệt của Cleveland không có sự tham gia của AT40, các phần bổ sung hoặc các cống hiến đường dài-chỉ là 40 đĩa đơn hàng đầu của tuần đó, trước đó là bản tóm tắt của ba tuần trước. Phiên bản này cũng được trình bày trực tiếp trên không, không giống như AT40, được sản xuất và ghi lại trước vài ngày. Bởi vì trạm không có bài hát vũ trường trong danh sách phát và Top 40 tuần đó có một số bài hát vũ trường, WGCL phải đến bên ngoài thư viện của mình để tìm bản sao của một số bài hát, một số trong đó không phải là phiên bản duy nhất; "Nổi bật" và "Bad Girls" của Donna Summer, các bài hát chiếm các vị trí số 3 và số 2 trên bảng xếp hạng Billboard cho tuần đó, có sẵn một cách thuận tiện như một hỗn hợp 12 inch, mà Coleman sử dụng cho chương trình . Thông qua việc chỉnh sửa thông minh, Coleman cũng đã lấy "Bờ biển Casey đến bờ biển" Jingle (phát âm là "K-C's Coast to Coast") và được ghép trong một "T", để cung cấp một "bờ biển TC đến bờ biển" thích hợp. Bản thân Kasem đã không tìm hiểu về sự lừa dối cho đến năm 1996, cười toàn bộ bằng cách nói: "Có lẽ tôi không muốn nghe nó!" Sleight-of-Hand của Coleman thực sự là lần thứ hai phiên bản của AT40 được phát sóng mà không hoàn toàn lên và lên. Theo cuốn sách của Rob Durkee "Top 40: The Countdown of the Century", Dave Morgan của WDHF (nay Không đến đúng lúc, anh ấy đã sử dụng danh sách của Billboard và chỉ chơi các hồ sơ, dường như ngụ ý rất nhiều rằng chương trình là Top 40 của Mỹ mà không thực sự xác định nó như vậy. "Giám đốc chương trình của tôi đã làm cho tôi làm điều đó!" Morgan nói nhiều năm sau đó. Năm sau, WDHF sẽ từ chối chơi đặc biệt "bản hit lớn nhất thứ tư của tháng 7" của AT40, bởi vì số 1 lượt truy cập từ thời kỳ tiền đá đã quá tải trong Đặc biệt. Nhưng trong khi sự đặc biệt là một sự khởi đầu rõ ràng từ âm thanh đương đại của những năm 1970, Tom làm tròn trong thông cáo báo chí của mình đã nhắc nhở các đài rằng đó là "một và duy nhất của Hoa Kỳ." [47]'s list and merely played the records, apparently heavily implying that the show was American Top 40 without actually identifying it as such. "My program director made me do it!" Morgan said years later. The following year, WDHF would refuse to play AT40's "Fourth of July's Greatest Hits" special, because No. 1 hits from the pre-rock era were overabundant in the special. But while the special was a stark departure from the contemporary sound of the 1970s, Tom Rounds in his press release reminded stations that it was the United States' "one and only bicentennial."[47] Từ năm 1992 đến năm 1994, hai đài phát thanh vẫn mang Top 40 của Mỹ phải thực hiện các phiên bản tùy chỉnh của chương trình. WPLJ ở thành phố New York đã phát sóng chương trình với các bài hát đô thị/khiêu vũ/rap được đề cập nhưng không được chơi và được thay thế ở đây và ở đó bằng các tính năng bổ sung nghiêng đương đại của người lớn nóng bỏng. Kube ở Seattle, Washington, đã phát sóng AT40 với một vài bài hát không phù hợp với định dạng nhịp điệu top 40 của nhà ga được bỏ qua mỗi tuần. Đếm ngược đặc biệt [Chỉnh sửa][edit]Thỉnh thoảng, Top 40 Airs Airs Đặc biệt đếm ngược thay cho chương trình đếm ngược Top 40 thường xuyên của Mỹ. Bao gồm cả1:
Đếm ngược hàng năm [Chỉnh sửa][edit]Các bài hát hàng đầu trong năm được tính xuống gần lượt mỗi năm, mặc dù định dạng này đã thay đổi trong những năm qua.
