Thích thiện tài là ai

Thích thiện tài là ai

Nguồn Gốc Thị Phi Của Mạng Xã Hội – Thích Thiện Tài ⫸⫸ Đăng Ký Để Ủng Hộ Kênh: ⫸ Những Bài Giảng Mới Nhất: Fanpage Facebook:

Tham Gia Nhóm FB: – Zalo Thầy: 001 951 772 8739

Người giảng: Thích Thiện Tài Địa điểm: Chesapeake, Virginia, Hoa Kỳ

Ngày giảng: 2021

⫸ Tổng hợp theo chủ đề: – Xem Tất Cả Video: – Đàm Đạo Cùng Thầy: – Kinh Duy Ma Cật: – Chứng Đạo Ca: – Kinh Pháp Bảo Đàn: – Kinh Tứ Thập Nhị Chương: – Phút Giây An Lạc: – Công Phu Tu Tập: – Món chay Thầy nấu: – Công Tác Từ Thiện: – Phút Giây An Lạc: – Những Bài Giảng Khác: – Xê Xê Cuộc Sống Mỹ: – Kinh Sơ Thời – Lão Thiếu Câu Tử: ————————————-

Mời quý vị vào Group Thầy Thiện Tài:

——————————————————- Liên hệ: – Facebook: + www.thichthientai.com + – Zalo: 001 951 772 8739 —————————————— Kênh chia sẻ những bài giảng của Thầy Thích Thiện tài với những bài giảng cùng lời thuyết pháp gần gũi và những bài giảng hay của Thầy được tổng hợp, cô đọng từ kinh phật. Bài giảng phật giáo nào cũng có giá trị riêng, phật pháp phải là phật pháp ứng dụng thực tế trong cuộc sống, phật pháp nhiệm màu ở ngay hiện tại chứ không hề mê tín huyễn hoặc. Đạo phật ngày nay luôn rộng mở với tất cả mọi người, hiện tại Thầy ở Mỹ nhưng tâm luôn rộng mở hướng về quê hương. Cuộc sống mỹ dù có khác Việt Nam nhưng Thầy luôn tâm niệm thế giới nhất chơn và nơi đâu cũng có thể hoằng dương chánh pháp bằng pháp thoại online.

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

⫸ Ủy quyền upload video: Kênh này đã được sự đồng ý đăng tải của Thượng Tọa Thích Thiện Tài. Kính chúc quý vị thân tâm thường an lạc. Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
⫸ Do not re-up (copyright)

#thichthientaicom #thichthientai #thíchthiệntài #thầythiệntài #thượngtọathíchthiệntài

https://shopjaxvinhphuc.vn/

Chiều nay, 25-4 (3-4 Canh Tý), chư tôn đức giáo phẩm Ban Trị sự (BTS) GHPGVN TP.HCM cùng đại diện BTS các quận, huyện trên địa bàn thành phố đã về chùa Linh Bửu (Q.8) niệm hương, tưởng niệm giác linh HT.Thích Thiện Tài, Trưởng BTS GHPGVN Q.8.

Thích thiện tài là ai

Chư tôn đức giáo phẩm niệm hương tưởng niệm cố HT.Thích Thiện Tài

Dẫn đầu đoàn viếng tang có HT.Thích Tịnh Hạnh và HT.Thích Như Tín - đồng Thành viên HĐCM, Chứng minh BTS GHPGVN TP.HCM; HT.Thích Thiện Đức, HT.Thích Huệ Văn - đồng Phó BTS GHPGVN TP.HCM; đại diện Ban Thường trực BTS Phật giáo thành phố và các ban chuyên môn trực thuộc.Trước Giác linh đài cố Hòa thượng, thay mặt HT.Thích Trí Quảng, HT.Thích Thiện Đức đã thành kính truy tán công đức và những cống hiến của cố HT.Thích Thiện Tài trong suốt cuộc đời tu tập, hành đạo, có nhiều đóng góp xây dựng ngôi nhà chung Giáo hội.

Thay lời môn đồ pháp quyến, TT.Thích Thiện Quý, Phó ban kiêm Chánh Thư ký BTS GHPGVN TP.HCM đã gửi lời tri ân đến chư tôn đức dâng hương, truy tán trước giác linh đài cố HT.Thích Thiện Tài.


Thích thiện tài là ai

TT.Thích Thiện Quý cảm tạ phái đoàn

Được biết, hôm nay 25-4, HT.Thích Thiện Nhơn, Chủ tịch HĐTS GHPGVN đã ký quyết định truy phong cố TT.Thích Thiện Tài, Ủy viên BTS GHPGVN TP.HCM, Trưởng BTS Phật giáo Q.8, trụ trì chùa Linh Bửu (P.5, Q.8) lên hàng Giáo phẩm Hòa thượng.

