Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh

Lưu Cương phạm tội cướp giật, bị ngồi tù đã một năm. Từ ngày bị vào tù, Lưu Cương chưa có ai đến thăm.

Nhìn những phạm nhân khác thỉnh thoảng lại có người tới thăm nom, còn được người nhà mang đến bao nhiêu đồ ăn ngon, Lưu Cương nhìn thấy mà thèm, liền viết thư cho mẹ để mẹ đến thăm, nhưng không phải vì thèm những đồ ăn ấy mà vì Lưu Cương rất nhớ bố mẹ.

Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
“ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc, đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?”

Sau khi gửi biết bao nhiêu cánh thư nhưng không có bất cứ hồi âm nào, Lưu Cương hiểu, bố mẹ đã bỏ rơi mình. Đau khổ và tuyệt vọng, Lưu Cương lại viết thêm một bức thư nữa, nói là ” nếu bố mẹ không đến thăm con, bố mẹ sẽ mãi mãi mất thằng con này.”. Đây hoàn toàn không chỉ là lời nói suông, những phạm nhân bị vào tù do tái phạm đã không ít lần lôi kéo anh vượt ngục. Nhưng Lưu Cương vẫn chưa hạ được quyết tâm, nay bố mẹ không còn thương xót, đoái hoài đến mình, thì còn gì để lo lắng, vấn vương nữa?

Hôm ấy trời lạnh đến buốt da buốt thịt. Lưu Cương đang bàn bạc với mấy “đại ca đầu trọc” về chuyện vượt ngục thì có người gọi giật lại: “Lưu Cương, có người đến thăm!” Là ai được nhỉ? Bước vào phòng thăm tù nhân, Lưu Cương đứng sựng lại, là mẹ! Một năm không gặp, trông mẹ thay đổi nhiều đến mức con trai mẹ không nhận ra. Mẹ mới hơn 50 tuổi mà tóc đã bạc trắng đầu, lưng mẹ còng như con tép nhỏ, người mẹ gầy gò quá, bộ quần áo mẹ mặc đã sờn rách. Mẹ đi chân trần hằn cáu bẩn và loang lổ vết máu. Bên cạnh mẹ là hai chiếc bao tải cũ.

Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
“nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ, mây trời lồng lộng không phủ kín công cha”

Hai mẹ con cứ thế đứng nhìn nhau. Chưa kịp đợi Lưu Cương mở lời, nước mắt mẹ đã trực trào từ đôi mắt mờ đục. Mẹ vừa giơ tay lên quệt nước mắt, vừa nói: “Tiểu Cương à, mẹ nhận được thư con, con đừng trách bố mẹ nhẫn tâm. Thực sự là không có thời gian đi được con ạ. Bố con…lại ngã bệnh, mẹ phải chăm sóc bố con, đường lại xa xôi….” Đúng lúc ấy, có anh quản giáo bưng đến cho mẹ Lưu Cương một bát mỳ trứng còn nóng hổi, nhiệt tình nói: “Bác ăn đi cho nóng rồi lại nói chuyện tiếp ạ.” Mẹ Lưu Cương vội đứng dậy, xoa xoa tay lên người, nói: “Thế này sao được”. Quản giáo đặt bát canh vào tay mẹ Lưu Cương, cười, nói: “Mẹ cháu cũng tầm tuổi bác, mẹ ăn một bát mỳ trứng của con trai không được sao?” Mẹ Lưu Cương không nói gì nữa, cúi đầu ăn “sụp soạp”. Bà ăn một cách ngon lành như mấy ngày chưa được miếng cơm nào vào bụng.

Đợi mẹ ăn xong, Lưu Cương nhìn xuống đôi chân sưng đỏ, nứt bao vết máu của mẹ, xót xa hỏi: “Mẹ, chân mẹ sao thế? Giầy của mẹ đâu rồi ạ?” Chưa kịp đợi mẹ trả lời, quản giáo liền tiếp lời: “Vì bác đi bộ nên mới thế, giầy của bác đã bị rách từ trước rồi.”

