Vì sao Mỹ xâm lược Việt Nam

Chiến tranh Việt Nam: Người Mỹ xâm lược hay 'chỉ can thiệp'?

Vì sao Mỹ xâm lược Việt Nam
Vì sao Mỹ xâm lược Việt Nam

Nguồn hình ảnh, Bettmann/Getty Images

Chụp lại hình ảnh,

Tổng thống Việt Nam Cộng hòa Nguyễn Văn Thiệu trong cuộc gặp với Tổng thống Hoa Kỳ Richard Nixon tại Midway Island, ngày 08/6/1969

Mỹ không hề 'xâm lược' và 'chiếm đất' của Việt Nam, một nhà nghiên cứu lịch sử từ Hà Nội nói với một hội luận chuyên đề của BBC News Tiếng Việt hôm 06/5/2021 khi nhìn lại lịch sử.

Đưa ra nhận xét về bản chất của cuộc chiến tranh kéo dài trên hai thập niên trong thế kỷ trước khiến hàng triệu người thiệt mạng, thương vong, hàng triệu gia đình chia rẽ, ly tán ở Việt Nam, nhà nghiên cứu lịch sử Lê Văn Sinh, nguyên giảng viên Đại học Quốc gia Hà Nội, nói:

"Ở Việt Nam có người nói rằng đó là cuộc chiến tranh chống Mỹ xâm lược, tôi không nghĩ rằng nó sai hoàn toàn, nhưng nó cũng không đúng hoàn toàn.

‘Ly kỳ’ nhà báo Tây Đức phỏng vấn Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu

Việt Nam: Một khối nhân dân và chính thể vẫn còn trẻ con?

Ngày 30/4, di sản nào chung cho Việt Nam sau 46 năm?

Có những ngày 30/04 trước 1975 và mãi mãi về sau

"Thực ra thì người Mỹ không xâm lược đất đai của Việt Nam, mà người Mỹ can thiệp vào công việc nội bộ của người Việt Nam.

"Họ muốn đắp một con đê để ngăn chặn làn sóng cộng sản lan tràn ra xung quanh, vì vậy họ mới dựng nên chính quyền, bảo vệ và giúp đỡ chính quyền của ông Ngô Đình Diệm và từ đó nó có cuộc nội chiến và lại vừa có cuộc chiến tranh ủy nhiệm ý thức hệ."

Nhận định trên của nhà nghiên cứu lịch sử từ Đại học Quốc gia Hà Nội được cho là một ý kiến có sự khác biệt với quan điểm lịch sử chính thống đã được đưa vào sách giáo khoa giảng dạy chính thức trong hệ thống giáo dục tại Việt Nam từ phổ thông tới sau đại học, từ sau ngày 30/4/1975 tới nay.

Vì sao Mỹ xâm lược Việt Nam
Vì sao Mỹ xâm lược Việt Nam

Nguồn hình ảnh, Eye Ubiquitous/Getty Images

Chụp lại hình ảnh,

Người dân Mỹ biểu tình phản đối chiến tranh Việt Nam

Theo đó, các nhà nghiên cứu chính thống lịch sử của đảng Cộng sản Việt Nam và lịch sử chiến tranh Việt Nam cuối thế kỷ 20 ở trong nước từ lâu cho rằng người Mỹ đã xâm lược Việt Nam, và cuộc chiến tranh do bên thắng cuộc tiến hành là để 'đánh đuổi đế quốc Mỹ xâm lăng và lật đổ ngụy quân, ngụy quyền bán nước' tại quốc gia này.