Theo chương trình tang lễ, lễ truy niệm sẽ được cử hành vào lúc 6 giờ ngày 27-4-2020 (mùng 5-4 Canh Tý), sau đó sẽ phụng tống kim quan Thượng tọa đến trà-tỳ tại đài hỏa táng Đa Phước tại xã Đa Phước, huyện Bình Chánh, TP.HCM.


Thích thiện tài là ai
Quyết định truy phong giáo phẩm của Hòa thượng Chủ tịch HĐTS GHPGVN

Thích thiện tài là ai

HT.Thích Thiện Đức truy tán công đức cố Hòa thượng tân viên tịch

Thích thiện tài là ai

Tưởng niệm vị đồng đạo

Thích thiện tài là ai

Kim quan an trí tại chùa Linh Bửu

Thích thiện tài là ai


HT.Thích Thiện Đức ký sổ tang lưu niệm

Bài viết: "Truy phong TT.Thích Thiện Tài lên giáo phẩm Hòa thượng"

Giao Hảo - Ảnh: Bảo Toàn/ Nguồn: Giacngo.vn

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 2

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 3

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 4

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 5

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 6

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 7

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 8

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 9

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 10

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 11

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 12

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 13

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 14

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 15

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 16

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 17

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 18

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 19

Kháng thư của các tổ chức Xã hội Dân sự Độc lập về việc phá hủy Chùa Liên Trì

15 Tháng Chín 2016(Xem: 3406)

Vào lúc 7 giờ sáng ngày 08-09-2016, nhà cầm quyền Quận 2, thành phố Sài Gòn đã huy động xe cứu thương, xe cứu hỏa, xe phá sóng và 50 xe ô-tô chở khoảng 500 nhân viên thuộc nhiều ban ngành (công an đa phần mặc thường phục), trang bị súng ống, dùi cui, roi điện, bình hơi cay, phá cổng xông vào chùa Liên Trì ở khu đô thị mới Thủ Thiêm. Họ dùng loa phóng thanh đọc cái gọi là “lệnh cưỡng chế” rồi lục soát mọi căn phòng, đồng thời cấm người trong chùa điện thoại, quay phim, chụp ảnh. Đang khi đó, với không ít lực lượng hung dữ, họ phong tỏa mọi con đường đến chùa (thậm chí canh giữ từ xa và từ cả mấy hôm trước) để ngăn chận mọi hành động hiệp thông và phản đối (cụ thể của Hội đồng Liên tôn Việt Nam sáng ngày 08-09)


Page 20

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 21

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 22

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 23

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 24

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 25

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.


Page 26

BBT: Thời gian gần đây dư luận xôn xao về quan điểm sống của Thượng tọa Thích Thiện Tài. Đặc biệt Giáo chỉ số 10 tuy không nêu đích danh nhưng đã viện dẫn và quy kết Hòa thượng Thích Viên Lý tuyển dụng “sư quốc doanh” – Thích Thiện Tài vào hàng ngũ hoằng pháp cho VPIIVHĐ như là một lý do chính để ngưng chức Phó Viện Trưởng VHĐ kiêm Chủ tịch VPIIVHĐ. Sự thật vấn đề này thế nào? BBT chúng tôi xin đăng tải nguyên văn bài viết.

Kính gởi đến tất cả quý vị, theo lời Đức Thế Tôn dạy, nếu có sự việc gì xảy ra xem như oan ức mà cố biện minh bào chửa, là người rất yếu hèn về tinh thần.  Đối với sự tu tập của hành giả cần giữ Chánh niệm vững chải như tùng trước đông phong.  Sở dĩ tinh thần cũng bình tỉnh, nhưng vì tôi được rất nhiều quý Tăng ni bạn đọc và quyến thuộc lo nghĩ, nên tôi xin phép gởi thông tin này, xem như sự yếu kém vậy.

