Vì sao không nên đổ lỗi cho người khác

Vì sao không nên đổ lỗi cho người khác

Khi còn là một nhà quản lý non trẻ, tôi từng có tâm lý thích đổ lỗi cho người khác. Tôi cực kỳ ghét việc nhân viên mắc lỗi vì điều đó tạo cho tôi cảm giác dường như mình đã không hướng dẫn họ thật tốt. Đối với tôi, sai sót không khác gì với việc lãnh đạo kém cỏi. Ấy nhưng thói quen này đã dần thay đổi qua nhiều sự kiện.

Điển hình là lần chúng tôi nhận được một dự án lớn mà các thành viên trong nhóm đều háo hức. Vui hơn nữa là một nhân viên đã chủ động đề xuất các phương án và ý tưởng cho dự án này. Tôi đồng ý ngay mà không nghĩ ngợi quá nhiều bởi đây là bạn đồng nghiệp lâu năm và tôi tin rằng bạn ấy biết mình đang làm gì.

Thế nhưng đời không như là mơ. Khi dự án bắt đầu khởi chạy, kế hoạch của bạn ấy đã khiến cả nhóm chới với. Tôi tự trách bản thân vì đã mạo hiểm và dĩ nhiên rất giận bạn nhân viên kia vì đã đưa ra một kế hoạch không thành công. Việc này khiến chúng tôi có một trận tranh cãi nảy lửa khiến bạn ấy gần như muốn nghỉ việc. Sau đó mọi thứ cũng lắng xuống và phải mất 1 tuần chúng tôi mới nói chuyện riêng với nhau.

Trong khoảng thời gian này, tôi tình cờ đọc được câu chuyện: Một người đánh cá đang chèo thuyền trên khúc sông hẹp. Đột nhiên có một chiếc thuyền khác đang tiến thẳng đến, càng lúc càng nhanh. Dù cố gắng đánh lái và la lên nhưng chiếc thuyền kia cũng đâm vào anh ta. Người đánh cá rất tức giận và bắt đầu lớn tiếng cho đến khi phát hiện đó là một chiếc thuyền rỗng. Giờ thì anh ta còn cảm thấy bực hơn nữa vì không có ai để đổ lỗi.

Câu chuyện khiến tôi nghĩ ngay đến tình huống của mình. Nếu tôi cũng giống như người đánh cá kia, không có ai đổ lỗi thì sao? Có phải là sẽ tìm đường để tiếp tục di chuyển, tự nhảy ra để xử lý vấn đề của mình? Rồi nhiều câu hỏi lại tiếp tục xuất hiện trong đầu tôi Thay vì chê trách, sao tôi không xoắn tay áo vào giúp đỡ? Thay vì dành thời gian để đổ lỗi, sao tôi nhanh chóng tìm cách khắc phục?... Càng nghĩ tôi càng nhận ra rằng mình đã dở tệ thế nào với tư cách là một người quản lý. Tôi đồng ý với quyết định nhưng lại từ chối chịu trách nhiệm khi có sự cố xảy ra. Vậy mà còn đổ lỗi cho người khác, đặc biệt đó còn là người đã chủ động và nỗ lực hỗ trợ nữa chứ.

“Việc đổ lỗi cho người khác khi mọi thứ đổ vỡ là điều rất dễ xảy ra, nhưng đó là sự thoái thác hoàn toàn vai trò của người quản lý”.

Nếu cho rằng nhân viên mắc lỗi 1 thì lỗi của tôi chắc phải gấp 10. Việc nóng nảy, đổ hết lỗi cho bạn nhân viên kia khiến tôi thấy mình quá non nớt. Đặt mình vào vị trí của họ, có lẽ tôi cũng rất uất ức. Nếu cứ đà này thì một là nhân viên sẽ rời đi thật chứ không chỉ là dọa hoặc là tôi phải “bỏ ghế” vì chắc gì còn được tôn trọng. Vậy nên sẽ không có ai thắng trong việc đổ lỗi cho người khác, thậm chí càng đổ lỗi thì tôi càng là người thua cuộc.

Không thể chần chờ được nữa, tôi ngay lập tức lên kế hoạch chữa “căn bệnh đổ thừa” của mình. Trong mọi tình huống, tôi luôn tâm niệm 3 điều.

Đầu tiên là khoan phán xét ai đúng ai sai mà luôn đứng vào vị trí của đối phương. Nếu một nhân viên nào đó mắc lỗi, tôi sẽ tìm hiểu xem động cơ sau đó là gì. Chắc chắn họ cũng có cái lý của họ khi làm điều gì đó và tìm hiểu kỹ sẽ giúp tôi hiểu được nguồn cơn sự việc để có thể giải thích nhằm giúp họ hiểu ra. Nếu đùng đùng đổ lỗi, không cho nhân viên cơ hội giãy bày sẽ khiến họ ấm ức và dĩ nhiên sẽ không dám làm nhiệm vụ đó lần nữa thì nhẹ nhàng (nhưng nghiêm túc) trò chuyện sẽ khuyến khích họ cố gắng làm tốt hơn.