Mục lục

  • 1 Sự hình thành chiến lược "Ngăn chặn làn sóng đỏ"
    • 1.1 Giai đoạn 1945–1947
    • 1.2 Giai đoạn 1948–1952
  • 2 Viện trợ quân sự cho Pháp (1948–1952)
    • 2.1 Mỹ đặt trọng tâm tại Đông Nam Á
    • 2.2 Mỹ ủng hộ thành lập Quốc gia Việt Nam
    • 2.3 Mỹ viện trợ quân sự cho Pháp
  • 3 Thời kỳ Eisenhower-Nixon (1952-1954)
    • 3.1 Kế hoạch Navarre
    • 3.2 Kế hoạch Chim kền kền
  • 4 Sau chiến tranh Đông Dương (1954-1963)
    • 4.1 Mỹ viện trợ cho Quốc gia Việt Nam
    • 4.2 Mỹ viện trợ cho Việt Nam Cộng hòa
  • 5 Mỹ trực tiếp tham chiến (1964 - 1973)
  • 6 Mỹ giảm viện trợ (1974 - 1975)
  • 7 Đánh giá
    • 7.1 Quan điểm của Mặt trận Dân tộc Giải phóng Miền Nam
    • 7.2 Quan điểm của chính quyền Mỹ
    • 7.3 Quan điểm của một số nguyên thủ thế giới
    • 7.4 Quan điểm của các học giả Mỹ
    • 7.5 Quan điểm của giới chức Việt Nam Cộng hòa
  • 8 Văn hóa đại chúng
  • 9 Chú thích

Vì sao mỹ lại xâm lược việt nam

464

Biên dịch: Nguyễn Thị Kyên Phụng

Đầu trong năm 2000, Lúc tôi còn hỗ trợ câu hỏi sống Lầu Năm Góc, các cựu binc bị tmùi hương bên trên mặt trận Iraq cùng Afghanistan liên tiếp đi xe pháo buýt đến Bệnh viện Walter Reed làm việc Đông Bắc Washington, D.C., nhằm nhấn huy chương thơm. Thật nhức lòng Khi cần chứng kiến những người dân bọn ông và thanh nữ tthấp này, không ít người dân trong các họ vẫn dài lâu mất đi mắt, tay, chân hoặc thậm chí là tứ đọng chi, được đẩy bên trên những cái xe pháo lnạp năng lượng trong tòa công ty.

Bạn đang xem: Vì sao mỹ lại xâm lược việt nam

Là một đơn vị sử học quân sự được huấn luyện chăm về Chiến trực rỡ Việt Nam, tôi tất yêu không cho là về trận đánh ấy khi chú ý những cựu binh rảnh rỗi trở lại dọc hiên nhà Lầu Năm Góc. Và tôi không hẳn là người tuyệt nhất. đa phần cái thương hiệu rất nổi bật vào cơ quan chính phủ, quân đội và media đã rước hầu như trận chiến bắt đầu này đối chiếu cùng với Chiến tranh cả nước, cùng thiệt quá bất ngờ lúc có rất nhiều fan nhận định rằng bài học kinh nghiệm thulàm việc xưa chứa đựng hi vọng về một chiến thắng sống Iraq.

Những người đưa ra lập luận này cho rằng nước Mỹ đã đi đến siêu ngay gần thành công ngơi nghỉ toàn nước tuy nhiên lại ném đi thời cơ của bản thân mình chỉ vày sự xấu đi của giới báo chí, và kéo Từ đó, là không thắng cuộc về ý chí thiết yếu trị sinh sống quê nhà. Lập luận “thắng lợi bị bỏ lỡ” (lost victory) này bắt đầu từ tổ chức chính quyền Nixon cùng những người dân cỗ vũ bọn họ thời kỳ trong những năm 1970, kế tiếp cảm nhận sự để ý đáng chú ý vào những năm 1980 và 1990, khi nó được một nhóm những bên sử học xét lại có ảnh hưởng, bao hàm Mark Moyar cùng Lewis S. Sorley III, nói tới.

Sử dụng lưu ý tự những người dân theo chủ nghĩa xét lại về chiến tranh cả nước, những người dân lạc quan về cuộc chiến tranh Iraq lập luận rằng tương tự nhỏng vấn đề tín đồ Mỹ cho rằng bản thân sẽ chiến bại nghỉ ngơi toàn nước trong những khi thực tiễn sẽ thắng lợi, thì họ cũng chiến thắng ở Iraq mặc kệ minh chứng rõ ràng chỉ ra rằng điều ngược chở lại. Những bạn lạc quan lập luận rằng vụ việc ngơi nghỉ đấy là hệt như vào Chiến tranh mãnh đất nước hình chữ S, những học trả cùng chủ yếu trị gia không những đơn thuần làm suy yếu sự ủng hộ của toàn dân cho cuộc chiến, Ngoài ra đến quân địch của chúng ta hy vọng rằng họ rất có thể chiến thắng bằng phương pháp chờ đón tín đồ Mỹ mất đi ý chí thường xuyên cuộc chiến.

