Không trân trọng là gì

Cuộc đời gặp được người yêu mình chân thành quả thật không phải điều dễ dàng, hà cớ gì lại không trân trọng nó để rồi khi mất đi lại ân hận. Nhiều người nghĩ rằng mất tình yêu này rồi sẽ gặp tình yêu khác trên đường đời, thế nhưng phải chờ đến khi nào mới tương phùng tri kỷ. Thay vì đổ lỗi cho duyên phận, hãy trân trọng những gì mình đang có em nhé.

Bạn đang xem: Không biết trân trọng những gì mình đang có

Không trân trọng là gì

Trong khi bạn hạnh phúc bạn có biết bao người đang cô đơn họ cũng ước cho mình một nửa trái tim của mình nhưng họ vẫn lạc lõng trên dòng người xuôi ngược. Những đôi yêu nhau không thể đến được với nhau họ vẫn chọn cách này hay cách khác làm người mình yêu không phải chịu tổn thương. Bạn có rồi lại đánh rơi hạnh phúc mình đang có. Hãy một lần đặt vị trí đối phương bạn sẽ hiểu nếu bạn tổn thương vì điều ấy thì họ cũng vậy. 

Hạnh phúc đẹp như viên đá pha lê vì thế đừng để viên đá pha lê ấy vỡ bạn nhé lúc đó người tổn thương không ai khác chính là bạn. Chúc những ai đang yêu, sẽ yêu và đã yêu sẽ luôn viên mãn với hạnh phúc mình đang có. 

Cuộc sống này ngắn ngủi lắm chẳng mấy chốc mà chúng ta sẽ già mất thôi, hãy để mình còn lại những kỷ niệm đẹp nhất, anh không hối tiếc vì đã gặp em, anh chỉ trách mình sinh ra vốn đã chẳng thuộc về nhau. Những năm tháng thanh xuân khi còn đẹp nhất, cái tuổi đôi mươi đầy mơ mộng ấy em đã dành trọn cho em rồi, vì thế xin em hãy trân trọng lúc mình còn có nhau nhé, anh đã từng nghe có người nói " nếu không trân trọng những gì mình có, thì sẽ đánh mất những gì mình đang có". 

Vì sao chúng ta không biết trân trọng những gì mình đang có? Bởi vì chúng ta nghĩ rằng còn có thể gặp lại nhau, còn có dịp nói lời chào tạm biệt, còn có cơ hội nói tiếng xin lỗi mà không hề biết rằng chỉ một lần chia tay là không bao giờ gặp lại nữa, một tiếng thở dài biết đâu lại là hơi thở cuối cùng trên cõi đời này?

Cuộc sống luôn công bằng, không cho không ai và cũng không vô tình lấy đi của ai bất cứ điều gì mà không có sự bù đắp, trả giá. Đừng cảm thấy mình mất tất cả hay có tất cả mà không suy nghĩ cho những người xung quanh. Sẽ đến một lúc nào đó, bạn phải bật khóc, nhưng không vì một lý do nào cả. Đó là lúc bạn nhận ra mình đã đánh mất quá nhiều thứ và không bao giờ lấy lại được chúng nữa.

Hãy giữ gìn và trân trọng những gì đang có, kể cả những lỗi lầm đã qua, vì sẽ có lúc bạn cần đến chúng, phân tích và học hỏi để không mắc lỗi khi bước tiếp trên con đường tiếp theo.

Xem thêm: Để Luôn Yêu Đời Hơn Hãy Biết Cách Tự Tạo Niềm Vui Trong Cuộc Sống

Có khi, đi nửa đời người rồi người ta mới nhận ra đâu là hạnh phúc thật sự. Tuổi trẻ cứ chông chênh với những mối tình này nọ, cứ nghĩ mình từng trải lắm, nhưng nhìn lại, mới thấy vẫn chưa một lần chạm được đến cái gọi là "hạnh phúc". Cảm xúc lẫn lộn, chai sần vì mỗi cuộc tình lại cho đi một ít. Cứ thế, niềm tin vào tình yêu cũng nhạt dần và đôi khi đến rồi lại ào đi trong lãng xẹt như một cơn mưa đầu mùa. Tình yêu giống như một cuộc trao đổi, chỉ còn bản năng sống đội lốt "tình yêu".

Có những kẻ cứ nghĩ một lần được sống trên đời, không phải khổ vì những gì không đáng, chỉ cần làm những việc mình thích, bên bất cứ ai làm cho mình cười. Cũng hợp lý đấy! Nhưng thật đáng tiếc cho những ai chưa một lần nếm trải sự mất mát, chưa một lần dầm mình trong đau khổ; cũng chưa từng biết trân trọng, nâng niu và hết lòng vun đắp cho một tình yêu. Bởi đó cũng là một phần của cuộc sống, chỉ có thế mới là xúc cảm thật sự. Đôi khi đau khổ trong tình yêu cũng là một điều hạnh phúc. Chỉ có những gì được tạo nên bởi lòng chân thành mới bền vững. Nếu không biết trân trọng, cuộc đời ta sẽ chẳng có gì là trọn vẹn bao giờ. Dù nó có mãi hiện hữu bên cạnh nhưng cũng chỉ là sự sáo rỗng, mờ nhạt mà thôi.