Nhiều người sẽ cho rằng: Công việc trục trặc thì chỉ muốn điên lên chứ tinh thần nào mà còn ngồi nói chuyện từ tốn. Đây là tâm lý chung nhưng nghĩ kỹ lại thì làm um lên chẳng giải quyết được vấn đề gì và có nhiều cách khác để giải tỏa bực mình. Cùng tháo gỡ khúc mắc với nhân viên cũng là một lựa chọn. Chỉ một lần bộc phát tiêu cực có thể khiến bạn lùi lại 5 bước.

Thứ hai, thay vì đổ lỗi, hãy cùng nhận lỗi. Nhân viên làm sai tất nhiên ở vai trò quản lý tôi cũng có một phần lỗi (50% chứ không ít đâu). Nhận lỗi không hề khiến bạn trông nhỏ bé mà là ngược lại. Có thể bạn không thể một bước trở thành nhà quản lý xuất sắc nhưng sẽ là ngôi sao sáng lấp lánh trong lòng nhân viên.

Thứ ba là điều quan trọng nhất: Tập trung vào những gì có thể thay đổi. Nếu trước đây khi có sai sót xảy ra tôi sẽ hỏi “Ai gây ra việc này?” nhưng giờ đây sẽ là “Do đâu mà điều này lại xảy ra?”.

Chẳng hạn khi thành viên trong nhóm vô tình xóa một mẫu khảo sát và chúng tôi không có bản sao nào khác. Thay vì đổ lỗi, tôi sẽ tự hỏi “Liệu cách lưu trữ hồ sơ có vấn đề gì không?”. Khi trao đổi cùng nhau, chúng tôi nhận ra rằng nhóm dường như đã bỏ qua việc back up và giải pháp đơn giản là tạo một thư mục để lưu trữ bản sao của tất cả các mẫu, bao gồm cả mẫu khảo sát vừa được làm mới kia. Cách xử lý này vừa giúp ngăn chặn vấn đề xảy ra lần nữa vừa thúc đẩy nhân viên tự tin hơn, thay vì khiến họ sợ hãi và bị đánh giá thấp.

Nói nghe có vẻ dễ dàng nhưng để bỏ thói quen đổ lỗi cho người khác cũng trầy vi tróc vảy chứ không đùa. Nhưng không sao! Nghe được đâu đó rằng “Hú hồn, tưởng bị la dữ lắm chứ. Lần sau sẽ rút kinh nghiệm!” tôi lại cảm thấy vui. Nói như vậy không có nghĩa là dễ dàng để mình mắc lỗi hết lần này đến lần khác đâu nhé, các bạn đồng nghiệp!

Huỳnh Trâm

Đổ lỗi cho người khác và hoàn cảnh là một cách dễ dàng để không chịu trách nhiệm, một cách để xin lỗi những gì xảy ra. Nhưng đó cũng là cách hiệu quả nhất để mất kiểm soát cuộc sống của một người.

Nhiều người cần đổ lỗi cho người khác và / hoặc hoàn cảnh, bởi vì khi họ cảm thấy nạn nhân, họ cũng biện minh cho những gì xảy ra với họ. Vì vậy, họ không cần phải làm bất cứ điều gì, và họ chỉ cần phàn nàn và chờ đợi - như thể đó là đủ-.

"Mọi người luôn đổ lỗi cho hoàn cảnh của họ về những gì họ đang có. Tôi không tin vào hoàn cảnh. Những người tiến bộ trong thế giới này là những người thức dậy và tìm kiếm hoàn cảnh họ muốn, và, nếu họ không thể tìm thấy họ, họ sẽ thực hiện chúng. "

-George Bernard Shaw-

Chúng ta cần tìm ra nguyên nhân

Sự không chắc chắn không phải là thứ dễ sống. Chúng ta cần biết ở đâu, cái gì và tại sao, duy trì sự kiểm soát và biết rằng bằng cách nào đó vấn đề sẽ được giải quyết. Vì vậy, nếu lỗi thuộc về người khác, trách nhiệm cho giải pháp cũng là.

Tìm ai đó để đổ lỗi có thể cho chúng ta cảm giác rằng một vấn đề đã được giải quyết khi chúng ta chưa thực sự hiểu nguyên nhân và tác dụng của nó. Nhưng đổ lỗi cho những người khác chúng ta ra khỏi trò chơi, vì thương xót những gì có thể xảy ra, mà không có khả năng quản lý.

