Trần trường sinh là ai

Bộ phim truyền hình Trạch thiên ký chuyển thể từ tiểu thuyết đình đám cùng tên của nhà văn Miêu Nị. Tuy bị ném đá vì chỉnh sửa quá nhiều so với nguyên tác, kỹ xảo yếu kém và dính nhiều sạn, phim vẫn ghi nhận mức rating ổn định trên 1%. 


"Trạch thiên ký" cuốn hút khán giả nhờ dàn diễn viên đẹp

Nguyên nhân quan trọng giúp Trạch thiên ký giữ chân được khán giả chính là dàn diễn viên đẹp. Bên cạnh các tuyến vai chính như Trần Trường Sinh [Lộc Hàm], Từ Hữu Dung [Cổ Lực Na Trát], Bạch Lạc Hành [Ngô Thiến], Mạc Vũ [Hứa Linh Nguyệt], Đường Tam Thập Lục [Tằng Thuấn Hy], dàn diễn viên phụ của phim cũng rất nổi bật.

Cùng điểm qua 4 vai phụ nổi bật trong Trạch thiên ký:

Diêu Địch - Nam Khách 

Diêu Địch ghi điểm với vai diễn Nam Khách - cô công chúa của ma tộc lạnh lùng và kiêu ngạo. Từ nhỏ Nam Khách đã bị so sánh với Từ Hữu Dung nên luôn nỗ lực tu luyện. Cô cũng tìm mọi cách để hãm hại Hữu Dung.


Nam Khách [Diêu Địch]

Nam Khách tuy là nhân vật phản diện nhưng lại giành thiện cảm của đông đảo khán giả nhờ tạo hình xinh đẹp, cá tính. Bên cạnh đó, diễn xuất của cô cũng nhận được nhiều lời khen ngợi.

Lâm Tư Ý - Tiểu Hắc Long 

Tiểu Hắc Long bị thánh hậu giam cầm tại Hàn Đầm trong một thời gian dài. Cô rất thân thiết với nam chính Trần Trường Sinh và cùng anh trải qua nhiều hoạn nạn.


Tiểu Hắc Long [Lâm Tư Ý]

Thể hiện nhân vật Tiểu Hắc Long là nữ diễn viên sinh năm 1994 Lâm Tư Ý. Tuy không có nhiều đất diễn nhưng cô vẫn được khán giả yêu mến nhờ tính cách hoạt bát, dễ thương.

Vưu Tịnh Như - Thất Gian

Thất Gian là đệ tử của Ly Sơn kiếm tông, có tính cách thẳng thắn, mạnh mẽ. Ban đầu, cô hâm mộ sư huynh Thu Sơn Quân nhưng sau đó lại chuyển sang cảm mến Trần Trường Sinh.


Thất Gian [Vưu Tịnh Như]

Vai diễn Thất Gian do nữ diễn viên trẻ Vưu Tịnh Như thể hiện. Trước Trạch thiên ký, cô còn được khán giả biết đến với vai phụ trong các bộ phim Truyền thuyết hồ Thanh Khâu, Tần thời minh nguyệt...

Trần Sổ - Thánh hậu 

Thánh hậu mang trong mình dòng máu phượng hoàng, nắm giữ Tinh bàn đại trận. Sau khi hoàng đế Thái tông qua đời, bà đã hy sinh con trai để phát huy tối đa sức mạnh của Tinh bàn đại trận, đánh bại cuộc tấn công của Ma tộc. Nhờ đó, Thánh hậu lên ngôi hoàng đế.


Thánh hậu [Trần Sổ]

Là diễn viên thuộc trường phái thực lực, Trần Sổ hoàn thành xuất sắc nhân vật Thánh hậu. Cô lột tả ấn tượng một nữ hoàng đế lạnh lùng, sắc sảo và quyết đoán.
 

Phim

Mỹ nhân Tuyên Huyên - đại hoa đán TVB giờ ra sao?