Kiểu lập luận này khiến cho tôi nên thất gớm bởi vì nó không khuyến nghị một review trực tiếp thắn về kế hoạch thua cuộc của Mỹ sinh hoạt Iraq, vị trí đã tạo ra “đám rước sản phẩm tuần” của những cựu binch tmùi hương tật ấy. Và tôi cũng hiểu được các tiền đề lịch sử hào hùng làm cho cửa hàng đến nó đầy đủ cực kì thiếu hụt sót. Nước Mỹ chẳng hề gồm “chiến thắng bị vứt lỡ” như thế nào sinh sống cả nước cả; trên thực tế, thành công có lẽ rằng nằm ngoài trung bình cùng với ngay từ lúc đầu.

Trong giới sử gia chuyên nghiệp có một sự đồng thuận thoáng rộng rằng họ đích thực không thể giành thắng lợi trong Chiến toắt con Việt Nam. mặc khi những người dân theo chủ nghĩa xét lại cũng đề nghị xác nhận tình trạng tđọc số của chính bản thân mình, mặc dù một vài fan cho rằng đó là chính vì sự ưu tiên chủ nghĩa tự do vốn cắm rễ sâu trong giới nghiên cứu lịch sử. Nhưng phần nhiều ngờ vực về tài năng Mỹ giành chiến thắng trong trận chiến hoàn toàn không chỉ là số lượng giới hạn vào giới học tập giả dân sự. Người ta rất có thể thuận lợi search thấy bọn chúng trong những dự án công trình đang xuất bản của những đơn vị sử học quân sự chiến lược phê chuẩn như Tiến sĩ Jeffrey J. Clarke – tín đồ mà lại cuốn sách “Advice & Support: The Final Years, 1965-1973” của ông nhấn mạnh vấn đề các vụ việc bắt buộc chối hận quăng quật đã dẫn đến thua cuộc chế độ và chiến lược của Mỹ ngơi nghỉ miền Nam cả nước. Sự buồn cũng ngập cả vào “Vietphái nam Declassified: The C.I.A. and Counterinsurgency,” một bộ sách giải mật phê chuẩn của CIA, lẹo bút bởi Thomas L. Ahern Jr., một sĩ quan lại CIA chuyển động tích cực và lành mạnh mọi Đông Dương vào thời chiến.

Ngược lại, phe xét lại đa phần dựa vào xác định rằng thua cuộc của họ ngơi nghỉ đất nước hình chữ S về cơ bản là do tư tưởng, với theo đó, thành công vẫn có thể xẩy ra ví như giới chỉ đạo chính trị biết cách duy trì sự ủng hộ của toàn dân đối với cuộc chiến tranh. Dù các nhân tố tâm lý cùng ủng hộ toàn dân là khôn xiết đặc biệt, cơ mà thể hiện thái độ của tín đồ toàn nước, chứ đọng không phải tín đồ Mỹ, mới là điều quyết định. Tại Mỹ, ủng hộ toàn dân nhằm phòng Cộng sản sống miền Nam Việt Nam đang mở màn khỏe mạnh rồi new nhiệt độ thấp hơn dần Khi cuộc chiến tranh ngày một dai dẳng. Tuy nhiên, sinh hoạt miền Nam cả nước, cỗ vũ toàn dân mang lại trận đánh luôn luôn nửa vời, và đa số (và làm việc một vài vùng là nhiều số) dân bọn chúng lại cỗ vũ Cộng sản.

nhà nước đất nước hình chữ S Cộng hòa tsay mê nhũng, phi dân công ty với chia rẽ nội cỗ – ngay cả bên dưới thời Tổng thống Ngô Đình Diệm, bạn bị giết hại trong cuộc thay máu chính quyền năm 1963, cùng bên dưới các trường phái quân sự chiến lược sau nhiệm kỳ của ông – đang chứng tỏ bản thân ko có tác dụng cung cấp mang lại nhân dân cùng lực lượng tranh bị của mình một nguyên nhân chính đáng nhằm tham mê chiến. Thật rủi ro mang đến Mỹ với sau này của fan dân miền Nam cả nước, những người dân Cộng sản đang thành công xuất sắc hơn: Bằng biện pháp tấn công vào tư tưởng công ty nghĩa dân tộc bản địa chống “Đế quốc Mỹ” thôn tính cùng hứa hẹn đã cải thiện khối hệ thống kinh tế thôn hội thối hận nát làm cho các công dân lâu dài mắc kẹt vào nghèo khó, bọn họ đã tmáu phục mặt hàng triệu người kungfu cùng chết do chúng ta.