Vì sao không nên đổ lỗi cho người khác

Kiểm soát cuộc sống của chính mình bằng cách đổ lỗi cho người khác ít hơn

Một số người có cảm giác thỏa mãn khi nói về việc người khác xấu như thế nào. Tuy nhiên, cuộc điều tra đã phát hiện ra rằng Khi ai đó đang nói tiêu cực, người nghe có nhiều khả năng liên kết sự tiêu cực với người nói xấu người khác.  Các nhà nghiên cứu gọi đây là sự chuyển giao các đặc điểm tự phát.

Bạn cần phải là một người tuyệt vời để chấp nhận và tiếp thu trách nhiệm của chính bạn về những gì xảy ra. Đó không phải là mang theo tất cả sự đổ lỗi khi có trách nhiệm, mà là về khả năng chấp nhận trách nhiệm khi nó thực sự tương ứng.

Nếu tất cả mọi thứ là lỗi của người khác, thì tôi có thể đóng vai trò gì trong cuộc sống của chính mình??, Hành động của tôi sẽ vẫn không có hậu quả? Tôi có bất lực không? Biết rằng chúng ta có thể chấp nhận trách nhiệm của mình khi mọi thứ đi sai cũng có nghĩa là chúng ta có thể chấp nhận trách nhiệm khi mọi việc suôn sẻ. 

Chúng ta phải phát triển khả năng đủ khách quan về bản thân như để có thể tránh giả định rằng có lẽ chúng ta không bao giờ có thể tạo ra vấn đề cho chúng ta. Chúng ta cũng phải phân biệt giữa chấp nhận trách nhiệm và xử phạt bản thân quá mức.

Tìm nguyên nhân, nhưng không phải bất kỳ nguyên nhân

Nếu một cái gì đó không hoạt động, thật dễ dàng để sáng tạo và tìm một số lý do để đổ lỗi cho người khác. Bạn phải học cách thư giãn và vượt qua nhu cầu tìm kiếm trách nhiệm là mục tiêu đầu tiên, Chịu đựng sự không chắc chắn tạm thời của việc không biết cho đến khi bạn có được một cái nhìn rộng hơn về mọi thứ. Bạn phải mất thời gian. Tìm ra thủ phạm không giải quyết được gì.

"Khi bạn còn trẻ, thật dễ dàng để cảm thấy buồn bã và phản đối nhiều thứ, nhưng sau đó bạn nhận ra rằng nếu bạn kiểm soát bản thân, điều đó sẽ gây ra ít vấn đề hơn."

-Natsume Soseki-

Bạn chỉ có thể phát triển nếu bạn cho ăn lại chính xác

Vì sao không nên đổ lỗi cho người khác

Khách quan khi nhận ra lỗi là cách để cải thiện và phát triển. Chúng ta không tiến bộ như con người chỉ đơn giản là để tồn tại và tự mình chống lại thế giới. Chúng ta phải phát triển khả năng đáp ứng với cuộc sống và cung cấp phản hồi cho chính mình để tránh những ảnh hưởng của lòng tự trọng thấp hoặc sự phù phiếm.

Không có gì xấu hổ khi phạm sai lầm hoặc thất bại một cái gì đó. Chỉ một phản hồi chính xác về các nguyên nhân sẽ cho phép chúng tôi tận dụng để cải thiện. Chúng tôi không phát triển để tránh những sai lầm, nhưng phân tích nguyên nhân của chúng và nhận ra những điểm yếu và hạn chế để tìm kiếm và khắc phục.

Hãy quên đi cảm giác tội lỗi và tập trung vào làm mọi việc tốt hơn

Đối với một số người, mọi thứ đều đáng trách. Nhưng sau đó, những gì còn lại? Bạn có giải quyết điều gì với điều đó?? Hãy quên đi cảm giác tội lỗi và tập trung vào mục tiêu của bạn, để giải quyết những gì bạn có thể và thay đổi những gì cần thiết để cải thiện và làm mọi thứ một cách chính xác.

"Đổ lỗi cho sai lầm của bạn về bản chất của bạn không thay đổi bản chất của những sai lầm của bạn."

-Thomas Harris-

Vì sao không nên đổ lỗi cho người khác
Phổ biến trách nhiệm, khi lỗi thuộc về tất cả mọi người và không có ai tại một thời điểm. Bạn có thể thấy mình trong tình huống cần ai đó giúp đỡ nhưng không ai từ những người cho bạn mượn, chuyện gì đã xảy ra? Tại sao không ai đến giúp cô? Trong bài viết này, chúng tôi cung cấp cho bạn một câu trả lời. Đọc thêm "