Trước thư tôi cám ơn quý vị rất quan tâm lo lắng cho tôi, nhiều vị sợ tôi bị mất uy tín thanh danh hay tín đồ quyến thuộc.  Tôi xin thưa thẳng thừng một câu: Có cái gì của mình đâu mà sợ mất.  Như lời Phật dạy: “Nhất thiết pháp vô ngã”.  Phật dạy: Tất cả pháp đều vô ngã; chẳng những vô ngã mà còn vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả nửa cơ.  Cuộc đời nó vốn “Như thị”, đây là một cơ hội để tôi tư duy sâu sắc và thực hành về Tứ tướng và Thập như thị.  Thật sự lúc này ánh mắt tôi hơi đâm chiêu giống như có vẽ sụp xuống, nhiều vị cứ nghĩ tôi gợi nên tâm sự u buồn.  Thưa không ! lúc này tôi rất hạnh phúc và tự tại hơn bao giờ hết, một cơ hội rất hiếm có cho tôi rèn lòng tu tập thật sự, trong khi đó 25 năm qua chỉ sống với sự buồn thương giận trách và cũng nhiều mơ ước xiển dương Chánh giáo Phật đà.Ngẫm lại tôi không biết tôi lớn lên tự bao giờ, mà hơn nửa đời người nhìn lại sao lẹ làng như giấc mộng.  Tôi cũng cảm nhận tánh tình mình cứng cỏi gần như dữ giằng.  Cứ trêu chọc và nói lên những tà kiến sai lầm của những người vinh danh vì Đạo cả.  Tôi bất phục tùng những phi pháp, bất tuân phụng mệnh những lời gian dối gọi là Đạo đức giả.Các vị nên biết đối với các nước tự do tư bản này, việc chống trái, chụp mủ, ngôn luận, báo chí, tín ngưỡng đều là tự do.  Vị Tổng thống cầm đầu một quốc gia họ còn đem ra tranh luận chưởi bới bàn luận việc tốt xấu, mà cũng không ai bắt bớ tội tình gì cả, hà huống người vô danh tiểu Tăng như Thích Thiện Tài.  Cái mủ mà các người nào đó chụp cho tôi, là Thầy sư quốc doanh hay cộng sản gì đó.  Xin thưa, đúng mà không đúng hoàn toàn, sai mà cũng không sai tất cả.Tại sao? Tôi cất tiếng tu oa chào đời sau 1975 và 13 năm sau vào Chùa thì biết gì là thời cuộc chiến tranh, đâu thấu hiểu được tối sáng của bơm rơi đạn lạc.  Thử hỏi có ai ở Việt nam sau năm 1975 mà không có giấy căn cước hay hộ tịch Việt nam không.  Có ai ở dưới chế độ nhà nước chuyên nhất một nhà cầm quyền, mà dám nói trái với họ không.  Nói là vô tù gở lịch, như chúng tôi là người tu mà nói cái gì, biết cái gì mà nói, có biết cũng nói được gì.  Chỉ bất bình về việc một vài Thầy có chức quyền của địa phương và không biết nghị định của chính phủ, nên xém vào tù vì việc viết thư và treo tấm băng đã đảo.  Các vị đâu biết với tỉnh Bến Tre hiện nay tôi còn bản án, về việc treo băng ron làm rối trật tự an ninh xã hội và phạm uy tín một số lảnh đạo Phật giáo tỉnh nhà.Thật may cho tôi kịp lúc được lời mời qua bên này, chỉ là một cái Đền và ông Đồng thời bấy giờ làm giấy bảo lảnh; với lòng tin Bồ tát Quan Âm, y như “Cùng tắc biến, biến tắc thông”.  Tôi qua bên này đầy những đau thương nước mắt nhưng khuôn mặt cũng phải rạng nét cười khì.  Khi qua thì nơi lảnh tôi bị nhà Bank kéo, không còn khả năng chi trả phải dọn ra mau chóng trong ba ngày để nhà Bank niêm lại.  Về dưới Giáo hội về nguồn thì bị xua đuổi vì những lời phát biểu chân thật.  May thay ngôi Chùa Phật Quang mời về trụ trì trên danh nghĩa, nhưng cũng phải trả tiền thuê hàng tháng $500 đô la.  Đến khi cô chủ Chùa mất thì gia đình cũng hủy hợp đồng, khi ở đấy chỉ lượm lặt năm ba đồng của vài thí chủ cúng và đi giảng vài nơi có tiền hàng tháng đóng tiền thuê và tiêu xài lặc vặc.  Ai biết chăng một sự nuốt nhục làm vinh, nhờ chai lì mà ra đời được gần 3 quyển sách (đã ấn in quyển Chứng Đạo Ca).

