1. Tại sao (chuyên chính dân chủ) Gia-cô-banh là đỉnh cao Cách mạng tư sản Pháp? 2. Nhận xét vai trò của nhân dân 3. Nhận xét về Cách mạng tư sản Pháp. So sánh với các Cá
1. Tại sao (chuyên chính dân chủ) Gia-cô-banh là đỉnh cao Cách mạng tư sản Pháp? Show
Share 1 Answer
Leave an answer Leave an answerHủyFeatured image Select file Browse Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi.
Chứng minh thời kì chuyên chính Giacôbanh là đỉnh cao cCâu hỏi và phương pháp giảiNhận biếtChứng minh thời kì chuyên chính Giacôbanh là đỉnh cao của Cách mạng tư sản Pháp (1789). A. B. C. D. Đáp án đúng:Lời giải của Luyện Tập 247Phương pháp giải: Dựa vào những chính sách mà chính quyền Giacôbanh đã thực hiện để chứng minh. Giải chi tiết: Chính quyền Giacôbanh, đứng đầu là Rô-be-spie, đã thực hiên 1 số chính sách tiến bộ mà các thời kì khác không làm được: - Giải quyết vấn đề ruộng đất cho nông dân, ruộng đất thu được của quý tộc phong kiến thì chia thành từng mảnh nhỏ, bán cho dân, trả dần trong 10 năm … - Tháng 6/1793, Hiến pháp mới đựợc thông qua, tuyên bố chế độ cộng hòa. - Ban bố quyền dân chủ rộng rãi cho nhân dân, xoá bỏ sự bất bình đẳng về đẳng cấp. - Ban hành luật giá tối đa về lương thực, thực phẩm. - Ban hành luật về mức tối đa lương cho công. - Quốc hội đã thông qua sắc lệnh “tổng động viên toàn quốc”, đã có những biện pháp tích cực để chống lại thù trong giặc ngoài. => Qua đó chứng tỏ nền chuyên chính Giacôbanh là đỉnh cao của cách mạng tư sản Pháp. Mục lục
Lịch sửSửa đổiLenin là người đầu tiên đưa ra ý tưởng về sự kết hợp giữa nền dân chủ nhân dân và chuyên chính vô sản. Theo Lenin thì "Chuyên chính vô sản, nghĩa là việc tổ chức đội tiền phong của những người bị áp bức thành giai cấp thống trị để trấn áp bọn áp bức, thì không thể giản đơn đóng khung trong việc mở rộng chế độ dân chủ được. Đồng thời với việc mở rộng rất nhiều chế độ dân chủ - lần đầu tiên biến thành chế độ dân chủ cho người nghèo, chế độ dân chủ cho nhân dân chứ không phải cho bọn nhà giàu - chuyên chính vô sản còn thực hành một loạt biện pháp hạn chế quyền tự do đối với bọn áp bức, bọn bóc lột, bọn tư bản"[1]. Khái niệm này nổi tiếng nhất và trở thành phổ biến khi được Mao Trạch Đông sử dụng ngày 30 tháng 6 năm 1949, nhân kỷ niệm 28 năm thành lập Đảng Cộng sản Trung Quốc. Trong bài phát biểu của mình, Mao đã diễn giải ý tưởng của mình về chế độ "Chuyên chính dân chủ nhân dân" cũng như bác bỏ những lời chỉ trích và phản bác về những hậu quả mà ông sẽ phải đối mặt.[2] |