Nhược Anh
Theo Vietnamnet

Bạn còn nhớ Tiểu Hắc Long trong Trạch Thiên Ký không? Xem ảnh cô ấy mặc váy cưới mà muốn rụng tim


Vì diễn xuất còn chưa đạt của của Lộc Hàm và Cổ Lực Na Trát mà Trạch Thiên Ký đã phải nhận rất nhiều bình luận tiêu cực, bị xếp vào nhóm phim rác, thế nhưng một số nhân vật phụ trong phim lại có biểu hiện khá đặc sắc. Trong đó, hai nhân vật kinh điển nhất hẳn là Lạc Lạc công chúa do Ngô Thiến đảm vai và Tiểu Hắc Long do Lâm Tư Ý đảm nhận. Tuy là vai nữ phụ nhưng Lâm Tư Ý có ngoại hình hết sức hút mắt, vì thế nên rất thu hút khán giả.

Nhân vật Tiểu Hắc Long thuộc tộc Băng Sương Cự Long, thân phận của cô rất cao quý, để báo thù cho cha, không không màng vạn dặm xa xôi đến tìm Thánh Hậu. Chỉ mỗi vì tu luyện chưa đến nơi đến chốn nên bị nhốt trong một cái giếng cổ mười mấy năm, vì Trần Trường Sinh vô tình rơi xuống giếng, Tiểu Hắc Long đã trở thành bạn tốt của chàng. Nghe giọng nói của Tiểu Hắc Long ồm ồm khá hùng hậu nhưng cô lại là một thiếu nữ nghịch ngợm lanh lợi, còn thích ăn hàng. Tuy ban đầu Tiểu Hắc Long rất cứng đầu nhưng lại cực kỳ trung thành bảo vệ chủ.Có thể rất nhiều người đều không biết Lâm Tư Ý, người thủ vai Tiểu Hắc Long là ai. Thật ra cô là một thành viên của SNH48, cũng có thể tính là đàn em của Cúc Tịnh Y, cô gái này cũng đã diễn rất nhiều phim truyền hình, ví dụ như trong Cực Phẩm Gia Đinh và Vân Tịch Truyện đều có bóng dáng của cô, chỉ bởi vì đều là vai phụ nên không nhận được sự quan tâm của người xem. Thế nhưng không thể phủ nhận tạo hình cổ trang của Lâm Tư Ý cực kỳ lung linh xinh xắn, vô cùng đẹp đẽ. Bất giác mà Trạch Thiên Ký đã phát sóng được rất nhiều năm, Tiểu Hắc Long cũng đã thay đổi rất nhiều. Gần đây có cư dân mạng đăng tải hình ảnh dạo này của Tiểu Hắc Long, sau khi nhìn thấy cô khoác áo cưới, rất nhiều cư dân mạng bày tỏ là rất “rung rinh”.
Từ bức hình này chúng ta có thể nhìn thấy, Lâm Tư Ý mặc váy cưới trắng cực kỳ xinh đẹp, trông cứ như tiên nữ. Vì vóc dáng của cô vốn đã rất tuyệt vời, nên bộ ảnh cưới này mới gây được chấn động, cô trang điểm nhạt, thật sự có cảm giác đẹp không kém Cổ Lực Na Trát trong phim khi ấy. Với vóc dáng và khuôn mặt của Lâm Tư Ý, hoàn toàn có thể đảm nhận vai nữ chính, nếu cô ấy tham gia diễn chính trong một bộ phim nào đó, ắt hẳn sẽ thu hút rất nhiều sự quan tâm.