Đi bộ sao? Từ nhà đến đây phải mất ba bốn trăm dặm, hơn nữa đoạn đường núi rất dài! Lưu Cương từ từ cúi người xuống, khẽ xoa lên đôi chân của mẹ: “Mẹ ơi, sao mẹ không bắt xe tới? Sao mẹ không mua giầy mới?”

Mẹ vội thu chân vào, nói: “Sao phải bắt xe chứ, đi bộ cũng tốt mà”, mẹ thở dài, “Năm nay lợn bị dịch, mấy con lợn ở nhà đều chết hết, vụ mùa năm nay thu hoặch cũng kém, còn bố con…..đi khám bệnh…..cũng tốn bao nhiêu tiền…….Bố con mà khỏe thì bố mẹ đã đến thăm con lâu rồi, đừng trách bố mẹ con nhé.”

Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
“tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn”

Anh quản giáo lau nước mắt, lặng lẽ rời đi. Lưu Cương cúi đầu hỏi: “Thế bố con đỡ hơn chưa mẹ?”

Lưu Cương đợi mãi không thấy mẹ trả lời, vừa ngẩng đầu lên đã thấy mẹ đang lau nước mắt, mẹ nói: “Cát bụi hết cả vào mắt i, con hỏi bố con à? Bố con sắp khỏi rồi…..Bố con bảo với mẹ là nói với con là đừng lo gì cho ông ấy, cố gắng mà cải tạo con ạ.”

Thời gian thăm phạm nhân đã hết. Quản giáo đi đến, trong tay cầm một ít tiền, nói: “Bác à, đây là chút tấm lòng của quản giáo chúng con, bác không thể đi chân trần về được bác à, nếu không, Lưu Cương sẽ đau lòng lắm ạ!”

Mẹ Tiểu Cương xua tay, nói: “Sao thế được, con bác vẫn còn ở đây, các cháu cũng đủ vất vả lắm rồi, bác còn cầm tiền của các cháu thì tổn thọ cho bác lắm!”

Anh quản giáo run run giọng nói: “Phận làm con đã không những không cho bố mẹ được hưởng phúc, lại bắt bố mẹ già cả phải lo lắng suy nghĩ, để bác đi chân đất mấy trăm dặm đến đây, nếu lại để bác đi chân trần về, thì thử hỏi người con này có còn là người nữa không bác?”

Lưu Cương không thể nói lại được gì, hét như xé giọng: “Mẹ!” Sau đó không nói thêm gì nữa, bên ngoài cửa sổ là tiếng khóc thút thít, anh quản giáo phải lùa đám phạm nhân đang lao động cải tạo ra chỗ khác.

Lúc này, có một người giám ngục bước vào phòng, cố tình lảng sang chủ đề khác: “Thôi đừng khóc nữa, mẹ đến thăm con trai là chuyện vui, đáng ra phải cười mới đúng, để tôi xem bác mang đồ gì ngon đến nào.” Vừa nói, người giám ngục vừa cầm ngược bao tải xuống. Mẹ Lưu Cương không kịp chặn lại. Mọi thứ ở trong bao rơi ra ngoài. Ngay lúc ấy, tất cả mọi người có mặt đều lặng người đi.

Bao tải thứ nhất bị rơi ra, toàn là bánh bao, bánh nướng bị nứt toác thành bốn, năm mảnh, cứng như đá, không cái nào giống cái nào. Không cần nói cũng biết đây là đồ mẹ Lưu Cương đi ăn xin trên đường. Mẹ Lưu Cương lúng túng, hai tay túm lấy góc áo, nói: “Con ạ, đừng trách mẹ đã làm như vậy, quả thật là ở nhà không còn thứ gì có thể mang đi được nữa….”