Chẳng thể phủ nhận rằng, những kẻ hời hợt trong tình yêu sẽ ít bị dày vò, đau khổ khi cuộc tình tan vỡ. Nhưng cũng chính bởi vậy, mà ít ai trong số họ nhận ra được giá trị của tình yêu. Chuyện tình yêu đôi khi thật khó nói, có khi người thật tình ta lại không đón nhận, có khi người ta thích lại vô tình với ta. Chán chường hoài, khiến ta chẳng còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi một tình yêu thật sự. Vội vàng yêu, rồi lại vội vàng ra đi chẳng luyến lưu. Nhưng hãy nhớ rằng, tất cả chỉ nằm ở cách ta nhìn nhận nó thế nào mà thôi! Đừng đổ lỗi cho số phận hay thay đổi bởi một lần vấp ngã.

Yêu, hãy cứ yêu đi, yêu cho ngày hôm nay trọn vẹn dù có thể ngày mai chẳng còn bên nhau nữa. Mỗi nguời bước vào cuộc đời ta không đơn giản chỉ là vô tình, dù họ bước nhanh hay chậm, hay mãi mãi dừng lại bên ta thì cũng đều do duyên số cả. Yêu hết mình, và khi họ ra đi, cũng níu kéo thật nhiều. Để tình yêu khi bắt đầu hay kết thúc đều là trọn vẹn. Dù có mất đi, dù có không bao giờ quay trở lại nữa thì ta cũng chẳng phải nuối tiếc điều gì...

Tôn trọng trong tình yêu có thể hiểu là hãy đặt mình vào vị trí của đối phương để có thể hiểu họ hơn, xem họ nghĩ gì, thích gì và ghét điều gì. Bản thân mỗi người đều có những sở thích, cá tính riêng, những mối quan hệ riêng của mình. Vì vậy khi đã yêu ta nên tôn trọng những điều riêng tư đó, chấp nhận điều riêng tư và không can thiệp quá sâu vào cuộc sống riêng tư của người yêu. Có một kiểu yêu đương rất sai lầm đó là luôn kiểm soát mọi thứ của đối phương, kể cả những điều riêng tư nhất như điện thoại, tin nhắn facebook, mail...Sự nghi ngờ khiến cho tình yêu trở nên ngột ngạt và khó chịu, dần dần sẽ khiến cho người yêu thương rời xa mình vì mỗi khi ở bên lại thấy khó chịu vì hành động kiểm soát, họ sẽ có cảm giác không được tôn trọng. Tuy nhiên, nếu bạn tin họ thì họ sẽ tôn trọng bạn và cởi mở hơn với bạn, đôi khi không cần bạn đòi hỏi hay kiểm soát họ vẫn chia sẻ với bạn mọi thứ. Tình yêu giống như khi ta nắm những hạt cát trong tay, càng nắm chặt hạt cát lại càng trôi đi nhanh...

Hơn nữa, chẳng ai sinh ra đã là hợp nhau cả, trong tình yêu cần có một chút nhường nhịn, một chút chịu đựng, một chút nhẫn nại và có một chút hy sinh vì nhau thì tình yêu mới bền vững. Nhường nhịn, nhẫn nại ở đây không phải là sự hơn thua, so sánh ai hơn ai, ai là người đúng, ai là người sai mà đó là thể hiện sự tôn trọng của bản thân dành cho đối phương. Khi yêu nhau, cần yêu cả điểm tốt, điểm xấu của nhau, không ai có quyền bắt ép người khác thay đổi tính cách, sở thích của họ theo ý mình, khi đó bạn không còn yêu họ nữa mà chỉ là yêu chính bản thân bạn thôi.

Tuy nhiên, nếu cả hai cảm nhận thấy tính tình và sở thích của mình quá khác nhau thì cả hai cần phải điều chỉnh sao cho hòa hợp và xích lại gần nhau hơn. Không thể chỉ vì thấy không thích một sở thích của đối phương mà buông tay nhau, đánh mất tình yêu của mình bởi tìm được một người mình yêu và yêu mình không thực sự dễ dàng gì. Chính vì thế, hãy trân trọng những gì mình đang có, tôn trọng những gì thuộc về người mình yêu để có được một tình yêu hạnh phúc bền vững, lâu dài.