Xem thêm: Bạn Là Người Nước Ngoài Tiếng Anh Là Gì ? Người Ngoại Quốc In English

Sự bất tương xứng này là trsinh hoạt hổ thẹn bắt buộc vượt qua trên con đường đi đến thành công sống nước ta. Đánh bại du kích Cộng sản hẳn sẽ là chuyện dễ dàng ví như tín đồ dân miền Nam không giúp họ ẩn náu vào thiết yếu cộng đồng của chính bản thân mình. Txuất xắc vào đó, quân Mỹ với lính miền Nam chỉ hoàn toàn có thể mò mẫm đi sau quân địch, và hãn hữu Khi hoàn toàn có thể tuyên chiến và cạnh tranh trực tiếp với đội này, trừ phi họ có nhu cầu nuốm.

Và ngay cả Lúc lính Mỹ bắt đầu đổ xô vào VN năm 1965, thực ra quân team miền Nam vẫn gồm đủ quân số nhằm có thể trường đoản cú đảm bảo an toàn bản thân. Rốt cuộc thì lực lượng miền Nam đông rộng lực lượng Cộng sản, được thiết bị xuất sắc rộng các, có hỏa lực vượt trội với bổ ích gắng đáng kể về tài năng cơ cồn dựa vào lắp thêm bay vận tải với lắp thêm cất cánh trực thăng. Nhưng gót chân Achilles của họ chính là ý chí võ thuật vượt yếu đuối – với thiếu sót này đã không khi nào được hạn chế.

Vài năm sau thời điểm cuộc chiến tranh kết thúc, Trung tướng mạo Arthur S. Collins, chỉ đạo toàn thể quân Mỹ ngơi nghỉ Khu Vực Tây Nguyên từ tháng 02/1970 cho tháng 01/1971, nói với 1 sử gia quân đội: “Tôi ko cho rằng gồm biện pháp làm sao đó để Nam đất nước hình chữ S rất có thể sống thọ, bất kể họ gồm làm gì mang đến chúng ta đi chăng nữa. Theo ý kiến của mình, điểm chí mạng nằm tại câu vấn đáp cơ mà tôi nghe từ các sĩ quan tiền cung cấp dưới, hầu hết không tồn tại ngoại lệ, rằng đàn ông của họ đã theo học sinh sống Pháp, Thụy Sĩ hoặc Mỹ. Nếu chúng ta ko võ thuật mang lại miền Nam, thì có lẽ ai đã làm điều đó?”

Tất nhiên, bỏ mặc nhược điểm cơ bạn dạng của đồng minh, Mỹ rất có thể vẫn giành thành công, giả dụ chúng ta chuẩn bị huy động không thiếu thốn sức mạnh giang sơn của mình. Nhưng điều này sẽ đòi hỏi đề nghị tăng thuế, kêu gọi quân nhân dự bị, cùng rất nhiều hy sinh khác mà lại Tổng thống Lyndon Johnson không thể dám đề nghị từ bạn dân Mỹ nữa.

Trong một bài báo cách đây không lâu của Thành Phố New York Times, Moyar, công ty sử học tập xét lại, đã phân tích và lý giải về “sự vắng tanh phương diện của tổng thống kiêm team trưởng đội cổ vũ” với quy trách nát nhiệm đến Johnson bởi đã không tạo nên sản phẩm “tâm lý chiến” rất có thể khiến toàn nước vươn lên là một cuộc thập từ chinch của lòng yêu thương nước (với góp bịt miệng những bên phê bình chiến tranh). Moyar lập luận, “Việc công bọn chúng tảo sườn lưng với trận đánh không phải là vấn đề không thể rời khỏi; đúng ra, chính là công dụng của sự việc thua cuộc của những công ty hoạch định cơ chế vào bài toán giải thích và ttiết phục bạn Mỹ cỗ vũ nó.”