Lưu Cương hình như không nghe thấy gì, chỉ chăm chăm nhìn vào chiếc bao tải thứ hai, đó là một hộp tro cốt! Lưu Cương đứng ngẩn người, hỏi: “Mẹ, đây là cái gì thế mẹ?” Mẹ Lưu Cương thất thần, hốt hoảng, giơ tay ra ôm chặt lấy chiếc hộp: “Không….không có gì đâu con…..” Lưu Cương giành lấy như phát điên, toàn thân run lên bần bật: “Mẹ, đây là cái gì?!”

Mẹ Lưu Cương ngồi phệt xuống như người mất hết sức lực, mái tóc bạc khẽ lay động. Một lúc sau, bà mới gắng gượng, nói: “Đấy là…bố con! Vì gom góp tiền đến thăm con, bố con đi làm quần quật không kể ngày đêm, bố con bị ngã gục vì suy nhược. Trước khi chết, ông ấy nói khi còn sống không đến thăm con được, ông ấy rất buồn, sau khi chết nhất định phải đưa ông ấy đến thăm con, ông ấy muốn nhìn con lần cuối…”

Lưu Cương gào lên một tiếng như xé lòng xé ruột: “Bố, con sẽ thay đổi…” Nói rồi, anh quỳ sụp xuống, va mạnh đầu xuống đất. Bên ngoài phòng thăm phạm nhân, phạm nhân lần lượt quỳ rạp xuống đất, tiếng khóc thảm thiết vang đến tận đến trời xanh…

Nguồn: Sưu tầm

Bài Thơ Đi Khắp Thế Gian Không Ai Tốt Bằng Mẹ Gánh Nặng Cuộc Đời Không Ai Khổ Bằng Cha ❤️️ Những Bài Thơ Hay Kèm Lời Bài Hát và Các Câu Dị Bản Ý Nghĩa Giúp Bạn Đọc Suy Ngẫm.

Đi Khắp Thế Gian Không Ai Tốt Bằng Mẹ Của Ai

Những câu thơ hay ca dao đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ của ai được nhiều bạn đọc tìm hiểu.

Tuy nhiên với những vẫn thơ này trên thế gian không ai tốt bằng mẹ có nhiều dị bản và hiện cũng chưa rõ tác giả sáng tác những câu thơ bất hủ này, có những dị bản do nhiều bạn đọc sáng tác nên rất phong phú được SCR.VN sưu tầm dưới đây.

⚡️ Tặng bạn trọn bộ 😍 NHỮNG CÂU CA DAO VỀ TÌNH MẪU TỬ 😍 Hay Nhất

Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Những Câu Ca Dao Về Tình Mẫu Tử Hay

SCR.VN chia sẽ bạn bài thơ đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha chuẩn nhất và những dị bản chế hay dưới đây:

Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ,Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.Nước biển mêng mông không đong đầy tình mẹ,Mây trời lồng lộng không phủ kín tình cha.Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn,Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con.Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc,

Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không!

Phiên bản thơ đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ phổ nhạc:

Ai Còn Cha Mẹ Xin Đừng Làm Người Khóc
Tác giả: Nhạc Thanh Hoàng, thơ Khuyết Danh

Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹGánh nặng cưộc đời không ai khổ bằng chaNước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ

Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha

Những tháng năm qua bao yêu thương của cha mẹSuốt cả cuộc đời người dành hết cho conTần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn

Mang cả thân gầy cha che chở cho con

Ai còn cha mẹXin đừng xin đừngĐừng làm người khóc

Đừng để buồn lên mắt người ai ơi

Ai còn cha mẹXin đừng xin đừngĐừng làm người khóc…

Đừng để buồn lên mắt người ai ơi

Ngoài bài thơ đi khắp thế gian không ai bằng mẹ ⚡️ Tặng bạn trọn bộ 😍 Những Câu Ca Dao Nói Về Cha Mẹ 😍 Hay Nhất

Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Những Câu Ca Dao Nói Về Cha Mẹ

Ngoài các câu thơ đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha mời bạn đọc bài thơ hay dưới đây.