Sự tôn trọng là yếu tố quan trọng trong tình yêu

Tôn trọng lẫn nhau
  • Trang chủ
  • Tuổi trẻ và đời sống
  • Hãy trân trọng người bạn đang thương yêu

Đầu tiên, xin chúc mừng bạn, vì bạn đang yêu, đang có một đối tượng để cùng họ vun vén hạnh phúc trong đời sống ngắn ngủi này. Còn có một tình yêu, còn có một người để mình quan tâm, vì họ mà mình sống thiệt tốt và cảm thấy cần phải sống tốt giữa cuộc đời là một hạnh phúc mà bạn cần trân trọng.

Thực sự, để thương một người cho "tới nơi tới chốn" của chữ thương (yêu) không hề dễ chút nào. Vì thế mà từ cổ chí kim, người ta vẫn ca cẩm về tình yêu, bảo đó là thứ tình cảm khiến con người khổ sở, nhưng rồi, ai cũng khó vượt qua "lưới tình", bởi ai cũng "thà chịu khổ chớ hông chịu lỗ". Khổ suy cho cùng cũng là một... kiểu lỗ khác, bởi ta đã "đầu tư" sự bình yên của mình vào cuộc tình, để rồi nhận lại một sự không bình yên (quá lớn), đôi khi dai dẳng cả một đời, thậm chí nhiều đời. Ta luôn là người "đầu tư" kém cỏi bởi vì ta chưa hiểu được tình yêu, ta để cho sức hút của ham muốn, ghen tuông chi phối, làm chủ hành động và ngộ nhận về chữ "yêu" vốn đẹp ấy, rồi vội nghĩ, vội thốt ra, vội làm những việc nhân danh tình yêu - đưa đến kết quả không như ta mong muốn và nghĩ ngợi ban đầu. Thực ra, khi yêu, ai cũng mong sẽ mang lại hạnh phúc cho người mình thương và cũng từng vô cùng hạnh phúc khi thấy người thương mình vui vẻ, hạnh phúc - nhưng tháng ngày trôi qua, vì những thói quen sai lầm tiềm ẩn trong ta đã "đưa lối dẫn đường" - khiến ta nghĩ, nói, làm những việc thật là nông nổi, đến khi ngộ ra rồi ta mới thấy mọi thứ quá muộn mằn. Khi đó, có thể người thương của ta không còn nữa, có thể tình cảm của cả hai đã không còn vẹn nguyên như thuở ban đầu và tệ hại hơn, ta và người đã trở mặt thành oán cừu nhau. Chính vì "nguy cơ" quá lớn của tình yêu nên những người chọn con đường hạnh phúc dài lâu sẽ không chọn tình cảm này làm lẽ sống. Theo đó, người xuất gia học đạo (dù là tôn giáo nào) cũng đều "sống một mình" và luôn an bình với lựa chọn ấy, không mảy may tơ tưởng tình xưa, càng không ham hố thiết lập mối quan hệ tình cảm mới. Thực ra, ngay khi vị xuất sĩ chọn tình yêu và bị tình yêu lứa đôi làm chủ thì vị ấy liền dính mắc, dù mang thân xuất gia nhưng không khác gì người tại gia. Tôi nói với bạn điều này vì có lần bạn hỏi, người xuất gia có tình yêu đôi lứa không? Trở lại việc "bạn đang yêu" - đó là một sự thật đang là - nên bạn cần sống với sự thật đó một cách tốt nhất. Bạn không thể "đứng núi này trông núi nọ" theo nghĩa vừa muốn làm vị xuất sĩ, vừa muốn có tình yêu như người thế gian; và còn theo nghĩa, vừa yêu người này nhưng đồng thời cũng lén phén thương một người khác. Hãy trân trọng tình cảm mình đang có và với người đang cùng bạn đi qua những khúc quanh của cuộc đời. Vì, như ai đó nói, trên bước đường bạn và người ấy đi, bạn sẽ gặp vô số những người dễ thương hơn người đang đồng hành, thế thì, không lẽ bạn cứ thay đổi hoài người thương, rồi để xúc cảm yêu đương cứ mải bềnh bồng kiểu đó?

Hạnh phúc là sự an trú, nhận diện sự thật để sống tốt nhất với sự thật đó. Đừng như chú chó trong câu chuyện nhà thiền, vì loay hoay không biết chọn hướng nào làm bờ để cập bến thì sẽ phải chết chìm giữa dòng sông.Chúc bạn luôn bình an trong lựa chọn của mình, dù là yêu đương, lập gia đình hay làm người xuất sĩ. Và khi đã lựa chọn yêu thì phải yêu cho có chất liệu của một người học Phật, làm được vậy thì bạn cũng đang thuyết pháp, đang làm một hoằng pháp viên, để người ta nhìn vào và thấy, người con Phật yêu trong sự hiểu biết chơn chánh, biết tôn trọng nhau, tôn trọng chính mình vì đã quá hiểu nhơn-duyên-quả rồi!

 

Lưu Đình Long - Vườn hoa Phật giáo