Trong quá trình chạy ban đầu của chương trình, 100 chương trình Top 100 tuần đi kèm với các hướng dẫn đặc biệt để chỉnh sửa chương trình thành một khối 8 giờ. Ngược lại, 100 chương trình hàng đầu 1 tuần đi kèm với các hướng dẫn để chia chương trình thành hai khối 4 giờ. Vào năm 1971 và 1973, chỉ có top 40 được đếm ngược vì 40 đếm ngược Giáng sinh hàng đầu của AT40 được phát sóng vào tuần trước. Chương trình đã không phát sóng đếm ngược Giáng sinh một lần nữa cho đến khi spinoff cho thấy "Top 20 của Mỹ" và "Top 10 của Mỹ" ra đời, vì cả hai bài hát này đã phát sóng một "bài hát Giáng sinh hàng đầu" đặc biệt mỗi tuần ngay trước Giáng sinh. Vào năm 1994, chương trình không còn được phát sóng ở Mỹ, và sẽ bị gián đoạn một tháng sau đó. Kể từ năm 2010, chương trình đã phát sóng cùng một bảng xếp hạng 40 năm hàng đầu liên tiếp, với sự khác biệt duy nhất là các thông báo bổ sung AT40 tùy chọn và cắt giảm đề cập đến The Rockin 'Eve năm mới của Dick Clark (nơi Seacrest cũng tổ chức) Là một sự kiện trong quá khứ thay vì một sự kiện sắp tới. Một ngoại lệ cho điều này là vào năm 2019 khi bảng xếp hạng cuối năm chỉ được phát sóng vào cuối tuần trước Giáng sinh, bởi vì bảng xếp hạng cuối thập kỷ sẽ được phát sóng vào cuối tuần sau, với bảng xếp hạng bình thường sẽ nối lại vào cuối tuần đầu tiên của tháng một. Đếm ngược cuối thập kỷ [Chỉnh sửa][edit]Vào năm 1979, 1999, 2009 và 2019, chương trình đã phát sóng đếm ngược đặc biệt của những bản hit lớn nhất của thập kỷ. Vào năm 1979 và 1999, chương trình đếm ngược cuối năm hàng năm đã bị cắt thành một tuần (4 giờ) để phù hợp với đếm ngược đặc biệt, mặc dù vào năm 2009, họ đã phát sóng một tuần đặc biệt thứ ba sau Top 100 tuần thông thường của họ. Các chương trình được tính xuống top 50 của những năm 1970 và những năm 40 của những năm 1990, 2000 và 2010. Không có đếm ngược cuối thập kỷ cho những năm 1980. Máy chủ thay thế và đồng chủ trì khách [Chỉnh sửa][edit]Hơn 50 người nổi tiếng, trong số họ là nhân vật của đài phát thanh, người dẫn chương trình trò chơi và (đặc biệt là khi Ryan Seacrest tiếp quản nhiệm vụ tổ chức) biểu đồ các nghệ sĩ đã thay thế cho ba người trong suốt chương trình. Phát thanh viên phát thanh Charlie Van Dyke đã điền vào Casey một kỷ lục 31 lần trong những năm 1980. [48] Chủ nhà cho Ryan Seacrest [Chỉnh sửa][edit]
Chỉ có Katy Perry, Joe Jonas, Jimmy Fallon, Andy Grammer, Sabrina Carpenter, Bazzi, Taylor Swift, Alessia Cara, Lauv và Ed Sheeran điền vào Seacrest hai lần hoặc nhiều lần (mặc dù Jonas đã làm Solo vào năm 2011 và với DNCE năm 2015) . Chỉ có hai nghệ sĩ có bài hát số một cùng tuần với người dẫn chương trình khách và họ là Shawn Mendes với "khâu" và Gayle với "ABCDEFU". Kể từ năm 2021, cũng có một số nghệ sĩ trở thành đồng chủ trì của khách cho một số phần của chương trình (trong khi Seacrest tổ chức các phần còn lại), bao gồm:
Chủ nhà cho Casey Kasem [Chỉnh sửa][edit]
Los Angeles Deejay "Hoàng đế" Bob Hudson đã cố gắng thay thế cho Casey vào khoảng giữa năm 1976 và 1978 (không có ngày cụ thể nào được đưa ra); Tuy nhiên, Hudson gặp khó khăn trong việc ghi lại tài liệu của mình cho AT40, từ bỏ sau khi nhận ra rằng anh ta không thể tổ chức AT40 giống như cách anh ta tổ chức chương trình lái xe buổi sáng của mình. Do đó, Casey đã hủy kỳ nghỉ của mình và trở về Los Angeles để ghi lại AT40 tuần đó, nhưng đảm bảo rằng Hudson, một tay đua đĩa huyền thoại và diễn viên hài, dù sao cũng đã được trả tiền cho công việc của mình. [56] Chủ nhà cho Shadoe Stevens [Chỉnh sửa][edit]
Bruce Phillip Miller Harve Miller khiêm tốn[edit]
References[edit][edit]
Đọc thêm [Chỉnh sửa][edit]
Liên kết bên ngoài [Chỉnh sửa][edit]
10 lượt truy cập hàng đầu của năm 2022 là gì?Losercharlie puth ... Shiversed Sheeran .. 2 Hãy được yêu (tôi đã sẵn sàng) Lizzo .. Cầu xin bạn (feat. Rina Sawayama) Charli XCX, Rina Sawayama .. Một cái gì đó trong Orangezach Bryan .. HITS 2022 - Bài hát hàng đầu hôm nay. Tôi tốt (màu xanh) Tôi tốt (màu xanh) David Guetta & Bebe Rexha. .... Kẻ thua cuộc. Kẻ thua cuộc. Charlie Puth. .... Bay lên. Bay lên. Dua lipa. .... Rùng mình. Rùng mình. Ed Sheeran. ....Biểu đồ của các bài hát nhạc pop hàng đầu hiện nay năm 2022 trên iTunes là nhiều lần mỗi ngày và được cập nhật lần cuối: Thời gian Thái Bình Dương.Bài hát pop số một hiện tại trên iTunes ngay bây giờ được khiến bạn trông giống như Meghan Trainor.Made You Look by Meghan Trainor.
10 bài hát phổ biến nhất hiện nay là gì?HITS TOP TOP TOP.. Anti-Herotaylor Swift .. Bỏ lỡ cây bạn, Robin Schulz .. 2 Hãy được yêu (tôi đã sẵn sàng) Lizzo .. Cầu xin bạn (feat. Rina Sawayama) Charli XCX, Rina Sawayama .. Một cái gì đó trong Orangezach Bryan .. Biểu đồ của các bài hát nhạc pop hàng đầu hiện nay năm 2022 trên iTunes là nhiều lần mỗi ngày và được cập nhật lần cuối: Thời gian Thái Bình Dương.Bài hát pop số một hiện tại trên iTunes ngay bây giờ được khiến bạn trông giống như Meghan Trainor. Bỏ lỡ cây bạn, Robin Schulz .. Tôi tốt (màu xanh) David Guetta, Bebe Rexha .. 40 bài hát hàng đầu của ngày hôm nay là gì?Top 40 Hoa Kỳ.. Tôi tốt (màu xanh) David Guetta, Bebe Rexha .. Losercharlie puth .. Shiversed Sheeran .. Anti-Herotaylor Swift .. Bỏ lỡ cây bạn, Robin Schulz .. 2 Hãy được yêu (tôi đã sẵn sàng) Lizzo .. Cầu xin bạn (feat. Rina Sawayama) Charli XCX, Rina Sawayama .. Một cái gì đó trong Orangezach Bryan .. |