Công Cha Nghĩa Mẹ
Tác giả: Lưu Văn Lập

Ngâm thơ:Công cha như núi thái sơnNghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy raMột lòng thờ mẹ kính cha

Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con

Không ai tốt bằng mẹ, đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹGánh nặng cuộc đời, không ai khổ bằng chaNước biển bao la, không đong đầy nghĩa mẹMây trời lồng lộng không phủ kín công chaNuôi con khôn lớn, mẹ tần tảo sớm hômCha ôm tấm thân gầy, che chở đời con.ĐK: Còn mẹ còn cha, ai ơi còn mẹ còn chaXin đừng làm mẹ cha rơi nước mắt

Duy nhất trên đời chỉ có một mẹ cha

⚡️ Tặng bạn trọn bộ 😍 Chữ Thư Pháp Cha Mẹ 😍 Hay Nhất

Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Chữ Thư Pháp Cha Mẹ

Bài hát đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha với bài hát Hiếu Đạo của Nguyễn Quang Khang:

Lời bài hát đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ bài hát mp3:

Đi khắp thế gian không ai tốt bằng MẹGánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng ChaNước biển mênh mông không đông đầy tinh MẹMây trời lồng lộng không phủ kín công ChaTần tảo sớm hôm Mẹ nuôi con khôn lớnMang tấm thân gầy Cha che chở cho conAi còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khócĐừng để buồn lên mắt Mẹ nghe aiAi còn Mẹ xin đừng làm Mẹ buồn

Đừng để sầu lên mắt Mẹ nghe em

Đi Khắp Thế Gian Không Ai Tốt Bằng Mẹ Gánh Nặng Cuộc Đời Không Ai Khổ Bằng Cha

Thêm những câu thơ hay nói về tình mẹ:

Ngày rằm báo hiếu Vu Lan
Cầu mong cha mẹ bình an cả đời

Mẹ đi quảng gánh trên vai
Mẹ về quảng cả tương lai con về

Chỉ sợ nước mắt mẹ rơi
Chứ ăn chơi lúc nào chả được.

Sinh con cơ cực lầm thanNuôi con khôn lớn, gian nan bội phầnMẹ luôn chu đáo ân cần

Nhịn ăn nhịn mặc để phần cho con.

Cơm mẹ nấu bữa ăn bữa bỏ
Bước ra đời bữa đói bữa no

⚡️ Tặng bạn trọn bộ 😍 Chữ Thư Pháp Về Mẹ 😍 Đẹp Nhất

Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Chữ Thư Pháp Về Mẹ

Thêm những câu thơ dị bản của các tác giả đi suốt cuộc đời không ai tốt bằng mẹ:

Ca Dao Tình Mẹ
Tác giả: Đặng Quang Vinh

Nói:Đi khắp thế gian không ai tốt bằng MẹGánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng ChaBiển cả mênh mông không đông đầy tình Mẹ

Mây trời lồng lộng không phủ kín công Cha.

Mỗi đêm mỗi thắp đèn trờiCầu cho cha mẹ sống đời với conCòn cha còn mẹ thì hơnKhông cha không mẹ như đờn đứt dâyĐờn đứt dây còn xuây còn nối

Cha mẹ mất rồi con chịu mồ côi.

Mồ côi khổ lắm ai ơiĐói cơm không ai biết, lỡ lời không ai phânChiều chiều nhớ mẹ ta xưaMiệng nhai cơm bún.. lưỡi lừa cá xươngMẹ già như chuối ba hươngNhư xôi nếp một như đường mía lau

Như xôi nếp một, như đường.. mía lau.

Nói:Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khócĐừng để buồn lên mắt Mẹ nghe aiAi còn Mẹ xin đừng làm Mẹ đau khô

Đừng để sầu bi lên mắt Mẹ nghe ai.

