Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Video này được phát từ Youtube bằng tính năng nhúng (embed) của Youtube. Chủ sở hữu video đang cài đặt chế độ cho phép nhúng video. Nếu bạn là chủ sở hữu, và muốn Nhac.vn dừng nhúng video này, bạn có 2 cách: 1. Truy cập Youtube Creator Studio/ Chọn Video/ Chọn cài đặt nâng cao và tắt cài đặt "Cho phép nhúng" (Allow Embedding)

2. Bấm nút Báo cáo và chọn "Gỡ nhúng Youtube của tôi" và điền các thông tin liên lạc. Nhac.vn sẽ liên hệ hỗ trợ thông tin trong 24 giờ.

Nguồn phát youtube

3398

Điều em không muốn nay cũng đã đến Vào một đêm lặng thinh chính anh cũng đã nói chúng ta chia tay, đau lòng quá đi Cho dù biết trước em đây vẫn cảm thấy sao thật bất ngờ Ngày xưa anh nói với bao người con gái Rằng anh yêu một ai chỉ có một mà thôi đó Mà đến chính em, lại được chính những lời nói đó làm ngất ngây, nhưng anh lại đi nói nữa với những người sau Thật không muốn đâu em ơi, vì tình đã hết anh sao đây? Chẳng lẽ nói anh yêu em vậy sao? Vậy thì sẽ thật là thật bất công với em, khi anh không yêu nhưng lại nói anh đây rất yêu em Anh muốn anh yêu em, rồi anh chán anh chia tay Tình yêu với anh mong manh vậy sao? Đừng trách móc làm gì vì với anh cũng buồn, khi anh không yêu trọn vẹn với ai kia anh đã chọn lựa rồi. Tình chia đôi chẳng ai là không xót, lòng em đau thì anh cũng không được vui sướng đành chấp nhận em đừng trách cứ đến lúc cũng phải nói ra câu chia tay rồi mai đây em sẽ yêu người sau. Thật không muốn đâu em ơi, vì tình đã hết anh sao đây? Chẳng lẽ nói anh yêu em vậy sao? Vậy thì sẽ thật là thật bất công với em, khi anh không yêu nhưng lại nói anh đây rất yêu em Anh muốn anh yêu em, rồi anh chán anh chia tay Tình yêu với anh mong manh vậy sao? Đừng trách móc làm gì vì với anh cũng buồn, khi anh không yêu trọn vẹn với ai kia anh đã chọn lựa rồi. tình đã hết trước sau gì anh cũng bước Thôi thì cứ sang ngang đời ai nấy giữ Em không trách anh thêm vì em cũng biết rằng anh đau lòng khi anh bước đi

đau … lòng … wow …

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Nghe tiếp

Auto play

  • Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh
  • Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh
  • Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh
  • Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh
  • Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh
  • Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh
  • Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh
  • Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh
  • Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh
  • Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh
  • Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh
  • Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh
  • Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh
  • Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh
  • Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 2

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 3

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 4

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 5

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 6

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 7

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 8

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 9

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 10

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 11

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 12

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 13

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 14

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 15

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 16

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 17

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 18

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 19

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Yêu nhạt...

Tình yêu

Chúng em yêu nhau được gần hai năm, em nghĩ nó cũng không phải là dài nhưng do yêu xa nên em thấy...

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Yêu trai hay gái đây? Tim em chả còn rung động với ai cả!

Cuộc sống


Page 20

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 21

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 22

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 23

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 24

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 25

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.


Page 26

Bạn trai đòi chia tay nhưng khi gặp nhau thì lại khóc. Xin chào mọi người. Hiện tại em đang trong giai đoạn rất khó khăn trong tình yêu.

Em và người yêu quen nhau khi lên năm 2 đại học, gặp nhau tại Pháp và anh ấy là người Trung Quốc. Bọn em đến với nhau theo cách tự nhiên nhất, không hề có cái gọi là sự thực dụng của cái lứa tuổi tình yêu đại học. Yêu nhau được 1 tháng thì bọn em dọn về nhà sống chung. Cả hai đều rất hợp nhau, rất ăn ý. Tuy rằng chỉ là người yêu nhưng chúng em sống như đôi vợ chồng hạnh phúc.