Bài viết theo Sohu

Tĩnh mịch. Hắc Bào đứng trên thềm đá, từ trên cao nhìn xuống nhìn mọi người, giống như là thần minh đang quan sát chúng sanh. Có người không hiểu được những lời đối thoại vừa rồi, càng nhiều người không hiểu được câu nói cuối cùng của Hắc Bào. Cảm thụ được không khí trầm thấp, Lăng Hải chi vương đám người đoán được thế cục tựa như đã xoay chuyển, thậm chí có thể đã rơi vào trong khống chế của Hắc Bào, có chút khẩn trương nhìn về phía Trần Trường Sinh. Trần Trường Sinh sắc mặt có chút tái nhợt, hắn đã hiểu ý tứ của Hắc Bào, hỏi: "Thánh quang?" Hắc Bào nói: "Không sai." Gió đột khởi. Tiểu đạo sĩ rơi vào trong lòng Diệp Tiểu Liên. Tay Từ Hữu Dung rơi vào trên vai Trần Trường Sinh. Cánh chim trắng noãn đã sinh ra. Sau một khắc, trong bầu trời đêm sẽ xuất hiện một vệt lửa. Trong thời gian ngắn nhất, nàng sẽ mang theo Trần Trường Sinh đi đến địa phương hết sức xa xôi. Nàng cũng hiểu ý tứ của Hắc Bào. "Không còn kịp nữa." Hắc Bào đi về phía trước một bước. Vạt áo mang theo tro bụi, mơ hồ có thể thấy một sợi dây vô hình trong suốt, vô cùng mảnh. Sợi dây này từ trong ma diễm như bóng đêm, dọc theo người đến trước người của Trần Trường Sinh, buộc chặt mắt cá chân của hắn. "Ngươi cùng Bệ Hạ thư từ qua lại nhiều năm, hẳn là rất rõ ràng, ma diễm chính là thiên hỏa, cùng thánh quang đồng chúc, nhưng càng thêm nóng bỏng, chỉ bất quá bề ngoài không hiện ra mà thôi." Hắc Bào nhìn hắn nói: "Sau đó, ma diễm sẽ thiêu đốt thánh quang bên trong cơ thể ngươi..." Lời còn chưa nói hết, trong điện đã vang lên một trận tiếng va chạm ba ba ba ba. Đó là thanh âm bông tuyết rơi vào trên mặt đất. Nhìn băng sương trên sợi dây kia dần dần biến mất, Chi Chi giận dữ nói: "Đây là thứ quỷ gì vậy!" Mọi người cũng rất khiếp sợ, thậm chí ngay cả long tức của huyền sương cự long đều không thể dập tắt! Hắc Bào không để ý tới nàng, nói: "Ngươi có thể sẽ biến thành một cây đuốc? Ta không biết, cũng là thôi diễn đoạt được, nhưng hình ảnh này hẳn là rất đẹp." Trần Trường Sinh suy nghĩ một chút, nói: "Không biết có đẹp hay không, nhưng có lẽ sẽ rất sáng." "Không chỉ bởi vì sáng ngời, còn bởi vì thánh quang trong cơ thể ngươi vốn đến từ đại lục kia, hai bên tự có tối tăm liên lạc với nhau" Hắc Bào nói: "Bệ Hạ nói không sai, tinh thần đang di động, Thánh Quang đại lục cùng Trung Thổ đại lục cũng đang di động, cách Tinh hải mênh mông, rất khó xác định vị trí của nhau, nếu như muốn cưỡng ép mở ra lối đi, sinh mệnh phủ xuống rất dễ lạc đường, sau đó vĩnh viễn phiêu lưu ở trong không gian vô biên vô hạn. Nhưng chỉ cần đốt thánh quang bên trong cơ thể ngươi, vô luận cách xa nhau xa xôi cỡ nào, Thánh Quang đại lục cũng có thể xác định vị trí của chúng ta, do đó mở ra lối đi, đổi lại mà nói, ngươi chính là một tòa hải đăng vô cùng sáng ngời." Hải