Ngoài đi hết cuộc đời không ai tốt bằng mẹ ⚡️ Tặng bạn trọn bộ 😍 CA DAO VỀ MẸ 😍 Hay Nhất

Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Ca Dao Về Mẹ Hay

Thêm một phiên bản đi khắp thế gian không ai khổ bằng mẹ gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha SCR.VN sưu tầm trên facebook nguồn từ https://www.facebook.com/LightCharity.org/posts/1496743517140782/:

Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ,Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.Nước biển mêng mông không đong đầy tình mẹ,Mây trời lồng lộng không phủ kín tình cha.Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn,Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con.Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc,Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không!Con xin lỗi vì con đã làm mẹ khóc.

Con xin lỗi vì đã làm gầy tâm thân cha

⚡️ Tặng bạn 1001 Câu 😍 CÂU CA DAO TỤC NGỮ VỀ CHA 😍 Hay Nhất

Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Câu Ca Dao Tục Ngữ Về Cha Hay Nhất

Những câu thơ đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ tiêu tiền của mẹ không ai giỏi bằng con ý nghĩa nhất:

Cha mẹ dạy điều hay, kêu lắm lời.
Bước chân vào đời ngớ nga ngớ ngẩn.

Cha mẹ chỉ biết cho, chẳng biết đòi.
Con cái thích vòi mà không biết trả.

Cha nỡ coi khinh, mẹ dám coi thường.
Bước chân ra đường kính phường trộm cướp.

Khấn Phật, cầu Trời, lễ bái khắp nơi,
nhưng quên lời mời cơm Cha, trà Mẹ

Vào quán thịt cầy, trăm ngàn coi nhẹ,
Góp giỗ cha mẹ suy tị từng đồng.

Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Đi Khắp Thế Gian Không Ai Tốt Bằng Mẹ

Cha mẹ ngồi đấy không hỏi, không han.
Bước vào cơ quan cúi chào thủ trưởng.

Ngồi cùng thiên hạ, trăm việc khoe hay.
Cha mẹ ốm bảy ngày không lời thăm hỏi.

Cha mẹ còn chẳng thơm thảo bát canh rau.
Mai khuất núi rồi xây mồ to, mả đẹp.

Bài hát Tây Tàu hát hay mọi nhẽ.
Lời ru của mẹ chẳng thuộc câu nào.

Giỗ cha coi nhẹ, nuôi mẹ thì không.
Cả vợ lẫn chồng đi làm từ thiện.

⚡️ Tặng bạn trọn bộ ❣️ THÀNH NGỮ VỀ CHA MẸ ❣️ Hay Nhất

Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Thành Ngữ Về Cha Mẹ Hay

Ý nghĩa của câu đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha:

“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ,Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha;Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ,

Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.”

Trong cuộc sống của mỗi người không ai không nhớ đến công cha nghĩa mẹ. Khi đọc bài thơ ca ngợi ơn nghĩa sinh thành này thì chúng ta cảm nhận được một điều vô giá, đó là tình mẫu tử thiêng liêng. Ngay từ câu đầu tiên đã nói lên điều này.

Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ

Trên đời này ta chỉ có mình mẹ không gì thay thế được tình cảm thiêng liêng cao cả ấy. Vì mẹ là người mang giọt máu hồng đó chính là ta trong người. Giọt máu ấy mỗi ngày một khôn lớn tượng thành hình hài bé nhỏ, mẹ mang hình hài bé nhỏ không phải một ngày một bữa mà là chín tháng mười ngày mang nặng đẻ đau để sinh ra ta.

Chính vì vậy mà bao nhiêu tình thương yêu mẹ dành trọn cho con. Chỉ có mẹ mới rộng lượng bao dung tha thứ mọi lỗi lầm cùa con cái và dìu dắt con thơ trên bước đường đời.

