Đánh giá thơ mèo con đi học

avatar

<path d="M17,13.5A1.5,1.5,0,1,1,18.5,12,1.5,1.5,0,0,1,17,13.5Zm-10,0A1.5,1.5,0,1,1,8.5,12,1.5,1.5,0,0,1,7,13.5Zm5,0A1.5,1.5,0,1,1,13.5,12,1.5,1.5,0,0,1,12,13.5Z" />

 Đây là hai bài thơ kinh điển, gắn liền với tuổi thơ của nhiều thế hệ 7X, 8X. Mỗi lần đọc lại, không khỏi khiến nhiều người trong chúng ta dạt dào cảm xúc.

Bài thơ Mèo con đi học

Chỉ với 4 câu thơ ngắn gọn nhưng đầy cảm xúc, tác giả Phan Thị Vàng Anh cho chúng ta thấy được sự chăm chỉ của chú Mèo con đi học, không quản đội cả trời nắng chang chang để đến trường học tập.

Hôm nay trời nắng chang chang

Mèo con đi học chẳng mang thứ gì.

Chỉ mang một chiếc bút chì

Và mang một mẩu bánh mì con con.

Tác giả: Phan Thị Vàng Anh

1975

hình ảnh

Bài thơ Mèo con đi học

Trái ngược với sự chăm chỉ của chú mèo con trong bài thơ Mèo con đi học của Phan Thị Vàng Anh, chú mèo trong bài thơ của P.Vô-rôn-cô lại vô cùng lười biếng, chỉ muốn kiếm cớ bị ốm để được nghỉ học để ở nhà.

Đây là một trong những bài thơ kinh điển của tuổi thơ, được in trong sách giáo khoa tiểu học của nhiều thế hệ và rất được các bạn nhỏ yêu thích.

Mèo con buồn bực

Mai phải đến trường,

Bèn kiếm cớ luôn:

Cái đuôi tôi ốm.

Cừu mới be toáng:

“Tôi sẽ chữa lành,

Nhưng muốn cho nhanh:

Cắt đuôi, khỏi hết!”

“Cắt đuôi? Ấy chết…!

Tôi đi học thôi!…”

Theo P.Vô-rôn-cô

Thúy Toàn dịch

Nguồn: TruyenDanGian.Com