đăng vốn là một từ ngữ thật ấm áp, làm lòng người an ủi, lúc này lại có vẻ hàn lãnh, làm người tuyệt vọng như vậy. "Xem ra âm mưu này đã được ngươi bố trí rất nhiều năm." Trần Trường Sinh nhìn về dưới chân, bông tuyết dần vỡ vụn, để cho sợi dây vô hình kia hiển hiện ra. "Năm đó máu của Trần Huyền Bá là ta đưa qua, ngươi giáng sinh là kết quả của một cuộc giao dịch, mà ta chính là một phương trong ba phương giao dịch." Hắc Bào nhìn về cỗ xe nhỏ kia, nói: "Sư phụ của ngươi là một phương khác, chỉ bất quá hắn căn bản không biết ta muốn làm gì." Thương Hành Chu muốn đem Trần Trường Sinh biến thành một trái cây có độc mê người. Ai cũng sẽ mơ tưởng đến chuyện ăn hắn. Vấn đề là, ăn hắn sẽ bị độc chết, hoặc là căng phồng lên mà chết. Nếu như Thiên Hải Thánh Hậu không ăn Trần Trường Sinh, Thương Hành Chu còn có thể thử dùng Trần Trường Sinh mời ra thần phạt, giết chết Thiên Hải. Nếu nói thần phạt, bây giờ nghĩ lại chính là Tinh Không Sát —— chính là đạo cột sáng vượt qua Tinh hải kia mà đến. Thời điểm Ma Quân giết chết cha mình, cũng không biết tối ý nghĩa trọng yếu của món thần khí này là câu thông hai tòa đại lục. Thay lời khác mà nói, Trần Trường Sinh chính là một hình thức khác của Tinh Không Sát. Từ Hữu Dung đột nhiên hỏi: "Ngươi chưa từng đi Thánh Quang đại lục, làm sao có thể cùng bọn họ đạt thành hiệp nghị?" Hắc Bào nói: "Ta chỉ là cung cấp một loại khả năng, nếu như thần minh của Thánh Quang đại lục thật sự toàn trí toàn năng, làm sao có thể bỏ qua cơ hội này được?" Trần Trường Sinh hỏi: "Ngươi vì sao lại thống hận Nhân tộc như thế?" Ma tộc quân sư Hắc Bào là loài người, đây đã sớm không còn là bí mật. Hắc Bào đưa ra đáp án vô cùng đơn giản, hơn nữa có sức thuyết phục phi thường. Đáp án chính là tên của hắn. "Bởi vì ta là Chu Ngọc Nhân." ... ... Chu Ngọc Nhân. Từng là mỹ nam đệ nhất thiên hạ. Đệ đệ của Chu Độc Phu. Nếu như tin đồn này là thật, như vậy hắn quả thật có tư cách để hận Nhân tộc. "Nàng chính là thê tử của ta." Vương Chi Sách rốt cục xuất hiện, sau đó nói ra một cái sự thực làm người ta khiếp sợ. Trần Trường Sinh không hề tỏ vẻ bất ngờ, bởi vì trước đây thật lâu đã có phỏng đoán này. Đường lão thái gia cùng Từ Hữu Dung cũng đã sớm biết bí mật này. Đường Tam Thập Lục rất giật mình, nói: "Vương đại nhân ngươi thích nam nhân ư?" Vương Chi Sách nói: "Nàng là nữ tử, khuê danh Trần Nhi." Hắc Bào lại là nữ! Trần Trường Sinh càng quan tâm hơn chính là quan hệ giữa Hắc Bào cùng Chu Độc Phu, Vương Chi Sách. Khó trách năm đó trong tay Hắc Bào có hồn xu, đem Nam Khách cùng Ma tộc cường giả đưa vào Chu viên. Khó trách lấy năng lực của Vương Chi Sách, gặp Hắc Bào cũng có chút bó tay bó chân. "Để cho Thánh Quang đại lục Thiên Sứ quân đoàn phủ xuống, chúng ta bị diệt tộc, hoặc là trở thành người hầu của thần