Vì thế mà ta nên trân trọng tình cảm thiêng liêng này, không ai có thể thay thế được mẹ cho nên mới có câu tiếp: “Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào.” Biển trời rộng lớn bao la là như thế mà tình mẹ còn rộng lớn hơn gấp trăm ngàn lần. Bên cạnh tình mẹ thì có tình cha cũng không kém phần quan trọng

Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha

Mẹ có công sinh nhưng cha là người có công dưỡng. Cha chỉ bảo từng chút cho con, dạy con biết suy nghĩ và biết phân biệt được điều hay lẽ phải.

Ngoài sự dạy dỗ thì cha cũng còn có bổn phận chăm sóc gia đình. Câu thơ trên thật là đúng, cái gì còn đoán được nhưng cuộc đời thì không ai đoán được, do vậy mà đôi vai của cha gánh vác tất cả mọi thứ.

Cụm từ “Gánh nặng cuộc đời” càng tăng thêm phần khó khăn nặng trĩu lên đôi vai gầy của cha. Cuộc đời là kính vạn hoa muôn màu muôn vẻ không ai lường trước được.

Vì thế mà trách nhiệm của cha càng khó khăn gấp ngàn lần, cha luôn mong mỏi con cái của mình biết suy nghĩ và làm những việc chính nghĩa, đừng lầm đường lạc lối mà lương tâm cha luôn ray rứt vì không thể chỉ dạy con nên người. Công sinh thành thì dễ, còn công dưỡng dục không dễ lắm đâu!

Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ

Câu thơ này lại một lần nữa khẳng định công lao dưỡng dục của mẹ không gì sánh được. Nước biển bao la rộng lớn là như thế nhưng tình mẹ còn bao la rộng lớn hơn nhiều cho nên mới có cụm từ “không đong đầy tình mẹ.” Nước biển là vật vô tri vô giác cho nên có đong đầy thì cũng vì một lý do nào đó sẽ khô cạn còn tình mẹ thì không có gì cân đo đong đếm được. Nó xuất phát từ tình thương yêu con, mẹ muốn che chở, đùm bọc con thơ khi con gặp khó khăn của cuộc đời.

Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha

Tình mẹ là như thế nhưng cũng không thể không có công cha thể hiện qua cụm từ “không phủ kín công cha” công lao ấy không thể nào ta thấy bằng mắt được mà phải cảm nhận từ tấm lòng và con tim. Mây trời rộng lớn là thế nhưng công cha còn rộng lớn bao la hơn nhiều.

Công cha đâu phải chỉ có dạy bảo ta một sớm một chiều mà cả cuộc đời đầy chông gai và khó khăn. Cha mẹ luôn theo dõi từng bước con đi từng hành động con làm.

Công ơn ấy không thể nào bù đắp được mà con cái hãy thể hiện tấm lòng của mình đối với cha mẹ kính yêu là phải hiếu thảo, làm người có ích cho đời như thế là đủ đền đáp công lao lớn lao của cha mẹ rồi, đấng sinh thành không đòi hỏi ta điều gì chỉ mong con cái lớn khôn và trở thành người có ích cho cuộc đời mà thôi.

Tóm lại, chúng ta là con cái thì phải biết đền đáp công ơn cha mẹ và trân trọng thứ tình cảm thiêng liêng ấy.

Có duyên mới được làm con của cha mẹ; duyên phận ấy đâu phải ai muốn cũng được phải có duyên với nhau thì mới gặp nhau. Chúng ta cần phải phụng dưỡng và chăm sóc đấng sinh thành đáng kính của mình.

Theo Kiwi Nguyen, Ph. D. – Steven Trinh, Ph. D.

Đi Khắp Thế Gian Không Ai Thương Cha Bằng Mẹ

Đi khắp thế gian không ai thương cha bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời có ai hiểu mẹ bằng cha

⚡️ Tặng bạn các Câu 😍 CA DAO TỤC NGỮ VỀ MẸ CHỒNG NÀNG DÂU 😍 Hay Nhất

Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Đi khắp the gian không ai tốt bằng mẹ tiếng anh
Ca Dao Tục Ngữ Về Mẹ Chồng Nàng Dâu