Nhưng Johnson là chính trị gia tinh tế độc nhất vô nhị của White House vào vắt kỷ trăng tròn, với ông biết rằng mình đã đương đầu với cùng 1 nghịch lý. Nếu Chiến tnhãi con nước ta ko thử dùng nước Mỹ quyết tử quá nhiều với phần đông người rất nhiều có niềm tin rằng thành công là khôn xiết gần, thì số đông người Mỹ đã ủng hộ nó. Nhưng trường hợp Johnson công khai thừa nhận rằng Nam cả nước cấp thiết sống thọ nếu không tồn tại sự cam đoan không thiếu thốn của Mỹ, ông hiểu rằng các ủng hộ cũng trở thành tung biến chuyển.

Một hành động như thế vẫn tiết lộ các thực sự nai lưng trụi của chiến tranh: rằng cơ quan chính phủ Nam nước ta là 1 trong cơ chế độc tài siêng chế, rằng quân nhóm của họ không muốn chiến tranh, rằng đa số số lượng dân sinh sẵn sàng ủng hộ Cộng sản, rằng Bắc Việt đang mỗi bước trèo cao, rằng Johnson đang cam kết tsay mê chiến nhưng mà không có kế hoạch giành chiến thắng, với Lầu Năm Góc chẳng hề gồm ý tưởng ví dụ về vấn đề lúc nào họ new có thể giành thành công. Johnson biết rõ rằng ví như công bọn chúng hạn chế lại cuộc chiến tranh, họ cũng trở thành chối hận bỏ quyền lãnh đạo của ông, tương tự như phủ nhận chính sách đối nội “Xã hội Vĩ đại” (Great Society) đã có lần được thương yêu.

Vì vậy, y hệt như những tổng thống khác trước và sau ông, Johnson đã nỗ lực bịt giấu thực tiễn bi lụy tại đất nước hình chữ S ngoài mắt người Mỹ với cố ý xí gạt họ về thời hạn cùng chi phí của trận chiến. Ông không thích tạo nên một tư tưởng thời chiến – giỏi lôi kéo huy động toàn lực. Cộng sản sẽ chẳng cần những công ty báo tốt những đoàn bạn biểu tình kháng cuộc chiến tranh nhằm vén è rằng sự ủng hộ của công chúng so với cuộc chiến là hết sức ý muốn manh. Việc Johnson không đồng ý tăng thuế xuất xắc kêu gọi bộ đội dự bị đã nắm rõ số đông cthị trấn ngay từ trên đầu – hệt như Việc chúng ta không vận dụng thuế new hoặc huy động quân nhân tòng ngũ Tính từ lúc sự kiện 11/9 đó là dấu hiệu cho quân địch họ biết rằng ý chí chiến đấu của quốc gia Mỹ đã khôn xiết yếu đuối.

Mặc mặc dù Mỹ chắc hẳn rằng bao gồm đầy đủ phương tiện đi lại để thắng rứa ngơi nghỉ nước ta, nhưng trận đánh chẳng thể quá qua mức độ khẳng định với quyết tử nhưng mà đất nước bọn họ chuẩn bị sẵn sàng đồng ý. Nlỗi nhà sử học danh tiếng George Herring đã nói, trận chiến này “tất yêu chiến thắng được theo bất cứ nghĩa nào cùng với một cái giá chỉ đạo đức giỏi vật dụng chất mà lại đa số bạn Mỹ xem là chấp nhận được.”

Có lẽ bài học kinh nghiệm quan trọng nghỉ ngơi VN là ví như phần đa nguyên do tạo chiến không được thuyết phục nhằm những công ty lãnh đạo của bọn họ kinh nghiệm vớ cả người Mỹ bắt buộc quyết tử nhằm mục đích theo xua thắng lợi, thì có lẽ rằng đừng nên tsi mê chiến. Chúng ta ko nên được sắp xếp trọng trách hy sinh lên chỉ những người dám nguy hiểm mạng sống với thân thể mình đến giang sơn ở 1 mặt trận nước ngoài xa xôi làm sao kia.

Kevin Boylan là bên sử học quân sự chiến lược tại Đại học Wisconsin-Oshkosh cùng là người sáng tác của cuốn nắn “Losing Binh Dinh: The Failure of Pacification and Vietnamization, 1969-1971.” Ông thao tác mang lại Vụ Kế hoạch Chiến tnhãi của Bộ Quốc phòng với Quân team Mỹ từ năm 1995 mang lại 2005.