Cho đến lúc nọ, Phật tử Diệu Mãn quen với Sư bà Thích Nguyên Thanh trụ trì Chùa An Lạc, thành phố San Jose, Ca, giới thiêu Sư Bà và mời tôi về giảng, qua nhiều lần thấy tôi nói chuyện lưu loát và chỉ nói Giáo lý không dính liếu gì thế gian pháp, nên Sư Bà ngỏ ý tôi vào Tổng vụ Hoằng Pháp của Giáo hội.  Nhiều lần động viên nên tôi đồng ý, và Sư Bà giới thiệu tôi cho Hòa thượng Thích Viên Lý.  Tình cờ Sư Bà nói phone với Hòa thượng, ý Sư Bà cho tôi biết là uy tín của Sư Bà với Giáo hội, nên vừa nói phone này mà gọi phone khác cho tôi nghe.  Tôi nghe được lời Hòa thượng Viên Lý rất dè đặt, sợ tôi là Tăng sĩ nhà nước Việt nam cài qua.  Thế thì Sư Bà cúp phone và lát sau Hòa thượng có gọi nói chuyện với tôi thăm hỏi.  Đến mùa An Cư tại Chùa Diệu Pháp của Giáo hội tổ chức, tôi xuống tham dự khóa tu và gần quý Tăng rất hòa hợp và thanh tịnh; trong khóa tu chỉ là tu tập Lễ sám Lương Hoàng và chia sẽ về Phật pháp.  Tôi có chút để ý về oai nghi tế hạnh và cư xử của Ht Viên Lý với các Phật tử đến Chùa , cũng như có một gia đình Tang sự nhờ Ht lo việc ma chay.  Từ nơi cầu thang đi xuống, nghe lời nói chia sẽ nhẹ nhàng với tinh thần phục vụ chúng sanh đền ơn Tam bảo và đàn na thí chủ, khi gia đình đó hỏi về tiền bạc, làm cả nhà người ta không biết Đạo mà sụp lạy cung kính.   Tôi có suy nghĩ đây là Chúa Thánh mình phải tôn thờ, gạt hết ý niệm bên ngoài ai nói Ht Viên Lý thế này thế nọ.

Tôi chỉ nhìn lời nói và hành động hàng ngày của Ht, và nhiều lần tham vấn chưa bao giờ Ht Viên Lý nói điều gì liên quan đến sân hận và hiềm thù.  Trong khi đó, hể gặp chư Tăng khác thì cứ Viên Lý Chùa Điều Ngự hung hản dử tợn, ngang tàn… Và chính tôi cũng trình thưa Ht những lời nói đó, Ngài trả lời: Thưa, không sao đâu TT, chúng tôi không hết chuyện có thời giờ đâu làm việc ấy và quan tâm đến việc ấy.  Càng gần tôi càng thấy uy đức làm tôi mát dịu.Sau những ngày An Cư, chính TT Quảng Long, Tổng vụ Hoằng Pháp mời tôi tham gia diễn giảng và tham gia Tổng vụ Hoằng Pháp, thật ra Ht Viên Lý chưa nói gì về tôi, vì Ht vai trò Chủ tịch, dem ai vào là do các Tổng vụ đệ trình.  Vì dầu gì đi nửa, tôi là con người có khả năng trùng tuyên và nhớ vài lời Phật dạy, nhân phẩm và đạo đức ít nhiều phải có.  Tôi khổng thể làm ngơ trước những dư luận sai sự thật, là Ht Viên Lý cấu kết Sư quốc doanh là Thích Thiện Tài, để tan rả Giáo hội.Tôi nghĩ tại sao thời đại càng lúc càng phát triển, nhất là người Mỹ họ luôn có tư tưởng rộng mở và tìm cầu tận dụng phát triển nhân tài, trong khi đó chúng ta mang danh đòi nhân quyền, tự do, dân chủ; hơn nửa ta là người đệ tử nhà Phật mà không sử dụng lòng Từ.  Nếu tôi có thật là quốc doanh là cộng sản gì đi nửa, thì sao mình không lấy đức độ để Giáo hóa, mà ngược lại chưa biết tôi là ai rõ ràng, mà làm cho cả Thế giới phải bận tâm.Tất cả các Quyến Thuộc Phật tử thời gian qua có nghe và học tập chia sẽ lời tôi giảng dạy, xin các vị chớ lo nghĩ.  Nếu việc thông tin scandan cứ mãi loan truyền trên các trang mạng, làm cho một số nản lòng về tôi, cũng không có gì buồn lòng.  Cứ nghĩ là ngày xưa chưa ai biết tôi, rồi qua thông tin nhiều người biết tôi và học hỏi với nhau về Phật pháp, bây giờ nghe dư luận đàm tiếu, mọi người không còn tin tưởng tôi nửa, thì trả về nguyên thủy của nó vậy thôi.  Hoặc là do tôi chưa đủ đức tài, chưa đủ phước duyên, hoặc do những Phật tử tu cao xa hiểu rộng hơn, hoặc do quý Phật tử tu chưa đạt tới về Tứ y… Tôi vẫn là tôi của thuở nàoVui cùng năm tháng với trăng sao.Vô ngã, vô nhân, vô thọ giả,Cuộc đời “Như vậy” có chi nao.Ai hiểu tôi thì tôi cũng vuiAi không hiểu tôi, tôi vẫn cười.Ai khen thì nhích cười chút vậy,Ai chê thì buồn khoảnh khắc thôi.(Vì còn phàm phu nên nhận chân sự thật lòng mình vậy, không nói dối).Kính nguyện Phật Pháp trường minh, quý Đạo Tâm an lạc.

Tỳ kheo Thích Thiện Tài.