Cho đến 1 năm sau anh ấy về Trung Quốc thăm gia đình. Khi ngỏ lời muốn dẫn em về ra mắt thì anh bắt gặp sự phản đối của người nhà, bởi vì bố mẹ anh đều có thành kiến với người Việt Nam. Ở bản thân em tự nhận xét rằng em rất ưa nhìn, không muốn nói là đẹp, lại biết nấu ăn, làm việc nhà, học hành em cũng không thua ai. Em tự thấy bản thân không có gì đáng hổ thẹn chỉ vì quốc tịch của mình. Nhưng người yêu em có vẻ yếu đuối hơn em tưởng. Anh quyết định nghe theo lời bố mẹ và chia tay em.

Đau khổ 2 tháng. Anh cuối cùng quay lại Pháp và chúng em bắt đầu nói chuyện sau 2 tháng im lặng. Ban đầu anh ấy còn kiên quyết muốn rời đi nhưng rồi anh ấy lại muốn cùng em tiếp tục quen nhau. Thế là chúng em quay lại. Từ lúc đó trở đi anh ấy yêu em nhiều hơn, và cả hai có nhiều cơ hội hiểu nhau hơn.

Vì sao khi chia tay em vẫn nói yêuanh

Và rồi 1 năm lại trôi đi. Em biết em và anh đến với nhau rất khó khăn. Anh có nỗi khổ tâm riêng. Em hiểu nhưng vì chuyện đã từng bị bỏ rơi khiến em ám ảnh, đến nỗi đêm đêm thường khóc, anh ấy cũng dỗ, và hứa hẹn. Nhưng rồi anh ấy vẫn thất hứa. Sau 1 năm anh ấy lại quay về nhà thăm ba mẹ. Và anh ấy chia tay em, lần thứ 2. Lần này anh ấy nói anh ấy không còn yêu em nữa. Nhưng em không tin, gặng hỏi mãi anh ấy cũng nói rằng có thể tốt nghiệp mẹ anh sẽ qua. Chỉ một câu thôi em cũng hiểu, anh ấy luôn sợ, sợ gia đình biết mối quan hệ của em.

Trong thời gian đó em cũng về Việt Nam. Rồi em quay lại Pháp, anh ấy ra sân bay đón em, vẫn để em ôm hôn anh ấy. Anh ấy đưa em về nhà và tiếp tục lấy đồ để chuyển đi sang nhà mới. Lúc đó tối muộn, em cũng giục anh ấy về đi nhưng anh ấy cứ chần chừ. Dặn dò vài câu rồi bật khóc, rất nhiều.

Em không hiểu, anh ấy là một người rất lạnh lùng. Lần đầu tiên thấy anh ấy khóc, khiến em không biết có khi nào đã làm tổn thương anh hay không. Em lại càng yêu anh nhiều hơn. Anh khóc rất nhiều. Cách vài ngày sau anh lại đến lấy đồ. Và anh ấy lại khóc. Em không hiểu, giọt nước mắt ấy rốt cuộc muốn nói lên điều gì?Anh ấy vẫn quan tâm em hằng ngày. Hỏi em làm gì, ăn gì, anh ấy vẫn gọi em bằng biệt danh mà anh đặt. Anh ấy còn nói sau này anh ấy muốn mỗi tuần anh sẽ đến thăm em một lần, anh ấy muốn xem xem em sống ra sao.

Thực ra em còn yêu anh ấy nhiều lắm. Anh ấy cứ nói rằng đã không còn yêu em nữa, không muốn lừa dối em, vậy tại sao vẫn muốn gặp em, muốn quan tâm em? Hay là em đã quá hy vọng chăng? Mong mọi người giải đáp giúp em với. Em cảm ơn.