minh, ngươi sẽ vui vẻ ư?" Vương Chi Sách nhìn Hắc Bào, ánh mắt vô cùng nghiêm túc nói. "Đúng vậy, các ngươi càng thảm ta sẽ càng vui vẻ." Hắc Bào vén lên áo bào, lộ ra hình dáng, gương mặt màu xanh làm cho người ta cảm giác trầm lặng, nhưng thần thái vẫn xinh đẹp không cách nào hình dung nổi. Nàng lớn tiếng nói với Vương Chi Sách: "Năm đó cái ngày Đại huynh bị các ngươi giết chết, ta đã thề, nhất định phải làm cho Nhân tộc diệt sạch! Hành Sơn Đông tin tưởng hận ý của ta đối với Nhân tộc, nhưng không biết trong kế hoạch của ta, Ma tộc cũng phải diệt sạch, hắn cho rằng ta không biết, lúc ấy hắn cũng đã ra tay!" Một đoạn văn rất đơn giản, không có than thở khóc lóc hay lên án, trong điện phảng phất đã hàn lãnh rất nhiều. Nếu như đây là thật, như vậy không nghi ngờ chút nào là một cuộc mưu sát vô sỉ nhất trong lịch sử. Nhân tộc, Ma tộc, Yêu tộc thần thánh cường giả tập thể xuất động, các loại âm mưu thủ đoạn đều xuất hiện, rốt cục thành công giết chết người mạnh nhất dưới tinh không. Ma tộc cùng Yêu tộc cũng thôi đi, nhưng các cường giả Nhân tộc lại tham dự vào cuộc mưu sát này, thật không cách nào tha thứ. Bất kể Chu Độc Phu tính tình thô bạo như thế nào, bình luận về hắn tồi tệ ra sao, ở trên con đường võ đạo tu hành xuyên qua mấy trăm năm giết chết đả thương bao nhiêu cường giả, hắn cuối cùng vẫn là người bảo hộ cho Nhân tộc, năm đó nếu như không có hắn, Ma tộc đã sớm đánh hạ Lạc Dương, thống trị toàn bộ đại lục, nói không chừng Nhân tộc đã diệt vong. Kết quả, hắn bị vô tình bán đứng, sau đó giết chết. "Đối tượng mà ngươi cần báo thù hẳn là Thái Tông Hoàng Đế, hoặc còn có Vương đại nhân nữa, nhưng không phải là chúng ta." Trần Trường Sinh nói với Hắc Bào: "Bởi vì chúng ta không làm chuyện gì có lỗi với huynh muội các ngươi." Hắc Bào không ngờ tới lúc này hắn vẫn tĩnh táo như thế, châm chọc nói: "Vậy thì như thế nào? Cứ để cho toàn bộ thế giới chôn cùng hắn sao." Nói xong câu đó, sợi dây vô hình kia bốc cháy lên. Không có ai có thể thấy ngọn lửa, nhưng có thể cảm giác được nhiệt độ. Trần Trường Sinh bốc cháy. Chính xác hơn, là thánh quang trong huyết nhục của hắn cháy lên. Ngọn lửa này rất kỳ lạ, ngay cả y phục cũng không thể đốt, phát ra ánh sáng lại vô cùng sáng ngời, mang theo mùi vị thần thánh. Lúc này Trần Trường Sinh nhìn không giống cây đuốc, mà giống một viên dạ minh châu hơn. Chi Chi mắt sáng rực lên, nói: "Để cho ta đem hắn nuốt vào!" Từ Hữu Dung lắc đầu. Thánh quang bị ma diễm thiêu đốt, xảy ra biến hóa thần kỳ, sinh ra ánh sáng có năng lực xuyên thấu vật thật. Giáo Hoàng thần bào cùng Ma Điện khung đỉnh đều không thể ngăn trở loại ánh sáng kỳ quái này, tin tưởng long thân cũng không làm được. Trần Trường Sinh ngẩng đầu nhìn về bầu trời đêm, vẻ mặt ngưng trọng.

Hắn cảm giác được, đạo ánh sáng kia đã tới.